Tải bản đầy đủ (.docx) (20 trang)

Kịch Bản: Prometheus Bị Xiềng (Eschyle) Văn học phương Tây

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (104.34 KB, 20 trang )

KỊCH BẢN: PROMETHEUS BỊ XIỀNG (ESCHYLE)
Giới thiệu nhân vật
1. Prometheus
2. Thần Hephaestus
3. Thần Quyền Lực
4. Thần Đại Dương:
5. IO
6. Hermes
7. Đội đồng ca
8. Người dẫn truyện
Chú thích: chữ in đậm là tên nhân vật, cách diễn đạt, khung cảnh.
Chữ thường là lời thoại nhân vật.
Tác giả kịch bản: XUÂN TRI, KHÁNH LINH, THOẠI MY
Kịch bản chi tiết
Cảnh 1:
Gió bụi thổi mịt mù, âm thanh gió rít từng hồi
-Người dẫn truyện: Zeus không những là đấng chúa tể của các vị thần mà cịn là thần đã
tạo ra lồi người - sinh vật bé nhỏ và yếu đuối khơng có khả năng tự vệ trước sóng gió,
hiểm nguy. Vì thương họ, Prometheus đã lấy ngọn lửa hồng thiêng liêng, báu vật riêng
của các vị thần để trao cho loài người. Việc này khiến thần Zeus vô cùng căm tức và phẫn
nộ. Chính vì lẽ đó, ơng trừng phạt Prometheus để lồi người thấy cái giá phải trả cho
hành động cướp vật báu thiêng liêng của thần thánh. Thần Zeus ra lệnh cho Hephaestus
và thần Quyền lực bắt Prometheus giải đến một đỉnh núi cao chót vót trong dãy Cocadơ ,
xiềng chặt Prometheus vào đó.
Đổi cảnh một sa mạc hoang vu, nắng nóng.
Trên sân khấu, thần Hephaestus với một chân bị thọt tập tễnh đi trước, vừa đi vừa
ngối nhìn Prometheus hai tay bị trói chặt mệt mỏi đi giữa. Theo sau cùng với vẻ mặt
hung tợn, liên tục dùng tay đẩy Prometheus đi nhanh về phía trước là thần Quyền
Lực. Cả ba bước đi một cách khó nhọc giữa những cơn gió bụi khơng ngừng gào rú
nơi hoang mạc.
Cảnh 2:


Vẫn là cảnh hoang mạc
-Người dẫn truyện: Prometheus bị Hephaestus và thần Quyền Lực giải đến một sa mạc
khơng bóng người. Nơi đây chính là xứ sở Xtytơ
Cả ba vẫn khó nhọc bước đi giữa gió bụi và nắng nóng thiêu đốt của hoang mạc
Màn hình đổi cảnh ngọn núi cao ngất ngưỡng
Thần Quyền Lực dừng lại, tay đưa chỉ ngọn núi cao ngất ngưỡng, cất cao giọng:


-Thần Quyền Lực: Hephaestus ơi! Chúng ta đã đến cùng trời cuối đất, nơi xứ sở Xtytơ,
sa mạc khơng bóng người. Anh hãy trói tên ăn cắp ngọn lửa hồng cho bọn người trần tục
này lên đỉnh núi cao hóc hiểm bằng loại xiềng xích bẻ khơng tan để hắn phải đền tội.
Hephaestus xoay người quay lại, mắt nhìn ngọn núi theo hướng tay của thần Quyền
Lực, rồi quay sang nhìn thần Quyền Lực, gương mặt đau buồn nói:
-Hephaestus: Hỡi Quyền Lực và Bạo Lực, dù gì các anh cũng đã hồn thành nhiệm vụ
được giao phó, nên khơng cần phí thời gian ở đây nữa. Riêng tơi, thực tình tơi khơng nỡ
trói vị thần cùng máu mủ này vào vách đá cheo leo bốn mùa lộng gió kia. Nhưng lệnh
cha đã giao phó, tơi khó lịng dám trái.
Dứt lời, Hephaestus quay sang nhìn Prometheus, đặt tay lên vai Prometheus, giọng
trầm buồn:
-Hephaestus: Hỡi Prometheus ơi! Anh không muốn và bản thân tơi cũng khơng hề muốn
đóng đinh anh trong mớ xiềng xích nơi mỏm núi buồn bã này. Rồi anh sẽ bị thiếu đốt
dưới ánh mặt trời chỉ vì ban ơn cho loài người dương thế.
Thần Quyền Lực tiến lại gần, tức giận nói:
-Thần Quyền Lực: Hephaestus hỡi! Sao anh cứ mãi dùng dằng? Lẽ nào anh không căm
ghét vị thần đã đánh cắp đặc quyền của anh mang cho lồi người?
Hephaestus thả tay khỏi vai Prometheus, quay sang nhìn thần Quyền Lực, đau khổ
nói:
-Hephaestus: Dù gì tơi và Prometheus cũng có máu mủ ruột rà với nhau.
-Thần Quyền Lực: Thế anh định trái lời Thần Cha?
-Hephaestus: Thôi nào, anh khi nào cũng nhẫn tâm và táo tợn.

Thần Quyền lực tức giận, la hét:
-Thần Quyền Lực: Thôi nào Hephaestus! Dù anh thương khóc dằn vặt cũng chẳng giúp
hắn thay đổi tâm tính. Mau mau xích hắn lại, đừng để vua cha thấy anh đang nghiêng ngả
do dự.
Hephaestus xiết chặt chiếc xích trên tay, khẽ nhấc lên cao, mắt nhìn quanh rồi nói:
-Hephaestus: Cha tơi có thể thấy tơi cầm xích sẵn rồi đây
Thần Quyền Lực hung bạo cầm chặt đôi tay đang bị trói bằng dây của Prometheus
đưa ra:
-Thần Quyền Lực: Vậy thì mau mau qng chặt xích xung quanh tay hắn, rồi dùng búa
mà nện rõ mạnh, đóng chặt hắn vào mỏm đá kia.
Prometheus khẽ nhăn mặt sau cái giật tay đầy thô bạo của thần Quyền Lực, nhưng nhanh
chóng giữ khn mặt oai nghiêm, ơng hất tay thần Quyền Lực ra:
-Prometheus: Đừng đụng vào ta.
Hephaestus và thần Quyền Lực đẩy Prometheus lại gần vách núi. Prometheus ra
sức chống cự nhưng không thể địch nổi sức mạnh của hai vị thần. Hephaestus dùng
xích xiềng tay Prometheus vào vách núi.
-Hephaestus: Tôi đang làm hết sức đây


