1. Tỉnh ngộ
Chuyện xảy ra tại gia đình ông Cổn:
Ông Cổn:
(Đi từ trong cánh gà ra quanh 1vòng quanh sân khấu đọng tác mới ngủ dậy mồm lẩm
bẩm).
Quái lạ…sao hôm nay mới có 10h mà trời đã sáng thế nhỉ…? (Chân vấp faỉ ghế).
Chủ ma túy:
(Từ ngoài sân khấu bước vào dáng oai vệ, hách dịch): Thế nào ông Cồn, số nợ 80 triệu
của tôi ông định tính thế nào?
Ông Cồn:
(Vẻ sợ sệt gãi đầu gãi tai.)
Mong a thư thư cho ít bữa nữa, em sẽ thu xếp.
Chủ ma túy:
(Dậm chân dọa).
Hừ… ít bữa nữa là bao nhiêu, hay để tôi cho mấy thằng đàn em nó cho bố con ông ra
đứng đường.
Ông Cổn:
Anh thương em với, nhà em cũng còn có cái gì đáng giá đâu (Vẻ cầu khẩn).
Chủ ma túy:
Tôi thương ông thì ai thương tôi?
Ông Cổn:
Em cũng biết thế nhưng k làm thế nào được.
Chủ ma túy:
Thôi thế nài ông Cổn nhá! Tôi có việc muốn nhờ ông đây.
Ông Cổn:
Việc gì ạ?
Chủ ma túy:
(Ghé sát tai nói thầm.)
Xong vụ này số tiền ông nợ tôi coi như ok.
Ông Cổn:
(Dãy nảy)
Anh tha cho em, thân em gà mái nuôi con…à nhầm
(Gà trống nuôi con), k có e con e nó nhờ cậy vào đâu.
Chủ ma túy:
Tôi đã thương ông mà ông k biết điều thì ông đừng tránh thằng này cạn tầu dáo máng.
Ông Cổn:
Thôi anh để cho em tính…
Chủ ma túy:
(Đưa cho ông Cổn 1 gói, cộng với 1 xếp tiền)
Đây tôi ứng trước cho ông ít tiền tiêu vặt (Và rút trong túi ngực ra 1 tép hêrôin vứt xuống
trước mặt ông Cổn rồi vỗ vai ông) Có thế chứ (Rồi bước ra khỏi sân khấu)
Ông Cổn:
(vồ lấy téo heerroin & gói giấy+tiền rồi chạy vào trong).
Lan:
(Gọi vọng từ ngoài cánh gà):
Ba…Ba ơi…(Không thấy ai trả lời).
(Đi vào trong sân khấu nhìn xung quanh vẫn k thấy ai, chợt phát hiện thấy có mùi lạ, tay
phảy mũi nhìn hết chỗ nọ chỗ kia)
Quái lạ…sao hôm nay trong nhà mình có cái mùi gì lạ thế nhỉ? (Quay ra tiếp tục gọi Ba):
Ba ơi… Ba ơi… (Đi đâu ý nhỉ?-nói 1 mình)…..
Ông Cổn:
Từ góc sân khấu chạy ra.
Lan:
Con chào Ba… con mới đi học về (Trạng thái vui vẻ)
Hôm nay cô giáo trả bài kiểm tra con được điểm 10 môn Toán này, điểm 10 môn Lý
nữa….
Ông Cồn:
… À… ờ… thế à (Vẻ thờ ơ k quan tâm lẩm bẩm):
10 chứ đến 11 thì có đào ra ăn được đâu…
Lan:
Sao nhà mình hôm nay có mùi gì lạ thế à Ba?
Ông Cổn:
À… Ba đốt hương muỗi ấy mà, sao nhà mình dạo này lắm muỗi thế k biết?
Lan:
(Vẻ nghi2, tự nói 1 mình):
… Không phải mùi hương muỗi (Rồi tìm xung quanh đến góc nhà nhìn thấy tờ giấy bạc
dưới đất đưa lên mũi ngửi rồi quay lại):… Ba… Ba lại hít ma túy phải k?
