Tải bản đầy đủ (.doc) (18 trang)

NOI CHUYEN VOI NGUOI AMdoc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (225.41 KB, 18 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>NÓI CHUYỆN VỚI NGƯỜI ÂM</b>
<i>Minh Chánh ghi chép-Lời nói đầu</i>


Tháng 10/2002 Liên hiệp Khoa học cơng nghệ và Tin học ứng dụng (UIA) đã tổ chức thực nghiệm khoa học
“Nói chuyện với người âm”, trong dân gian thường gọi là “Gọi hồn”. Đây là đè tài khoa học thực nghiệm
của 3 cơ quan: Liên hiệp UIA, Viện khoa học hình sự Bộ Cơng An, Trung tâm văn hóa kỹ thuật, truyền
thống. <i><b>Địa điểm thực nghiệm: 93B đường Trung Kính xã Trung Hịa, điện thoại:04. 7845613</b></i>


Đặc điểm của cuộc giao tiếp là: Mọi người đều có thể yêu cầu được gặp người quá cố từ 4 đời (tứ đại) trở
lại.


Nội dung thường hỏi:
+ Đất đai nhà ở.
+Mồ mả.


+Bàn thờ, việc thờ cúng.


+Sức khỏe, việc làm ăn hiện tại
+…..


Và được người âm của gia đình mình trả lời.


+Khi gặp khơng cần hoa quả, hương đèn, lễ bái như các nơi khác.


+Khi gặp chỉ rõ họ tên của mình, địa chỉ và xin gặp ai (ơng bà, bố mẹ, anh chị em, con …) thì lập tức được
gặp ngay ….


Tôi đã theo dõi những buổi “Nói chuyện với người âm” của hơn 30 gia đình. Tơi chỉ ghi chép những điều tơi
quan tâm nghiên cứu về “cõi giới vơ hình” như:


-Cơ cấu tổ chức.



-Sự lãnh đạo và chỉ huy ở cõi vơ hình.
-Sống và hoạt động của các linh hồn chết.


-Những tục lệ thờ cúng, đi lễ của người âm với người còn sống trên cõi Trần, các hình thức, sự biểu hiện của
các mối quan hệ đó? …. Trước đây tơi đã giới thiệu tài liệu “Nói chuyện với người chết” qua máy ghi âm
điện tử ở Mỹ. Còn ở đây thì nói chuyện với người chết qua cỗ máy sinh học tinh vi là con người, vừa nhanh
chóng, vừa thuận tiện, lại khơng tốn kém gì.


Bạn đọc và các nhà nghiên cứu khoa học tâm linh muốn nghiên cứu “cõi giới vơ hình” xin mời đến nghe các
buổi nói chuyện với người chết của các gia đình rồi cùng tôi hợp tác viết tiếp các phần sau của tài liệu này./.
Đại tá: Minh Chánh (TCCT


Phần I


A. Về đất cát – nhà ở


Đất cát của ai, ở đâu kể cả cơ quan, xí nghiệp đều có người âm quản lý. Khơng hỏi phần âm, phạm sai lầm
khó gỡ. Hỏi phần âm là hỏi những người trong gia đình mình đã chết. Họ liên hệ với phần âm người chết từ
4 đời (tứ đại) đều được về với gia đình, ai về nhà nấy. Con cháu có tâm – luôn luôn tưởng nhớ tổ tiên ông
bà, cầu xin thì được các cụ tứ đại, ơng bà về độ trì cho. Ai khơng nghĩ đến thì ơng bà khơng về, họ có cơng
việc ở phần âm. Ai thích học nghề thanh sạch được lên cõi cao là cõi Thiên, trong thời gian 4 đời sau thì đi
đầu thai trở lại cõi Trần.


Việc đất đai, nhà ở của chủ gia đình nào thì thuộc Thổ cơng nhà ấy quản lý. Nếu phạm phần âm như có mồ
mả, đất của miếu mạo, đền chùa chì phải nhờ phần âm của gia đình liên hệ hỏi Thổ cơng mới biết rõ nguyên
nhân và cách hóa giải. Khoa học như cảm xạ học, bói tốn, thầy pháp, thầy cúng khơng giải quyết được. Vì
chuyện người âm thì chỉ có người âm hiểu luật cõi âm mới giải quyết đúng. Người Trần giải quyết theo sách
vở của người Trần đều sai lầm, không đúng luật ở cõi âm. Luật của cõi âm cũng theo thời gian có thay đổi,
giống như cõi Trần, theo như cũ cũng là khơng đúng. Khi người chủ gia đình chết thì Thổ công cũng thay


đổi. Thổ công mới – thay thế, điều đó có quan hệ đến số mệnh, đến tâm đức của người chủ gia đình. Lâu nay
người Trần hiểu Thổ công là quản lý đất đai tài sản khu vực đó một cách vĩnh viễn là khơng đúng. Thổ công
khác Thần linh. Thần linh như công an khu vực của người Trần vậy.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

phần máu thịt tan rữa thì phần âm vẫn nhập vào quấy phá.
Đất, nhà ở mà động là do nhiễm mấy điều sau đây:


+Có xương cốt mồ mả, thịt máu của người âm.
+Mồ mả của dịng họ đào bới có sai phạm.
+Đất ở (cơ quan) là nền đất chùa, miếu mạo.


+Tâm đức của người nhà mình có sai phạm với người phần âm.
+Tâm đức của ông cha sai trái, nay con cháu gánh chịu.


Làm nhà không nệ Kim – Lâu, năm Kim Lâu vẫn có ngày trực, tháng tốt, giờ tốt. Hỏi người âm nhà mình, sẽ
chỉ ngày giờ tốt mà xây nhà.


Tuyệt đối không mời thầy pháp, thầy cúng yểm bùa chú ở nhà mình. Có gia đình mời thầy trừ ma, yểm bùa
chú. Sau đó bị tai họa ngay. Một cong là con – nói với mẹ: “Mẹ mời thầy về yểm 4 hướng nhà mà con vẫn
về được đấy. Ma là các vong người trong gia đình 4 đời của nhà mình chứ khơng phải ma – là người khác,
mà vào được đâu. Theo luật cõi âm phải có Thổ cơng quản lý, khơng ma nào được ra vào nhà người khác
cả”.