-Thần Quyền Lực: Ngài ơi! Xin ngài hãy nện khoẻ nữa, xiết thật chặt cho múi dây
không lỏng lẻo. Bởi vì hắn ta có khả năng tìm cách thốt thân kể cả trong tình huống rất
nguy nan.
Hephaestus xiết chặt xích một cánh tay của Prometheus vào vách núi. Prometheus
dùng hết sức mình kháng cự chống đỡ nhưng bất thành.
-Hephaestus: Đây! Một cánh tay của hắn đã bị tơi xích chặt khó lịng tháo gỡ
-Thần Quyền lực: Cịn cánh tay kia ngài hãy xiết mạnh vào. Hãy đóng đầu nhọn đinh
thép xuyên qua ngực hắn. Mạnh tay vào xin đừng nương tay. Ngài hãy cho hắn biết rằng
Zeus còn mạnh hơn hắn.
Hephaestus vừa đóng đinh thép vào ngực Prometheus, vừa đau đớn nhìn anh:
-Hephaestus: Thương hỡi Prometheus! Tơi q đau xót trong lịng vì nỗi đau đớn này

của anh.
Thần Quyền Lực giơ hai tay lên trời, mặt cau có đầy phẫn nộ:
-Thần Quyền Lực: Hephaestus ơi! Sao anh vẫn còn than vãn cho hắn. Hắn đáng phải
chịu hình phạt này. Nào nào Hephaestus ơi! Xiết chặt đai này vào bụng dưới hắn mau đi.
-Hephaestus: Được rồi Quyền Lực hỡi! Mặc dù miễn cưỡng nhưng tôi vẫn đang làm
đây! Anh đừng ra lệnh cho tôi dồn dập vậy!
Thần Quyền Lực đưa một chiếc xích ra cho Hephaestus, gào to:
-Thần Quyền Lực: Ra lệnh ư? Tơi cịn muốn gào lên nữa đây. Nào xin Ngài, hãy dùng
sức mà thuồn chân hắn vào cái xích này.
-Hephaestus: Được rồi! Chỉ một nhống là xong.
-Thần Quyền Lực: Hephaestus ngài ơi, xin hãy mạnh tay xiết chặt nữa đi. Cứ thương
xót nếu như ngài muốn, nhưng xin đừng trách tôi tâm hồn cứng cỏi khô khan.
-Hephaestus: Được rồi, chúng ta đi thôi. Cả tay chân hắn đã bị xiềng rất chắc chắn rồi.
Thần Quyền Lực quay sang Prometheus, mặt ngạo nghễ, hất đầu thách thức:
-Thần Quyền Lực: Bây giờ ngươi hãy ở đây mà láo xược sau những hành động ngơng
cuồng ngu ngốc của mình đi
Hephaestus và thần Quyền Lực cùng bỏ đi, để lại Prometheus bị xiềng một mình nơi
vách núi cheo leo
Hephaestus trầm ngâm, mắt nhìn xa xơi, đau khổ tột độ:
-Hephaestus:
Hỡi tinh khí thiêng liêng
Hỡi những ngọn gió, nhanh tuyệt vời đơi cánh
Hỡi nguồn suối những dịng sơng dài rộng,
Mn triệu nụ cười của sóng biển khơi !
Hỡi trái đất, mẹ sinh ra tất cả mọi loài


Và Người, hỡi Thái Dương !
Ta kêu gọi, xin các Người chứng thực:
Một thần linh đang bị các thần linh đối xử thế này đây!

Hãy nhìn xem!
Những cực hình gớm ghê ta phải chịu đêm ngày
Đây xiềng xích nhuốc nhơ mà vị chỉ huy trẻ tuổi
Đã phát minh chống lại một mình ta !
Than ơi ! Than ơi !
Ta khóc than những đau thương đang chịu bây giờ
Và những nỗi khác tương lai chờ đợi sẵn.
Chính vì những đặc ân mang đến cho người trần
Mà ta phải trói mình vào dưới ách gian truân
Ta đã lấy, trong một thân cây a nguỳ, hạt giống
Của Ngọn lửa hồng mà ta đánh cắp mang đi,
Với khách trần gian nó là thầy dạy mọi nghề
Và một kẻ đỡ đần vô giá.
Đấy những tội lỗi mà ta đang mang cả vào mình hậu quả,
Bị đóng chặt vào xiềng này và treo lơ lửng trời cao.
Than hỡi! Than ơi!
Cảnh 3:
Tiếng chim hót véo von, tiếng gió thổi xào xạt vang lên trong khơng trung, dàn đồng
ca với những đôi cánh thiên thần từ từ xuất hiện
-Đội đồng ca: Xin ngài đừng hoảng sợ. Chúng tôi là những cô gái lương thiện trái lời cha
bay đến mỏm đá này.
-Prometheus: Hỡi than ôi! Hỡi than ôi! Hỡi các cô gái con của nàng Thêtix, các cô gái
của Đại Dương, hãy nhìn những sợi xích xiềng ta trên mỏm đá nghiêng nghiêng vực
thẳm. Chao ôi là buồn bã và cô đơn.


