Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (65.08 KB, 3 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<i>Đọc câu chuyện sau và nêu suy nghĩ của em bằng một đoạn văn khoảng 10 câu: </i>
<i>Có người cha mắc bệnh rất nặng. Ơng gọi hai người con trai đến bên giường và </i>
<i>ân cần </i>
<i>nhắc nhở: “Sau khi cha qua đời,hai con cần phân chia tài sản một cách thỏa đáng, </i>
<i>đừng vì </i>
<i>chuyện đó mà cãi nhau nhé!” </i>
<i>Hai anh em hứa sẽ làm theo lời cha . Khi cha qua đời họ phân chia tài sản làm đơi. </i>
<i>Nhưng sau đó người anh cho rằng người em chia không công bằng và cuộc tranh </i>
<i>cãi nổ ra. </i>
<i>Một ông già thông thái đã dạy cho họ cách chia công bằng nhất: Đem tất cả đồ đạc </i>
<i>ra </i>
<i>cưa đôi thành hai phần bằng nhau tuyệt đối. Hai anh em đã đồng ý. </i>
<i>Kết cục tài sản đã được chia công bằng tuyệt đối nhưng đó chỉ là đống đồ bỏ đi. </i>
<i><b>Phần II (14 điểm) </b></i>
<i>Trong văn học hiện đại nước ta, có khơng ít các nhà văn đã thể hiện thành cơng </i>
<i>việc miêu </i>
<i>tả tình mẫu tử, nhưng có lẽ chưa có nhà văn nào đã diễn tả tình mẹ con một cách </i>
<i>chân thật </i>
<i>và sâu sắc thấm thía như dưới ngòi bút Nguyên Hồng. Đằng sau những dòng </i>
<i>câu văn là những “rung động cực điểm của một linh hồn trẻ dại”(Thạch Lam). </i>
<i>Qua trích đoạn Trong lịng mẹ ( Trích Những ngày thơ ấu của Nguyên Hồng) em </i>
<i>hãy làm sáng tỏ nhận định trên.</i>
__________________
<i><b>Phần I:</b></i>
<i>Trên đời này không tồn tại sự cơng bằng tuyệt đối. Nếu lúc nào cũng tìm kiếm sự </i>
<i>cơng bằng thì kết cục chẳng ai được lợi gì. Sự cơng bằng chỉ tồn tại trong trái tim </i>
<i>chúng ta . Trong bất cứ chuyện gì đừng nên tính tốn q chi li. Nhường nhịn </i>
<i>chính là tạo nên sự công bằng tuyệt đối.</i>
<i>Cần xác định đúng nội dung bài viết : Lời nhận định của nhà <b>văn</b> Thạch Lam : </i>
<i>Lịng u thương vơ hạn của chú bé Hồng đối với mẹ:</i>
<i>‐ Trong lòng chú bé Hồng ln mang hình ảnh của người mẹ có “vẻ mặt rầu rầu </i>
<i>và hiền từ”. Mặc dù mẹ chú đã bỏ nhà đi giữa sự khinh miệt của đám họ hàng cay </i>
<i>nghiệt, mặc dù non một năm mẹ không gửi cho chú một lá thư hay đồng quà tấm </i>
<i>bánh, chú vẫn đầy lòng yêu thương và kính trọng mẹ. Với Hồng, mẹ hồn tồn vơ </i>
<i>tội.</i>
<i>‐ TRước những lời lẽ thớ lợ thâm độc của bà cô, Hồng không mảy may dao động </i>
<i>“Không đời nào tình thương u và lịng kính mến mẹ tơi lại bị những rắp tâm </i>
<i>tanh bẩn xâm phạm đến..”. Khi bà cô đưa ra hai tiếng em bé để chú thạt đau đớn </i>
