Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (668.13 KB, 17 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
ã <b><sub>Tác giả:</sub><sub> Nguyễn Khuyến </sub></b>
<b>(1835-1909), quê Yên Đổ, </b>
<b>Bình Lục, Hà Nam. (còn gọi là </b>
<b>Tam Nguyên Yên Đổ). </b>
<b> - Lµ nhµ thơ làng cảnh kiệt </b>
<b>xuất, nổi tiếng với 3 bài thơ: </b>
<i><b>Thu vịnh, Thu ẩm, Thu điếu.</b></i>
<b> - Phong cách thơ trào phúng, </b>
<b>trữ tình.</b>
ã<b><sub> Tác phẩm:</sub><sub> Là bài thơ hay </sub></b>
<b>§äc:</b>
- Ngắt nhịp 4/3 riêng câu 7
(4/1/2).
- Giọng đọc vui t ơi.
<b>Bạn đến chơi nhà</b>
<b>Bạn đến chơi nhà</b>
<b> </b>
<b> </b><i><b>ĐÃ bấy lâu nay, bác tới nhà, </b><b>ĐÃ bấy lâu nay, bác tới nhà, </b></i>
<i><b>Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa. </b></i>
<i><b>Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa. </b></i>
<i><b>Ao sâu n ớc cả, khôn chài cá,</b></i>
<i><b>Ao sâu n ớc cả, khôn chài cá,</b></i>
<i><b>V ờn rộng rào th a, khó đuổi gà .</b></i>
<i><b>V ờn rộng rào th a, khó đuổi gà .</b></i>
<i><b> </b></i>
<i><b> </b><b>Cải chửa ra cây, cà mới nụ, </b><b>Cải chửa ra cây, cà mới nụ, </b></i>
<i><b> </b><b>BÇu võa rơng rèn, m íp đ ơng hoa. </b><b>Bầu vừa rụng rốn, m ớp đ ơng hoa. </b></i>
<i><b> </b></i>
<i><b> </b><b>Đầu trò tiếp khách, trầu không có, </b><b>Đầu trò tiếp khách, trầu không có, </b></i>
<i><b> </b></i>
<i><b> </b><b>Bác đến chơi đây, ta với ta ! </b><b>Bác đến chơi đây, ta với ta ! </b></i>
<b>Chó thÝch:</b>
<i> -</i> <i>N íc c¶:</i> n íc lín,
n ớc đầy.
<b>Thể thơ:</b> Thất ngôn bát cú đ ờng luật
- Bài thơ gồm 8 câu, mỗi câu 7 chữ
- Cú gieo vn cỏc chữ cuối các câu 1, 2, 4, 6, 8.
- Có phép đối giữa câu 3 với câu 4, câu 5 với câu 6
- Có luật bằng trắc.
<b>Bè cơc th«ng th ờng của một bài thơ thất ngôn bát cú Đ </b>
<b>ờng luật:</b>
- Kết cấu: 4 cặp câu.
+ 2 cõu : mở đề và bắt đầu mở ý.
+ 2 câu thực : miêu tả cụ thể: tình, cảnh, sự vật.
+ 2 câu luận : bàn luận và nhËn xÐt.
<b> </b>
<b> </b>Bạn đến chơi nhàBạn n chi nh
<b>Đ</b>
<b>Đà bấy lâu nay, bác tới à bấy lâu nay, bác tới nhànhà (1) (1)</b>
<b> </b>
<b> TrỴ thêi đi vắng, chợ thời Trẻ thời đi vắng, chợ thời xaxa. (2) . (2) </b>
<b> </b>
<b> </b> <b>Ao sâu n ớc cả, khôn chài cá, (3)Ao sâu n ớc cả, khôn chài cá, (3)</b>
<b> </b>
<b> V ên réng rào th a, khó đuổi V ờn rộng rào th a, khó đuổi gàgà (4) (4)</b>
<b> </b>
<b> C¶i chưa ra cây, cà mới nụ, (5)Cải chửa ra cây, cà mới nô, (5)</b>
<b> </b>
<b> Bầu vừa rộng rốn, m ớp đ ơng Bầu vừa rộng rốn, m ớp đ ơng hoahoa (6) (6)</b>
<b> </b>
<b> Đầu trò tiếp khách, trầu không có, (7)Đầu trò tiếp khách, trầu không có, (7)</b>
<b> </b>
<b> Bác đến chơi đây, ta với Bác đến chơi đây, ta vi tata! (8)! (8)</b>
<b>Phần 2</b>
<b>- Trẻ đi vắng </b> <i><b>không</b></i> <b>có ng ời sai bảo.</b>
<b>- Chợ ở xa </b> <i><b>không</b></i><b> dễ mua sắm thức ăn thết bạn.</b>
<b>-> Mong muốn tiếp bạn thịnh soạn nh ng </b> <i><b>không</b></i><b> thực </b>
<b>hiện đ ợc.</b>
<b>- Có cá, có gà nh ng cũng bằng </b><i><b>không</b></i><b> vì (ao sâu, n ớc cả, </b>
<b>v ờn rộng, rào th a).</b>
<b>- Có cải, có cà, có bầu, cã m íp nh ng cịng chØ míi ë </b>
<b>d¹ng </b><i><b>tiỊm Èn</b></i><b> (chưa ra c©y, míi nơ, võa rụng rốn, đ </b>
<b>ơng hoa).</b>
<b>-> Nguyn Khuyn rt muốn tiếp bạn chu đáo nh ng lại </b>
<b>3.Khẳng định tình bạn đậm đà, thắm thiết</b>
<i><b>Bác đến chơi đây ta với ta</b></i>
Khẳng định chiều sâu của tình bạn:
- <sub>Mọi thứ vật chất đều không quan trọng.</sub>
- <sub>T</sub><sub>ỡ</sub><sub>nh bạn là điều họ cần có và họ đã có</sub>
<b>2. Néi dung:</b>
<b>Ca ngợi tình bạn đậm đà, chân thành thắm </b>
<b>thiết, dân dã mà cảm động.</b>
<b>1. NghÖ thuật</b>
<b>- Tạo tình huống bất ngờ, thú vị.</b>
- <b><sub>Lời thơ thuần Nôm, giản dị, tự nhiên.</sub></b>
- <b><sub>Giọng th¬ hãm hØnh.</sub></b>
So sánh cụm từ "<b>ta với ta</b>" trong bài <i><b>Bạn đến chơi nhà</b></i>
cđa Ngun Khun với cụm từ "<b>ta với ta</b>" trong bài <i><b>Qua </b></i>
<i><b>Đèo Ngang</b></i> cđa Bµ Hun Thanh Quan?
<b>“Ta với ta”</b> trong bài <i><b>Qua đèo Ngang</b></i> là tác giả với cái
bóng của chính mình, là nỗi cơ đơn khi chỉ có một
mình đối diện với chính mình ở nơi hoang vắng.
-> Bộc lộ nỗi cô đơn gần nh tuyệt đối của tác giả.
<b>“Ta với ta”</b> trong <i><b>Bạn đến chơi nhà</b></i> là tác giả và bạn,
tuy hai mà một, đó là tình bạn chân thành, cảm động v
ợt lên mọi thứ vật chất.
-> Bộc lộ niềm vui mừng, phấn khởi của đôi bạn già.