Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Ngu van 12 Tuan 1 Nghi luan ve mot tu tuong dao li

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (42.53 KB, 3 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

ĐỀ BÀI: THỜI GIAN LÀ VÀNG
Bài làm


Thời gian khơng phải là bến đị, thời gian khơng phải là con sơng. Thời
gian giống như một dịng chảy, nước chảy thuyền trơi... thời gian vơ tình
như con nước, một đi khơng trở lại. Dù dịng chảy ấy là bất tận ta cũng
chẳng thể níu giữ lại một mảnh vụn nhỏ của thời gian đến cuối đời. Bởi
vậy, người ta mới dám chắc chắn một điều: "Thời gian là vàng".


Tại sao lại ví như vậy? Bởi từ xa xưa, vàng bạc là những vật chất vô cùng
có giá trị và quý hiếm. Dẫu vậy, người ta có thể lao động cật lực để khai
thác được những mỏ vàng nhưng chẳng thể nào bán sức lao động cả một
đời để mua lại một chút thời gian. Có thể hiểu, thời gian là dịng chảy bất
tận của cuộc đời hữu hạn, là từng tích tắc, từng giây đang trôi qua theo
một nhịp điệu cố định. Thời gian được ký hiệu bởi những con số ám chỉ
phút giây, thời gian không phải chiếc đồng hồ mà nó là một cơn gió, một
dịng chảy, một thứ gì đó ln hồi nhưng khơng bao giờ quay trở lại... Câu
ngạn ngữ "thời gian là vàng" nói rõ lên giá trị của thời gian. Thời gian của
vũ trụ là vô cùng vô tận nhưng đối với một đời người lại hữu hạn, ngắn
ngủi. Mỗi phút trôi qua là 1 phút vĩnh viễn mất đi, câu ngạn ngữ muốn gửi
cho người đọc một thơng điệp: thời gian q như vàng,chính vì vậy nên ta
hãy trân trọng nó đúng với cái giá trị ấy, đừng để mai sau phải hối hận.
Có ai đó đã từng hỏi về những định nghĩa nói về thời gian? Nơi ở của thời
gian? Ý nghĩa của thời gian? Xin trả lời rằng thời gian là một định nghĩa
khơng thể định hình, chính vì thế nên ta có thể thấy sự hiện hữu của thời
gian trên khắp bề mặt cuộc sống vơ thường này. Ta có thể thấy dấu chân
của thời gian lưu lại trên những vết rêu tường, trong từng hạt nắng sớm,
trên những trái ngọt hoa thơm, trên những vết nứt nẻ cũ sờn của bề mặt
cuộc sống. Thời gian như một mạch nước ngầm chảy âm ỉ khắp nơi tận
cùng của trái đất, như một cơn gió lướt qua tất cả những ngõ ngách tồn
tại trên bề mặt của vũ trụ rộng lớn này. Thời gian đã hằn trên khóe mắt


mẹ những vết chân chim, đổi lại cho con một hình hài lớn khơn... Thời
gian đưa mọi thứ vào giấc ngủ sâu xa rồi đánh thức tất cả, hồi sinh vạn
vật để sống một cuộc đời mới.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

gian mang lại những giá trị thật lớn lao. Nó có thể đưa một chàng sinh
viên quyết định từ bỏ đại học như Bill Gates trở thành một vị tỷ phú với
lượng doanh thu khổng lồ ở độ tuổi trung niên, có thể đưa một thí sinh
thất bại trong vịng chung kết của Đường lên đỉnh Olympia thành một nhà
lập trình Bluezone đại tài. Thời gian như dòng nước đưa con thuyền cuộc
đời trải qua những nắng gió của biển khơi để trở nên dạn dày. Thời gian
nuôi lớn con người, nuôi lớn trái đất, nuôi lớn những bước sáng tạo đột
phá trong lịch sử của nhân loại đến gần với con người. Xa xơi ngồi kia
thời gian làm cho mọi thứ đổi thay, còn đơn giản ngay đây, thời gian chính
là ngày đêm luân hồi, là từng tích tắc mỗi phút một gần, nuôi dưỡng


những điều nhỏ bé để làm nên ước mơ rộng lớn. Thời gian giúp mỗi người
trưởng thành hơn từng ngày.


Trong thi phẩm "Vội vàng", nhà thơ Xuân Diệu từng thốt lên:
"Xuân đương tới nghĩa là xn đương qua


Xn cịn nói nghĩa là sơn sẽ già
Và xuân hết nghĩa là tôi cũng mất..."