Đất nhà ở của 3 gia đình: Hưng Yên (10 người bệnh kinh giật) Thái Bình (6 người chết trong thời gian
ngắn), Quảng Trạch, Quảng Bình (có 6 người điên) là bị phạm âm, đất đền chùa và ông cụ của họ xưa kia là
tên đao phủ độc ác, con cháu phải trả nghiệp quả. Họ đến trực tiếp gặp “Cơ Thiên Đình” sẽ được cơ giúp
cách hóa giải. Nhà đất nào cũng có ma ở quấy phá thì nhà ngoại cảm, thầy bùa, cảm xạ học không giải quyết
được. Ở cõi âm cũng có từ Xã đến Trung ương. Phải có người âm có quyền chức cao mới gọi Thổ cơng và
người âm ở đó hỏi nguyên nhân và có cách giải quyết đúng thì mới hóa giải được.



Nếu nhà nào bị bùa yểm thì có gọi người âm nhà bị yểm hỏi và giải quyết là xong ngay.
Làm nhà có 3 lần rất quan trọng: một là động thổ, hai là đổ mái, 3 là ngày dọn về nhà ở.


Nhà hồn hảo, loại một là: con cái hịa thuận – làm ăn đúng hướng, đúng khả năng và phát triển – không ai
tranh giành kiện cáo (trong nhà và người ngoài) – Nội bộ đoàn kết. Ngược lại là nhà có vấn đề.


Một vong là con nói với bố: “Cơ quan bố làm trên đất, xưa kia là đình cổ, là miếu, lại cịn đập phá miếu làm
nhà máy. Nên xảy ra tai nạn lao động. Muốn giải hạn, Giám đốc nhà máy phải xin gặp “Cô Thiên Đình” giải
hạn thì mới yên ổn.


Một vong khác nói với mẹ về việc ơng bác là anh mẹ và mẹ là con ruột, hai anh em tranh giành nhau về nhà
đất. Vong người con nói: “Bác tranh chấp với mẹ. Mẹ cứ giao nhà cho bác. Người Trần không tranh chấp
được đâu. Con sẽ độ cho mẹ mua một nhà nhỏ khác mà ở. Con vẫn ở lại nhà cũ. Người âm với người âm sẽ
giải quyết Gia đình bác về ở, khơng ở được đâu. Bác tâm không tốt, xấu bụng, phạm âm. Hễ ngủ thì con
dựng giuuwongf lên, đó là việc ma làm mà. Bác sợ, không ở được, sẽ trả lại cho mẹ thơi”.


Đất nào cũng có người âm cả. Chỉ có là nó đã vượt Thiên đi đầu thai hay chưa mà thơi. Phải hỏi người âm
nhà mình mới biết.


Nhà mình mà cho thuê, cho người ta ở nhờ là phải chọn ngày. Nếu trúng ngày người thuê ở nhờ mà mệnh
lớn, lấn át mình thì hậu quả rắc rối, gay go lắm!


Nhà ở tất thì người âm trong gia đình cũng thích ở. Nếu bổ bán đi thì khác nào đuổi người âm nhà mình đi
chỗ khác: “Ấm tổ mới đẻ trứng, đẻ con”. Nếu bổ bán nhà hiện đang ở thì anh con đang học nước ngồi
khơng thành tài mà cịn hư hỏng và bố làm ăn sẽ gặp lụi bại đấy! ….


***************************


“Cơ Thiên Đình” là thể ánh sáng, khơng phải là đàn ông đàn bà, gọi và xưng cô là để hợp với tâm lý người
cõi Trần (lời cơ giải thích).



B. Về mồ mả


Mồ mả trong 4 đời phải chơn kín cố định. Chọn đất, hướng, nguyệt xây gạch, đặt áo quan rồi cất kín. Sau đó
khơng xây, khơng ốp gì cả. Nếu xây, bới, động mộ sẽ gây tai họa đấy, vì làm xáo trộn vong linh người âm
đang yên tĩnh tu luyện ở cõi âm để mau chóng vượt Thiên đi đầu thai kiếp khác.


Đến thăm mộ chỉ khấn xin phép Thổ địa, Thần linh. Không thắp hương ở mộ, không khấn gọi tên người chết
ở tại mộ. Việc ấy chỉ làm tại nhà mình trước khi đi thăm mộ.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Nếu chính quyền bắt dời mộ thì phải chấp hành theo pháp luật. Nhưng phải biết cách làm như sau: Khấn:
1. Khấn Thổ địa, Thần linh khu vực có mộ sắp di dời.


2. Bà cơ Tổ dịng họ nhà mình cho dời mộ của … (tên họ).
3. Và chôn cất nơi nào (địa điểm).


4. Nếu có gì con cháu khơng biết xin bỏ qua, tha thứ.


5. Còn sai phạm điều gì về phần âm thì người ra lệnh phải chịu trách nhiệm.
Đến nơi mới cũng làm đủ thủ tục như khi chôn cất người chết.


Không nên mua đất làm mộ giả trước. Làm xong thì con cháu có người chết.


Nơi đào huyệt có Thổ địa, Thần linh, Con cháu, người nhà đi đào huyệt phải khấn như sau: Con tên là … ở
… xin Thổ địa, Thần linh quản lý đất ở đây cho phép con gửi xác mẹ (ông, bà) tên là … ở nơi đây. Khi nhập
áo quan cũng nhắc lại. Và nói thêm: Nếu người Trần trong gia đình có gì sai xót, xin Thổ địa, Thần linh,
Thần hoàng ở đây tha thứ, bỏ qua cho.


Một vong nói với mẹ: “Các bác quy tập mộ ông bà là động đấy, làm xáo trộn mồ mả là mang họa. Mẹ đứng
ngồi, khơng góp tiền tham gia quy tập thì mẹ khơng liên đới mang họa. Tốt nhất là mẹ nên khuyên các bác


không nên quy tập mộ các cụ nữa”.


