Tải bản đầy đủ (.ppt) (26 trang)

Chuyen chuc phan su den Tan Vien

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (497.3 KB, 26 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Tiết 68</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2></div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3></div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4></div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

<b>I/ Tìm hiểu chung</b>


<b>1/ Tác giả:</b>


<b>-</b> Nguyễn Dữ (?-?) sống khoảng nửa đầu thế kỉ XVI
-Bản thân: xuất thân trong gia đình khoa bảng


-Làm quan một thời gian ngắn, sau đó về ở ẩn tại quê nhà.
<i><b>Chọn đáp án đúng.</b></i>


<i><b>1.Nguyễn Dữ sống vào khoảng thời gian nào?</b></i>


A/ Khoảng thế kỉ XV. B/ Khoảng thế kỉ XVI
C/ Khoảng thế kỉ XVII D/ Khoảng thế kỉ XVII


<i><b>2. Nguyễn Dữ xuất thân từ:</b></i>


A/ Một gia đình hồng tộc B/ Một gia đình thương nhân
C/ Một gia đình khoa bảng D/ Một gia đình lao động


<i><b>3/ Cuộc đời Nguyễn Dữ có điều gì đặc biệt?</b></i>
A.Làm quan vinh hiển cả đời


B.Lận đận trong thi cử


C.Thi đỗ nhưng không ra làm quan


D. Làm quan được gần một năm thì lui về ở ẩn
B



</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

<b>2/ Thể loại truyền kì:</b>


-Là 1 thể văn xuôi tự sự thời Trung đaị, phản ánh hiện thực xã
hội qua những yếu tố hoang đường , kì lạ.


C
h
\


<b>Chọn đáp án đúng:</b>


<i><b>1/ Dịng nào sau đây nêu đúng đặc điểm quan trọng nhất </b></i>
<i><b>của thể loại truyền kì?</b></i>


A.Thể văn xi tự sự có nguồn gốc từ Trung Quốc


B.Thể văn phản ánh hiện thực qua yếu tố hoang đường , kỳ lạ


C.Thể văn có cốt truyện li kì, hấp dẫn


D.Thể văn phát huy cao độ trí tưởng tượng.


<i><b>2/ Tương quan về giá trị giữa yếu tố thực và yếu tố ảo cần </b></i>
<i><b>hiểu thế nào cho đúng?</b></i>


A.Giá trị chủ yếu nằm ở yếu tố thực


B.Giá trị chủ yếu nằm ở yếu tố ảo


C.Giá trị chủ yếu nằm ở sự kết hợp giữa yếu tố ảo và yếu tố


thực


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

Quy
mô, h/c
Nội
dung
Nghệ
thuật
Giá trị


<b>3/Tác phẩm Truyền kỳ mạn lục</b>


-<sub>gồm 20 truyện, viết bằng chữ Hán.</sub>
-<sub>Ra đời khoảng thế kỉ XVI</sub>


- phản ánh thực trạng xã hội đương thời.


-<sub>Những số phận bi thảm của những con người bé</sub>


nhỏ trong xã hội cũ, đặc biệt là số phận của những
người phụ nữ.


-<sub>Thể hiện tinh thần dân tộc, đề cao đạo đức nhân </sub>


nghĩa, thủy chung, khẳng định quan điểm sống
“ lánh đục về trong" của lớp trí thức đương thời.


-<sub>sử dụng yếu tố kì ảo hoang đường để phán ánh</sub>


hiện thực



-Vừa có giá trị hiện thực vừa có giá trị nhân đạo cao


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

<i><b>theo Tạ Ngọc Liễn, thì trong 20 truyện, truyện nào cũng thể hiện một </b></i>
<i><b>quan điểm chính trị, một thái độ nhân sinh, một ý tưởng đạo đức của </b></i>
<i><b>Nguyễn Dữ. Đó là những mong muốn của ông về một xã hội mọi </b></i>


<i><b>người được sống n bình trong nền đức trị, trong sự cơng bằng, trong </b></i>
<i><b>tình cảm yêu thương nhân ái giữa con người với con người... Giá trị </b></i>
<i><b>lớn của Truyền kỳ mạn lục chính là ở những nội dung nhân văn đó.</b></i>