Đội đồng ca ôm mặt đau khổ
-Đội đồng ca: Prometheus hỡi! Em nhìn mà lịng đau đớn xót xa. Zeus trị vì độc đốn tùy
nghi, trút sạch quyền uy của các vị thần xưa khổng lồ.
Prometheus vùng vẫy giữa mớ gơng xiềng nhưng đành bất lực:

-Prometheus: Ơi than ơi phải chi hắn dã man treo ta vào xiềng xích rồi vùi chôn ta dưới
đất sâu, dưới vùng Hadet xa xôi nơi chơn người chết hay miền Tacta hiểm hóc quanh co
cho khỏi có vị thần nào hay ai khác để ý tới. Còn hơn bây giờ ta bị treo lơ lửng giữa trời
cho kẻ thù chế diễu.
-Đội đồng ca: Prometheus chàng hỡi! Vị thần và trần gian, ai ai cũng ưu sầu trước tình
cảnh của chàng. Chỉ có thần Zeus vẫn chưa chịu nguôi giận và ngừng tay.
-Prometheus: Ta bị đày đọa như vậy nhưng nhât định có một ngày hắn cần đến ta. Đến
lúc đo, cho dù hắn có thuyết phục đường mật hay dọa nạt ta cũng không run sợ mà tiết lộ
bí mật đâu.
Đội đồng ca tiến lại gần và vây quanh Prometheus, buồn bã nói:
-Đội đồng ca:
Vì lý do nào ngài bị Thần Vương giam giữ
Và đối xử khắt khe tàn ác, đê hèn.
Hãy cho chúng em được biết hết căn nguyên
Nếu Người thấy nói ra mà chẳng ngại.
Prometheus quằng quại trong xiềng xích xiết chặt và đau đớn tột cùng dưới ánh
nắng thiêu đốt của mặt trời
-Prometheus: Qủa thật nói ra thơi cũng đã đau lịng. Than ơi! Bốn bề ta chỉ thấy tồn sầu
não. Ta có cơng giúp Zeus chiến thắng và bắt giam Cronot cổ xưa với những kẻ bệnh vực


lão. Nhưng vừa ngồi lên ngai vàng hắn đã tính đến chuyện tiêu diệt loài người để tạo ra
một giống khác thay thế. Ngồi ta ra khơng ai dám phản đối nên ta bị cực hình như thế
này đây. Chua xót thay!
-Đội Đồng Ca:
Prơmêtê ơi!
Tim sắt đá mới khơng thơng cảm
Nỗi người đang đau đớn lâm li.
Than ôi ! Trông thấy làm gì
Ai xui chứng kiến nỗi kia của Người !

Càng nhìn càng xót xa thay !
-Prometheus: Ta đã làm cho người trần khơng cịn sơ cái chết nữa, ta đặt vào lòng họ
những hi vọng mơ hồ. Ta còn đem lửa đến cho họ.
-Đội đồng ca: Và giờ đây, ngọn lửa hồng vẫn đó trong bàn tay của những vật phù sinh ?
-Prometheus: Phải ! Và rồi đây họ sẽ tập tành bao nhiêu thứ, luyện tay nghề, kỹ thuật.
-Đội đồng ca: Có phải bởi những lý do này nên Zeus…
-Prometheus: Hành hạ ta không giây phút nào ngơi…
-Đội Đồng Ca: Những thử thánh đó bao giờ chấm dứt, anh phải tìm cách tự thốt thân
thơi.
-Prometheus: Đứng bên ngồi khuyên nhủ thì rất dễ nhưng ta đã biết trước từ trước và
chấp nhận giúp loài người khốn khổ. Nhưng thôi các nàng đừng ái ngại cho nổi đau khổ
của ta mà nán lại hãy trở về đi.
-Đội đồng ca : Vâng chúng tôi xin nghe theo lời anh.
Đội đồng ca nuối tiếc quay đi.


Cảnh 4: prometheus đang bị xích trên vách núi, thần Đại dương xuất hiện, ngồi bên
cạnh khuyên nhủ, xung quanh vách núi cao, xám xịt, mây mù, thần đại dương cưỡi
con qi vật Gripphơng - mình sư tử, đầu và cánh diều hâu, tai ngựa, bờm vây cá
xuât hiện.
Thần Đại Dương: Hỡi PROMETHEUS hỡi tôi vượt ngàn dặm xa thôi đến và cho anh
biết rằng tơi rất xót xa về những đau khổ của anh. Nào hãy cho tôi biết tơi có thể giúp gì,
khơng có ai tin cậy hơn Đại Dương này đâu.
PROMETHEUS : Cả anh cũng đến xem tơi chịu cực hình ư ? Sao anh dám rời khỏi
dịng nước mang tên mình, anh đến để thấy rõ cảnh khốn khổ của tôi và xem tôi bị Dớt
đối xử như thế nào phải không ?
Hành động bước lên trước nhẹ nhàng, lời nói đủ nghe, mang chút răng đe, khn
mặt có chút lo lắng
ĐẠI DƯƠNG - Hỡi PROMETHEUS ! tơi đã nhìn và muốn bày tỏ cùng anh nỗi đau này.
Tôi khuyên anh một câu: “ Anh rất thông minh, hiểu biết nhưng anh nên nhớ rằng, Zeus

đã nắm quyền, nếu anh tiếp tục chống đối với những lời nói ngang bướng của anh, chúa
tể sẽ nghe thấy và anh sẽ chịu nhiều hình phạt hơn thế này nữa.”
Nhẹ nhàng khuyên bảo, nét mặt có chút đau khổ, tỏ ra ta đây biết thời thế.
Này anh bạn đáng thương: hãy bỏ qua những nỗi hận trong lòng đi, tìm cách thốt khỏi
hình phạt. Anh có thể nghĩa nhũng câu tơi khun là nhảm nhí, giả tạo. Nhưng những câu
nói kiêu căng của anh mới chính ngun nhân dẫn đến phiền lụy này.
Bước lên, liếc nhìn vào Prometheus nói như ra lệnh, tay chỉ lên trời.
Hãy khiêm tốn lại chút đi! Đừng phản khán hãy nhớ mình đang chống lại ai.


Nói nhẹ giọng, lời noi chắc chắn, tỏ vẻ là chỉ có tơi mới có thể cứu anh, vẻ mặt hả hê,
đi tới gần Prometheus
Tơi sẽ có cách cứu anh. Và hãy thể hiện cho tốt đi đừng kêu ca, đừng chống đối nữa.
Khơng nhìn vào mặt thần đại dương, giọng nói mỉa mai, có chút ốn giận, co chút
ghen tỵ, tỏ vẻ bất cần
PROMETHEUS : Tôi mừng anh đã tham gia vào sự mạo hiểm cùng tôi nhưng đã không
bị liên lụy. Không đời nào anh làm cho Zeus xiêu lịng được đâu, anh hãy giữ lấy tốt thân
mình thì hơn.
Vội vàng, có vẻ muốn rời đi, tiền gần về phía trái cánh gà chuẩn bị rời đi.