Người âm tồn tại 4 đời tu luyện rồi mới “vượt Thiên” đi đầu thai.
-Mồ mả, bia, phải dùng tiếng Việt, không dùng chữ Hán, chữ Nôm.
-Tối kị là yểm bùa trong quan tài.


-Mất mộ là mất phần xác không ảnh hưởng đến linh hồn, khơng cần tìm mộ. Khơng nên quy tập mộ về một
chỗ. Ai có tâm nhớ ơng bà, tổ tiên thì thờ trong Tâm.


Vong người con nói với bố: “Nhà mình đón thày sửa mộ. Thầy yểm đầu chó, vì mệnh thầy nhỏ hơn người
âm nhà mình. Sau 3 tháng anh con chết. Đúng khơng? (Ơng bố gật đầu , đúng). Gia đình mình xảy ra tai
nạn; vợ xa chồng, con xa bố mẹ, có người thay đổi công tác đi nơi xa. Phải nghiêm cấm việc động mộ. Mời
thầy đi coi bốc mộ nguy hiểm lắm!”.


Đào mộ, dời xương cốt đi; nhưng còn máu, da thịt ở đó. Người âm khơng đồng ý. Nên làm khó khăn cho
con cháu. Đó làm phạm quy luật âm.


Cảm xạ học tìm mộ là khơng khơng phải là phúc đâu. Là phạm âm đấy. Phần linh hồn thoát ra về với con
cháu rồi. Ai không biết mời họ về thì họ ở cõi âm, tu luyện, học tập. Trẻ thì ở Cơ – nhi – viện. Từ khi bố
dùng cảm xạ học, con lắc, trứng đũa tìm mộ người khác thì bn bán làm ăn lung tung, vắng khách đi, có
đúng khơng (ơng bố: (Đúng). Cách đây 5 năm, nhà mình dời mộ ơng, nhưng nhầm mộ người khác, vì trẻ con
đã nghịch dời bia trên mộ sang mộ khác. Vậy là ma nhà người khác vào nhà mình đấy, gây trong nhà lạc
đàn, nhiều khó khăn. Mặt khác, khi cúng, nó hưởng, người âm nhà mình khơng về. Nó hưởng xong, nó về
nhà có độ cho con cháu nhà nó. Có láo không chứ?! (xung quanh nghe cười). Tại người Trần hay đào mồ
mả, mà bốc nhầm là tai hại lắm.


C. Bàn thờ, thờ cúng, đi lễ.


Bàn thờ để quay mặt ra hướng cửa chính. Cao thấp, to, bé, tùy nhà. Để bát hương sát bàn thờ, 1 bát hương, 1
lọ hoa, thế thôi.



Tổ tiên, ông bà yêu cầu con cháu có cái tâm. Tâm đây là tin vào tâm linh. Tâm linh là tâm trong sáng, tâm
có đức tin, có tổ tiên ơng bà. Con người có phần xác và phần hồn – là linh hồn, có linh hồn là tâm linh. Tổ
tiên tồn tại 4 đời. Ở bên cạnh con cháu mà không biết đấy thôi! Lúc ăn thì mời như khi cịn sống, đó là có
cái tâm nhớ tổ tiên, ông bà. Không phải đến ngày giỗ tổ mới về.


Khi cúng phải khấn xin Thổ cơng nhà mình cho vong linh người chủ nhà mình về thì mới được vào nhà.
-Người chết già - ở cõi Trần, chưa được tu luyện lâu, sự rung động năng lượng linh hồn còn gần cõi TRần,
nên họ còn hưởng mùi hương của hoa quả, thức ăn khi con cháu cúng giỗ.


-Cịn người chết trẻ, chưa có tội lỗi ở cõi Trần (sảy thai 1,2 tháng; chết trẻ khi cịn bú …) thì thời gian siêu
thốt để “vượt Thiên” rất ngắn, nên các vong chết trẻ rất thiêng, khơng cần cúng lễ, hương hoa làm gì cả vì
các linh hồn này khơng có nhu cầu hưởng thụ. Họ chỉ cần cái Tâm, luôn nghĩ đến họ là họ có mặt độ trì cho
người thân trong gia đình.


-6 giờ rưỡi sáng 23 tháng Chạp hàng năm, cúng tiễn đưa Táo quân về Trời. Không nên đốt vàng mã: áo quần
giấy, cá chép sống. Táo quân không dùng những thứ đó. Cúng bằng tiền thật, Táo quân chứng cho cái Tâm
của người cúng rồi báo cáo lại với Thiên đình cái Tâm thành đó. Ý nghĩa là vậy. Còn đổi tiền thật, lấy tiền
giả, áo quần mũ giả, rồi đốt đi, thì Táo quân đâu có dùng, và cũng khơng có hình bóng để báo cáo.


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

theo bóng đồng tiền, áo quần đó mà độ cho con cháu làm ăn nhiều tiền, mặc áo đó sẽ được khỏe mạnh, bình
an. Sau đó đốt chân hương, lau dọn sạch sẽ. Chân hương đốt, gói tro ném xuống ao hồ. Bát hương, bàn thờ,
thay mới, thì cái cũ cũng vứt xuống ao hồ. Cấm vứt vào sọt rác. Làm sai sẽ bị đau, nhức đầu.


-Người âm chỉ cần cái Tâm của con cháu. Khơng cần có bàn thờ hay khơng. Cầu khấn ngay cả ở bàn uống
nước, nơi làm việc, khi nằm, khi đi ngoài đường, khi ra khỏi nhà. Cầu khấn ai, xin gì, người đó sẽ độ trì cho
mình.


-Khi cúng phải có 6 bát, 6 đơi đũa: 2 bát cho các cụ tứ đại, 2 bát cho bố mẹ (nếu đã qua đời), 2 bát cho họ
hàng. Người già hưởng mùi hương, điều khiển, mùi hương thức ăn vào bát. Người chết trẻ không cần. Cúng


khấn 5 -10 phút thôi, không để lâu. Cúng xong là lộc nhà mình, con cháu hưởng, khơng mang cho người
khác.