<b>Tân biên Truyền kì mạn lục</b>

<i><b>Thiên</b></i>



</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

•<b><sub>Tóm tắt truyện</sub></b>


1/ Cuộc gặp gỡ giữa Tử Văn với hồn ma tên tướng giặc
và Thổ thần


2/ Giới thiệu nhân vật Ngô Tử Văn và hành động đốt đền
3/ Ngô Tử Văn tranh luận với quỷ Dạ Xoa


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

<b>Mở truyện</b>

Lai lịch và hành động đốt đền của Ngô


Tử Văn


<b>Thân truyện</b>

-Cuộc gặp gỡ với hồn ma tên tướng giặc.<sub>-Gặp gỡ với Thổ thần</sub>


-Tử Văn bị bắt xuống Âm phủ và cuộc
đối chất dưới Minh ti



-Thắng lợi trở về và nhậm chức Phán sự


<b>Kết truyện</b>

Người quen cũ gặp xe quan Phán sự và


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

I
I


<b>II/ Đọc hiểu văn bản</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>

“ Ngô Tử Văn tên là Soạn, người huyện Yên Dũng, đất Lạng
Giang. Chàng vốn <i>khảng khái, nóng nảy, thấy sự gian tà thì </i>


<i>khơng thể chịu được</i>, vùng Bắc người ta vẫn khen là một người
cương trực. Trong làng trước có một ngôi đền linh ứng lắm.


Cuối đời nhà Hồ, quân Ngô sang <i>lấn cướp</i> vùng ấy thành


<i>một nơi chiến trường</i>. Bộ tướng của Mộc Thạnh có viên


Bách hộ họ Thôi, <i>tử trận</i> ở gần đền, từ đấy <i>làm yêu làm quái</i>


trong dân gian. Tử Văn <i>rất tức giận</i>, một hôm <i>tắm gội sạch sẽ</i>,


</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

<b>Tử Văn</b> <b><sub>Vũ Thị Thiết</sub></b>


Tên là Soạn


- Quê: huyện Yên Dũng, đất
Lạng giang



- Tính tình: cương trực,


khảng khái, nóng nảy, thấy sự
tà gian thì khơng thể chịu


được


-Vũ Thị Thiết người con gái
q ở Nam Xương.


-Tính tình thùy mị, nết na lại
thêm tư dung tốt đẹp.


</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

<b><sub>Hành động đốt đền:</sub></b>



- Nguyên nhân:


</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>

<i><b>Theo em việc làm của nhân vật Ngơ Tử Văn có ý nghĩa gì?</b></i>


A. Thể hiện quan điểm và thái độ của người trí thức muốn đả
phá sự mê tín thần linh của quần chúng bình dân.


B. Thể hiện sự khảng khái chính trực và dũng cảm muốn vì dân
trừ hại.


C. Thể hiện tính hiếu thắng của người trẻ tuổi.


D. Thể hiện tinh thần dân tộc mạnh mẽqua việc diệt trừ hồn ma
tên giặc xâm lược hung bạo, bảo vệ Thổ thần nước Việt, người


từng có cơng giúp Lí Nam Đế chống ngoại xâm.


E. Ý kiến khác.


</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16></div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17></div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18>

<i><b>b/ Cuộc đối mặt với kẻ ác</b></i>


“<b>Đốt đền xong, chàng về nhà, thấy trong mình khó chịu, đầu lảo đảo </b>


<b>và bụng run run, rồi nổi lên một cơn sốt nóng sốt rét. Trong khi sốt,</b>
<b>chàng thấy một người khôi ngô, cao lớn, </b><i><b>đầu đội mũ trụ</b></i><b> đi đến, nói </b>
<b>năng và quần áo rất giống </b><i><b>người phương Bắc</b></i><b>, </b><i><b>tự xưng là cư sĩ</b></i><b>, đến</b>


<i><b>địi làm trả lại ngơi đền như cũ</b></i><b> và nói:</b>


-<b><sub> Nhà người đã theo </sub></b><i><b><sub>nghiệp nho</sub></b></i><b><sub>, </sub></b><i><b><sub>đọc sách vở của thánh hiền</sub></b></i><b><sub>, </sub></b><i><b><sub>há </sub></b></i>


<i><b>không biết cái đức của quỷ thần sao</b></i><b>, cớ gì lại dám khinh nhờn hủy </b>
<b>tượng, đốt đền, khiến cho hương lửa khơng có chỗ nương tựa, oai </b>
<b>linh khơng có nơi hiển hiện, vậy bảo làm sao bây giờ? Biết điều thì </b>