Ông Cồn:
(Hoảng hốt chạy lại bịt miệng con)
Mày nói nhỏ nhỏ cái mồm thôi, mày mà nói thế mày giết Ba mày à?
Lan:
(Thút thít khóc)
… Hu hu… hu… Ba hứa bao nhiêu lần là Ba sẽ k dùng ma túy nữa thế mà ba có bỏ được
đâu, từ khi Ba hút Ma Túy, của cải trong nhà k còn thứ gì, trống tuềnh trống toàng, nhà
chỉ có 2Ba con, mẹ con thì cũng bỏ đi vì k thể nào chịu được vì Ba k chịu đi cai nghiện.
Ông Cổn:
…Ừ cai thì caiba cũng biết thế, nhưng phải từ từ để Ba có thời gian đã chứ… (Rồi tỏ vẻ
quan tân con) Thế từ sáng tới h con đã ăn gì chưa? Ba cho con 2nghìn ăn quà này (Sờ hết
túi nọ đến túi kia…) Ô nó đâu rồi ý nhỉ? à đây rồi 2nghìn rách.
Lan:
(Nói trách mếu máo) Đã từ lâu lăm rồi Ba có cho con cái gì đâu, tiền đóng học phí cả lớp
đã đóng hết rồi chỉ còn có mỗi mình con là chưa đóng, Ba chỉ hứa cho qua chuyện mà
thôi.
Ông Cổn:
Thôi được rồi, sáng mai Ba sẽ cho con tiền đóng học phí nhưng con phải giúp Ba 1 việc
(Việc j hả Ba?) Chả là thế này bác Ngô hàng xóm bên kia đường có nhờ Ba mua hộ ít
thuốc Nam, Ba định mang sang cho Bác ấy nhưng thấy mệt quá, con đưa sang hộ bác ấy
cho Ba nhé…? (Chạy vào trong nhà lấy ra).
Lan:
(Nhìn gói giấy nghi ngờ)
Cả tuần nay Ba ở nhà có đi đâu mà có thuốc Nam với chả thuốc Bắc. Lần trước con mang
sang cứ thấy bác ấy nhìn con dò xét cứ như tội phạm con sợ lắm. ba nói thật đi, đây là cái
gì thì con mới mang!
Ông Cổn:
(Nói nhỏ)
Trẻ con thì biết cái quái gì về ma túy, cú nói cho nó biết cũng chẳng sao…? (Và ghé tai
con nói nhỏ) Đây là Ma Túy, con cứ mang sang cho bác ấy. Ba con mình sẽ có tiền tiêu cả
tháng, ngày mai Ba sẽ cho con đóng tiền học phí.
Lan:
(Giật mình hốt hoảng)
Ma túy ư? ... Không!... con k mang đâu mang ma túy là vi phạm pháp luật cô giáo và nhà
trường biết được sẽ đuổi học con & con sẽ bị đi tù đấy, Ba có biết k?...
Ông Cổn:
(Phẩy tay)
Có gì mà phải sợ năm nay tính cả tuổi mụ mày mới có 11 tuổi sợ gì đi tù chứ. Thôi! Con
mang hộ Ba nốt lần này nữ thôi từ sau Ba sẽ k nhờ con nữa.
Lan:
Con k đi! cô giáo con bảo là pháp luật sẽ nghiêm khắc xử phạt những người buôn bán,
vẩn chuyển, tàng chữ trái phép chất Ma Túy. Nên con k thể giúp Ba được.
Ông Cồn:
(Cáu quát nạt)
A cái con danh này… mày… mày giám cãi cả tao nữa cơ à, mày định dạy khôn tao à, Tao
nói cho mày biết nhá: tao-là Bố mày chứ k phải là con mày. Nếu mày k đi thi ngày mai tao
cấm maỳ k được đi học nữa, ra quán bà Phương béo ở đầu ngõ mà rửa bát thuê, k ai nuôi
báo cô mày mãi được.