Phải cúng tiền thật, chia làm 3 phần: một phần cho người được cúng, một phần cho Thổ địa, Thần linh và
Táo quân (đủ 3 vị) và một phần cho các cụ tứ đại, ông bà. Cúng xong dùng tiền bình thường. Tiền dùng vào
việc có ích thì được người âm độ. Nếu dùng vào việc phi nghĩa như buôn lậu, đánh bạc, rượu chè be bét …
thì người âm khơng chứng, họ khó chịu, bực mình và còn bị quở phạt nữa.


-Bán vong cho Chùa hoặc bố mẹ chết đưa lên chùa để “ăn mày cửa Phật” là hiểu sai lầm. Chùa để người
Trần tu hành, không thu nạp hồn người chết. Sau khi chết một thời gian, họ về với gia đình, sum họp với con
cháu như khi cịn sống, người Trần khơng biết mà thôi. Họ giúp đỡ con cháu để tu sửa cái Tâm, làm ăn
lương thiện. Ai biết thì “âm phù dương trợ” con cháu sống làm ăn khá lên.


Đi đền, chùa, cũng phải đúng quy tắc người âm: trước khi đi, trình tiền đi lễ lên bàn thờ nhà mình, xin tổ tiên
ơng bà chứng cho lịng thành của con cháu lên chùa (đền, mẫu) lễ Phật, Thánh, Mẫu. Khi đến chùa, đền phải
đi ngay vào bàn thờ chính, đặt tiền khấn: tên con … lịng thành xin cơng đức nhà chùa (thánh, mẫu) số tiền
là … xin Thánh, Thần, Phật, Mẫu chứng giám; người Trần có gì sai trái xin … tha thứ. Sau đó cầm tiền bỏ
vào hịm xơng đức thì người âm mới chứng cho. Tức là người âm nhà mình gặp, nói với người âm quản lý
cái chùa đó (tức Thổ cơng) chứ khơng phải Phật, Thánh, Mẫu ln có mặt ở đó để minh chứng. Lâu nay
người Trần hiểu sai làm sai. Đi cúng lễ cũng vơ ích, có ai chứng cho đâu?


-Các anh em ruột là con trai, ai soi trước, mời các cụ tứ đại về thì các vong về nhà người đó trước. Khơng
phải cứ là con trai trưởng thờ cúng thì các cụ về đâu.


-Người âm trong dòng họ, trọng người con trai đứng đầu dịng họ. Khơng phải là con trai trưởng mà là
người con trai nào có tâm đức, thành tâm tưởng nhớ ơng bà, cầu khấn thì họ về. Khi về thì các vong ngự
(đứng) trên hoa tươi đang nở. Vậy dịng họ phải chọn người có tâm đức chứ khơng nhất thiết là con trai
trưởng. Nhà khơng có con trai (chết cả) thì chọn con dâu, cũng chọn có tâm đức. Để lo việc thờ cúng tổ tiên,
ơng bà (đây là sự hướng dẫn của người âm cho các gia đình hỏi vấn đề này, khác với tục lệ lâu nay).



-Bàn thờ đang đặt ở tầng 3, định đưa xuống tầng 1 là không được. Khi cúng đặt ở bàn riêng tầng 1 rồi khấn
cầu thì được. Nếu chuyển ở nhà mới thì có thể xin đặt ở tầng 1.


Một vong nói với bố chuẩn bị khi bà nội mất: “Bố nên làm thế này, đặt tiền thật lên bàn thờ, khấn bà cô Tổ 4
đời nhà mình, xin gửi số tiền để bà cơ Tổ lo phần âm cho bà nội khi chết. Rồi khấn: Trước nay bà nội có gì
sai trái xin bà cơ Tổ và dịng họ xóa bỏ cho.


-Xin cho linh hồn ra khỏi xác. Sau đó 3 – 5 phút, cất tiền, rồi báo họ hàng biết có tang và tìm lễ tang”.
-Khi hồn thốt khỏi xác thì khiên áo quan thấy nhẹ. Khi hồn chưa ra khỏi xác thì khiên áo quan thấy nặng.
Hồn đã thốt xác có hỏa táng cũng khơng cảm ứng nóng. Ngược lại, khi hồn chưa thốt xác mà đưa đi hỏa
táng thì linh hồn bị đốt nóng. Vì vật tất cả gia đình phải cầu khấn như trên để linh hồn được độ ra khỏi xác.
-Đặt cúng bàn thờ tổ tiên. Chỉ 1 bát hương thơi. Cúng ai khấn người đó, có tâm thành thì được linh ứng,
chứng giám


_____


D. Cái chết, chết già, chết trẻ


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

Chết là rời bỏ các xác vật chất để sống ở cõi phi vật chất, nên nó nhẹ nhàng, thanh sạch hơn. Vì vậy ai chết
trẻ, chết sớm thì đâu có chuyện gì là vơ phúc?


Chết trẻ là chết lúc hình hài được 1 tháng trở lên. Nó đã có duyên nợ với gia đình nên về với gia đình.
Nhưng bố mẹ không biết, không tư tưởng nghĩ đến con, coi như khơng có con, khơng đặt tên, khơng tưởng
nhớ ngày cúng bái. Vì vậy các vong trẻ mới kiện lên thiên đình. Nay Thiên Đình mở cửa cho các vong trẻ về
với gia đình.


Chết càng trẻ thì càng khơng có sai lầm ở cõi Trần, nên thời gian ở cõi âm tu luyện rất ngắn, là “vượt Thiên”
đi đầu thai. Có vong xin ở lại để hướng dẫn ơng bà, bố mẹ chết sau – tu luyện. Phải qua 4 kiếp sau, vong trẻ
mới đi đầu thai. Cho nên chỉ gọi hồn 4 kiếp không gọi kiếp trước nữa vì theo quy luật họ đi đầu thai cả rồi.
Ở cõi Trần ai đẻ trước là anh là chị. Khi về cõi âm thì cũng thế. Ai về trước là anh là chị. Ông bà, bố mẹ chết


sau con cháu, khi về cõi âm, con cháu trở thành người huấn luyện để mau chóng “vượt Thiên” thì lại gọi con
cháu là anh là đại ca (xung quanh cười).