ĐẠI DƯƠNG Anh giỏi thuyết phục người hơn thuyết phục bản thân anh. Tôi về đây và
anh đừng giữ tôi lại, tôi cam đoan rằng sẽ thuyết phục được thần Zeus tha cho anh.
Đang quỳ, giọng mỉa mai khinh Đại Dương đã thủ đoạn để trốn hình phạt sau khi
can phạm cùng với mình, tỏ vẻ bất cần.
PROMETHEUS: Xin cám ơn lịng tốt của anh, anh thật tận tình nhưng xin anh đừng
bận lịng về tơi.
Bước lại gần, mắt nhìn về prometheus, có chút kênh kiệu, có chút nóng nảy, giọng
nói to dần đều. Trong giọng nói có chút bất lực.
ĐẠI DƯƠNG - Hỡi PROMETHEUS! Vậy ra anh chẳng hiểu rằng có những cách nói sẽ
chữa lành bệnh nóng giận hay sao? Hãy suy nghĩ kỹ trước khi nói đi chứ.

Giọng nói có vẻ tức giận, nhìn thẳng, trừng mắt vào thần Đại dương
PROMETHEUS - Có, nếu người ta biết đứng lúc u cầu, làm mát lịng, chứ khơng
phải dùng bạo lực. Vắt kiệt một trái tim đang căng đầy bực tức!


Tỏ vẻ ta đây, khuôn mặt hả hê, cười đểu
ĐẠI DƯƠNG - Hãy để tơi tìm cách cứu anh, người khơn ngoan khơng để lộ ai nhìn
Như thế mới lại càng được việc!
Tỏ vẻ vơ vọng, buồn bã, mất nhì xuống đất, lắc đầu.
PROMETHEUS - Cơng vơ ích và dại khờ nơng nổi! Người ta sẽ tưởng là chính tơi xúi
giục!
Tỏ vẻ thông cảm, tiến lại gần vỗ nhẹ vào vai của Prometheus hai cái…
ĐẠI DƯƠNG - Biết ngay mà: đây là lời cáo biệt tinh vi. PROMETHEUS ơi! Bất hạnh
của anh là bài học cho tôi. PROMETHEUS - Thôi Ngài đi! Hãy giữ thái độ này!
Nói xong, vẻ mặt tức giận, quay mặt cưỡi trên con quái vật Gripphông - mình sư tử,
đầu và cánh diều hâu, tai ngựa, bờm vây cá.
ĐẠI DƯƠNG : Tôi đã muốn đi từ nãy, chú biết đấy con chim bốn vó của tơi rất mừng
khi được gập gối và ngủ trong chuồng.
Cảnh 5: Có tiếng động và hương thơm lạ vây quanh PROMETHEUS, lại có tiếng vỗ
cánh xào xạ, khơng gian ồn ào hơn, tiếng gọi nhau, Prometheus mở mắt ra, nhìn
xung quanh, đội đồng ca xuất hiện
Vây quanh bên prometheus, ngồi xuống, giọng nói nỉ non, tha thiết, xen lẫn thơng
cảm và có sự tức giận, khn mặt buồn, đau khổ, có vài người khóc.
ĐỘI ĐỒNG CA: PROMETHEUS hỡi! cuộc đời xót xa bi đát cho số phận của anh, hành
động của Zeus thật đáng chê trách, biến sở thích riêng thành pháp luật, hống hách thông
trị vô cùng.
Prometheus đang quỳ, vô cùng đau khổ và vật vã, hai tay đưa lên mặt, tỏ nỗi uất
hận, khn mặt nhăn nhó, từ từ đứng lên, hai tay đang ôm mặt đưa lên trên trời.



PROMETHEUS : Các người chớ thấy ta im lặng mà cho ta là kiểu ngạo hay gan lì, tốt
hơn hết hãy nghe ta nói về cái khổ nạn của người trần. họ làm mọi việc mà khơng có trí
khơn cho đến khi ta đã biến họ thành những kẻ tinh khơn, thơng minh và có khả năng suy
nghĩ đàng hồng, ta vạch cho họ biết mọi điều, từ cách chắp các chữ ghi nhớ mọi điều
cho đến việc phát minh ra số học, giúp họ trau dồi kỹ thuật về sau.Ta đeo yên, đeo ách
cho các con ngựa thay con người làm việc nặng nhọc nhất. Cũng chính ta chế tạo ra các
loại xe có cánh bằng vải gai để các thủy thủ đi khắp bờ biển. Vậy mà chính ta khốn khổ
thay, ta khơng tìm được cách gì giải thốt mình khỏi hiện tại.
Khn mặt đau khổ, nhăn nhó, một người trong nhóm vuốt vai tỏ ý chia sẻ, cịn lại
thì quỳ dưới chân của Prometheus.
ĐỘI ĐỒNG CA: Ơi Prometheus! Hình phạt của anh q tàn bạo, tâm trí anh đang rối
loạn khơng biết xử trí như thế nào, nhìn anh như một người thầy lang khơng biết tự chữa
bệnh cho mình.
Lời nói to, tỏ vẻ tự hào về những gì mình đã làm, hai tay đưa lên, mắt nhìn nhìn
thẳng lên trời
PROMETHEUS - Hãy nghe nốt:các nàng sẽ phải ngạc nhiên hơn nữa, xưa kia con
người ốm cứ mỏi mòn rồi chết, cho đến khi ta chỉ họ cách pha chế các loại dược liệu như
thế nào , ta chỉ cách bói tốn và cách nhận biết dấu hiệu của lửa cháy và nhiều nhiều nữa.
Ta đã làm như thế đấy, nói chung tất cả những kĩ thuật khéo léo của lồi người đều do ra
mà ra.
Cả nhóm đứng vây quanh Prometheus, một người nói xong tay đưa lên phía trước.
ĐỘI ĐỒNG CA: người chớ làm phúc nữa, đừng vì lồi người mà hy sinh q mức, hãy
nghĩ tới hồn cảnh của mình. Chúng em vẫn ln tin, nêu thốt khỏi xiềng xích thì chàng
sẽ mạnh ngang cả Zeus.
Đứng lên, tiến về phía trước nhưng bị sợi xích ngăn cản, hai chân giùng giằn, khơng
thể tiến về phía trước, khuôn mặt tỏ vẻ bất lực.


