Tải bản đầy đủ (.doc) (11 trang)

Bài giảng THƠ CHỌN LỌC-THẦY VÕ XUÂN HỒNG

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (92.73 KB, 11 trang )

THƠ CHỌN LỌC
CỦA THẦY VÕ XUÂN HỒNG
HOA NẮNG SÂN TRƯỜNG
Trên sân trường ai ươm mầm hạt nắng
Mặt trời lên nở trắng những bông hoa
Hoa ngập ngừng hoa trải lối em đi
Hoa lấp lánh lung linh đùa trong nắng
Hoa nắng rơi, rơi trên con đường nhỏ
Rơi trên sân trường, rơi ở hàng cây
Hoa nắng rơi, rơi trên tà áo trắng
Rơi trong lòng em, rơi ở lòng tôi
Nắng trong dòng đời, nắng giữa lòng người
Không thể phai hoa mặt trời muôn thuở
Bước chân em tung lên ngàn hoa nở
Nắng là hoa và em cũng là hoa
Hoa màu nắng nở vàng sân trường vắng
Từng chùm hoa cài áo trắng yêu thương
Vòng hoa kết trong tim người thầm lặng
Gởi tặng em-Hoa nắng sân trường.
Võ Xuân Hồng
BIỂN VÀ EM
Tôi đưa em dạo biển Nha Trang
Nghe sóng vỗ rì rào chân bờ cát
Đường Trần Phú rợp hàng cây bóng mát
Xanh một màu xanh biển lá và trời
Biển về trưa thưa thớt bóng người
Vài chú còng non chạy đùa trên cát
Tôi đứng lặng nghe từ lòng biển hát
Nha Trang ơi! Thành phố biển dịu hiền
Nắng trên đầu chênh chếch bóng nghiêng
Tôi đứng nghỉ chân bên hàng ghế đá


Biển vẫn xanh màu xanh của lá
Sóng xô bờ sóng vỗ lao xao
Đôi mắt em ngời sáng ánh sao
In hình biển và trời xanh thẳm
Đôi mắt ấy làm lòng tôi say đắm
Mai xa rồi mãi nhớ biển và em.
Võ Xuân Hồng
TUỔI 17
Tuổi mười bảy con gái thường bâng khuâng
Hay mắc cỡ tay vụng về khép áo
Tuổi mười bảy con trai còn khờ khạo
Tập làm thơ con gái chắp thêm vần
Tuổi mười bảy còn e ấp bước chân
Con gái trốn bên hiên trường đứng học
Tuổi mười bảy con trai thường trêu chọc
Con gái hờn đứng khóc ở bên hiên
Tuổi mười bảy trông con gái thật hiền
Cứ e thẹn, cứ ngại ngùng không nói
Tuổi mười bảy con trai thường bối rối
Muốn chuyện trò sợ con gái làm cao
Tuổi mười bảy con gái đẹp làm sao
Biết mơ mộng biết thẹn thùng bụi phấn
Tuổi mười bảy con trai thường ngớ ngẩn
Tan trường về thơ thẫn ngóng chờ ai.
Võ Xuân Hồng
TÌM NHAU
Tôi đi tìm mãi quanh bờ
Dáng con còng nhỏ dại khờ khi xưa
Lạy trời đừng vội đổ mưa
Để tôi tìm được dáng xưa lạy trời

Tôi đi tìm lại bóng người
Nắng nghiêng dáng nhỏ bên đồi hôm nao
Lặng nhìn sóng vỗ lao xao
Tìm đâu dáng nhỏ hôm nào tìm đâu
Tôi tìm bãi trước bãi sau
Chơ vơ bờ đá ngả màu rêu phong
Mỏi chân chạy đuổi theo còng
Câu thơ dang dở đau lòng câu thơ
Thuyền đi để mãi bến chờ
Chút duyên xưa ấy bây giờ còn đâu
Bạc đầu ta vẫn tìm nhau
Xin người đừng để tình đau xin người.
Võ Xuân Hồng
BÓNG QUÊ

×