Tải bản đầy đủ (.pdf) (28 trang)

Cô Tô của Nguyễn Tuân | Ngữ văn, Lớp 6 - Ôn Luyện

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (2 MB, 28 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1></div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

<b>Lượm </b>



<b>Tre Việt Nam </b>



<b> Mưa </b>



<b>A </b>


<b>B </b>


<b>C </b>


<b>D </b>


<b>Sai rồi ! </b>


<b>Ồ ! Tiếc quá. </b>
<b>Bạn thử lần nữa xem ! <sub>Chúc mừng bạn ! </sub></b>


<b>Đêm nay Bác không ngủ </b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

<b>Nêu nội dung bài thơ Mưa của </b>


<b>nhà thơ Trần Đăng Khoa? </b>



<b>Bài thơ Mưa của Trần Đăng Khoa </b>


<b> đã miêu tả chính xác và sinh động </b>


<b> cảnh vật thiên nhiên trước và trong </b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

<b>CƠ TƠ </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

<b>TÁC PHẨM CHÍNH GỒM CÁC TẬP: </b>



NGỌN ĐÈN DẦU LẠC (PHÓNG SỰ-
1939), VANG BÓNG MỘT THỜI


(TRUYỆN NGẮN -1940), CHIẾC LƯ
ĐỒNG MẮT CUA (TUỲ BÚT-


1941),TĨC CHỊ HỒI (TUỲ BÚT-
1943),CHÙA ĐÀN


(TRUYỆN-1946),TÌNH CHIẾN DỊCH (BÚT KÝ -
1950), TUỲ BÚT KHÁNG CHIẾN VÀ
HỒ BÌNH (1956), SĨNG ĐÀ (TUỲ


BÚT - 1960), HÀ NỘI TA ĐÁNH MĨ
GIỎI (TUỲ BÚT -1972),TUYỂN TẬP
NGUYỄN TUÂN (TẬP1-1981, TẬP 2-
1982, TẬP 3- 1983), NGUYỄN TN
TỒN TẬP (5 TẬP - 2000), TRONG
ĐĨ, BÊN CẠNH TRUYỆN VÀ KÝ,
ƠNG CŨNG CĨ MỘT SỐ BÀI PHÊ
BÌNH KHẢO LUẬN VÀ CHÂN DUNG
VĂN HỌC ĐẶC SẮC.


<b>MỘT VÀI TÁC PHẨM TIÊU BIỂU </b><b><sub>văn lớn mở đường, đắp nền </sub>"Ông là một trong mấy nhà </b>


<b>cho văn xuôi Việt Nam thế kỷ </b>
<b>XX." </b>


<b> </b><i><b>(Nguyễn Ðình Thi) </b></i>



<b> “Chỉ người ưa suy xét đọc </b>
<b>Nguyễn Tuân mới thấy thú vị, </b>
<b>văn Nguyễn Tuân không phải </b>
<b>thứ văn để người nông nổi </b>
<b>thưởng thức." </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

Ngày thứ năm trên đảo Cô Tô(1)<sub> là một ngày trong </sub>


trẻo, sáng sủa. Từ khi có vịnh Bắc Bộ và từ khi quần đảo Cô
Tô mang lấy dấu hiệu của sự sống con người thì, sau mỗi lần
giông bão, bao giờ bầu trời Cô Tô cũng trong sáng như vậy.
Cây trên núi đảo lại thêm xanh mượt, nước biển lại lam biếc
đặm đà hơn hết cả mọi khi, và cát lại vàng giòn hơn nữa. Và
nếu cá có vắng tăm biệt tích trong ngày động bão, thì nay
lưới càng thêm nặng mẻ cá giã đôi(2). Chúng tôi leo dốc lên
đồn Cô Tô hỏi thăm sức khoẻ anh em bộ binh và hải quân
cùng đóng sát nhau trong cái đồn khố xanh(3) cũ ấy. Trèo lên
nóc đồn, nhìn ra bao la Thái Bình Dương bốn phương tám
hướng, quay gót 180 độ mà ngắm cả toàn cảnh đảo Cơ Tơ.
Nhìn rõ cả Tô Bắc, Tô Trung, Tô Nam, mà càng thấy yêu mến
hòn đảo như bất cứ người chài nào đã từng đẻ ra và lớn lên
theo mùa sóng ở đây.