PROMETHEUS - Không ! Nàng Moirai, kẻ hướng mọi sự đời tới đích. Chưa muốn nỗi
cực hình ta kết thúc vậy đâu! Chỉ sau khi ta chịu mọi nỗi khổ đau bất hạnh, ta mới thốt

khỏi xích xiềng này.
cầm sợi xích lên, ném mạnh xuống đất, quay lại nhìn các nàng đang đứng sau lưng
và hỏi.
PROMETHEUS: So với sự khôn khéo Tất u mạnh vơ cùng các nàng có hiểu khơng?
Cả nhóm đồng thanh hỏi.
ĐỘI ĐỒNG CA - Vậy Tất yếu này, ai là kẻ nắm dây cương ?
Bước tới gần các nàng và nói:
PROMETHEUS - Ba nữ thần Moirai và các Erinny có trí nhớ khơng bao giờ sai lẫn.
Cả nhóm nhơn nhao, hỏi, tỏ vẻ hồi hộp.
ĐỘI ĐỒNG CA - So với họ sức mạnh Zeus cũng còn thua kém ?
Trả lời bình thản, quay lại về phía vách núi. Giơ hai tay theo kiểu bất lực.
PROMETHEUS - Trước số phận mình, Zeus cũng phải bó tay theo.
Tỏ vẻ kinh ngạc khi nhận được trả lời của Prometheus, và hỏi lại
ĐỘI ĐỒNG CA - Thế số phận Thần Vương sẽ diễn biến thế nào? Nếu chẳng phải là trị
vì vĩnh viễn ?
Hơi lùi xa về phía sau, câu nói ngập ngừng, kéo dài, lắc đầu…
PROMETHEUS - Điều này ta chưa thể nói được, xin đừng gạn hỏi ta , ta phải giữ thật
kín.
Cả nhóm tản ra ngồi xung quanh Prometheus đang đứng, bị xích.
ĐỘI ĐỒNG CA - Chắc hẳn đây điều bí mật gớm ghê, linh thiêng mà chàng cần phải giữ
kín chăng?
PROMETHEUS - Điều bí mật chưa đến giờ tiết lộ, ngược lại, cứ giấu kín cả vẫn hơn.
Như vậy ta mới có thể thốt khỏi xiềng xích này.
Cả nhóm tập hợp lại đứng bên phải Prometheus, tay chắp trước ngực nhắm mắt
cầu nguyện.
ĐỘI ĐỒNG CA: Mong rằng Zeus người giữ trong tay mọi quyền lực , hãy đừng bao giờ
lấy uy quyền chống lại nguyện vọng của tơi . Tơi rùng mình kinh sợ những đau thương
mà anh phải gánh chịu này, hỡi PROMETHEUS không sợ Zeus và anh là điều đáng trân
trọng đối với người trần tục.
Cảnh 6 : IO - con gái thần Inakhot xuất hiện, cơ bi một con ruồi trâu- nó chính là

hồn của Acgot con của Đất cùng một tên chăn bò trăm mắt đuổi theo, Prometheus


vẫn đang quỳ, bị xích vào vách núi cao, xung quang là đội đồng ca, cây cối, vài hòn
đá lớn
Đi từng bước bước vào sân khấu, ngơ ngác nhìn xung quanh, bước lại gần
Prometheus và hỏi.
IO

Đất nước nào đây? Giống người nào đây? Và ai kia bị bão tố dập vùi. Hãy nói

tơi nghe những sự lỗi lầm gì mà người bị xiềng vào mỏm núi? Hãy cho tôi biết tơi phạm
phải lỗi gì mà bị lạc vào xứ nào trên cõi trần gian này đây? Ôi cuộc đời của tơi!
Thét lên chạy vịng sân khấu, và minh họa là con ruồi trâu đang chạy theo sau, nàng
IO thì tạo hình là một con bị cái màu trắng.
- Ơi! Ơi! Cứu tôi! Cứu tôi! Con ruồi trâu lại đốt tôi!
PROMETHEUS – Nàng là con gái của Inakhot, nàng đã làm cho tình u bốc cháy
trong lịng Zeus và bị Hera thù ghét giờ đây phải chạy dài có muốn dừng cũng không thể
được.
Hốt hoảng, quay sang quỳ xuống cầu xin, tỏ ra vẻ đau khổ, mệt mỏi cộng thêm oán
trách.
IO Sao ngài lại biết cha tôi, sao ngài lại biết tôi, xin hãy trả lời tôi, ngài là ai ? là ai mà
tơi khốn khổ như kia? Ngài có biết mưu kế gì khiến tơi thốt khỏi nỗi khổ này khơng, xin
hãy nói với tơi.
Đứng lên, mặt quay về phía IO, nói.
PROMETHEUS: được rồi ta sẽ nói cho nàng biết tất cả sự thật, ta là PROMETHEUS vị
thần ăn cắp lửa mang cho người trần, vì thương u lồi người mà ta chịu nỗi cực hình
này.



Ngước nhìn Prometheus, quỳ xuống dưới chân cầu xin, tỏ vẻ ngưỡng mộ nhưng xen
lẫn sự tức giận.
IO: Hỡi PROMETHEUS đáng thương! Bởi tội tình gì nghiêm trọng, mà đến nỗi chịu
cực hình thê thảm?
PROMETHEUS – Nàng xin ta điều gì vậy? Ta vừa mới kêu than lần cuối về cuộc dời
mình.
Ngước mắt nhìn vào Prometheus.
IO

Người cho em một ân huệ gọi là.

PROMETHEUS - Nàng muốn ân huệ gì, xin nàng nói rõ, đối với nàng, ta chẳng giấu
giếm gì hết cả.
IO

- Cho em hay ai đã trói Người vào mỏm đá cheo leo ?