Người chết già, sống cõi Trần bao nhiêu năm thì về cõi âm phải tu luyện bấy nhiêu năm để rửa hết tội lỗi, tật
xấu, mới thanh thoát “vượt Thiên” đi đầu thai kiếp khác.


Những vong chết trẻ, siêu thoát sớm, được học nhiều, hiểu biết rộng có thể giúp gia đình cõi Trần nhiều
việc, nhiều mặt. Còn người già, còn phải lo tu luyện, chỉ biết những việc trong gia đình, nhỏ hẹp thơi. Vì vậy
xin gặp người chết trẻ thì được hướng dẫn cho nhiều điều.


Mỗi gia đình khi về cõi âm đều có bà cơ Tổ của dịng họ mình. Xưa kia bà cơ Tổ 4 đời đó chết trẻ. Bà cơ Tổ
sẽ độ trì cho con cháu trong dòng họ tu luyện ở cõi âm.


Ở cõi Trần ai biết, đến đay xin gặp bà cơ Tổ dịng họ mình, đều gặp được. Bà sẽ độ trì cho gia đình dịng họ
trong cuộc sống hiện tại.


Người âm trong mỗi gia đình đều có người biết đủ các ngành nghề như cõi Trần. Con cháu cần giúp việc gì
thì người âm có ngành nghề chun mơn đó sẽ bày vẽ cách làm ăn. Khơng phải chỉ có một người âm phán
bảo, hướng dẫn, mà nhiều người có khả năng nào thì sẽ giúp con cháu về khả năng đó.


Cách giúp của người âm cụ thể như sau: một vong nói với bố: Ví dụ ngày mai bố đi nằm viện. Bố cầu xin
con hoặc mẹ theo giúp để bác sĩ chữa chóng khỏi và phục vụ tận tình. Con sẽ đến gặp người âm là người nhà
đi theo bác sĩ, yêu cầu giúp đỡ. Người âm đó tác động vơ hình để bác sĩ đó tận tình giúp đỡ. Đó là cách làm
việc, quan hệ của người âm với nhau để giúp đỡ người Trần khi họ u cầu.


Chỉ có một bà cơ Tổ tứ đại, cịn 3 đời về sau gọi Ơng cậu, Bà cơ (chết trẻ).


Đất có Thổ cơng, sơng có Hà bá. Thổ công quản lý, linh hồn chết ở hầm hố, trấn đất. Hà bá quản lý vong
chết ở sông nước.



Chết tai nạn giao thông là khổ lắm. Chết ở đâu, Thổ địa nhận xác ở đó. Sau 100 ngày linh hồn về với gia
đình.


Đến ở đâu, để tìm người âm nhà mình, thì phải khẩn cầu Thổ địa, Thần linh ở đó để giúp đỡ, cho gặp.
Tại sao có nhà trùng tang? Vì mời thầy cúng, thầy pháp đến yểm bùa chú, cúng trừ tà ma. Thầy thấy mệnh
người chết lớn hơn Thầy, nên Thầy yểm, ảnh hưởng con cháu, chết trùng tang!


Trẻ chết non nhiều, khơng phải là vơ phúc đâu, vì “chết trẻ, khỏe ma”. Những vong trẻ tu luyện hoàn thiện,
chưa muốn đi đầu thai mà muốn về với githì phải làm phép về gia đình như đăng ký hộ khẩu ở cõi Trần vậy.
E. Giáo dục tâm đức việc học hành của con cháu


Con cháu học chỉ mới lý thuyết thôi. Quan trọng là hành, là lao động. Bố mẹ không rèn lao động từ việc nhỏ trong gia đình như
lau nhà, quét nhà, nấu cơm, rửa bát là không tốt, là tai họa đó.


Một vong nói với bố là người khai thác đá quý như sau: “Bố lợi dụng sơ hở của Nhà nước để khai thác, làm lợi cho cá nhân
mình. Đó là tham nhũng. Làm như thế người âm nhà mình khơng độ cho bố đâu, làm ác khơng có kết quả. Chống tham nhũng là
phải chống từ mỗi gia đình ngay từ lúc bé. Ơng bà, cha mẹ phải có tâm đức. Ngay từ bào thai, nó đã tiếp nhận các hành động và
các suy nghĩ, tư tưởng tốt xấu của bố mẹ, ông bà, những người thân trong gia đình. Tham nhũng có nguồn gốc sâu xa từ gia
đình, từ lúc cịn là bào thai. Hiện nay có nhiều gia đình lo việc cho con ăn học, đi học nước ngoài, tốn mấy cũng lo. Cha mẹ lo
mọi việc trong gia đình, cịn con thì khơng làm gì cả. Của ngon vật lạ cũng giành tất cả cho con. Vơ tình tạo cho nó thói ăn tham
từ bé, nó chẳng biết mời, biết nhường cho ông bà, bố mẹ. Lớn lên ra xã hội nó vẫn quen thói ăn tham, thói ỷ lại vào người khác.
Tham nhũng bắt nguồn từ đó.”.


Gieo quả nào ăn quả đó. Bố mẹ làm thế nào con sẽ trả quả đó. Kiếp trước tốt, nay được hưởng. Nay làm điều xấu, kiếp sau sẽ
khốn nạn. Nhìn cách sống thiện hay ác hơm nay sẽ đoán biết kiếp sau khốn nạn hay hạnh phúc. Vậy trước mắt, dù thế nào, đau
khổ hay hạnh phúc cũng phải lo rèn cái tâm đức, lo làm điều thiện, thương người, giúp đỡ những người khó khăn, nhờ vả đến
mình.