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

… Mặt trời lại rọi lên ngày thứ sáu của tôi trên đảo Thanh
Luân(4) một cách thật q là đầy đủ. Tơi dậy từ canh tư. Cịn tối
đất, cố đi mãi trên đầu đá sư(5)<sub>, ra thấu đầu mũi đảo. Và ngồi đó </sub>


rình mặt trời lên. Điều tơi dự đốn, thật là khơng sai. Sau trận
bão, chân trời, ngấn bể(6) sạch như tấm kinh lau hết mây hết


bụi. Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kỳ hết. Tròn trĩnh,
phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả
trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ(7)<sub> đặt lên một mâm bạc </sub>


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

Khi mặt trời đã lên một và con sào, tức là lúc nó trở về sự bình dị hằng
ngày, thì tơi đang múc gầu nước giếng dội lên đầu lên cổ lên vai lên lưng,
nghĩa là tôi cũng đang đi tắm như mọi người lao động bình thường đang
tắm quanh giếng. Cái giếng nước ngọt ở ria một hòn đảo giữa bể, cái sinh
hoạt của nó vui như như một cái bến và đậm đà mát nhẹ hơn mọi cái chợ
trong đất liền.


Cái giếng nước ngọt đảo Thanh Luân sớm nay không biết bao nhiêu là
người đến gánh và múc. Múc nước giếng vào thùng gỗ, vào những cong
những ang(10)<sub> gốm màu da lươn. Lòng giếng vẫn còn rớt lại vài cái lá cam </sub>
lá quýt của trận bão vừa rồi quăng vào. Chỗ bãi đá nuôi sáu mươi vạn con
hải sâm(11)<sub> ngoài kia, bao nhiêu là thuyền của hợp tác xã đang mở nắp sạp </sub>
đổ nước ngọt vào. Sau trận bão, hôm nay hợp tác xã Bắc Loan Đầu cho
mười tám thuyền lớn nhỏ cùng ra khơi đánh cá hồng(12)<sub>. Anh hùng Châu </sub>
Hoà Mãn(13)<sub> cùng bốn bạn xã viên đi chung một thuyền. Anh quẩy nước </sub>
bên bờ giếng, tôi né ra một bên. Anh quẩy mười lăm gánh cho thuyền anh:
" Đi ra khơi, xa lắm mà, có khi mười ngày mới về. Nước ngọt cho vào sạp,
chỉ để uống. Vo gạo thổi cơm cũng không được lấy nước ngọt. Vo gạo
bằng nước bể thôi".


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9></div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

<b>Quang cảnh Cô </b>
<b>Tô sau trận bão </b>


<b>Cảnh mặt trời mọc </b>
<b>trên đảo Cô Tô </b>



<b>Cảnh sinh hoạt </b>
<b>buổi sáng và hình </b>
<b>ảnh người lao động </b>
<b>chuẩn bị ra khơi </b>
<b>a/ Từ đầu đến</b>


<b>"…mùa sóng ở đây"</b>

<b> </b>


<b> </b>

(trang 88)


<b>b/ Từ "Mặt trời lại </b>
<b>rọi lên…" đến</b>


<b>"…là là nhịp cánh"</b>

<b> </b>



(trang 89)