<i><b>dựng trả ngơi đền như cũ</b></i><b>, nếu khơng thì, vơ cớ hủy đền Lư Sơn, Cố </b>
<b>Thiệu sẽ </b><i><b>khó lịng tránh khỏi tai vạ</b></i><b>.</b>


<b>Tử Văn mặc kệ, vẫn cứ ngồi </b><i><b>ngất ngưởng tự nhiên</b></i><b>. Người kia tức</b>
<b> giận nói:</b>


-<b>Phong đơ khơng xa xơi gì, ta tuy hèn, </b><i><b>há lại khơng đem nổi nhà</b></i>
<i><b>ngươi đến đấy</b></i><b>. Khơng nghe lời ta thì </b><i><b>rồi sẽ biết</b></i><b>.</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(19)</span><div class='page_container' data-page=19>

Chi


tiết


<b>Hồn ma tướng giặc</b> <b>Ngô Tử Văn</b>


-Hình dáng: <i>cao lớn, đội mũ trụ, </i>
<i>giống người phương Bắc</i>


-Danh tính: <i>Tự xưng là cư sĩ</i>


-<sub>Lời lẽ: </sub><i><sub>theo nghiệp nho, sách vở </sub></i>


<i>thánh hiền, cái đức của quỷ thần, </i>
<i>dám khinh nhờn, biết điều, nếu </i>
<i>khơng thì khó lịng tránh khỏi tai </i>
<i>vạ; Phong đơ có xa xơi gì, khơng </i>


<i>nghe lời ta thì rồi sẽ biết</i>…


—> trách mắng, đe dọa, quyết kiện


- Hành động: <i>phất áo đi</i>


Mục đích: địi làm trả lại đền


<i><b>Ý</b></i>


<i><b>nghĩa</b></i>


-<sub>Thái độ: </sub><i><sub>Mặc kệ</sub></i>



<i>vẫn cứ ngồi ngất</i>
<i> ngưởng tự nhiên</i>


—>Sự tự tin,điềm


nhiên, coi thường
lời lẽ xảo trá.


<i><b>Bản chất:Lừa lọc,cậy thế làm càn,</b></i>
<i><b> tham lam hung ác</b></i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(20)</span><div class='page_container' data-page=20>

<b>III/ Củng cố</b>



<b>1/ Ở đoạn mở đầu tác phẩm, tác giả vừa giới thiệu nhân vật </b>
<b>vừa dẫn dắt người đọc đi ngay vào sự việc chính: Tử Văn</b>
<b> đốt đền. Dịng nào sau đây nêu không đúng về tác dụng của</b>
<b> lối mở đầu như vậy?</b>


A.Tạo bất ngờ kịch tính và gây hồi hộp từ đầu


B.Tạo ấn tượng rõ rật và gây sự chú ý đặc biệt đến người đốt đền
C.Tạo mối hoài nghi hoang mang lớn trong lòng người đọc


</div>
<span class='text_page_counter'>(21)</span><div class='page_container' data-page=21>

<i><b>2/ Vì sao Ngơ Tử Văn đốt đền?</b></i>


A.Vì muốn bày tỏ thái độ ngất ngưởng, khinh bạc của mình.


B.Vì muốn bảo vệ quyền lợi và danh phận cho viên Thổ cơng


C.Vì muốn dịêt trừ kẻ đang làm yêu làm quái trong dân gian



</div>
<span class='text_page_counter'>(22)</span><div class='page_container' data-page=22>

<b>Chiều tối, lại có một ơng già</b><i><b>, áo vải mũ đen, phong độ nhàn nhã, </b></i>
<i><b>thủng thỉnh</b></i><b> đi vào trước thềm vái chào mà rằng: </b>


<b>- Tôi là Thổ công ở đây, nghe thấy việc làm </b><i><b>rất thú</b></i><b> của nhà thầy, vậy </b>
<b>xin đến để </b><i><b>tỏ lời mừng</b></i><b>.</b>


<b>…</b>


<b>Ơng già chau mặt nói:</b>


-<i><b>Rễ ác mọc lan</b></i><b>, khó lịng lay động. Tơi đã định thưa kiện, nhưng mà </b>
<b>có nhiều nỗi ngăn </b><i><b>trở:Những đền miếu gần quanh, vì tham của đút, </b></i>


<i><b>đều bênh vực cho nó cả</b></i><b>. Tơi chỉ giữ được một chút </b><i><b>lịng thành</b></i><b>, nhưng </b>
<b>không làm thế nào để thông đạt được lên, cho nên đành </b><i><b>tạm ẩn nhẫn</b></i>


