Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (224.88 KB, 9 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
Hàm số F(x) được gọi là nguyên
hàm của hàm số f(x) trên khoảng
(a; b) nếu với mọi số x (a; b) ta
có F’(x) = f(x)
Nếu thay cho khoảng (a;b) là đoạn
[a;b] thì ta phải có thêm F’(a+) =
Mọi hàm số dạng F(x) = x2 + C (C là
hằng số tuỳ ý) đều là nguyên hàm của
f(x) = 2x và mọi hàm số G(x) = tgx +
C (C là hằng số tuỳ ý) đều là nguyên
hàm của g(x) = 1/cos2x
<i> Nếu F(x) là một nguyên hàm của </i>
<i>hàm số f(x) trên khoảng (a; b) thì </i>
<i> a) Với mọi hằng số C, F(x) + C </i>
<i>cũng là nguyên hàm của f(x) trên </i>
<i>khoảng đó</i>
Nhận xét:
<i>b) Ngược lại, mọi ngun hàm của hàm số </i>
<i>f(x) trên khoảng (a;b) đều có thể viết dưới </i>
<i>dạng F(x) + C với C là một hằng số. Nói </i>
<i>cách khác: </i>
<i> F(x) là một nguyên hàm của f(x) trên </i>
Người ta kí hiệu họ tất cả các
nguyên hàm của hàm số f(x) là
f(x)dx đọc là tích phân bất định
của f(x) hay họ các nguyên hàm
của f(x). Như vậy, theo định
<i><b>3) Các tính chất của nguyên hàm</b></i>
a) (f(x)dx)’ = f(x) Tính chất này
suy ra từ định nghĩa. Chú ý rằng
f(x)dx là họ các nguyên hàm có
dạng F(x) + C, trong đó F(x) là một
nguyên hàm của f(x) và C là một
hằng số tuỳ ý. Do đó bao giờ ta cũng
có (F(x) + C)’ = F’(x) = f(x). Đó là
kí hiệu (f(x)dx)’
<i> </i>af(x)dx theo định nghĩa là các họ nguyên
hàm của hàm số af(x). Mặt khác nều F(x) là
một nguyên hàm của hàm số f(x) thì ta có:
af(x)dx = a(F(x) + C) = aF(x) + C
Vì (aF(x))’ = aF’(x) = af(x) nên aF(x) là
một nguyên hàm của af(x). Vì a ≠ 0 và C là
một hằng số tuỳ ý, nên aC cũng là một hằng
số tuỳ ý. Do đó đẳng thức trên chứng tỏ rằng
af(x)dx cũng là họ các nguyên hàm của hàm
số af(x). Vậy ta có: af(x)dx = af(x)dx (a ≠
0)
c) (f(x) + g(x))dx = f(x)dx + g(x)dx chứng minh
tương tự tính chất 2
d) f(t)dt = F(t) + C f(u(x))u’(x)dx = F(u(x)) + C
Nói cách khác: Nếu F(t) là một nguyên hàm của
hàm số f(t) thì F(u(x)) là một nguyên hàm của hàm số
f(u(x))u’(x)
<i><sub> Chứng minh:</sub></i><sub> Chỉ cần chứng minh rằng (F(u(x)))’ = </sub>
<i><b>4) Sự tồn tại của nguyên hàm</b></i>
Ta thừa nhận định lí sau:
<i><b> Định lí:</b></i> <i>Mọi hàm số f(x) liên tục trên </i>
<i>đoạn [a; b] đều có nguyên hàm trên đoạn đó. </i>
<i>Từ đây trở đi, ta giả thiết tất cả các hàm số </i>
<i>được xét đều liên tục, đo đó chúng đều có </i>
<i>nguyên hàm.</i>
Tỡm các tích phân bất định sau:
a.
5
4
) <i>dx</i>
<i>b</i>
<i>x</i>
3 4
) ( sin )
<i>d</i> <i>x</i> <i>x dx</i>
<i>x</i>
1
) <i>x</i>
<i>e</i> <i>dx</i>
<i>x</i>