<b>c/ Từ "Khi mặt trời </b>
<b>đã lên…" đến "…lũ </b>
<b>con lành"</b>

<b> </b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

Ngày thứ năm trên đảo Cô Tô là một ngày trong trẻo,
sáng sủa. Từ khi có vịnh Bắc Bộ và từ khi quần đảo Cô Tô
mang lấy dấu hiệu của sự sống con người thì, sau mỗi lần
giông bão, bao giờ bầu trời Cô Tô cũng trong sáng như vậy.
Cây trên núi đảo lại thêm xanh mượt, nước biển lại lam biếc
đặm đà hơn hết cả mọi khi, và cát lại vàng giòn hơn nữa. Và
nếu cá có vắng tăm biệt tích trong ngày động bão, thì nay
lưới càng thêm nặng mẻ cá giã đôi. Chúng tôi leo dốc lên đồn
Cô Tô hỏi thăm sức khoẻ anh em bộ binh và hải quân cùng
đóng sát nhau trong cái đồn khố xanh cũ ấy. Trèo lên nóc đồn,


nhìn ra bao la Thái Bình Dương bốn phương tám hướng, quay
gót 180 độ mà ngắm cả tồn cảnh đảo Cơ Tơ. Nhìn rõ cả Tơ
Bắc, Tơ Trung, Tơ Nam, mà càng thấy u mến hịn đảo như
bất cứ người chài nào đã từng đẻ ra và lớn lên theo mùa sóng
ở đây.


</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12></div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

Ngày thứ năm trên đảo Cô Tô là một ngày trong trẻo,
sáng sủa. Từ khi có vịnh Bắc Bộ và từ khi quần đảo Cô Tô
mang lấy dấu hiệu của sự sống con người thì, sau mỗi lần
giơng bão, bao giờ bầu trời Cô Tô cũng trong sáng như vậy.
Cây trên núi đảo lại thêm xanh mượt, nước biển lại lam biếc
đặm đà hơn hết cả mọi khi, và cát lại vàng giòn hơn nữa. Và
nếu cá có vắng tăm biệt tích trong ngày động bão, thì nay
lưới càng thêm nặng mẻ cá giã đôi. Chúng tôi leo dốc lên đồn
Cô Tô hỏi thăm sức khoẻ anh em bộ binh và hải quân cùng
đóng sát nhau trong cái đồn khố xanh cũ ấy. Trèo lên nóc đồn,
nhìn ra bao la Thái Bình Dương bốn phương tám hướng, quay
gót 180 độ mà ngắm cả tồn cảnh đảo Cơ Tơ. Nhìn rõ cả Tơ
Bắc, Tô Trung, Tô Nam, mà càng thấy yêu mến hòn đảo như
bất cứ người chài nào đã từng đẻ ra và lớn lên theo mùa sóng
ở đây.


</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

Ngày thứ năm trên đảo Cô Tô là một ngày trong trẻo,
sáng sủa. Từ khi có vịnh Bắc Bộ và từ khi quần đảo Cô Tô
mang lấy dấu hiệu của sự sống con người thì, sau mỗi lần
giông bão, bao giờ <b>bầu trời</b> Cô Tô cũng trong sáng như vậy.


</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>

Ngày thứ năm trên đảo Cô Tô là một ngày trong trẻo,
sáng sủa. Từ khi có vịnh Bắc Bộ và từ khi quần đảo Cô Tô
mang lấy dấu hiệu của sự sống con người thì, sau mỗi lần


giông bão, bao giờ <b>bầu trời</b> Cô Tô cũng trong sáng như vậy.


</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>

Ngày thứ năm trên đảo Cô Tô là một ngày trong trẻo,
sáng sủa. Từ khi có vịnh Bắc Bộ và từ khi quần đảo Cô Tô
mang lấy dấu hiệu của sự sống con người thì, sau mỗi lần
giông bão, bao giờ <b>bầu trời</b> Cô Tô cũng trong sáng như vậy.


</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17>

Ngày thứ năm trên đảo Cô Tô là một ngày trong trẻo,
sáng sủa. Từ khi có vịnh Bắc Bộ và từ khi quần đảo Cô Tô
mang lấy dấu hiệu của sự sống con người thì, sau mỗi lần
giông bão, bao giờ <b>bầu trời</b> Cô Tô cũng trong sáng như vậy.


