Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

Nhac kich Mai mai voi thoi gian

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (83.53 KB, 3 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>TIỂU PHẨM : NHẠC KỊCH “MÃI MÃI VỚI THỜI GIAN”</b>


<i><b>Tác giả : Văn Ánh</b></i>


<i><b>Kính thưa tồn thể quý vị !</b></i>


Một chân lý bao trùm lên mọi đạo lý nhân bản của thế gian.


Một quy luật tất yếu của đời sống tự nhiên và con người trong mọi thời đại .
Và như thế con người sống và tồn tại luôn luôn song hành với thời gian .
Để khắc sâu hình ảnh của một con người ; của một chân lý hiện thực . Kính mời
tồn thể q vị và tất cả các em học sinh cùng đến với nhạc kịch : “ MÃI MÃI
<i><b>VỚI THỜI GIAN “</b></i>


Chương trình được phép bắt đầu :


<b>Cảnh 1</b>: ( cảnh gia đình của thầy giáo - Mẹ thầy giáo đang ngồi tem trầu bên bàn)
(Con trai về ) : Mẹ !


<b>Mẹ</b> : Con về đó hả ! Việc dạy dỗ thế nào hở con !


<b>Thầy</b> : Các em học sinh ngoan ngoãn lắm mẹ ạ !
-Nào là chăm chú nghe bài thầy giảng
-Nào là phát biểu góp ý xay dựng bài


Các em học sinh tranh nhau mà học - Thật là đáng khen đấy mẹ ạ !


<b>Mẹ</b> : Mẹ biết . Nhưng mà . . . ( vẻ mặt mẹ hơi buồn )


<b>Thầy</b> : Nhưng mà sao hả mẹ ! Sao mẹ lại buồn .
Nói đi mẹ - Kìa mẹ !



<b>Mẹ</b> : Không buồn sao được hở con ! ( đi qua đi lại )


Trong thời kỳ kháng chiến mẹ đã hai lần tiễn các anh con lên đường cầm
súng giết giặc và các anh con đã ra đi mãi mãi .


Hơm nay chỉ cịn lại mình con . Nhưng vì đất nước ; vì truyền thống gia đình mẹ
đã đăng ký cho con lên đường bảo vệ Tổ Quốc . Ý con thế nào ?


<b>Thầy</b> : Được chớ mẹ . Bất kỳ làm việc gì ở đâu mà phụng sự cho Tổ Quốc cho
nhân dân thì con sẵn sàng .


<b>Mẹ</b> : Thế con đồng ý chứ !


<b>Thầy</b> : Dạ thưa mẹ ! Con sẵn sàng ngay mẹ ạ !


<b>Mẹ</b> : ( xoa đầu con ) : Thôi ! Con vào trong rửa ráy rồi lo dùng cơm kẻo trưa rồi .


<b>Thầy</b> : Dạ ! thưa mẹ con vào . ( thầy vào trong )


( mẹ ngồi vào bàn uống nước ) – và các em học sinh vào .


<b>4 học sinh</b> : Chúng cháu chào bà ạ !


<b>Mẹ</b> : Bà chào các cháu !


<b>Học sinh 1</b> : Thưa bà ! Thầy có nhà khơng ạ ! ( thầy bước ra )


<b>Thầy</b> : Thầy chào các em . Các em đến đây có việc gì ?
( 4 học sinh im lặng nhìn nhau )



</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

<b>4 học sinh</b> : Dạ ! . . . Dạ . . . Dạ Thưa thầy !


<b>Học sinh 2</b> : Chúng em được tin thầy sắp xa chúng em .


<b>Học sinh 3</b> : Thầy ơi ! Thầy đừng đi ! Thầy ở lại trường để dạy chúng em .


<b>Học sinh 4</b> : Thầy đừng đi nghe thầy !


<b>Thầy</b> : ( xoa đầu học sinh ) nói : Khờ quá ! Thầy đi rồi sẽ có thầy cô khác thay thế
thầy dạy các em ; các em cố gắng học và ngoan ngoãn nhé !


<b>Học sinh 1</b> : Thầy đi khi nào thầy về - khi nào thầy về .


