1. . Tng ca hai s l 2006. Ly s ln chia cho s bộ thỡ c thng l 7 v s d l 6 .
Tỡm hai s ú .
2.. Tớnh xem cú bao nhiờu s cú 3 ch s chia ht cho 5
3.: (2,0 điểm)
Viết thêm 3 số nữa vào chỗ chấm trong mỗi dãy số sau:
a/ 1, 3, 5, 7, 9,......., ........, ..........
b/ 1, 4, 9, 16, 25, ......, .........., ...........
c/ 1, 2, 3, 5, 8, ......, .........., .........
d/ 2, 6, 12, 20, 30, ......, .........., .........
4. Một ngời đi du lịch đã đi đợc quãng đờng 972 km. Ngày đầu đi đợc
3
1
quãng đờng,
ngày thứ hai đi đợc
4
1
quãng đờng, ngày thứ ba đi nốt quãng đờng còn lại. Hỏi ngày thứ
ba ngời đó đi đợc bao nhiêu ki-lô-mét?
5..Tớnh nhanh
a, 235 455 +335 115 b, 576 + 678 +780 -475 -577-679
c, 77 x 8 +15 x 8 +8 x 8 d, 64 x 4 + 18 x 4 + 9 x 8
6. Tìm x:
a , 95 (x +25 ) = 30 b, (x-16) -20 = 30
c, (x +4 ) :2 =15 d, x + x 15 = 21
7. Tính nhanh
a, (1+ 2+ 3 +4 +......+ 8 +9 +10 ) x ( 6x 8 -48 )
b, ( 9x7 +8 x9 -15 x 9 ) : (2 +4 +6 +........+16 +18 +20)
c.135 x (a x 1 a:1 ) +115
Bi lm:
Trong gia ỡnh, vỡ em l con ỳt nờn ai cng thng yờu em ht mc,
nhng m l ngi gn gi, chm súc em nhiu nht.
Nm nay, m em gn bn mi mt tui. Vi thõn hỡnh mnh mai,
thon th ó tụ m cho m vi v p ca ngi m hin t, mỏi
túc en úng mt m di ngang lng c m tht lờn gn gng khi
ra ng. ụi mt m en lỏy luụn nhỡn em vi ỏnh mt trỡu mn
gn gi. Khuụn mt m hỡnh trỏi xoan vi ln da trng. ụi mụi
mng hng nm di chic mi cao thanh tỳ lm cho cng nhỡn
cng thy p. Khi ci nhỡn m ti nh hoa, úa hoa hng va n
sm mai. ụi bn tay m trũn tra, trng tro ó nuụi nng, dỡu dt
em t th em va lt lũng. Ging núi ca m y truyn cm, lỳc mt
m nh ting ru, lỳc ngõn nga nh ting chim ha mi bui sm. M em may
v thờu rt p, c bit l may ỏo di, thng ngy m hay mc
bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do
mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.
Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em
các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo... Còn ba thì
phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua
hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ
luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng
mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để
hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau
mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành
khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm
bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường... Mẹ
rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của
mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học
sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng
và cũng chưa đánh em bao giờ.
Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm
con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm
thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt
vời nhất trong cuộc đời em... Em mong sao cho mình mau lớn để có
thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng
học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em
nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!
Yến Khanh
Ngày 25 tháng 11 năm 2009
Tấm lòng của mẹ là biển cả bao la đối với con, và con hiểu rằng không có ai
thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con. Con yêu mẹ hơn tất cả mọi
thứ trên cõi đời này và vì mẹ chính là mẹ của con. "Đi khắp thế gian không
ai tốt bằng Mẹ...."
Số lượt đọc
Không hiểu sao mỗi khi nhắc đến hình ảnh người phụ nữ Việt Nam, tôi lại nghĩ
ngay đến mẹ. Hình ảnh mẹ tôi mỗi sáng đội chiếc nón lá đi chợ đã khắc sâu trong
tâm trí tôi tự thuở n o. Ng y nay tôi ít thà à ấy có ai đội nón lá ra đường. Các b các à
cô thường đội những chiếc nón kiểu đầy hoa văn v m u sà à ắc, nhất l các cô gái trà ẻ
thì c ng không muà ốn đội chiếc nón lá quê mùa n y. à Ấy vậy m ng y ng y mà à à ẹ tôi
đều đội nó ra chợ, thậm chí cho đến cả bây giờ. Hồi nhỏ, tôi hay nghịch nón của mẹ
v rà ất thích cái dây quai nón. Mẹ có tổng cộng 3 cái dây để thay đổi. Quai nón l do à
mẹ tự may lấy, những sợi dây mảnh có hoa văn rất đẹp.
Tôi không biết phải bắt đầu tả mẹ từ đâu. Có lẽ l khuôn mà ặt. Mẹ tôi không xấu
nhưng cũng chẳng đẹp, nói chung l không có nét gì nà ổi bật. Bây giờ mẹ tôi đã gi à
nên khuôn mặt có nếp nhăn. Nhìn hình của mẹ lúc còn trẻ, tôi bỗng giật mình. Mẹ
thay đổi nhiều quá! Không phải thời gian đã l m thay à đổi mẹ tôi đâu. M chính sà ự
cực nhọc đã khiến mẹ gầy mòn. Nhìn v o à đôi mắt của mẹ, tôi thấy sự mệt mỏi
đằng sau đôi mắt ấy, v cà ảm nhận rằng mẹ có nhiều nỗi buồn hơn l nià ềm vui.
