Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

HOA HUE DA HUONG

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (55.94 KB, 3 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>HOA HUỆ DẠ HƯƠNG</b>



Có lẽ trên đời này khơng có đủ sức mạnh nào có thể chia rẽ được quan hệ
giữa thần Apơlơng và chàng Ghiaxít, con trai của vua Xpáctát. Apơlơng u q
Ghiaxít chẳng khác nào đứa em ruột của mình, và mọi người cho rằng họ sẽ không
bao giờ xa được nhau. Con trai Thần Dớt vốn là người rất hâm mộ cái đẹp, sáng
nào chàng cũng lên đỉnh núi để chào Mặt Trời vừa thức dậy sau một chuyến đi dài
ngày vòng quanh trái đất. Trong những chuyến đi ấy của Apơlơng, Ghiaxít bao giờ
cũng tháp tùng theo.


Sau khi tiễn Mặt Trời đi xa, các chàng trai thường ghé lại thăm đàn gia súc
đang được chăn thả trên các cánh đồng cỏ đẫm sương, khiến người chủ của bầy rất
vui sướng vì được thần Apơlơng ban phước lành. Những cánh đồng lúa chín vàng
mà Apơlơng lướt mặt qua, họ cũng đều tìm đến và được ban tặng một mùa lúa bội
thu.


Khoảng giữa trưa, Apơlơng và Ghiaxít cùng nghỉ lại trong một khu rừng sồi,
nghe tiếng đàn áp của Ela. Khi hồng hơn buông xuống, Apôlông lại cho mời các
thi sỹ đến đọc thơ ca ngợi cái đẹp, tình bạn và tình yêu.


- Hỡi thiên thần của tôi, tôi xin đa tạ Người về việc tôi được làm kẻ hạnh phúc nhất
trần gian - ngày nào Ghiaxít cũng nói với Apơlơng như thế, và trong lời nói của
chàng khơng hề gợn chút xu nịnh hay giả dối.


Một hôm, cả thần lẫn người đều dừng lại rất lâu bên bờ một con sông. Họ
tắm mát, bắt châu chấu trong các bụi cói và thi ném thia lia. Tình bạn của họ thật
tuyệt vời. Có lẽ do họ gây chuyện quá ồn ào nên nữ thần Nhim Pha phải dội nước
chui lên, la hét:


- Ê, mấy chàng nghịch ngợm kia, chẳng lẽ không bớt la hét một chút được sao?
Cha tơi đang nghỉ trưa đó.



Pơlơng quay lại bờ sơng, vứt luôn cái thia lia định ném đi. Chàng ngỡ ngàng
trước một người đẹp mà chàng chưa từng thấy trong số các cô gái của họ nhà thần:
gương mặt bụ, trắng như sữa, mái tóc xanh hệt màu cây cỏ, cịn bộ ngực thì trịn
đầy như hai trái táo đang độ chín. Vì q sửng sốt, chàng nhào ln xuống nước.
- Hỡi người đẹp, nàng là ai vậy? Và cha nàng là ai? - Apôlông hỏi.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

thuỷ thần từ chối không cho được lại gần, Apôlông đâm ra chán ghét những
chuyến leo núi buổi sáng, biếng nhác thơ ca, thậm chí sao nhãng cả tình bạn với
Ghiaxít; chàng chỉ muốn được chia xẻ số phận với Đápna và được ở lại bên nàng,
dầu có phải làm tơi tớ dưới thuỷ cung.


- Đápna ơi, nàng là cô gái tuyệt vời nhất trong số các cô gái tuyệt vời. Ta là
Apôlông, thần ánh sáng đây. Hãy đi với ta và chia xẻ tình u cùng vương quốc
với ta! - Apơlơng khẩn khoản xin nữ thủy thần.


Đápna lắc lắc cái đầu đang đội vương miện nước óng ánh.


- Nàng chính là ái nữ kỳ diệu của đời ta, ngay đến êlêna kiều diễm cũng khơng
dám sánh cùng nàng! Apơlơng chìa cả hai tay về phía Đápna và thốt lên.


