Thiên Đòa Càn Khôn Nguyên tác: Cổ Long Dòch giả: Khuyết Danh
Typed by BacQuai & Tiểu Quái Tử
Scanned by Thanh Nghóa
-151-
Hồi thứ mười bốn
Hoả Luyện Cốt, Thuỷ Tẩy Thần
ỉnh lại, Tiểu Thiên tuy đang nhìn thấy những cảnh quang vẫn như cũ nhưng hầu như
nó không dám tin vào những gì nó đang nhìn!
Một như nó không thể nào có những hành vi vừa hung hăng vừa độc ác đến vậy! Xác
của những con thiềm thừ vẫn còn đó cho Tiểu Thiên biết những gì đã xảy ra !
Cũng vậy, nền đia đạo vần còn lênh láng những gì nó đã nôn ra, nếu là bình thường
nó không hề dám đến gần, nói gì bây giờ nó phát hiện nó đã nằm ngay trên những bãi nhơ
nhớp đó!
Tự kinh tởm cho bân thân, Tiểu Thiên vội nhặt nhạnh những viên ngọc và vội vàng bỏ
chạy khỏi nơi đang có đầy những dấu tích chứng tỏ bản thân nó vừa có những hành vi
đáng khinh bỉ.
Qua khỏi đòa đạo, Tiểu Thiên bàng hoàng đứng nhìn bức tường thành thứ tư!
Ở đây không hề có bộ cốt khô, cũng không có những chữ hàm ý thoá mạ hoặc mạt
sát gian tặc Tần Cối!
Thay vào đó, đúng với vò trí có dấu chấm trên đồ hình, phiến đá trước mặt Tiểu
Thiên ngoài một lỗ thủng để đặt một viên ngọc vào, còn có thêm một hàng chữ khá kỳ
quặc: “Mừng ngươi vượt qua ba Độc Ải. Tần Cối!”
Điều này có nghóa là những bố trí ở đây đều nhắm vào một nhân vật duy nhất: Tần
Cối? Và cũng có nghóa Nhạc Phi khi thiết lập Vũ Mục Tàng Binh Thất là để đối phó với Tần
Cối!
Phải chăng Tiểu Thiên đang tự dấn thân vào tử đòa, nơi đáng lý dành để hành xử gian
tặc nhưng do gian tặc không vào nên bây giờ chính Tiểu Thiên là người thế mạng?
Với ý nghó này, Tiểu Thiên ngao ngán chỉ muốn tháo lùi cho xong! Vào nữa để làm gì
nếu chỉ để tìm cái chết?
Nhưng sau một lúc ngẫm nghó, Tiểu Thiên cảm thấy hồ nghi! Nếu Vũ Mục Tàng Binh
Thất là dành để đối phó với Tần Cối, việc lập ra bức đồ hình kèm theo bảy viên ngọc cho
bảy bức tường thành phải chăng là những bố trí thừa thãi? Thay cho việc này, vò danh
tướng Nhạc Phi chỉ cần bố trí những cách thức tương đối dễ hiểu, giúp Tần Cối thuận lợi
trong việc xâm nhập, có phải sẽ dễ dàng hạ thủ hơn không? Cần gì phải làm cho có vẻ
khó khăn, nhỡ Tần Cối vì thấy khó nên không còn ý muốn tìm hiểu nữa, mọi bố trí của Nhạc
T
Thiên Đòa Càn Khôn Nguyên tác: Cổ Long Dòch giả: Khuyết Danh
Typed by BacQuai & Tiểu Quái Tử
Scanned by Thanh Nghóa
-152-
Phi chẳng hóa ra vô dụng sao?
Đặt viên ngọc có phát ra ánh sáng xanh vào lỗ thủng, Tiểu Thiên chờ đợi
Cạch!
Lần này bức tường thành thay vì dòch chuyển để lộ ra một lối đi như những lần trước,
phiến đá có viên ngọc vừa gắn vào bỗng vỡ thành nhiễu mảnh!
Kinh nghi, Tiểu Thiên thu hồi viên ngọc, tiện tay gỡ bỏ những mảnh vỡ của phiến đá!
Khi tất cả đã dỡ bỏ, Tiểu Thiên chỉ nhìn thấy một hốc đá vuông vức.
Trong hốc đá còn có thêm một vuông lụa được xếp làm tư!
Cầm vuông lụa, Tiểu Thiên mở ra! Nó nhìn thấy trên đó là một bức di thư của một
nhân vật có danh xưng là “Tận Trung Nhân” (người bết lòng tận trung)
Tiểu Thiên chậm rãi đọc:
“Hậu nhân nhã giám!
Bọn ta bốn người: Tiên-Thần-Thánh-Nhân cố ý lập ra Tàng Binh Thất này với hai dụng
ý!
Dụng ý thứ nhất, nếu gian đảng của Tần Cối phát hiện và cấp báo đến y, y sẽ đến
và Tam Độc Ải ngoài kia sẽ là mồ chôn của Tần Tặc!
Giá như y vượt qua, chính bọn ta bốn người sẽ liều mình báo quốc, quyết trừ khử
Tần Tặc ở đây!