Tôi còn nhớ hồi lớp 5 có thi tập đọc. Có 4 đề v tôi bà ốc trúng đề "Đôi b n tay cà ủa
mẹ". Tôi không nhớ mình được bao nhiêu điểm, chỉ nhớ rằng tôi đã đọc bằng cả
tấm lòng. "Em yêu nhất l à đôi b n tay mà ẹ, những ngón tay gầy gầy xương xương".
Khi tôi cầm tay mẹ, có cảm giác như cầm một khúc gỗ. Tay mẹ thô quá, cứng quá,
dường như chỉ có da bọc xương. V tay mà ẹ cũng không hề ấm áp chút n o, lúc n o à à
cũng mát rười rượi. Bởi vậy m tôi rà ất thích khi mẹ đặt tay lên trán lúc tôi bị nóng
sốt. B n tay cà ủa mẹ lúc n o cà ũng mạnh mẽ. Bất cứ thứ gì tôi không mở được chỉ
cần đưa mẹ l mà ở được ngay. Những lúc đó mẹ hay cười, chọc tôi sao yếu quá.
Tôi cao 1m60, một chiều cao trung bình nhưng khi đứng với mẹ, tôi vẫn cao hơn mẹ
một chút. Thế m chà ưa bao giờ tôi thấy mẹ thấp cả. Trong mắt tôi, mẹ lúc n o cà ũng
l ngà ười ho n hà ảo nhất.
Có một hôm đi học về, thấy mẹ đang nằm ngủ. Tôi lặng lẽ tới gần v ngà ồi xuống.
Tôi cứ nhìn mẹ chăm chú suốt 15 phút cho đến khi mẹ thức dậy v nhìn tôi mà ỉm
cười. Cô giáo tôi từng bảo "Các em thử nhìn gương mặt cha mẹ mình lúc ngủ, sẽ
thấy được nỗi nhọc nhằn trên khuôn mặt họ". Tôi nhìn mẹ nhưng chỉ có một cảm
giác duy nhất: đó l sà ự yên bình.
Khi nhìn đôi chân của mẹ, tôi cảm thấy xót xa vô cùng. Có quá nhiều vết nứt, v và ết
nứt n o cà ũng sâu, sâu lắm. Tôi chưa từng thấy ai bị nứt chân sâu như vậy, dù l à
quảng cáo trên tivi. Bước chân của mẹ cũng thật l nà ặng nhọc. Vì thế m à đôi dép
của mẹ rất mau mòn. Phần gót của đôi dép cao su mòn gần sát đất v dép trái mòn à
hơn dép phải chứng tỏ khi đi mẹ đặt trọng tâm về phía sau v nghiêng và ề bên trái.
Hễ có người gọi thì lúc n o mà ẹ cũng hối hả chạy ra, có lúc còn xém bị vấp ngã.
Người ta nói những người đi nhanh v bà ước chân nặng nhọc thì sống không được
sung sướng. Có lẽ l và ậy nhỉ.
Ngay chỗ xương vai của mẹ có 2 cái hốc thật sâu. V da cà ủa mẹ thì bủng beo,
không săn chắc như người khác. Thương mẹ quá.
Mẹ tôi bị viêm xoan. Đó l do ng y xà à ưa mẹ hít bụi than quá nhiều. Bây giờ, căn
bệnh n y cà ứ h nh mà ẹ tôi mãi. Mẹ hay bị nhức đầu, còn sổ mũi l chuyà ện như cơm
bữa. Thế nhưng không ng y n o mà à ẹ tôi nghỉ ngơi. Trong khi tôi hễ bệnh một chút là
chẳng l m gì cà ả, chỉ nằm đó để mẹ chăm sóc.
Tôi nhớ có một kỷ niệm rất trẻ con: anh tôi khóc. Trong suốt 23 năm sinh sống, đó là
lần đầu tiên v cà ũng l là ần duy nhất anh tôi khóc. Tôi không nhớ chuyện bắt đầu
như thế n o, chà ỉ nhớ rằng anh tôi vừa khóc vừa nói "Sao mẹ lúc n o cà ũng bênh nó,
cưng chiều nó? Thậm chí nó lớp 5 rồi m rót nà ước mẹ cũng rót cho nó". Lí do l à
vậy đó. Anh tôi ghen tị vì mẹ thương tôi hơn. Trẻ con ai cũng muốn d nh tình à
thương của mẹ nhỉ. Lúc nhỏ mẹ thương tôi nhất nhưng lớn lên mẹ lại thương chị
cả nhất. Tôi hiểu mẹ không hề thiên vị m rà ất công bằng. Mẹ d nh tình thà ương cho
ai cần nó nhất. Lúc nhỏ, tôi bé nhất nên mẹ quan tâm chăm sóc tôi nhiều nhất.
Nhưng giờ lớn rồi, anh chị tôi đều đã đi l m thì mà ẹ thương chị nhất. Đơn giản vì
chị tôi l m vià ệc rất cực khổ nhưng lương lại thấp v mà ẹ nghĩ rằng cần bù đắp cho
chị bằng tình thương của mẹ. Có những việc không cần phải nói ra nhưng ta cũng
hiểu, phải không n o?à
Những chuyện về mẹ có kể ho i cà ũng không hết. Nếu được quay ngược thời gian
thì b i tà ập l m và ăn "Hãy tả mẹ của em" chắc chắn tôi sẽ viết khác.