Tải bản đầy đủ (.doc) (5 trang)

tiểu phẩm tuyen truyen suc khoe sinh san vi thanh nien

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (86.28 KB, 5 trang )

Kịch bản truyền thông tuyên truyền bảo vệ SKSS Vị thành niên:
LỜI RU BUỒN ƠI LÀ BUỒN
Tác giả kịch bản: 11B3
Với sự tham gia diễn xuất của các diễn viên:
- Thu Hồi

trong vai: Bà mẹ

- Hồng Tun

trong vai: Ơng bố

- Phạm Dự

trong vai: Con gái

- Phạm Cường

trong vai: Con trai

Sau đây, tiểu phẩm xin phép được bắt đầu.
Con Gái : Lời ru buồn, nghe mênh mang mênh mang, sau lũy tre làng, khiến lịng tơi
xơn xao…Ngày lấy chồng, em đi qua con đê, con đê mịn lối cị về, có chú bướm vàng
bay theo em… Hừ ( Thở dài ) buồn thật
Bà mẹ: này, này, con gái, buồn cái gì thế…
Con gái: Hic, con buồn vì con thương cái cơ gái trong bài hát ý, ai bảo hư sớm cơ, giờ
thì ngồi đấy mà ru buồn…
Bà mẹ: Ừ, kể ra thì cũng đúng, cũng buồn thật…..
Con gái: Mà sao mẹ cũng buồn, mẹ cũng thương cô gái ấy à……
Bà mẹ: Tôi buồn là tôi thương cái thân tôi, tôi nghĩ cứ như ông Trần Tiến ông ý theo
dõi đời tôi rồi viết lên bài hát này ý…


Con gái: đâu mà mẹ, bác Trần Tiến viết bài này theo đơn đặt hàng của bên ủy ban kế
hoạch hóa gia đình, tun truyền cho chương trình chăm sóc sức khỏe vị thành niên
đấy mẹ…
Bà mẹ: ai bảo cô thế, chỉ được cái suy luận linh tinh.
Con gái: ơ, thì con nghĩ thế, vì con đang trong đội tuyển tuyên truyền bảo vệ sức khỏe
sinh sản vị thành niên của trường con mà, các cô thầy cũng cứ tập bài hát này như một
lời tuyên truyền ý: đừng có mà hư sớm lấy chồng sớm rồi đẻ nhiều là khổ, là “lời ru
buồn” giống cái cơ trong bài hát ngay.
Bà mẹ: cái gì, cô ở trong đội tuyên truyền bảo vệ sức khỏe sinh sản vị thành niên á, thế
là đã được người ta tuyên truyền về cách dùng cái đấy chưa…


Con gái: Con chẳng biết mẹ nói cái đấy là cái gì, nhưng mà con được học tuyên truyền
nhiều lắm nhá: mẹ nghe con này:
Trong những năm qua vị thành niên, thanh niên Việt Nam đã có những bước phát triển
về thể chất, đời sống tinh thần. Theo báo cáo của Tổ chức Y tế thế giới, Việt Nam có
gần 11,2% trẻ vị thành niên có quan hệ tình dục, trong đó 33,9% khơng sử dụng các
biện pháp tránh thai, hàng năm có khoảng 300,000 nữ thanh niên có thai trước tuổi 20.
Điều đó đặt ra cho Việt Nam đang đứng trước thách thức của đại dịch HIV/AIDS; một
bộ phận thanh thiếu niên thiếu hiểu biết các kiến thức cần thiết về chăm sóc sức khỏe
sinh sản, thiếu cơ hội được tiếp cận sử dụng các dịch vụ thân thiện về chăm sóc sức
khỏe sinh sản.
Bà mẹ: Thơi thơi tơi ko hỏi cái đó, cái tơi hỏi là hỏi cái Bao cao su…
Con gái: Ôi mẹ ơi, tất nhiên là học về sức khỏe sinh sản thì con phải được học về cách
sử dụng bao cao su đúng cách để phòng tránh thai, phòng tránh các bệnh lây nhiễm qua
đường tình dục… nhưng mà đâu phải sức khỏe sinh sản là chỉ có mỗi cái đó đâu mẹ.
Cịn kiến thức về độ tuổi sinh nở hợp lý này, về khoảng cách sinh con hợp lý này, Còn
về các biện pháp phòng tránh thai và các bệnh lây nhiễm thường gặp qua đường tình
dục này… Nhiều kiến thức mà tuổi vị thành niên phải học lắm chứ ko phải chỉ có học
mỗi cách sử dụng bao cao su đâu.

