Tiết 39:
NGUYEÃN TUAÂN
Tiết 39:
-Nguyễn Tuân-
A. TÌM HIỂU CHUNG
B. ĐỌC- HIỂU VĂN BẢN
I. TÁC GIẢ
II. TÁC PHẨM
1. Tập “Vang bóng một thời”
2. Chữ người tử tù
b. HC có khí phách của một trang anh hùng
nghóa liệt:
a. Xuất xứ
II. TÌM HIỂU VĂN BẢN
1. Tình huống truyện
2. Hình tượng Huấn Cao
3. Nhân vật Viên Quản ngục
4. Cảnh cho chữ
a. Huấn Cao là một nho só tài hoa, ngh s :ệ ĩ
I. ĐỌC- GIẢI NGHĨA
c. HC sáng ngời vẻ đẹp trobg sáng của người
có thiên lương:
b. Tóm tắt
c. Nghệ thuật thư pháp
4. Cảnh cho chữ
-Nguyễn Tuân-
Tiết 38:
Nhóm 1:
Tại sao Nguyễn Tuân
gọi cảnh HC cho Viên
quản ngục chữ đó là
một “cảnh tượng xưa
nay chưatừng có”?
Nhóm 2:
Em h·y cho biÕt nhµ
v¨n Ngun Tu©n kh¾c
ho¹ c¶nh cho ch÷ b»ng
thđ ph¸p nghƯ tht
nµo?
Cảnh cho chữ
Nhóm 4
Ngục quan đã đáp lại
lời khun chân tình của
Huấn Cao như thế nào?
Những biểu hiện đó
gợi lên trong lòng các
em những suy nghĩ gì?
Nhóm 3:
Sau khi viết xong bức
châm, Huấn Cao đã
khun quản ngục
điều gì? Tư tưởng của
nhà văn ẩn trong lời
khun ấy ?
THẢO LUẬN NHÓM
(5 PHÚT)
Tiết 39:
-Nguyễn Tuân-
A. TÌM HIỂU CHUNG
B. ĐỌC- HIỂU VĂN BẢN
I. TÁC GIẢ
II. TÁC PHẨM
1. Tập “Vang bóng một thời”
2. Chữ người tử tù
b. HC có khí phách của một trang anh hùng
nghóa liệt:
a. Xuất xứ
II. TÌM HIỂU VĂN BẢN
1. Tình huống truyện
2. Hình tượng Huấn Cao
3. Nhân vật Viên Quản ngục
4. Cảnh cho chữ
a. Huấn Cao là một nho só tài hoa, ngh s :ệ ĩ
I. ĐỌC- GIẢI NGHĨA
c. HC sáng ngời vẻ đẹp trobg sáng của người
có thiên lương:
b. Tóm tắt
c. Nghệ thuật thư pháp
Đọc đoạn văn và cho
biết Nguyễn Tuân gọi
cảnh cho chữ trên là
gì?
4. Cảnh cho chữ
“Đêm hôm ấy, lúc trại giam tỉnh Sơn chỉ
còn vẳng có tiếng mỏ trên vọng canh,
một cảnh tượng xưa nay chưa từng có,
đã bày ra trong một buồng tối chật hẹp,
ẩm ướt, tường đầy mạng nhện, đất bừa
bãi phân chuột phân gián.
Trong một không khí khói toả như đám
cháy nhà, ánh sáng đỏ rực của một bó
đuốc tẩm dầu rọi lên ba cái đầu người
đang chăm chú trên một tấm lụa bạch
còn nguyên vẹn lần hồ.
Một người tù, cổ đeo gông, chân vướng
xiềng, đang dậm tô nét chữ trên tấm lụa
trắng tinh căng trên mảnh ván. Người tù
viết xong một chữ, viên quản ngục lại
vội khúm núm…thầy thơ lại gầy gò, thì
run run bưng chậu mực…”
Tiết 39:
-Nguyễn Tuân-
A. TÌM HIỂU CHUNG
B. ĐỌC- HIỂU VĂN BẢN
I. TÁC GIẢ
II. TÁC PHẨM
1. Tập “Vang bóng một thời”
2. Chữ người tử tù
b. HC có khí phách của một trang anh hùng
nghóa liệt:
a. Xuất xứ
II. TÌM HIỂU VĂN BẢN
1. Tình huống truyện
2. Hình tượng Huấn Cao
3. Nhân vật Viên Quản ngục
4. Cảnh cho chữ
a. Huấn Cao là một nho só tài hoa, ngh s :ệ ĩ
I. ĐỌC- GIẢI NGHĨA
c. HC sáng ngời vẻ đẹp trobg sáng của người
có thiên lương:
b. Tóm tắt
c. Nghệ thuật thư pháp
Tại sao Nguyễn Tuân gọi
cảnh HC cho Viên quản
ngục chữ đó là một
“cảnh tượng xưa nay
chưa từng có”?
4. Cảnh cho chữ
a.Cảnh cho chữ: Đó là “cảnh tượng
xưa nay chưa từng có”.
Cảnh
Các nhân vật
-Nền cảnh:
buồng tối chật
hĐp ẩm ướt,
tường đầy mạng
nhện, đất bừa bãi
phân chuột phân
gián
-Cảnh tượng:
khói tỏa…ánh
sáng đỏ rực, ba
đầu người …tấm
lụa bạch, tấm lụa
trắng tinh, phiến
lụa óng, bức lụa
trắng (bốn lần tả
tấm lụa).
-Thơ lại:“run run bưng chậu
mực”
- Quản ngục: “khúm núm”
- Người tử tù: + Cổ đeo gơng
chân vướng xiềng > < đậm tơ
nét chữ
+ Hành động: đỡ Quản ngục
đứng thẳng người dậy.
→Tình huống thay đổi:Con
người tài hoa khí phách là
người nhân hậu cao cả
-khơng còn kẻ trên người
dưới chỉ còn người sáng tạo
cái đẹp và kẻ biết thưởng
thức cái đẹp.