Nhưng bản tính y rất đa nghi, bọn ta không dám nghó y sẽ mắc bẫy! Và đây sẽ là dụng
ý thứ hai của bọn ta!
Số trời khó thay đổi, Nhạc tướng quân đằng nào cũng đã bò gian thần hãm hại! Biết
rõ điều này, bọn ta cố lập nơi này ít ra là sẽ lưu lại cho hậu nhân những sở học hiếm có của
Nhạc tướng quân đã từng một thời giữ vững sơn hà, dẹp bỏ lũ giặc ngoại xâm, tạo bình
yên cho một dải Trung Nguyên rộng lớn! Cũng muốn giúp hậu nhân có đủ dũng lực để sau
này an bang đònh quốc, bọn ta cũng lưu lại di học một đời của bọn ta! Phải chi Nhạc tướng
quân biết chút ít về công phu thì đâu đã bò gian thần hãm hại! Để tránh điều đáng tiếc đó
những di học của bọn ta sẽ làm cho hậu nhân trở thành một thiên hạ đệ nhất cao thủ.
Bốn ải còn lại đòi hởi ở hậu nhân những lòng can đảm mà cần phải kiên gan tri chì, hết
sức nhẫn nại và chòu đựng.
Hãy bắt đầu bằng “Hoả Độc Ải”! Chỉ là Hoả Luyện Cốt, hậu nhân đừng lo ! Mở ải
bằng cách vỗ vào phiến đá phía dưới ba lượt! Bảo trọng!
Tận Trung Nhân”
Thiên Đòa Càn Khôn Nguyên tác: Cổ Long Dòch giả: Khuyết Danh
Typed by BacQuai & Tiểu Quái Tử
Scanned by Thanh Nghóa
-153-
Hiểu tất cả, Tiểu Thiên thật sự mừng vì vô tình nó tìm thấy một lúc những bốn vò minh
sư! Và với tất cả sở học của họ, chắc chắn Tiểu Thiên sẽ có công phu võ học vào hàng
thượng đỉnh!
Tiểu Thiên cất bảy viên ngọc vào người và dùng tay vỗ vào phiến đá, ngay bên dưới
hốc đá có lưu vuông lụa!
Bộp ! Bộp ! Bộp !
Bức tường thành chợt khai mở, để lộ một lối đi thênh thang!
Tiểu Thiên bước vào: Lối xâm nhập ở phía sau lập tức phong bế!
Và không khí chung quanh Tiểu Thiên lúc này bỗng trở nên oi bức khác thường!
Biết sắp đến một nới được gọi là “ôHoả Độc ải”, Tiểu Thiên cố chòu đựng và đi vào
sâu hơn.
Một gian thạch thất bỗng xuất hiện ngay phía trước, bên ngoài cánh cửa đá có ghi
bằng chữ: Hoả Kiếp!
Dưới hai chữ này còn có một dòng chữ nhỏ: “Ngươi
vượt qua tam Độc ải, chứng tỏ
đã có tấm thân bách độc bất xâm! Với hoả độc ải này ngươi không cần và cũng không nên
dùng lực. Cứ để Hoả độc thâm nhập, đó là cách luyện cốt khử trừ ma khí! Hãy vào đi!”
Tuy đã đọc rõ lời căn dặn nhưng khi cánh cửa bò Tiểu Thiên mở ra luồng khí nóng phả
ra quá đội ngột cũng làm cho Tiểu Thiên bất ngờ! Vì bất ngờ nên Tiểu Thiên buộc phải
vận dụng chân nguyên để chống trả cái nóng! Điều đó lập tức làm cho thần trí của Tiểu
Thiên hoàn toàn mê muội! Nó ngã xuống và không còn biết gì nữa!
o0o
Cái nóng đến cháy người và cái đói đang cồn cào ngũ tạng làm cho Tiểu Thiên tỉnh
giấc?
Nhìn quanh, đâu đâu cũng l à màn x ương vụ đỏ hồng cho thấy đó là những màn hơi
nóng đang hừng hực như muốn thiêu cháy tất cả!
Tiểu Thiên ngồi dậy ! Mỗi cử động đều đem đến cho Tiểu Thiện sự đau đớn tột cùng!
Thân thể rã rời, tứ chi tê liệt, Tiểu Thiên phải cố lắm mới có thể đứng lên!
Thử chạm tay vào bức tường đá ở gần bên, bức tường đá nóng đến lột da tay ! Tiểu
Thiên vội rụt về và nhìn quanh với ánh mắt kinh hoảng.
Chi đến lúc ánh mắt đã quen với những bóng đỏ chập chờn, Tiểu Thiên mới nhìn thấy
Thiên Đòa Càn Khôn Nguyên tác: Cổ Long Dòch giả: Khuyết Danh
Typed by BacQuai & Tiểu Quái Tử
Scanned by Thanh Nghóa
-154-
ở giữa nền thạch thất có khắc ghi nhiều dòng chữ.