<b>mà ngồi xó một nơi.</b>
<b>Tử Văn nói:</b>


<b>- Hắn có thực là </b><i><b>tay hung hãn, có thể gieo vạ cho tôi không</b></i><b>?</b>


-<b><sub>Hắn quyết chống chọi với nhà thầy, hiện đã kiện thầy ở Minh ti. Tôi </sub></b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(23)</span><div class='page_container' data-page=23>

<b>Ông già lại dặn Tử Văn :</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(24)</span><div class='page_container' data-page=24>

<i><b>Tử Văn với các sự việc</b></i> <i><b>Thái độ và cách giải </b></i>
<i><b>quyết của chàng</b></i>


*Gặp gỡ Bách hộ Thôi: Hắn giả danh cư


sĩ, lên giọng dạy bảo, trách mắng, đe
dọa


(sẽ gặp tai vạ, kiện chàng ở Minh ti).
Mục đích: địi làm trả lại đền.


—>Bản chất: tham tàn, bạo ngược, quen


thói lừa lọc, cậy thế làm càn.


Tử Văn mặc kệ, cứ ngồi ngất
ngưởng tự nhiên.


—>Thái độ của con người tự


tin, tin vào việc làm và sức
mạnh chính nghĩa của mình,
coi thường những lời đe dọa
của kẻ gian tà.


•Gặp Thổ thần: Thổ thần có phong độ nhàn
nhã, thủng thỉnh, đồng tình với việc làm
của Tử Văn.


-Kể lại toàn bộ sự việc bị chiếm mất đền
và thực trạng bị ngăn trở không đi kiện
được.


-Thái độ: khiếp đảm trước sự hung ác của
Bách hộ (lén đến đây); lo sợ cho việc làm


của Tử Văn (khỏi phải chết oan uổng, khó
lịng thốt nạn).


“ Hắn có thực là tay hung hãn
, có thể gieo vạ cho tôi không?”


</div>
<span class='text_page_counter'>(25)</span><div class='page_container' data-page=25>

Diêm Vương trách mắng Tử Văn rằng:- Kẻ kia là một cư sĩ, trung thuần
lẫm liệt, có cơng với tiên triều, nên hồng thiên cho được huyết thực ở
một ngơi đền để đền cơng khó nhọc. Mày là một kẻ hàn sĩ, sao dám hỗn
láo, tội ác tự mình làm ra, còn trốn đi đằng nào?


Tử Văn bèn tâu trình đầu đi như lời Thổ cơng đã nói, <i>lời rất cứng cỏi,</i>
<i> không chịu nhún nhường chút nào</i>. Người đội mũ trụ nói:


-<sub>Ấy là ở trước vương phủ mà hắn còn ghê gớm như thế, mồm năm </sub>


miệng


mười, đơm đặt bịa tạc. Huống hồ ở một nơi đền miếu quạnh hiu hắn sợ
gì mà khơng dám cho một mồi lửa.


Hai bên cãi cọ nhau mãi vẫn chưa phân phải trái, vì thế Diêm Vương
sinh nghi. Tử Văn nói:


-<sub>Nếu nhà vua khơng tin lời tơi, </sub><i><sub>xin đem tư giấy đến đền Tản Viên để hỏi;</sub></i>


<i> không đúng như thế, tôi xin chịu thêm cái tội nói càn.</i>
Bấy giờ người kia mới <i>có vẻ sợ</i>, <i>quỳ xuống</i> tâu rằng:


</div>
<span class='text_page_counter'>(26)</span><div class='page_container' data-page=26>

<i><b>c/ Cuộc đối chất dưới Minh ti:</b></i>



-<sub>Chàng không được dự vào hàng khoan giảm—</sub><sub>>k</sub><sub>êu oan quyết liệt.</sub>
-Vạch mặt kẻ ác với lẽ phải trong tay:


+ Tâu trình đầu đi với lời lẽ cứng cỏi, không chút nhún nhường.
+ Yêu cầu đem tư giấy đến đền Tản Viên để đối chứng.


+ Thắng kiện.


Ti u k t<i><b>ể</b></i> <i><b>ế</b></i>


Ti u k t<i><b>ể</b></i> <i><b>ế</b></i> ::<i>Tử Văn <b>tiêu</b> biểu cho kẻ sĩ cương trực, khảng khái, kiên</i>


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×