Bà mẹ: Ôi thơi thế này thì chết chết chết, mới có 15 tuổi mà học nhiều thế thì chết.
Trước tơi học có mỗi cái cách sử dụng bao cao su mà không nên thân rồi thì tơi thành ra
lời ru buồn thế này đây cô biết không.
Con gái: Thế là sao mẹ?
Bà mẹ: vâng, bằng tuổi cô tôi cũng nghe người ta tuyên truyền về sức khỏe sinh sản.
Người ta dạy cách dùng cái bao ấy, rồi phát cho mấy cái về nghiên cứu; Bố cơ khi đó
học cùng lớp tơi, chiều về học nhóm rồi lơi cái ấy ra nghịch; rồi hết trị thì bắt chiếc
người ta lơi của nợ ra mặc thử cho nó, rồi dùng thử…thế là sau 3 tháng thì tơi cưới vội.
Con gái: Ơi trời ơi, con khơng ngờ bố mẹ lại hư sớm vậy đâu… hí hí,
Bà mẹ: Cơ cịn cười được à, vì cái sự cố ấy mà giờ thân tơi nó tàn tạ thế này cơ có biết
khơng.
Tơi phải bỏ học theo chồng trong khi chúng bạn vẫn phơi phới tươi vui. Tôi ra đường
bị cô bác họ hàng gọi là giống mời ngắn ngày vì mới lấy chồng 6 tháng đã đẻ; Rồi cái
ngày sinh cô, cơ thể thiếu nữ phát triển chưa hồn thiện nên st nữa thì đi cả mẹ cả
con vì “con non mà mẹ thì càng non…”


Rồi thì khi sinh cơ ra tơi muốn đặt cho cơ cái tên là Nguyễn Cao Kỳ Dun cho nó mĩ
miều thì bố cơ kiên quyết đặt là Nguyễn Cao Su Mi Na, để ghi nhớ cái sự cố trong đời
vì cái bao cao su mà ơng ấy phải ngồi nhà chăm con và bỏ qua đi cái thời trai tráng đẹp
nhất, tung tẩy đi tán gái cùng chúng bạn.
Con gái: Thơi mà mẹ, biết thế thì mẹ phải rút kinh nghiệm đừng có đẻ dầy nữa, đợi bao
giờ đủ tuổi, hoàn thiện cơ thể, rồi hãy đẻ tiếp chứ, ai đời lại máu lên làm luôn thằng cu
nữa vào năm sau là sao?
Bà mẹ: Cô không phải dạy khôn tơi, tơi cũng biết chứ, nhưng mà khổ nỗi nó có nguyên
do của nó.
Con gái: Nguyên do làm sao mẹ nói con nghe xem có chấp nhận được khơng…
Bà mẹ: nghe người ta tun truyền, tơi tính tránh thai theo chu kì của phụ nữ, cũng
hiệu quả ra phếp; được cái bố cơ cũng chịu khó nghe theo vì cũng sợ sinh dầy sinh mau
mẹ yếu con ốm thì bố cơ cũng khổ. Nhưng, vào năm đó, đúng ngày mùng 8/3, tơi địi