Đơi mắt nhìn thẳng và chỉ tây lên trời.
PROMETHEUS - Lệnh của Zeus và bàn tay Hephaestus trói ta vào.
Quỳ xng ơm chân Prometheus, cầu xin, khóc.
IO: Vậy ngài hãy cho tơi biết bao giờ thì tơi hết phải trốn chạy, tơi cịn phải chịu những
đau khổ gì nữa, ngài đừng giấu tơi ?
Prometheus cúi xuống đỡ lấy IO đứng lên và nói.
PROMETHEUS - Nàng đã khẩn khoảng ta khơng nỡ từ chối, ta sẽ nói cho nàng nghe!
Cả đội đứng lên quay về phía 2 người và nói, cả đơi vây quanh hai người sau đó cả
đội quỳ xuống, tay chống cằm, vây quanh 2 người, IO quỳ dưới chân prometheus,
Prometheus đang bị xích ở trung tâm.
ĐỘI ĐỒNG CA - Không! Hãy gượm! xin chiều lịng chúng tơi một chút. Trước hết hãy
kể cho chúng tơi nghe nỗi khổ của nàng sau đó anh hãy mách cho nàng những thử thách
mà nàng còn phải chịu.



IO tỏ vẻ ngại ngùng, kể, khn mặt nhìn xuống đất, đội đồng ca tập trung nhìn vào
IO, Prometheus đơi mắt nhìn xa xăm, như đang suy nghĩ.
IO

tơi chẳng có lý do nào từ chối cả, mọi người hãy nghe tôi kể lại rõ ràng mặc dù tôi

rất xấu hổ, “ khơng biết vì đâu một vị thần đã giáng phong ba xuống đời tôi. Vào mỗi
đêm đêm cơn mộng mị cứ lẻn vào kh phịng của tơi, nói với tôi những lời đường mật”
( Người dẫn truyện: Mỗi đêm lại có tiếng nói văng vẳng bên tai cơ : Hỡi thiếu nữ diễm
phúc kia, nàng có mong ước một cuộc hôn nhân vẻ vang không ai sánh kịp không, sao cứ
giữ gìn trong trắng mãi . Zeus đã bị thiêu đốt con tim bởi nàng, và muốn cùng nàng
hưởng thú mây mưa. Về phần nàng hỡi cô gái thơ ngây, chớ có hắt bỏ tình u của Zeus,
hãy đến gần những chuồng gia súc của cha nàng, để Zeus nhìn nàng đắm say, thỏa tình
khao khát”
Cơ bèn kể lại với cha cô, Inakhôt – ông đã đi hỏi các vị thần và nhận được câu trả lời –
phải đuổi cô ra khỏi nha nếu không Zeus sẽ cho giáng sét xuống và tiêu hủy hết giống
nịi. Tuy khơng đành lòng nhưng Inakot phải để IO ra khỏi nhà. Và giờ đây IO bị con ruồi
trâu đuổi bám đốt cắt da cắt thịt , đầu tóc mọc sừng, khiến cơ nàng ngây thơ vì tình yêu
mà phải chịu một số phận bi thương, phải chạy hết từ xứ sở này đến xứ sở khác.)
Cả đám người đứng lên nhôn nhao, vây quanh PROMETHEUSus, quỳ xuống cầu
xin.
ĐỘI ĐỒNG CA -Thôi, dừng lại! Thương ôi! dừng lại. Tôi không bao giờ nghĩ mình
phải nghe những chuyện kinh khủng như thế này. Đúng là định mệnh, định mệnh!
PROMETHEUS anh hãy nói đi, mách giúp cho nàng biết hết đi.
- ĐỘI ĐỒNG CA: Xin dừng lại, xin hãy dừng lại! Chúng tôi không bao giờ nghĩ
rằng mình phải nghe câu chuyện đau thương đến thế. Thương thay nàng IO.
PROMETHEUS chàng hỡi, xin hãy giúp nàng biết con đường nàng phải đi.



-PROMETHEUS: Các nàng hãy thơi thương tiếc nữa, khơng có còn đường nào là
dễ dàng. IO, nàng hỡi! Hãy lắng nghe lời ta nói và ghi nhận lời ấy vào ký ức. Nàng sẽ
biết bao giờ dứt bước đời lang bạt.
-DẪN TRUYỆN: PROMETHEUS mách cho IO cách tránh khỏi những rắc rối
trên đường : rời nơi này ra đi nàng hãy hướng về phía mặt trời, vượt qua những sa mạc
.Nàng sẽ đến xứ sở của người Xyto du mục qua những núi đá song biễn vỗ ầm ĩ rồi vượt
qua xứ đó. Nàng phải vượt qua những ngọn núi rất cao, sát với các vì tinh tú, nhắm
hướng Nam mag tiến. Sau đó nàng sẽ tới xứ sở của các nàng Amazon, các nàng ấy sẽ chỉ
đường tận tình rồi nàng sẽ vượt qua Châu Âu rồi đến Châu Á. Hỡi thiếu nữ đã không may
mắn nhận được lời cầu hôn của vị thần tàn bạo, những điều nàng vừa nghe kể vẫn chưa
đủ đâu các tai ương mà nàng phải chịu.)
IO khn mặt nhăn nhó đau đớn. Ngẩn mặt nhìn trời nước mắt rơi.
-IO: Ơi thật khốn khổ! Ôi thật đau đớn. Thế thì ta sống để làm gì nữa. Sao khơng
từ trên đỉnh núi này mà lao xuống. Thà ta chết một lần cho xong còn hơn sống cả đời cơ
cực.
PROMETHEUS giơ tay trước mặt IO ngăn cản cho nàng khơng kêu than. Và nói
-PROMETHEUS: Xin nàng đừng kêu than. Vậy thì nàng sẽ khó lịng chịu nổi.
Cũng như ta sinh ra khơng bao giờ chết vì chết là được thốt khỏi đau đớn. Nhưng ta sẽ
khơng thấy được bóng hình giới hạn đến khi nào Dớt chưa bị truất ngôi.
IO khuôn mặt rạng rỡ đôi mắt mở to nhìn PROMETHEUS nói:
-IO: Liệu rằng Dớt sẽ có ngày bị truất ngơi sao. Nếu thế thì cũng là lẽ thường tình
sau bao đau đớn hắn gây ra cho em.
PROMETHEUS nhìn Io bằng ánh mặt tự tin
-PROMETHEUS: Nàng hãy tin ta, mọi việc sẽ diễn ra như thế
-IO: Ai sẽ truất ngơi của hắn thế chàng?
PROMETHEUS nhìn ra một hướng xa xăm khuôn mặt sắc lạnh. Quả quyết:
-PROMETHEUS: Hắn sẽ có một cuộc hơn nhân tai họa. Điều đó sẽ khiến hắn
đau đớn và hối hận mãi về sau.