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

nước trồng cây gây rừng nơi đã bị phá hủy thì bố phải ủng hộ tiền cho việc trồng đó. Nên nhớ “một lộc Thánh bằng một gánh
lộc Trần”. Ai làm ăn kinh tế phải chú ý chia lãi 3 phần như trên. Rốt cuộc là 3 phần tiền đó cũng là của mình tiêu dùng cả.


Nhưng đó là biểu hiện cái Tâm nhớ ơn Thần linh, Tổ tiên ông bà đã độ cho mình. Đó là người Trần kết hợp với phần âm. Thực
tế là như vậy. Không hiểu, con cháu không khá lên được.


Không nên mắng trẻ con hay nghịch. Con trai, con gái nghịch là tốt. Nghịch để phát triển sức khỏe và tư duy. Nhưng phải giáo
dục, hướng nó biết lao động những việc nhỏ trong gia đình. Bố mẹ khơng bao biện, nng chiều con, làm thay mọi thứ cho con.
Con trai, con gái bắt đầu yêu, mẹ phải sâu sát con gái, bố sâu sát con trai, tâm tình như bạn, khơng nên ngăn chặn. Yêu là học,
học mà yêu. Hướng dẫn con cái biết yêu, có lý tưởng. Nếu ngăn cấm, nó sẽ yêu trộm, nói dối bố mẹ, rồi vụng trộm, làm việc
xấu. Phải tạo cho chúng nó gặp nhau, trao đổi tâm tình cơng khai, chính đáng. Tại cha mẹ không biết cách giáo dục mà làm cho
con hư!


Hằng ngày có quà bánh, món ăn ngon, nên dạy con: Phần này cho ông bà, phần này của bố mẹ, phần này của con. Phải giáo dục
cụ thể như vậy mà rèn cái tâm, cái đức cho con cái.


Phải hiểu từ con cái: Con là đứa ngoan. Cái là đứa bất hiếu, ngỗ nghịch. Trong con có cái, trong cái có con. Con vừa có cái hư
cái xấu, vừa có nhiều cái ngoan. Cha mẹ phải biết rõ mà giáo dục con.


(Nhân người âm giải thích từ con cái, tơi xin nói bổ sung về từ Con người. Con là thú vật, do bản năng sinh tồn mà ăn thịt lẫn
nhau; tham ăn; ăn thịt nhau là bản năng thú vật. Người là động vật, đã tiến hóa, đi 2 chân, có 2 tay, lao động, có bộ óc phát triển
mà con vật khơng có, có ngơn ngữ, biết dùng lửa … Người là có trí tuệ, là tinh thần tập thể, biết yêu thương, có tâm thiện “nhân
chi sơ, tánh bản thiện”. Trong ta, vừa có cái con, vừa có cái là người. Ai biết tu tâm thì bản chất người mạnh hơn, nhiều hơn. Ai
khơng chịu tu tâm thì bản năng thú vật ngự trị trong anh ta nhiều hơn. M.Chánh).


Phải dạy con cái khi ăn nhớ mời cả người chết người sống. Người chết 4 đời, - nhất là người chết trẻ, đều về với gia đình. Ai
nhớ đến họ, nhắc đến họ, cầu nguyện họ, thì họ độ cho. Người Trần dạy: “Uống nước nhớ nguồn” là phải làm từ việc nhỏ hàng
ngày trong bữa ăn như thế đấy.


Một vong là con anh Bá, nhắc chị dâu có mặt ở đó như sau:


“Con dâu khơng được đem chuyện nhà chồng ra bàn tán, mách phía nhà mẹ đẻ mình, nhất là chuyện ấy khơng đúng sự thật. Thế
là phạm Luật ở âm nhà chồng mình. Chị phạm khuyết điểm đó nên em phạt, nên chị đau bụng mãi mà khơng khỏi, có đúng


khơng?”.


Người chị dâu nói: “Đúng.”


Bây giờ chị biết khuyết điểm thì sẽ khỏi. Chị xem đã khỏi chưa? Người chị dâu sờ bụng, nắn bụng một lúc rồi vui vẻ nói: Khỏi
rồi! Vong người em trai nói tiếp: “Chị cịn le te mách lẻo nữa thì sẽ đau bụng trở lại đấy”.


* Trước đây có luật ơng bà, cha mẹ làm ác, khi cịn sống, trả khơng hết nghiệp thì con cháu phải gánh chịu. Từ nay – bắt đầu từ
2002, ai làm ác nấy chịu, con cháu không phải trả nghiệp quả nữa. Thời thế cõi âm thay đổi. Ai làm nấy chịu!.


* Một vong chết trẻ nói với bố: “Bố than phiền con trai đi học nước ngồi mà khơng có đủ tiền cho con … Bố đang làm Công ty
đá quý … Người con nói: “Con sẽ độ cho bố 10 ngày nữa sẽ có 2 người lạ mang đá quý đến, hàng thật chứ khơng phải rởm đâu.
Bố bán có tiền lo cho anh con đi học nước ngoài. Từ nay đến Tết bố cần xin bao nhiêu triệu?”


Bố xin có độ 50 – 70 triệu.


Con độ cho bố có lãi 80 triệu. Được chưa? Nếu không đúng như vậy, sau Tết, Bố không cần gặp con nữa.


Người Trần thường đi bà Chúa Kho, đi đền mẫu cầu xin đủ thứ. Hiểu sai rồi! Các vị Thánh cũng có nghĩa vụ với gia đình họ
theo luật cõi âm. Khơng ai chứng cho mình và giúp cho mình đâu. Phúc lộc tại tâm. Phúc lộc tại gia. Không đi cầu xin bà Chúa
Kho nào cả. Không xin cành vàng lá ngọc nào cả. Chỉ có người âm trong gia đình mình, dịng họ mình mới độ cho gia đình
mình thơi. Luật Thiên đình đấy! Tâm của mình đối với tổ tiên ơng bà dịng họ nhà mình mà khơng có, khơng tưởng nghĩ đến,
nhất là vong chết trẻ, thì đi tìm ở đâu mà linh ứng được? Mỗi gia đình đều có bà Cơ tổ tứ đại. Vì chết trẻ, được tu luyện lâu nên
nhiều quyền năng, thiêng lắm, nên tìm gặp Bà.


