Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (22.06 KB, 3 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b> BÁC RẤT THƯƠNG CÁC LOAØI VẬT</b>
<b> Kính thưa q thầy cơ giáo cùng toàn thể các bạn!</b>
<b> Em tên là: Trần Thị Trang..</b>
<b> Mình biết mỗi chúng ta ai đều yêu quý các con vật đúng không nào ? Nhưng các bạn </b>
<b>ạ các con vật mà chúng ta yêu quý chúng chẳng đồn kết tí nào đâu, tồn trêu trọc </b>
<b>nhau, tranh dành nhau từng hạt cơm nữa đấy. Nhưng các con vật trong câu chuyện : </b>
<b>“Bác rất thương các lồi vật” mình sắp kể đây như thế nào kính mời các thầy cơ giáo </b>
<b>cùng các bạn lắng nghe nhé.</b>
<b> Chuyện kể rằng: </b>
<b> Hồi ở chiến khu, Bác Hồ nuôi 1 con chó,1 con mèo và 1 con khỉ nữa đấy. Thơng </b>
<b>thường chó và khỉ chẳng ưa nhau tí nào. Không biết bác dạy thế nào mà chúng thường </b>
<b>đùa giỡn không chêu chọc nhau bao giờ.</b>
<b> Một lần Bác dời nhà đi chỗ khác. Phải đi 2-3 ngày đường mới tới nơi. Mỗi lần đi </b>
<b>như vậy Khỉ ta thường nhảy phốc lên lưng con chó. Hễ chó đi chậm khỉ lại cấu tai </b>
<b>giật ,giât. Hễ chó chạy, khỉ lại gù lưng giống như người phi ngựa. Cịn chú mèo đen có </b>
<b>đốm trắng thì lẽo đẽo theo sau kêu meo meo, khiến ai trơng thấy cũng phì cười.</b>
<b> Bữa nọ chú cảnh vệ vừa dọn cơm cho Bác, khỉ ta rón rén bốc trộm một nắm cơm của</b>
<b>Bác.</b>
<b> Chú cảnh vệ thấy thế vừa kêu lên:</b>
- <b>Khỉ, sao mày lại bốc trộm cơm của Bác.</b>
<b> Khỉ vừa đi vừa quay lại sợ Bác giận. Nhưng các bạn có biết khơng? Bác khơng </b>
<b>những khơng giận mà cịn tặng khỉ một nụ cười thật hiền đấy.</b>
<b> Câu chuyện Bác rất thương các loài vật đến đây là hết rồi.</b>
<b>Thông qua câu chuyện này Bác giúp chúng ta hiểu rằng con vật cũng rất đáng yêu </b>
<b>như chúng mình vậy. Nếu chúng ta biết chăm sóc, thương u, dạy dỗ thì nó cũng rất</b>
<b>biết vâng lời và trở thành con vật có ích đấy các bạn ạ.</b>
<b> Cuối cùng em kính chúc q thầy cơ giáo sức khoẻ, chúc các bạn một tuần học mới</b>
<b>đạt nhiều điểm mười . </b>
<b>KHÔNG QUÊN MỘT AI ĐÃ GIÚP</b>
<b> Kính thưa quý vị đại biểu, kính thưa các thầy cơ giáo cùng tồn thể các bạn!</b>
<b> Em tên là: </b>
<b> Các bạn ạ ! Trong mỗi chúng ta ai cũng người khác giúp mình đúng khơng</b>
<b>nào ? Vậy khi được người khác giúp mình bất cứ việc gì thì mỗi chúng ta phải có thái</b>
<b>độ như thế nào cho đúng ?Trong câu chuyện: " Khơng qn một ai đã giúp" mình sáp</b>
<b>kể đây sẽ giải đáp được câu hỏi đó. Câu chuyện diễn ra như thế nào kính mời quý vị đại</b>
<b>biểu, các thầy cô giáo cùng các bạn lắng nghe nhé.</b>
<b> Chuyện kể rằng:</b>
<b>Gần tết Ngun Đán Ất Tị năm 1965, Bác Hồ gọi một đồng chí chiến sĩ cảnh vệ</b>
<b>lên gặp Người. Người chỉ vào trong chậu nước có hai con cá mè, mỗi con nặng chừng</b>
<b>khoảng 2 kg, loại cá mà Bác ni rồi nói: </b>
- <b>Chú đêm hai con cá nầy đến tặng chú Trần Vĩnh Xương, giám đốc nhà máy cơ</b>
<b>khí Bộ Nội thương giúp Bác.</b>
<b>Đồng chí chiến sĩ hiểu ra ngay, hỏi lại Bác ?</b>
- <b>Thưa Bác, có phải ơng đã thiết kế chiếc giường của Bác ?</b>
<b>Bác gật đầu ra hiệu cho đồng chí cảnh vệ ra đi.</b>
<b> Đồng chí Trần Vĩnh Xương là người đã làm theo yêu cầu Bác" sáng tác " ra một</b>
<b>kiểu giường đơn sơ rộng 1m2, khơng trạm trổ gì, 4 chân hơi xoải ra, trên lát một tấm</b>
<b>gỗ mộc, khi cần có thể cất chiếu ra nằm cho mát.</b>
<b> Bác thường nằm trên chiếc giường này đọc sách, báo, ngắm cây cỏ đất trời...</b>
<b> Ít lâu sâu nhân một buổi tâm sự, anh chiến sĩ cảnh vệ nói với Bác: </b>
- <b>Thưa Bác, ơng giám đốc ấy là làm theo chức trách phân cơng, chứ có phải là Bác</b>
<b>nhờ riêng đâu mà Bác lại tặng cá.</b>
<b> Bác ngẩng đầu lên, hơi ngạc nhiên, đồng chí chiến sĩ hiểu ra, vội nói:</b>
- <b>Cháu xin lỗi Bác.</b>