Lan:
(Mếu máo)
Không, con muốn đi học, ba đừng bắt con phải bỏ học... ở trường con còn có bạn, có thầy
cô giáo nữa, Ba ơi!...
Ông Cổn:
(Giọng dỗ dành)
Thế thì nghe lời Ba, mang cho Ba chỉ 1 lần này nữa thôi, ngày mai Ba lại cho con đi học.
(Dúi gói thuốc vào tay cô con gái).
Lan:
(Cầm gói thuốc khóc tức tưởi).
Ông Cổn:
Thôi! Mang ngay đi con nhé…? (Đi vào trong).
Lan:
(Vừa cầm gói giấy định đi ra thì có tiếng các bạn gọi).
Lan ơi?...Cậu có nhà k?... (3TNTN bước vào).
TNTN1:
A cậu đây rồi, chiều nay nhóm chúng mình được cô giáo CN thông báo là đi tập tiểu phẩm
để tham gia hộ thi: “Đội tuyên truyền TN phòng , chống Ma Túy các tỉnh miền núi phía
Bắc” đấy. Đã đến h rồi sao cậu chưa đi? Mà…còn cầm cái gì đi đâu thế?
TNTN2:
Mà sao mắt cậu lại đỏ hoe thế kia?...
Lan:
(Vẻ sợ sệt, giấu cái gói ra đằng sau)
……………tó………tớ………..
TNTN3:
Cậu giấu cái gì đằng sau mà cứ hốt hoảng thế….?
Lan:
Không! không….. không có cái gì cả! (Sợ sệt).
TNTN1:
Cậu đưa chúng tớ xem nào?
Lan:
Không…. không được…. (2 người giằng co… Cái gói rơi ra sân khấu).
TNTN2:
Nhặt cái gói lên, cái gì mà như bột mì thế này…? (Tất cả xúm lại xem).
Thôi chết rồi! Hình như hôm nọ xem trên truyền hình Hòa Bình các chú công an bắt được
cái này hình như là…..(Cả 3 TNTN đồng thanh nói) Ma Túy!
(Cả 3 quay lại hỏi Lan) Cậu nói đi, cái này là cái gì? Có phải là Ma Túy k, Mà cậu lấy ở đâu
ra thế?
Lan:
(Òa khóc)
Mình xin các cậu, các cậu đừng mách cô giáo nhe, tớ sợ bị đuổi học lắm, đây là Ba tớ bắt
tớ mang đi đấy…hu …hu…
Ông Cổn:
(Trong nhà đi ra):
Có việc gì mà ầm ĩ lên thế…!...
Cả 3TNTN:
Chúng cháu chào bác ạ!
Ông Cổn:
Không giám, chào các anh, các chị…ơ… Lan! Chưa mang đi cho Ba à?...(Chợt nhìn thấy cái
gói để trên bàn…(Hốt hoảng… )
Sao lại thế này, sao lại tung tóe hết ra thế này… Trời đất!
(Vò đầu ngồi xuống ghế-nói bé). Thôi chết tôi rồi!... 1 đứa nó biết thì còn giấu được, chứ
bây h nhiều đứa biết thế này thì làm sao mà giấu nổi?...
Lan:
(Chạy gần đến Ba)
Ba… Ba có làm sao k?
Ông Cổn:
(Tức giận)
Sao với răng cái gì?... Tại sao tao bảo mày mang đi ngay sao k đi lại còn giở cho chúng nó
xem thế kia, mày giết tao rồi…. Con ơi là con…!
TNTN1:
(Chạy lại gần Lan)
Bác ơi k phải lỗi của Lan đâu, chỉ tình cờ chúng cháu mới biết thôi bác ạ.
TNTN2:
Bác ơi? Đây là thứ Ma Túy rất độc hại mà cả XH đang lên án, tại sao bác lại để cho Lan
mang đi là rất nguy hiểm…!
Ông Cổn:
Chúng mày trẻ con thì biết cái gì mà nói.