-IO: Với một thần linh, hay với một khách trần nào khác. Xin người hãy nói cho
em được biết rõ.
-PROMETHEUS: Dù với ai đi nữa can hệ gì phải biết. Hắn sẽ ra một đứa con
mạnh hơn cả hắn và hắn sẽ khơng thể thốt được kiếp nạn đó. Trừ phi ta dược thả ra.
-IO: Ai sẽ là người cứu chàng?
- PROMETHEUS: Một con cháu của nàng
Io mặt ngạc nhiên
-IO: Chàng nói sao một người con của em sẽ cứu chàng?
-PROMÊTE: Đúng, xin nàng đừng tìm hiểu kỹ càng để làm gì. Hai giải đáp ta
cho nàng chọn một. Hoặc nàng chịu đau đớn hoặc muốn biết người cứu ta là ai?
-ĐỘI ĐỒNG CA: Hai ân huệ ấy xin chàng đừng khước từ. Xin cho nàng biết
bước đường phiêu bạt cịn lại và ai sẽ cứu Người thốt khỏi tai ương.
PROMETHEUS khuôn mặt đăm chiêu, suy nghĩ một lúc lâu rồi thở dài và cất lời:
-PROMETHEUS: Bởi các nàng xin tha thiết khôn cầm, ta sẽ chẳng đang tâm từ
khước. Ta sẽ nói mọi điều cho các nàng rõ. IO hãy nghe ta nói
Io và đội đồng ca ngước mắt nhìn PROMETHEUS lắng nghe. Tiếng nhạc bật lên
người dẫn chuyện đọc thoại của PROMETHEUS. PROMETHEUS đưa tay chỉ các
phương hướng như lời người dẫn chuyện đọc.
-DẪN CHUYỆN: Khi đã vượt dòng sâu ngăn chia lục địa. Hãy ngắm hướng mặt
trời chói lọi đưa chân. Cho tới khi vượt qua biển rộng sóng gầm. Nàng đặt bước lên
những cánh đồng Kyxtene kỳ quái. Người Phorkid sinh cư ở đấy. Thì ba cơ gái cổ sơ
hình dạng khác thường, mình thiên nga, ba người chung một mắt, một răng. Chưa hề thấy
ánh mặt trời, mặt trăng chiếu rạng.Gần cạnh họ là ba chị em cánh chim, mình rắn, những
nàng Gorgơn mà trần gian kinh tởm lánh xa. Chẳng ai nhìn qua mà khơng tắt thở tức thì.
Đấy những qi vật ta khun nàng đừng tiếp cận. Nhưng cịn một vật mắt nhìn càng
nguy hiểm, Tránh lồi chó câm của Dớt Thần vương. Những con Gripphông mỏ nhọn
đáng gờm, cùng tất cả đội quân Arimaxpơ độc nhỡn, là những kỵ binh sống vùng kế cận.
Con sơng Plutơng dịng quyến hạt vàng. Tránh họ đi ! Lúc này đây, nàng tới đất xa xăm.
Một dân tộc da đen cư trú bên nguồn cội,Của mặt trời, nơi sông AithIOp thênh thang

cuộn chảy.Hãy đưa bước đi theo dọc bờ con sông. Cho tới nơi “Đường xuống” rẽ dòng,


Ở đó, con sơng Nil từ những đỉnh núi chon von Biblơx. Đổ về những ngọn nước thiêng
liêng bổ ích. Theo con sông sẽ dẫn nàng về châu thổ sông Nil. Đây rồi, hỡi I-ơ, theo số
phận của mình. Một xứ sở lớn lên sẽ được dựng lên cho nàng và con cháu . Nếu nàng
thấy cịn điều gì mung lung khó hiểu, cứ nói ra, yêu cầu ta phân tích hết căn do.
Người dẫn chuyện dứt lời, hết nhạc. Io nắm chặt mình lại đưa lên ngực, mặt nhăn
nhó đau đớn đôi mắt nhắm nghiền nước mắt rơi. Ngã xuống và Cất lời:
-IO: Ơi thơi cơn đau mới đã quặng lên rồi. Con ruồi trâu đã cắn bằng cọc nhọn.
Tim ta đau đớn mắt ta đảo lộn ta thấy con đường mù mịt phía trước bởi cơn gIOng tố.Tim
ta chập chờn đau đớn kinh hãi.
Vừa dứt lời IO gượng dậy và chạy trốn. Dàn đồng ca đưa con mắt tiếc nuối nhìn
theo nàng nói:
-ĐỘI ĐỒNG CA: ta run sợ trước nàng trinh nữ nổi loại với tình yêu đau đớn gian
lao bị sự thượng lưu kiêu căng đưa vào trốn giường hoa nên giờ đây chỉ biết tuyệt vọng
mà thôi.
-PROMETHEUS: Ta quả quyết Dớt không thể kiêu căng lâu được. Tai họa sắp
giáng xuống đầu hắn. Khi tai họa ấp tới hắn sẽ rút ra được bài học đâu là sai khiến và
phục tùng.
-ĐỘI ĐỒNG CA: Em nghĩ rằng Người đang chống lại Dớt. Điều đó xuất phát từ
chính nguyện vọng của Người chăng?
PROMETHEUS khuôn mặt đanh thép ánh mắt hận thù. Hai bàn tay nắm lại thật
chặt. Chàng nói:
-PROMETHEUS: Ta đã nói những điều sẽ tới và đó đúng là ước nguyện của ta.
-ĐỘ ĐỒNG CA: Người cả gan ném cả nhữnng lời thách thức. Dớt có thể sẽ đầy
đọa Người hơn nữa.
-PROMETHEUS: Ta sợ gì ai, vì ta có chết bao giờ. Ta sẵn sàng ứng phó hắn.
CẢNH 7: Gió thổi mạnh như gIOng bão thần Hermes bước ra trên tay cầm cây
quyền trượng có con rắn quấn quanh thân cây. Đội đồng ca biến mất.

