Tải bản đầy đủ (.doc) (20 trang)

Tài liệu Tập Thơ Hà Tấn

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (2.02 MB, 20 trang )

TẬP THƠ HÀ TẤN
Xin loãi 1
Hà Tấn (tức Hà Tấn Đởm) sinh 1941 , tốt
nghiệp học viện Quốc gia hành chính khóa 9.
Chức vụ sau cùng là Phụ tá hành chính tỉnh
Châu Đốc.
Tôi gặp anh năm 1984 và gắn bó nhau qua
tình thơ nhạc.
Anh mất đi, tôi không hay giờ chỉ còn đây
những dòng thơ anh tặng.
Tôi xin gởi lại chị và cháu như một lời tạ
lỗi.
Thương nhớ lắm Hà Tấn ơi!
Đặng Lang Anh
20 – 5 – 2008
XIN LỖI
Đã dặn lòng ta không làm thơ
Đời thôi như giây phút tình cờ
Nhắc chi những chuyện sầu đau cũ
Nhưng ai đành ngảnh mặt làm ngơ
Một tiếng gà xa trong nắng trưa
Con chim chuyền dưới bóng cây thưa
Thuyền ai lướt nhẹ trên sông vắng
Cũng gợi cho lòng chút ngẩn ngơ
Có những đau thương suốt cả đời
Thêm đầy, đâu mấy dễ được vơi
Rượu cay không nhắp mà môi đắng
Trở giấc bồi hồi gọi Thảo ơi!
Ta mất rồi sao, mất thật sao?
Ôi nghe như ruột thắt gan bào
Đứa con chín tuổi thương yêu ấy


Còn lớn nào hơn một nỗi đau!
Xin loãi 2
Ta muốn vùi ta trong lãng quên
Chôn trong lòng những nỗi niềm riêng
Đời còn ai để ta tâm sự
Gởi bớt cho nhau chút muộn phiền
Như bỗng chiều nay ta bắt gặp
Trong một giây ánh mắt con thơ
Ba năm một giấc sầu ta động
Ba năm chuyện cũ, có ai ngờ
Nên ta xin lỗi những người thân
Vì trót quên điều đã dặn lòng
Cho ta viết những lời thơ tiếp
Xin hỏi quê nhà có trách không?
Chi Lăng, 7/1976
Chép lại tặng bạn Lang Anh
thay một lời tâm sự
3/1984
Xin loãi 3
TRƯỜNG MỘNG
Tặng Lang Anh

Ôi bóng thời gian như bóng câu
Con sông giờ nước vẫn qua cầu
Chín năm mây trắng như trường mộng
Tỉnh giấc người xưa không thấy đâu
Khóm hạnh vườn xưa chen bóng trăng
Mắt biếc năm xưa cười hoa hồng
Trăng nay bỗng chốc màu trăng úa
Cơn gió vào động vừa qua sông

Chín năm người xa, xa biền biệt
Chín năm lưu lạc về phương nào
Áo xưa còn trắng màu sương khói?
Nơi chốn nghìn xa có nhớ nhau?
Chiều nay bên kia bờ đại dương
Người nhìn mây trắng nhớ quê hương
Màu trăng khóm hạnh vườn xưa ấy
Tiếng hát buồn như khúc đọan truờng
Ta ở phương này đêm từng đêm
Nghe trong tim máu réo ưu phiền
Chín năm thôi nhé cơn trường mộng
Ôm mặt mà ca như kẻ điên
Xin loãi 4
MẶT TRỜI THÁNG TƯ
Mặt trời tháng tư hừng hực lửa
Ta đi màu nắng cháy trên đầu
Chín năm: một thóang lời kim cổ
Nghe lắng hồn xưa một nỗi đau
Mặt trời tháng tư hừng hực lửa
Đốt cháy đời ta không tiếc thương
Ngó lên tám hướng đời sa mạc
Gió dậy dậy trùng trùng bão cát lên
Mặt trời tháng tư hừng hực lửa
Thành phố xưa còn chỉ mình ta
Ta như vì sao Hôm cô độc
Đứng một mình trong vũ trụ xa
Buổi sáng sương mù giăng rắt đặc
Con đuờng quen bỗng mất tăm hơi
Song song hai hàng cây trầm mặc
Một bước em qua cũng nhớ đời

Đâu mắt sầu xưa, hỡi cố nhân
Từng đêm vào mộng nhớ vô ngần
Tương tư như nước trường giang ấy
Ngõ trúc nhà ai mây trắng giăng
Ô hay mắt cháy tinh cầu lửa
Chín năm hừng hực đốt đời ta
Vẫn nợ dù biết mai ta chết
Một phiến trời xanh mắt của ta
5/1984
Xin loãi 5
SẦU TƯ
Bây giờ năm ngón tay buông
Phố cao sầu dưng chán chường y nguyên
Đèn khuya bóng lẻ ưu phiền
Hoang vu nghe vọng từ miền cổ xưa
Thuyền ai tiếng hát xa bờ
Bên sông lau lách đã mờ khói sương
Ngồi đây nỗi nhớ trăm đường
Như sông trăm nhánh chật hồn lẻ loi
Phố cao phố đứng trông trời
Sầu tư ta vẫn một đời lặng câm
6/1984
Xin loãi 6
Xin loãi 7
CÚI MẶT
Tôi ngồi cúi mặt nghe kinh
Chín năm sám hối tôi tình chi đây
Còn tôi với xác thân này
Với tâm rã mục theo ngày tịch liêu
Sân chùa vọng tiếng chim kêu

Bóng xưa hoàng hạc giữa chiều Đường thi
Đài sen dáng Phật uy nghi
Ngó lên, giờ đã đến kỳ hóa thân?

5/1984
Xin loãi 8

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×