Bước đến gần, Tiểu Thiên buộc phải ngồi bệt xuống mới cô thể đọc được những
dòng chữ nọ! Đó là “Cửu Trùng Tâm Pháp” với toàn bộ kinh văn khẩu quyết tu luyện!
Nhưng Tiểu Thiên chỉ quan tâm đến hàng chữ cuối cùng ! Hàng chữ này ghi: “ở cuối
hoả thất có ba
hoàn Tònh Tâm Đan. Mỗi hoàn có thể giúp qua cơn đói khát khoảng sáu
tuần trăng hoặc hơn!”
Nghe nói có thể hết đói khát, đang đói, Tiểu Thiên vội chạy đến phía cuối của Hoả
Thất!
Nhặt lấy một hoàn Tònh Tâm Đan, Tiểu Thiên nghi ngờ công dụng của nó!
“Chỉ một hoàn bé tẹo như thế này làm sao có thể giúp ta nhòn đói và nhòn khát được
nửa năm dài?!...”
Cho vào miệng, Tiểu Thiên phải cố hết sức kềm chế mới không nhặt luôn hai viện còn
lại để ném cả vào miệng!
Chưa biết công dụng có đúng như lời di tự hay không, Tiểu Thiên nhẫn nại, quay lại
nơi có ghi kinh văn “Cửu Trùng Tâm Pháp”!
Đọc lại khẩu quyết một lần nữa, Tiểu Thiên bắt đầu ngồi xếp bằng theo tư thế tọa
sen!
Cố vận dụng và dẫn lưu chân khí đúng theo tâm pháp Cửu Trùng, Tiểu Thiên đi vào
cõi nhập đònh lúc nào không hay!
o0o
Nó chỉ mở mắt ra khi cảm thấy đói! Không thể tin là mới đó đã trải qua nửa năm tròn,
Tiểu Thiên tự cười cợt và nuốt hoàn Tònh Tâm Đan thứ hai. Sau dó nó lại nhập đònh.
o0o
Sau ba lần như vậy, ba hoàn Tònh Tâm Đan tuy đã dùng hết nhưng bây giờ cảm giác
đói khát đã quay trở lại, Tiểu Thiên nhìn quanh, hy vọng sẽ tìm ra bất kỳ lời chỉ dẫn nào
đó cho tình cảnh hiện giờ!
Không nhìn thấy gì cả , bất quá ở Tiểu Thiên đang có một cảm giác lạ! Hơi nóng ở
xung quanh dường như đã không còn!
Thiên Đòa Càn Khôn Nguyên tác: Cổ Long Dòch giả: Khuyết Danh
Typed by BacQuai & Tiểu Quái Tử
Scanned by Thanh Nghóa
-155-
Nhưng do những màn xương vụ đỏ hồng vẫn còn y nguyên trạng, Tiểu Thiên chợt
nghi ngờ:
“Hay do ta đã luyện xong tâm pháp “Cửu Trùng”, Hoả Độc ở đây không còn gây
hại cho ta?”
Để minh bạch, Tiểu Thiên đứng lên và thử áp tay vào tường đá !
Tường đá còn hay không còn nóng, Tiểu Thiên không thể biết! Nhưng cái ấn tay của
nó không hiểu sao đã làm cho bức tường đá bò lún vào, và lúc thu tay lại, ở đó hãy còn
nguyên hiện dấu một chưởng tay?
- Là dấu tay cửa ta? Ta có thể làm cho đá phải lún vào? Ta đã luyện xong Cửu Trùng
Tâm Pháp?
Không muốn tin cũng không được, Tiểu Thiên vội vàng tìm lối thoát ra Hoả Thất!
Ngay vò trí đã từng là cánh cửa đá dẫn vào Hoả Thất, TiểuThiên nhìn thấy một dòng
chữ thật nhỏ: “Mở được thạch môn tức đã tựu thành!”
Hiểu rõ ẩn ý của câu chữ này, Tiểu Thiên lại áp tay vào cửa đá thạch môn.
Nó hét lớn:
- Khai!
Lập tức ở thạch môn có dấu hiệu chuyển động!
Nó tăng thêm chân lực, và tỳ người đẩy mạnh:
- Mở nào!
Cạch!... Cạch!... Cạch...
Thạch môn vừa hé lộ đủ một chỗ để bước qua, Tiểu Thiên lập tức lao ra.
Vút !
Thạch môn sau đó liền đóng lại, tạo một tiếng động kinh hoàng,
Ầm !
Quay lại nhìn, Tiểu Thiên trố mắt? Hoả Thất không hiểu sao đang từ từ lún xuống,
như ở phía dưới đang xuất hiện một vực sâu, và tiếng động vừa rồi đã làm cho vực sâu
thức dậy, nuốt mất Hoả Thất!
Không phải !
Tiểu Thiên chợt vỡ lẽ khi phát hiện Hoả Thất chỉ lún xuống ngang bằng nền rồi dừng
lại! Và do ở đó không còn Hoả Thất nữa, nên Tiểu Thiên dễ dàng nhìn thấy bức tường
thành thứ năm trước đó đã bò Hoả Thất che khuất.