bằng được phải có q, khổ nỗi hồi đó ăn bám bố mẹ, làm gì có tiền; thế là vợ chồng
giận dỗi nhau cả ngày, đá thúng đụng lia..
Con gái: rồi sao mẹ.
Bà mẹ: Rồi đêm hơm đó, bố cô mới dựng tôi dậy, rồi ngâm nga bài thơ thế này:
Ơng bố (từ ngồi xuất hiện): ngâm nga đọc thơ:
Hôm nay mùng tám tháng ba
Nửa đêm anh lấy đồ nhà ra tặng em
Đồ nhà vừa lạ vừa quen
Không tin em hãy thử xem đây này
Con gái: Hoan hô bố, vậy là mẹ hết giận ạ, vậy là bố cứu được bàn thua trơng thấy…
Ơng bố: Uh, chẳng những cứu được bàn thua mà bố mày đây còn ghi luôn một bàn
thắng vào khung thành của mẹ mày nữa con ạ, vậy là thằng ku em mày 9 tháng sau ra
đời;
Con trai (từ ngoài vào): Giờ con mới hiểu tại sao tên con lại là Nguyễn Cao Tay Tám
Ba
(Nói với chị): mà sao chị còn ở đây, chị viết xong kịch bản cho tiểu phầm tuyên truyền
của trường mình chưa, chiều nay họp để phân vai rồi đấy…


Con gái: Rồi rồi, nghe câu chuyện của bố mẹ chị có ý tưởng hay lắm rồi…
Bà mẹ: Này, cơ đừng có mà mang chuyện bố mẹ cơ ra mà bôi xấu với thiên hạ nhé…
Tôi biết cái thân tôi rồi, mới có 31 tuổi đầu mà đã có con gái 15 con trai 14, ra đường
khơng dám nhìn ai vì người ta nghĩ mình hư sớm…
Ơng bố: Kìa mình, lại khóc, vẫn mít ướt như ngày nào thế à, con nó cười cho này…
Bà mẹ: Mà có phải tại mình thân tơi hư mà thành thế này đâu, tại đàn ông các ông dụ
dỗ nên đàn bà chúng tôi mới khổ, đẻ sớm đẻ non đẻ dầy, khơng có kiến thức chăm con
chăm cái, vợ chồng giận dỗi nhau vì mời trẻ con đã làm bố trẻ con, khơng được học
hành tới nơi tới chốn cho bằng bạn bằng bè, vất vả lắm tôi mới nuôi được cô cậu khôn
lớn, mà giờ ôi trời ơi, mà giờ cô cậu lại định đem chuyện của tôi đi mà bôi xấu thế
này…

Con gái: Mẹ, mẹ đừng hiểu sai cho con; Con nghĩ câu chuyện của bố mẹ là một bài
học kinh nghiệm thực tế đầy thuyết phục để cảnh báo cho giới trẻ thiếu hiểu biết về sức
khỏe sinh sản đấy chứ mẹ.
Con trai: đúng rồi mẹ, chẳng phải trước đây nhờ những đội tuyên truyền như chúng
con bây giờ mà bố mẹ mới biết cách phòng tránh thai hiệu quả, mới biết dừng ko sinh
ba sinh 4…
Ơng bố: Mình thấy chưa, con nó lớn cả rồi, biết nghĩ cả rồi, nhờ thế mà mình càng
ngày càng trẻ ra, đi đâu tơi với mình cũng được người ta ngưỡng mộ là như vợ chồng
son cịn gì… Thơi ủng hộ cho các con nó làm cơng việc giúp ích xã hội đi…
Con gái, con trai: đi mà mẹ…
Bà mẹ: Bố con nhà này chỉ khéo nịnh là giỏi; Thôi được rồi, cô viết kịch bản đi, viết
cho khéo vào; Hôm diễn mà không được các bạn bè anh chị cô bác vỗ tay cổ vũ nhiệt
liệt thì đừng có trách tơi…
Con trai con gái: Vâng ạ, các thầy cơ cùng tồn thể các bạn cho gia đình em xin một
tràng pháo tay thật rịn rã được khơng ạ.




×