</div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18>

<b>1 </b>


<b>2 </b>

<b>3 </b>


<b>4 </b>


<b>5 </b>

<b><sub>7 </sub></b>

<b><sub>9 </sub></b>

<b>6 </b>

<b>8 </b>

<b>10 </b>


<b>11 </b>


<b>12 </b>

<b>14 </b>

<b>13 </b>

<b>15 </b>


<b>16 </b>

<b>17 </b>

<b>18 </b>


<b>19 </b>

<b>24 </b>

<b>20 </b>

<b>21 </b>

<b>22 </b>

<b>23 </b>

<b>25 </b>


<b>26 </b>

<b><sub>35 </sub></b>

<b>36 </b>

<b><sub>49 </sub></b>

<b><sub>39 </sub></b>

<b>46 </b>

<b><sub>50 </sub></b>

<b><sub>44 </sub></b>

<b><sub>51 </sub></b>

<b>27 </b>

<b><sub>41 </sub></b>

<b><sub>40 </sub></b>

<b><sub>37 </sub></b>

<b><sub>53 </sub></b>

<b><sub>33 </sub></b>

<b><sub>54 </sub></b>

<b>55 </b>

<b><sub>56 </sub></b>

<b><sub>29 </sub></b>

<b><sub>28 </sub></b>

<b><sub>47 </sub></b>

<b><sub>52 </sub></b>

<b><sub>42 </sub></b>

<b><sub>48 </sub></b>

<b><sub>45 </sub></b>

<b>43 </b>

<b><sub>34 </sub></b>

<b><sub>32 </sub></b>

<b><sub>30 </sub></b>

<b><sub>38 </sub></b>

<b><sub>31 </sub></b>

<b>57 </b>


<b>58 </b>

<b>60 </b>

<b>65 </b>

<b>67 </b>

<b>59 </b>

<b>61 </b>

<b>64 </b>

<b>66 </b>

<b>62 </b>

<b>63 </b>


<b>68 </b>

<b>69 </b>

<b>70 </b>


<b>71 </b>

<b><sub>74 </sub></b>

<b>75 </b>

<b>79 </b>

<b>80 </b>

<b><sub>81 </sub></b>

<b><sub>72 </sub></b>

<b><sub>76 </sub></b>

<b><sub>73 </sub></b>

<b><sub>77 </sub></b>

<b><sub>78 </sub></b>


<b>82 </b>

<b>84 </b>

<b>85 </b>

<b>87 </b>

<b>88 </b>

<b>89 </b>

<b><sub>90 </sub></b>

<b>83 </b>

<b>86 </b>


<b>91 </b>

<b>97 </b>

<b>93 </b>

<b>95 </b>

<b><sub>96 </sub></b>

<b>98 </b>

<b>99 </b>

<b>100 </b>

<b>101 </b>

<b>102 </b>

<b><sub>92 </sub></b>

<b>103 </b>

<b>94 </b>


<b>104 </b>

<b>109 </b>

<b>110 </b>

<b>117 </b>

<b>108 </b>

<b>111 </b>

<b>112 </b>

<b>113 </b>

<b>114 </b>

<b>105 </b>

<b>107 </b>

<b>115 </b>

<b>116 </b>

<b>106 </b>


<b>118 </b>

<b>119 </b>

<b><sub>120 </sub></b>



<b>HẾT GIỜ </b>




<b>THẢO LUẬN NHĨM </b>


<b>Tại sao trước cảnh biển đảo Cơ Tơ, tác giả lại cảm thấy </b>


<b>“yêu mến như bất cứ người chài nào đã từng đẻ ra và </b>


<b>lớn lên theo mùa sóng ở đây”? </b>



<b>- Tâm hồn nhạy cảm, tinh tế trước cái đẹp của tác </b>


<b>giả. </b>



<b>- Tình yêu mến, sự gắn bó máu thịt với thiên </b>


<b>nhiên, đất nước. </b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(19)</span><div class='page_container' data-page=19></div>
<span class='text_page_counter'>(20)</span><div class='page_container' data-page=20>