- Chàng lúc nào cũng nóng nảy như mặt trời của chàng vậy - Nữ thủy thần ngụp
luôn xuống nước, chỉ để hở gương mặt trắng trẻo như bông súng trắng trôi nổi trên
dịng chảy.


- Đápna ơi, nếu em khơng lấy ta, ta sẽ liều mình theo em - Với một nỗi say mê
cuồng nhiệt, Apơlơng toan gieo mình xuống dịng sơng.


Khoan đã, đừng làm nước nổi sóng lên, cha đang ngủ đó. Nếu đánh thức người dậy
trước giờ hạn định, Người sẽ nổi giận, làm cho sóng nước cuộn lên và tất cả thuyền


bè sẽ bị lật nhào hết, - Đápna ngăn Apơlơng và tìm cách làm nguội lạnh ngọn lửa
đang hừng hực nơi chàng.


Nàng nhặt cái thia lia ở dưới đáy sơng lên đưa cho Apơlơng và nói:


- Hãy để các thần phán quyết số phận của chúng ta. Em sẽ yêu một người nào đó
trong số các bạn của chàng ném ba lần thia lia xa nhất.
Ghiaxít thật đáng thương! Chàng hết lịng mong muốn cho bạn mình giành được
chiến thắng, song, vì hồi hộp, Apôlông bị run tay, đã hai lần ném đều khơng thành,
cịn Ghiaxít, mặc dù rất ủng hộ bạn, nhưng cả hai lần chàng đều ném xa hơn
Apôlông. Lần thứ ba, Ghiaxít buộc phải ném trúng đích. Apơlơng lồng lộn, chàng
vung cái thia lia lên nhằm trúng đầu bạn mà ném. Ghiaxít ngã xuống và thiếp đi
một giấc ngàn thu. Đápna vô cùng xúc động. Thế là chàng trai tốt bụng đã phải
chết vì tội lỗi của nàng!


Tới nửa đêm, khi mặt trăng tròn vành vạnh treo lơ lửng trên khoảng rừng
tùng bách thì Đápna và các bạn gái của nàng cùng nhơ lên khỏi dịng sơng. Họ lấy
ánh sáng trăng thắp lên những ngọn nến có ánh lửa trắng, đỏ, xanh, hồng và vàng,
rồi cắm xuống mảnh đất đã thấm máu Ghiaxít.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

- Hãy chạy đi, hỡi các nữ thần, Apơlơng đến đó - Đápna hét to và bỏ chạy.
Con gái của Thần Sông đã bị các thần trừng phạt. Họ biến nàng thành kẻ mất trí và
chỉ cho nàng lối đi bấp bênh khơng phải ra ngồi sơng mà là ra ngồi đồng khơng
mơng quạnh, để một ngọn gió nóng thiêu đốt đôi chân nàng và một luồng hơi thở
khủng khiếp phả vào cổ nàng.


Đápna tuyệt vọng van xin nữ thần số mệnh cho nàng được biến thành cây
nguyệt quế. Mong ước của nàng đã thành hiện thực, và trước mắt Apôlông, một
cây hoa Nguyệt Quế đã xoè tán lá.



Các thần cũng như những tên bạo chúa, không bao giờ chịu thừa nhận tội lỗi
của mình, ngay cả khi họ là những kẻ sát nhân. Không chiếm được trái tim Đápna,
Apôlông càng ghen hơn với nàng vì Ghiaxít. Chàng đến chỗ mà người bạn của
chàng đã ngã xuống, phẩy tay dập tắt các ngọn nến.


Khơng hiểu vì sao Apơlơng sau đó khơng thấy bén mảng đến chỗ ấy nữa, vì
vậy những ngọn nến kia đã xoè nở hệt như những bông hoa, toả ra thứ hương hơi
khó ngửi dường như là hơi thở của chính chàng trai trước lúc chết về hạnh phúc
khơng thành đạt. Đó chính là lồi hoa Ghiaxin - hoa Huệ Dạ Hương.


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×