Đến cả một hồn thơ căng mọng nhựa sống, thiết tha giao cảm mãnh liệt
với đời như Xuân Diệu cũng tiếc nuối thời gian ư? Tại sao không nhỉ? Nhà
thơ như muốn giãi bày với lịng mình cái quy luật bất biến của thời gian.
Đúng vậy! Chuyện gì rồi cũng sẽ qua đi, chính vì vậy mà con người phải
biết trân trọng những phút giây ở hiện tại. Không thể sống mãi cho quá
khứ cũng không thể không nhớ về quá khứ, không thể nghĩ mãi tới tương


lai nhưng cũng không thể không sống cho ngày mai. Thời gian là vậy, một
giây qua đi là mất đi vĩnh viễn. Chúng ta chẳng thể lục tung thế gian này
để tìm lại phút giây đã mất kia, cái cần làm của mỗi người là phải biết
nâng niu, trân trọng hiện tại- những gì mình đang có. Thời gian dạy ta bài
học biết rơi nước mắt trước làn da chai sạn của mẹ, biết nhớ ơn một đời
cho những vết chân chim trên khóe mắt của cha, biết bằng lòng với hiện
tại và cố gắng hơn nữa, hơn nữa để mỗi tích tắc trơi qua đưa thành công
một lại gần, để sự hiện diện của mỗi ngày khơng phải là vơ ích. Thời gian
lướt ngang qua ai đó có lẽ sẽ để lại rất nhiều nuối tiếc nhưng sau những
mất mát đó con người mới tự biết trưởng thành hơn. Mỗi tích tắc một gần
lại một xa để con người ta phải biết trân trọng, trân trọng mọi thứ và trân
trọng chính bản thân mình.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Sống khơng phải chỉ để chờ đợi, cũng không phải đợi bàn tay ai đưa ra
cứu trợ. Sống là biết thời gian đang trôi đi từng ngày, biết nắm bắt phút
giây để tự sáng tạo nên những việc có ích. Một ngày của một vị tỷ phú
hay gã vô gia cư cũng chỉ vỏn vẹn 24 giờ. Thời gian đã rất công bằng với
mọi người nhưng cách sống là do ta tiếp tục xây dựng. Bạn có thể chăm
chỉ hoặc cũng có thể lười biếng, bạn có thể là một cơng dân có ích hoặc
cũng có thể tự biến mình thành một sinh thể vơ dụng. Tất cả tùy thuộc
vào bạn bởi thời gian chỉ giúp ta có thể tiếp tục sống. Thật chẳng mong gì
nhiều ngồi việc bạn biết rằng mỗi tích tắc một gần lại một xa, biết rằng
nếu cố gắng từ hơm nay thì chưa bao giờ là muộn cả, biết rằng đời người
của ta là hữu hạn và biết chúng ta chẳng thể biết trước mình sẽ cịn được
sống bao lâu. Vì vậy, khi cịn có thể, hãy nắm lấy thời gian, cố gắng thật
nhiều để dù tuy thành quả không to nhưng những việc ta làm là không
nhỏ. Hãy cống hiến trọn vẹn cuộc đời mình cho thời gian bằng sự hồn
hảo nhất. Trước khi đi ngang qua hãy để lại dấu ấn cho cuộc đời, để nhắn
nhủ với mình rằng bạn sống khơng vơ nghĩa, để biết rằng dù cuộc đời bạn
có ngắn ngủi hơn người khác nhưng bạn đã làm rất tốt. Để bạn khơng làm


hạt bụi bị cơn gió cuốn vào không gian vô tận của hồng trần.


Trở lại với câu nói "thời gian là vàng", mặc dù phải bắt kịp với tiến độ của
xã hội nhưng con người chúng ta là những sinh thể sống cần được nghỉ
ngơi. Sống đẹp không phải chỉ biết cắm đầu chạy đua với thời gian mà
còn là sống chậm để hiểu được mọi điều, để thêm yêu mỗi khoảnh khắc.
Với tơi, thời gian khơng phải là vàng mà nó là vô giá bởi tôi luôn tâm niệm
thời gian cũng như một sự sống, cũng cần trân trọng, yêu thương!


</div>

<!--links-->
Bài 1 : NGHỊ LUẬN VỀ MỘT TƯ TƯỞNG ĐẠO LÍ ppt
  • 6
  • 1
  • 5
  • ×