TNTN3:
Bác ơi, chúng cháu được các thầy cô giáo ở trường cho biết ai tàng chữ, vận chuyển trái
phép cái này là bị đi tù đấy bác a.!
TNTN1:
Bác ơi? ở trường học các cô giáo còn dạy chúng cháu là những ai phát hiện ra những hành
vi mua bán vận chuyển các chất Ma Túy trái phép mà k tố giác với cơ quan chức năng là
cũng bị pháp luật nghiêm trị đấy ạ…
Ông Cổn:
(Xua tay tỏ vẻ ngạc nhiên):
Thôi… thôi… các cháu k phải nói nữa, bác cũng biết điều đó, nhưng hoàn cảnh bác bay
giờ khó khăn lắm./.. bác gái thì cũng bỏ 2 Ba con bác mà đi, nếu bác k làm như vậy thì lấy
gì để sống, lấy gì để cho Lan ăn học….
TNTN2:
Nhưng cứ làm vậy thì nguy hiểm lắm bác ạ! Cháu thấy mẹ cháu đi làm thợ xây, bố cháu
chạy xe ôm có buôn bán Ma Túy đâu nhuwng vẫn có tiền cho anh en cháu ăn học!...
Ông Cổn:
Ngày xưa bác cũng đi làm ở cơ quan nhà nước bị bạn bè rủ rê lúc đầu cũng chỉ thư xem
nó ntn, sau đó nghiện lúc nào cũng k biết nữa, cơ quan phát hiện đuổi việc cho nên mới
thân tàn ma dại ntn đây.
TNTN3:
Hoàn cảnh gđ bạn Lan ở lớp ai cũng biết, lúc nào bạn ấy cũng buồn bã xấu hổ, Mặc cảm
với bạn bè.
Ông Cổn:
Đã nhiều lần bác cũng định xin vào trung tâm cai nghiện để đoạn tuyệt với Ma Túy,
nhưng… khi bác đi rồi thì Lan nó sẽ ở đâu, ai cho ăn cho học, bác sợ nó sẽ bơ vơ k nơi
nương tựa.
TNTN1:
Bác ơi? bác gái vẫn nói với chúng cháu rằng: Chỉ cần Bác cai nghiện được ma túy thì bác
gái sẽ chở về, Bác yên tân Lan sẽ có chúng cháu, có các thầy, các cô, có cả phố cả
phường giúp đỡ, chắc chăn Lan sẽ vượt qua.
Ông Cồn:
Cảm ơn các cháu, các cháu là những đứa con ngoan, Lan… Lại đay với Ba con, (Ôm chầm
lấy con),
Ôi! Con gái của tôi (Tự trách mình).
Đầu óc tôi ngu muội vậy, chỉ vì tôi mà 1 tí nữa thì làm hại cả đời con gái tôi. Trẻ con bây h
chúng nó thông minh thật…
TNTN2:
Ngày mai 26/6 là ngày quốc tế phòn, chống ma túy. Bác hãy lấy ngày này làm mốc bác
hãy viết đơn tình nguyện đi cai nghiện đi…phải quyết tâm bác ạ…! Còn gói hàng này đội
tuyên truyền TN chúng cháu sẽ mang nộp lại cho các chú công an phường & báo cáo lại
sự việc.
Ông Cổn:
Bác xin cám ơn các cháu, nhưng k cần đâu vì bác k muốn các cháu nhìn thấy cái này thên
1 lần nào nữa (Giơ cái gói lên), bây h con và các bạn đi tập tiểu phẩm đi kẻo cô giáo & các
bạn lại mong. Không cần phải đợi đến ngày mai, ngay bây h bác sẽ trực tiếp lên công an
phường giao nộp & Viết đơn xin vào TT cai nghiện.
Bác xin cảm ơn các cháu, các cháu đã làm cho bác tỉnh ngộ ra.
Thôi trước khi đi bác & các cháu cùng ra chào khán giả!...
(Ra giữa sân khấu chào khán giả)