Tải bản đầy đủ (.doc) (1 trang)

Gián án thân tăng hồng phuong và thầy giáo đàm quốc phương

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (63.44 KB, 1 trang )

Kỷ niệm về thầy giáo tôi
Thời gian trôi qua thật nhanh.Vậy mà đã hơn ba năm rồi cái ngày tôi còn là sinh viên,
thầy An là giáo viên hướng dẫn Luận văn tốt nghiệp nhóm chúng tôi. Mới chỉ biết nhà
trường phân công thôi chứ đã biết mặt thầy giáo đâu. Nghe mọi người đồn rằng thầy khó
tính lắm đánh trượt bao nhiêu sinh viên rồi đấy.. 20phút nữa sẽ gặp thầy…20 phút sao mà
dài, sao nặng nề thế trong lòng tôi hồi hộp lo lắng vô cùng…Cuối cùng chúng tôi cũng gặp
thầy, thầy giảng bài xong. Thầy nói” mỗi ngày các em phải đến đây gặp thầy” các nhóm
khác không phải như thế…Chúng tôi trở về phòng lo làm luận văn không dám trò chuyện gì
hơn như với những thầy cô khác, và hằng ngày vẫn ngoan ngoãn đến phòng gặp thầy mặc dù
trong lòng vô vàn sự thắc mắc.1 ngày 2 ngày rồi 1 tuần, 1 tháng qua đi ngày nộp bài đã
đến.Hôm nay sẽ in bài đóng thành quyển để nộp nhưng không biết vì sao mà bài của tôi
trong máy tính đâu hết rồi, hôm qua vẫn còn cơ mà. Tôi thảng thốt kêu lên, 2 tiếng đồng hồ
hì hục tìm bài bị virút ăn, tôi bỗng trở lên giận dỗi với những con virut đáng ghét kia, thầy ơi
em không thi nữa nhất là trượt thì thôi. Mặt thầy nghiêm nghị em không được nói như thế
mình là công nghệ thông tin phải tìm lại được và không bao giờ được phép bỏ cuộc..lại 2
tiếng đồng hồ nữa trong thất vọng, cuối cùng dưới sự hướng trợ giúp của thầy tôi lấy lại
được bài và in nộp đúng quy định. Tối hôm đó tôi đã đến nhà cảm ơn thầy đã cứu tôi thoát
nạn. Vào nhà thấy thày đang thay quần áo cho mẹ, mẹ thày bị ốm tai biến nằm liệt giường
trước ngày chúng tôi làm luận án hai ngày, cô đã mất được 2 năm, hàng ngày thày chăm sóc
mẹ già và lên trường dạy học, kèm theo việc hướng dẫn chúng tôi bận rộn là thế mà hàng
ngày vẫn bỏ thời gian để dạy chúng tôi. Thầy cưòi đùa cởi mở thày biết hàng ngày bắt các
em lên phòng vất vả nhưng có như thế mai này ra đời các em mới biết vận phát huy kiến
thức của mình phục vụ cho đời và quả thật bài luận văn của nhóm chúng tôi đạt điểm tối đa.
Ngày ra trường tôi nghẹn ngào mang theo hình bóng của thầy, đã hơn 1 năm mong
nhớ,tôi mong có ngày gặp lại nhưng chưa có điều kiện, tôi chỉ gặp thầy qua điện thoại mà
thôi hôm nay thầy đã đi xa nhưng tấm gương về một người thầy giáo nhân dân vẫn in mãi
trong trái tim tôi.
Tác giả:GV Hoàng thị Lan
Trường THCS Âu Lâu TPYB

×