<b>Thầy</b> : Thầy đi làm nghĩa vụ của người trai - Đất nước thanh bình rồi thầy sẽ về ,
các em ở nhà ngoan ngỗn nhé .


Thơi ! Các em về nhà còn lo chuẩn bị bài vở cho ngày mai .


<b>4 học sinh</b> : Chúng em kính chúc thầy lên đường may mắn


Chúng em xin phép về ạ . ( cả 4 học sinh vô trong và vừa đi vừa khoác tay )
( thầy cũng khoác tay )


<b>Mẹ</b> ra : ( trong tay xách ra một túi xách )


Này con ! Mẹ đã chuẩn bị hành trang cho con . Con đi cho kịp chuyến xe , mọi
người đang chờ.


<b>Thầy </b>: ( ôm xách ) Dạ thưa mẹ con đi .
Mẹ ở nhà nhớ giữ gìn sức khoẻ .



<b>Mẹ</b> : Đừng lo cho mẹ . Mẹ ở nhà cịn có bà con chịm xóm mà .
Đi đi con !


<b>Thầy</b> : Thưa mẹ con đi .


<b>Mẹ</b> : đi đi con .


( lúc này thầy đi lui 2 bước rồi chạy lại ôm mẹ )
Thầy đi vào bên trong ( vừa đi vừa khoác tay )


<b>Mẹ</b> : ( khoác tay và kéo khăn lên lau nước mắt )
*Nhạc đĩa mở bài hát : “ <b>ĐẤT NƯỚC</b> “


<b>Mẹ</b> : ( khoác tay và kéo khăn lên lau nước mắt )
( xong bài nhạc mẹ vào ngồi trong ghế lấy áo ra vá )


*Nhạc đĩa mở bài hát : “ <b>TẤM ÁO CHIẾN SĨ MẸ VÁ NĂM XƯA</b> “
Khi xong bài nhạc mẹ vào bên trong


<i><b>*Người dẫn chương trình đọc lời bình :</b></i>


-Thế là thời gian thấm thốt trôi qua. Người giáo viên của ngày nào đã trở
thành người chiến sĩ trên mặt trận bảo vệ Tổ quốc Việt Nam thân u .


Hơm nay hình ảnh đó lại tái hiện với trang phục màu xanh ; mặc dầu anh trở
về với thân thể không được trọn vẹn ; nhưng hình ảnh và trái tim của anh ln ln
vẹn toàn . Và anh lại trở về với quê hương – Nơi chứa đựng bao yêu thương trìu
mến . Anh lại nhớ đến ký ức của ngày xưa – Khi anh đứng trên bục giảng ( Thầy đi
chậm chậm và nhìn xung quanh rồi thầy vào trong )



</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

*Các cặp học sinh ôm sách vở đi học ( đi qua một vòng )


*Thầy giáo trong trang phục quần tây áo trắng cà vạt ( đi qua một vòng )
*Nhạc mở bài hát : “ <b>VẾT CHÂN TRÒN TRÊN CÁT</b> “


*(Các em học sinh đi ra và ngồi từng cụm vừa trao đổi to nhỏ)


<b>*Thầy</b> ( vai mang cặp , tay xách đàn ) đi ra về hướng các em học sinh


<b>4 học sinh</b> : Chúng em chào thầy ạ !


<b>Thầy</b> : thầy chào các em .


( lúc này thầy ngồi xuống đánh đàn – các học học sinh ngồi xung quanh thầy )
các em học sinh nghiên người và vỗ tay ( vỗ không thành tiếng )


<i><b>*Người dẫn chương trình đọc lời bình :</b></i>


Thời gian đã trơi qua , người giáo viên ngày xưa đã trở về với mãnh đất
ngày xưa ; lại hồ mình vào cuộc sống mới . Một nhân chứng đời thường đã dệt
nên cuộc sống của một chân lý đáng tự hào - Một chân lý của tiềm năng tri thức .


Chương trình được khép lại với hình ảnh đích thực của một chân lý sáng
ngời và luôn luôn tồn tại : “ <b>MÃI MÃI VỚI THỜI GIAN</b> “


<b>HẾT</b>



</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×