F. Bệnh tật, chữa bệnh bằng nhân điện, cảm xạ học


Đau ốm, bệnh tật có 2 nguyên nhân sâu xa: một là do cơ thể suy yếu, môi trường xấu, thời tiết bất thường
mà vi khuẩn, vi trùng làm điều ác, trộm cắp, vi phạm pháp luật hoặc vi phạm luật âm trong gia đình mà
khơng biết, đã bị người âm phạt, cảnh cáo. Phải chịu cầu khấn người âm tha thứ cho thì mới khỏi, như


trường hợp cơ dâu nhà anh Bá nói trên. Cịn bệnh do vi trùng thì phải đi bệnh viện, phải có bác sĩ khám điều
trị.


Chữa bệnh phải chuẩn đốn đúng nơi có bệnh. Nơi đó các tế bào bị hao hụt năng lượng; độc tố, tà khí ở đó
mạnh, dương khí suy. Vậy trước hết phải rút tà khí ra sau đó mới tiếp năng lượng. Chữa bằng thuốc hay
năng lượng cũng phải đúng quy tắc đó.


Chữa bệnh theo y học năng lượng rất tố (người âm trả lời câu hỏi của Giáo sư Lê Trọng Khánh). Làm sao để
phát triển y học năng lượng? Năng lượng là vơ hình. Năng lượng là linh hồn là Tâm linh. Y học năng lượng
có người âm hướng dẫn thì mới tốt.


Cơ thể ví như xơ mướp, năng lượng có thể thâm nhập, xuyên qua. Thâm nhập đều khắp thì khỏe mạnh và
tồn tại.


Trong khi chữa bệnh bằng y học năng lượng, phải biết kết hợp các nhà ngoại cảm với nhau để hiểu nhà cửa,
đất đai, mồ mả của bệnh nhân.


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

bệnh ở chỗ nào, cơ quan, tạng phủ nào, mức độ thì mới chữa tốt. Khơng phát khí, truyền khí lung tung. Đầu
tiên là rút khí độc ở tế bào, cơ quan bị bệnh. Rút khí phải làm chính xác, nhanh, người khác dẫm phải là mắc
bệnh. Người ta thường nói: “Trời sinh, đất dưỡng”. Trời sinh bệnh thì trả lại bệnh cho khơng trung; tan hịa
theo khơng khí. Sau đó mới tiếp năng lượng vào ổ bệnh. Có một số nhà ngoại cảm, chữa bệnh bằng năng
lượng mà không hiểu rõ nguyên tắc này, đã làm không đúng, nên bệnh tạm thời khỏi, rồi đau trở lại, vì chưa
trục hết tà khí ra.


Trong chữa bệnh y học năng lượng có 2 loại nhà ngoại cảm:


I. Những người khổ luyện thành tài: Là người Trần tự học, tự tu luyện kiên trì, gian khổ thành tài. Loại này
khi đạt kết quả thì thường xuất hiện cái Tơi, nảy sinh lịng ham muốn danh lợi … Vì vậy, tâm họ khơng kiên
định, một thời gian thì khả năng suy kém hoặc vì thời gian tuổi tác.



II. Loại ngoại cảm Tâm linh: thì khơng có cái tôi, họ không học hành, không khổ luyện mà Trời cho cái thần
nhãn, có nhĩ thơng. Khi làm việc họ thư giãn, vơ thức thì người âm giáng độ, giảng dạy, chữa bệnh … Cấp
nào có cho Thầy cấp đó, cao thấp khác nhau, như thầy dạy cấp I, cấp II, cấp III vậy.


Các phương pháp dưỡng sinh ở Trần chỉ thích ứng một thời gian. Cái chính là rèn luyện cái tâm sáng, mới
cân bằng trạng thái, mới khỏe mạnh.


Năng lượng là phần tối, phần sáng, có phần thơ, có phần tinh, có phần thiện và phần ác. Phần xác vật chất
thu nhận năng lượng bên ngồi vào. Cịn linh hồn thì lọc cặn bã của năng lượng. Khi Tâm ác, tâm bất chính,
tâm suy thì linh hồn khơng lọc cặn bã của năng lượng bên ngoài vào cơ thể nên phát sinh bệnh về thần kinh,
Stress bệnh thuộc về Tâm linh. Tâm không trong sáng thì linh hồn khơng thanh lọc trược khí, tà khí được.
Cách chữa bệnh Tâm linh: Trước hết là rèn cái Tâm, cái Đức (từ trong gia đình ra ngoài xã hội) để linh hồn
lọc được các tà khí, đọc khí trong năng lượng bên ngồi lọt vào cơ thể. Sau đó cầu người âm nhà mình giúp
tác động năng lượng vào chỗ đau thì khỏi. Mỗi gia đình có 4 đời người âm theo dõi giúp đỡ trên các mặt kể
cả chữa bệnh, mà ta khơng biết. Người Trần kết hợp với người âm thì làm gì cũng tốt, cũng thuận lợi. Luật
cõi Trời là khi người âm giúp người Trần thì phải tơn trọng pháp luật người Trần. Còn khi người Trần nhờ
người âm thì phải làm đúng luật cõi âm.


Đi tìm mộ bằng cảm xạ học, bằng trứng đũa … thì phải khấn người âm nhà có mọ làm đúng luật cõi âm.
Đứng trước mộ hỏi: - Vong ở đây phải tên là …. Tơi giúp gia đình ơng (bà) đây. Xin độ cho con lắc …
(hoặc cho trứng đũa trả lời: phải, không, đúng, sai …).


Cách chữa viêm phế quản, hen suyễn (người nhà bác Hà), người âm trong gia đình hướng dẫn như sau:
“Hai lá bỏng. Sau đứng mặt quay hướng Đông, chiều đứng quay mặt hướng Tây mà hái. Khi hái khẩn người
âm độ trì xin chữa hen, ho, viêm phế quản … cho người bệnh là … Hít hơi dài, nín hơi, hái lá (nam 7 lá, nữ
9 lá). Rửa sạch, nhai nuốt. Nhai liền mấy hơm thì khỏi. Lâu, mau, tùy bệnh mới hay mãn tính.


