Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (206.45 KB, 5 trang )
Dùng thuốc an thần chậm điều
trị tâm thần phân liệt
Tâm thần phân liệt là một bệnh tâm thần rất nặng, được đặc trưng bởi
các triệu chứng hoang tưởng, ảo giác, rối loạn hành vi...
Não sản xuất quá nhiều dopamin dễ dẫn tới bệnh tâm thần phân liệt.
Ngày nay người ta đã hiểu cơ chế của bệnh tâm thần phân liệt là do não
bệnh nhân sản xuất quá nhiều chất dopamin, một chất dẫn truyền thần kinh. Do
vậy, tín hiệu thần kinh sẽ bị sai lệch khi truyền từ tế bào thần kinh này sang tế bào
thần kinh khác, từ đó gây ra các triệu chứng của bệnh. Khi điều trị, thầy thuốc phải
dùng thuốc an thần để ức chế bớt lượng dopamin thừa. Khi liều thuốc an thần đủ
để ức chế trên 65% số thụ cảm thể dopamin thì thuốc bắt đầu có tác dụng, các triệu
chứng của bệnh sẽ giảm dần. Nhưng nếu ngừng thuốc điều trị thì lượng dopamin
lại tăng lên, bệnh lại tái phát. Đó là lý do tại sao bệnh nhân tâm thần phân liệt
thường phải uống thuốc an thần suốt đời để điều trị.
Nhiều bệnh nhân tâm thần phân liệt sau khi ra viện không chịu uống thuốc
điều trị củng cố, nguyên nhân là:
Phủ định bệnh: 97% số bệnh nhân tâm thần phân liệt không thừa nhận bệnh
của mình. Nhiều bệnh nhân sau khi đã điều trị ổn định vẫn phủ định bệnh và
không chịu uống thuốc.
Cho rằng bệnh đã khỏi: đây là nguyên nhân phổ biến, bệnh nhân và gia
đình họ cho rằng bệnh đã khỏi vì thế không cần phải uống thuốc điều trị củng cố
nữa. Ở đây bác sĩ cũng có lỗi vì không phải ai cũng nói thẳng với bệnh nhân rằng
họ cần uống thuốc suốt đời.
Cho rằng thuốc độc hại, có nhiều tác dụng phụ, phác đồ điều trị quá phức
tạp, tốn kém...
Thật ra thuốc an thần không nhất thiết phải dùng loại đắt tiền mà vẫn đạt
hiệu quả cao, an toàn và rất ít tác dụng phụ, có thể điều chỉnh tác dụng phụ của