<b>1 </b>



<b>2 </b>



<b>3 </b>



<b>4 </b>



<b>1. Ô chữ gồm 3 chữ cái. Đây là một sự vật được </b>


<b> Nguyễn Tuân miêu tả trong bài viết của mình </b>



<b>c ¸ t </b>



<b>2. Ô chữ gồm 6 chữ cái- Một loại phương tiện dùng </b>


<b>để đánh bắt cá </b>



<b>g i à đ ô i </b>




<b>3. Ô chữ gồm 9 chữ cái. Đây là một tính từ được </b>


<b>NguyễnTuân dùng để miêu tả bầu trời Cô Tô </b>



<b>t r o n g t r Ỵ o </b>



<b>4. Ô chữ gồm 5 chữ cái, chỉ một hòn đảo nhỏ </b>


<b>nằm ở phía bắc đảo Cơ Tơ </b>



<b>T ô b ắ c </b>


<b>c </b>



<b>ô </b>



<b>t </b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(21)</span><div class='page_container' data-page=21>

<b>1 </b>



<b>4 </b>

<b>3 </b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(22)</span><div class='page_container' data-page=22></div>
<span class='text_page_counter'>(23)</span><div class='page_container' data-page=23>

<b>Câu 1: Em h·y cho biÕt, tác giả Nguyễn Tuân </b>


<b>quê ở đâu ? Sở trờng của ông là gì ? </b>



<b>A. Quê ở Hà Nội - Sở trờng về tùy bút và truyện </b>


<b>ngắn. </b>



<b>B. Quê ở Hà Nội - Sở trờng về kí và truyện dài. </b>



<b>C. </b>

<b>Quê ở Hà Nội - Sở trờng về tùy bút. </b>




<b>D. </b>

<b>Quê ở Hà Nội - Sở trêng tïy bót vµ kÝ. </b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(24)</span><div class='page_container' data-page=24>

<b>Câu 2: Bài văn </b>

CÔ TÔ

<b><sub> là thuộc phần nào </sub></b>


<b>của bài kí Cô Tô : </b>



<b> A. Phần cuối </b>



<b>B. Phần giữa </b>



<b> C. Phần ®Çu</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(25)</span><div class='page_container' data-page=25>

<b>Câu 3. Em hãy cho biết tác giả </b>


<b>đứng ở vị trí nào để quan sát ? </b>



<b> Trên một mỏm đá </b>



<b> Trên ngọn hải đăng </b>



<b>Trên nóc đồn Cơ Tơ</b>



<b>A </b>


<b>B </b>


<b>C </b>


<b>D </b>


<b>Sai rồi ! </b>



<b>Ồ ! Tiếc quá. </b>
<b>Bạn thử lần nữa xem ! </b>


<b>Chúc mừng bạn ! </b>


<b>Trên tầng của một ngơi nhà </b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(26)</span><div class='page_container' data-page=26>

<i><b>Câu 4. </b></i>



<b>Trình bày cảm nhận của em về vẻ đẹp của Cô </b>


<b>Tô sau cơn bão bằng đoạn văn từ 3 đến 5 </b>



<b>câu? </b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(27)</span><div class='page_container' data-page=27>

<b> Câu 4. </b>

<b>Bức tranh cảnh đảo Cô Tô sau </b>



<b>cơn bão hiện lên với vẻ đẹp nào? </b>



A. Rực rỡ, tinh khôi, lộng lẫy.


B. Phóng khống, tinh khơi, đầy màu sắc, giàu sức sống.


C. Lộng lẫy, tráng lệ, đầy màu sắc.


D. Trong trẻo, tinh khôi, tráng lệ.


</div>
<span class='text_page_counter'>(28)</span><div class='page_container' data-page=28></div>

<!--links-->

×