<i>nhục nhã vì mẹ , thì chú bé đầm đìa nước mắt , nhưng khơng phải chú đau đớn vì </i>
<i>Tình yêu thương mẹ của Hồng đã vượt qua những thành kiến cổ hủ. Ngay từ tuổi</i>
<i>thơ, bằng trải nghiệm cay đắng của bản thân, Nguyên Hồng đã thấm thía tính </i>
<i>chất vơ lí tàn ác của những thành kiến hủ lậu đó “ Giá những cổ tục đã đâyd đọa </i>
<i>mẹ tôi là một vật như hịn đá hay cục thủy tinh, đầu mẩu gỗ, tơi quyết vồ ngay lấy</i>
<i>mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kì nát vụn mới thơi…”Thật là hồn nhiên trẻ thơ </i>
<i>mà cũng thật mãnh lịêt lớn lao! Sự căm ghét dữ dội ấy chính là biểu hiện đầy đủ </i>
<i>của lòng yêu thương dào dạt đối với mẹ của Hồng.</i>
<i>‐ Cảnh chú bé Hồng gặp lại mẹ và cảm giác vui sướng thấm thía tột cùng của chú </i>
<i>khi lại được trở vè trong lòng mẹ: ở đoạn <b>văn</b> này tình yêu thương mẹ của chú bé </i>
<i>khồn phải chỉ là những ý nhĩ tỉnh táo mà là một cảm xúc lớn lao, mãnh liệt dâng </i>
<i>trào, một cảm giác hạnh phúc tuyệt vời đã xâm chiếm toàn bộ cơ thể và tâm hồn </i>
<i>chú bé.</i>
<i>‐ Chú bé “thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi”, và khi trèo lên xe, chú “ríu cả chân lại”</i>
<i>. </i>
<i>Biết bao hồi hộp sung sướng và đau khổ toát lên từ những cử chỉ cuồng quýt ấy. </i>
<i>Và khi được mẹ kéo tay, xoa đầu hỏi thì chú lại “ịa lên khóc và cứ thế nức nở”. </i>
<i>Dường như bao nhiêu đau khổ dồn nén không được giải tỏa suốt thời gian xa mẹ </i>
<i>đằng đẵng, lúc này bỗng vỡ òa…</i>
<i>‐ Dưới cái nhìn vơ vàn u thương của đứa con mong mẹ , mẹ chú hiện ra xiết bao </i>
<i>thân yêu, đẹp tươi “với đôi mắt trong và nước da mịn , làm nổi bật màu hồng của </i>
<i>hai gò má”. Chú bé cảm thấy ngây ngất sung sướng tận hưởng khi được sà vào </i>
<i>bé cịn cảm nhận thấm thía hơi mẹ vô cùng thân thiết với chú “Hơi quần áo mẹ tôi </i>
<i>và những hơi thở ở khuôn miệng xinh xắn nhai trầu phả ra lúc đó thơm tho lạ </i>
<i>thường”</i>
<i>‐ Từ cảm giác đê mê sung sướng của chú bé khi nằm trong lòng mẹ, nhà <b>văn</b> nêu </i>
<i>lên một nhận xét khái quát đầy xúc động về sự êm dịu vô cùng của người mẹ trên </i>
<i>đời: “ Phải bé lại và lăn vào lòng một người mẹ, áp mặt vào bầu sữa nóng của </i>
<i>người mẹ, để bàn tay người mẹ vuốt ve từ trán xuống cằm và gãi rơm ở sống lưng</i>
<i>cho, mới thấy người mẹ có </i>
<i>một êm dịu vô cùng”. Dường như mọi giác quan của chú bé như thức dậy và mở </i>
<i>ra để cảm nhận tận cùng những cảm giác rạo rực , êm dịu khi ở trong lịng mẹ. </i>
<i>Chú khơng nhớ mẹ đã hỏi gìvà chú đã trả lời những gì. Câu nói ác ý của bà cơ hơm</i>
<i>nào đã hồn tồn bị chìm đi </i>