Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Tải Giải vở bài tập Tiếng Việt lớp 4 tuần 12: Tập làm văn - Kể chuyện (bài kiểm tra viết) - Giải sách bài tập Tiếng Việt 4 tập 1

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (61.92 KB, 3 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Giải vở bài tập Tiếng Việt lớp 4 tuần 12</b>



<b>Hướng dẫn giải </b>

<b>Vở bài tập Tiếng Việt lớp 4 </b>

<b>tuần 12</b>



TẬP LÀM VĂN - KỂ CHUYỆN


(Chuẩn bị cho bài kiểm tra viết)


Chọn viết theo một trong các đề bài gợi ý sau:


1. Kể một câu chuyện em đã được nghe hoặc được đọc về một người có tấm
lòng nhân hậu.


2. Kể lại câu chuyện Nỗi dằn vặt của ca bằng lời của cậu bé
An-đrây-ca.


3. Kể lại câu chuyện “Vua tàu thuỷ” Bạch Thái Bưởi bằng lời của một chủ tàu
người Pháp hoặc người Hoa.


<b>TRẢ LỜI:</b>


Đề số 2: Kể lại câu chuyện Nỗi dằn vặt của đrây-ca bằng lời của cậu bé
An-đrây-ca.


Mình tên là An-đrây-ca, năm nay mình 9 tuổi. Mình sống cùng mẹ. Mình kể
một câu chuyện liên quan tới ơng của mình, câu chuyện làm mình ân hận mãi.


Mình cần phải nói trước là ông của mình đã mất rồi và cái chết của ơng chính
là nỗi ân hận của mình.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Về đến nhà, mình hoảng hốt vơ cùng vì thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ơng


mình đã qua đời. Mình cảm thấy hối hận vơ cùng vì đã mang thuốc về trễ.
Mình bèn kể lại mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ mình an ủi rằng đó khơng phải là
lỗi của mình bởi ơng mình đã mất từ lúc mình vừa ra khỏi nhà.


Nhưng có lẽ mẹ chỉ an ủi mình nên mới nói thế thơi, vì mẹ sợ mình buồn mà.
Cả đêm đó mình khơng tài nào ngủ được vì ân hận.


Đó chính là câu chuyện của mình. Đến bây giờ mình vẫn cịn hối hận vì điều
đó. Mình nghĩ nếu mình mang thuốc về kịp thời chắc ơng vẫn cịn sống thêm
được ít năm nữa. Mình mong các bạn đừng bao giờ ham chơi như mình nhé.


<b>Đề số 3. Kể lại câu chuyện “Vua tàu thuỷ” Bạch Thái Bưởi bằng lời của một</b>
chủ tàu người Pháp hoặc người Hoa.


Tôi là một chủ tàu người Hoa, tôi vốn là một chủ tàu rất giỏi về vận tải đường
thuỷ. Nhưng có lần, tơi đã phải thua một người được chúng tôi mệnh danh là
“Vua tàu thuỷ” và “một bậc anh hùng kinh tế“, anh ấy tên là Bạch Thái Bưởi.


Bạch Thái Bưởi là một người mồ côi cha từ nhỏ, phải theo mẹ đi quẩy bán
hàng rong. Tuổi thơ của anh rất vất vả. May sao, nhà họ Bạch thấy Bưởi khơi
ngơ, gương mặt đã tốt lên anh là người rất thông minh. Nhà họ Bạch đã nhận
Bưởi làm con nuôi và cho anh ăn học.


Năm 21 tuổi, anh làm thư kí cho một hàng bn, nhờ chăm chỉ học hỏi, chẳng
lâu sau, anh đã tự làm đủ mọi nghề: buôn gỗ, khai thác mỏ,… Anh là một con
người giàu nghị lực nên có lúc mất trắng tay anh vẫn khơng nản chí.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

ngày càng đơng. Chúng tơi đã phải bán lại tàu cho anh. Anh cho người sửa
sang lại tàu và thuê người trông nom. Lúc thịnh vượng nhất, cơng ti của anh có
tới ba mươi chiếc tàu đủ mọi kích cỡ mang những cái tên lịch sử Việt Nam:


Trưng Trắc, Trưng Nhị,… Đó là lí do chúng tôi đặt cho anh biệt danh là “Một
bậc anh hùng kinh tế”.


Từ đó, chúng tơi học được từ anh một bài học: nếu có ý chí, nghị lực thì ắt việc
gì cũng sẽ thành cơng.


</div>

<!--links-->

×