Hermes khuôn mặt giận dữ cầm cây quyền trượng chỉ vào khuôn mặt đầy vẻ
hiên ngang của PROMETHEUS nói:


-HERMES: Hỡi tên xảo ngôn kia. Ngươi phản bội thần linh, truyền đặc ân cho
con người trần tục. Cha ta lệnh cho mi báo cáo rõ ràng về cuộc hôn nhân mà mi kháo
chuyện tùm lum và ai sẽ lật ngơi Người. Ngươi phải nói rõ ràng khơng úp mở. Đừng để
ta trở lại lần hai.
-PROMETHEUS: Hừ! Nghe giọng nói đầy kiêu căng ngạo nghễ. Hẳn là đầy tớ
nhà thần trẻ tuổi. Ta há chưa chứng kiến một hôm nào. Hai vị vua bị đuổi và tên thứ ba đang thống trị. Trong khoảnh khắc cũng sẽ bị đuổi đi nhục nhã. Ta chưa bao giờ nép mình
với vị thần trẻ tuổi nào. Mi cứ hãy quay về đi. Đừng mong ta tiếc lộ điều gì.
-HERMES: chính vì bướng bỉnh mà mi bị rơi vào sự đau đớn vô tận
-PROMETHEUS: Ngươi nên biết rõ rằng không đời nào ta đánh đổi cảnh khổ
này để lấy vị trí nơ lệ bần tiện như ngươi ! Ta thà chịu đóng vào vách đá cịn thấy dễ chịu
hơn.
HERMES nhìn PROMETHEUS khinh bỉ
-HERMES: ở vị thế hiện tại ngươi còn kiêu hãnh sao
-PROMETHEUS: Tự đắc? ta mong cho kẻ thù của ta ba gồm cả ngươi cũng tự
đắc như vậy. Ta ghét tất cả các bọn thần các ngươi hàm ta mà đối xử bất công bạc nghĩa.
Than ôi!
-HERMES: ta hiểu tất cả những gì mi nói chỉ là cơn mê sảng trong bệnh tình trầm
trọng ốm đau.
-PROMETHEUS: Ốm đau? Đúng là ta ốm đau khi căm ghét kẻ thù.Chẳng có
điều gì mà ta không học được khi ta đã về già
-HERMES: vậy mà ngươi vẫn không chịu rút ra bài học.
-PROMETHEUS: đúng, ta chẳng muốn mất thì giờ với một tên đầy tớ như mi
-HERMES: Mi chế giễu ta như một đứa trẻ. Mi nhất quyết khơn nói một lời điều
cha ta muốn rõ.
-PROMETHEUS: ngươi chẳng phải trẻ con gì và cũng sẽ khơng có sự cưỡng
bách nào ép được ta nói ra. Cho dù ơng ta có làm đảo điên đất trời ta vẫn không tiếc lộ

người con sẽ truất ngôi ông ấy.


Hermes nhìn PROMETHEUS với ánh mắt vừa tức giận vừa nài nỉ
-HERMES: Mi hãy xem sự bương bỉnh của mi kìa. Nó sẽ chẳng giúp mi được gì
cả. Hãy rủ chút lương tri hỡi con người dại dột kia.
- PROMETHEUS: Ta đã quyết tâm từ rất lâu. Ngươi đừng nghĩ rằng một vị thần
như ta vì sợ Zeus mà phải cầu xin hắn như một trái tim đàn bà.
Hermes thở dài bất lực:
-HERMES: Ta nói bao nhiêu thì cũng uổng công thôi. Mi như con ngựa non chưa
quen với dây cương, cứ nhảy lên và vùng vằng chống lại. Không chịu nghe ta khun nhủ
thì dơng tố sẽ phũ phàng, sóng cồn khủng khiếp sẽ nổi lên sẽ trút lên đầu mi. Trước hết
ngọn núi chênh vênh này, cha ta sẽ đánh tan và xác ngươi sẽ vỡ ra từng mảnh, vùi kín
trong đá. Và khi ấy các con thú của Dớt sẽ xâu xe xác thịt ngươi.
PROMETHEUS nhắm mắt xoay mặt đi tỏ vẻ khinh thường:
-PROMETHEUS: Ta đã thừa biết cái tin không mới lạ cứ nhai đi nhai lại bên tai
ta. Nhưng kẻ thù chịu những đòn đau của kẻ thù thì có chi là tủi nhục. Đã vậy cái bện lửa
thuôn nhọn hai đầu cứ giáng xuống ta đi, sấm sét cuồng phong dữ dội lay động các vì
tinh tú trên trời nhưng Dớt cũng khơng làm gì được ta.
Hermes nhìn PROMETHEUS nhăn mặt. Giọng đanh thép:
- HERMES: Những ngôn từ vô nghĩa ta thường gặp ở kẻ loạn trí. Hãy ln nhớ
lời ta tiên đốn. Đừng bảo rằng Dớt không phân minh. Khi trừng trị các người mà không
báo trước. Đừng kiêu ca số phận của mình. Hãy chờ đợi bất hạnh ập đến. Nếu Trầm luân
vào bất hạnh chơi vơi. Thì chẳng phải do một biến cố bất ngờ, bí mật. Mà do chính bản
thân điên rồ dại dột gây nên.
Hermes lui khỏi sân khấu. PROMETHEUS ngẩn mặt lên trời giơ hai cánh
tay lên cao và thét lên:
-PROMETHEUS: Than ôi!
PROMETHEUS dứt lời. Âm thanh sấm chớp vang lên liên hồi dữ dội.Tiếng
sóng biểm ầm ầm vang dội. Tiếng gió tru tréo. Tiếng đất đá lăn xuống. Núi rung

chuyển. PROMETHEUS ngã quỵ xuống mặt tức giận đau đớn nghiêng mặt ngẩng
sang một bên tay lấy cánh tay che khuôn mặt. Thốt lên rằng:


-PROMETHEUS: Hỡi mẹ đáng kính, Người và Linh khí Toả ánh bừng sáng cả
nhân gian !Hãy xem những nỗi bất bằng Người ta đổ xuống đầu xanh một mình.
Nói hết câu PROMETHEUS từ từ bị đất đá chôn vùi.
HẾT



×