Chữa đau dạ dày (người nhà anh Bá).


Hái một nắm lá chè xanh sạch (khơng phun thuốc hóa học) đặt vào đĩa để lên bàn thờ. Khấn xin người âm


nhà mình độ để chữa bệnh dạ dày.


Sau đó đem chè đun nước đủ 1 cốc, uống buổi sáng, uống nóng. Sau 10 – 15 phút mới ăn sáng. Uống liền 1
tháng, 2 tháng thì khỏi.


G. Thơng tin tâm linh cho người Trần
Vong người con nói với mẹ:


- Bướm bay vào nhà là con xua vào để mẹ vui, mẹ đỡ buồn mẹ có biết khơng?


- Bướm đen, khơng có chấm trắng đen, bay vào nhà, bay trước mặt mình là báo trước tai nạn sẽ xảy ra, trước
1 ngày. Hôm sau không nên đi đâu cả.


- Hễ bướm vào nhà là có vong về đấy.


- Đang khỏe mạnh mà gà hoặc chim sa – lăn quay trước mặt là báo trước có tai nạn.
- Chó leo lên ghế ngủ là điềm báo trước có người lừa nhà mình.


- Xin độ cho làm việc gì thì tâm niệm khấn người âm nhà mình (bà cơ Tổ, ông bà, con chết trẻ) độ giúp. Xin
xong, thấy thoải mái thì làm; hễ đau đầu thì thơi.


- Thế kỷ XXI là thế kỷ Tâm linh, tức là người Trần đã biết người âm 1 đời về với gia đình, là thời kỳ người
Trần kết hợp với người âm làm nhiều việc – gọi là thần kỳ, như chữa AID … Việt Nam giác ngộ về tâm linh
Việt Nam làm nhiều thần kỳ, thế giới nể phục.


- Thế kỷ Tâm linh là thế kỷ chú trọng giáo dục cái tâm. Làm gì cũng phải có tâm đức là hàng đầu. Người
Trần làm ăn gian dối, thất đức sẽ nhận hậu quả xấu.


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

hóa học, khơng thờ cúng rườm rà, linh đình.



Bàn thờ nên đặt theo hướng cửa chính của nhà ở, quay mặt ra cửa chính, đặt cao thấp là tự người nhà mình
làm cho hợp với nhà (nhỏ, hẹp) và thuận tiện, đặt bàn thờ quá cao, ngã thì nguy lắm! Mọi việc đều do Tâm.
Khi khơng có Tâm, khi đã khơng nghĩ đến người đã chết thì mọi hình thức cúng bái, mâm cỗ đều vơ ích vì
có ai chứng, ai độ cho đâu.


Từ năm 2002, ai làm phúc nấy hưởng, ai gây ác thì nhận tai họa. Con cháu không phải trả nghiệp cho ông
bà, bố mẹ như trước.


Ở cõi thiên có nhiều máy phát tâm linh – có nhiều tần số khác nhau, người cõi Trần nhận kênh phát nào là
tùy mức độ cái Tâm của người đó. Và người Trần thuộc 4 đời nhà mình cũng phát thông tin để độ cho con
cháu.


Các nhà cảm xạ học dùng con lắc làm việc nên nhớ điều này, người nhờ mình giúp việc gì, như tìm mộ,
chữa bệnh … đều có người âm nhà họ đi theo, nếu phần âm phù trợ nhà cảm xạ học mà thấp hơn người kia
thì họ gạt đi nên nói khơng đúng, con lắc chỉ, hoặc trả lời khơng chính xác. Người Trần quan hệ, nói chuyện,
làm việc với nhau đều có liên quan đến phần âm hai bên. Người Trần dấu với nhau được, nhưng không dấu
được người âm. Mới nghĩ trong tâm (não) thì người âm đã nhận biết rồi. Có người tị mị muốn đến đây hỏi
thử, cơ biết cơ khơng nói đâu! Có người phát khí cơng để thử, chỉ hao khí và người âm theo người đó bị cơ
quở phạt.


Người có Tâm linh, hiểu tâm linh là người giao tiếp với Tâm linh, chứ không phải đọc qua sách vở. Sách vở
người Trần viết sai, không đúng về cõi giới Tâm linh. Mặt khác, qua nhiều thời gian ở cõi tâm linh cũng có
những thay đổi như cõi Trần vậy. Nên ai đã nghe người âm nói trước đây thì bây giờ cũng khác rồi.


Chồng hay vợ đã chết trước, vẫn độ cho người kia đi bước nữa, chứ khơng khắt khe như người trần đã nói.
Khơng đúng đâu!


Từ gia đình, cơ quan đến nhà nước nếu biết, cần đến người âm giúp chỉ dẫn trên mọi lĩnh vực thì sẽ có nhiều
lợi ích.



Khi “cơ Thiên đình” và người âm làm việc ở đây, thì mơi trường xung quanh là năng lượng thanh sạch.
Người ngồi nghe, tiếp nhận năng lượng, sạch sẽ thanh tâm, khỏe mạnh.


**


Cuộc đời người Trần nên phân chia 3 giai đoạn sau: 25 năm đầu là cho học hành, thu hoạch kiến thức, rèn
luyện chuyên môn – 25 năm thứ hai, xây dựng gia đình, làm việc cho xã hội, đất nước – 25 năm thứ 3, chú ý
đến cái Tâm, rèn tâm đức, làm điều thiện, hoạt động các công tác, tổ chức từ thiện, thì tâm được thanh thản,
vui vẻ, khỏe mạnh. Từ 75 tuổi trở lên càng chú ý nhiều hơn việc làm từ thiện thì sẽ khỏe mạnh và chết an
bình.


Con cháu biết hỏi người âm nhà mình thì họ sẽ hướng dẫn, định hướng việc làm ăn, kinh tế khá hơn.
Nhà nào làm động mồ mả, thì cơ hướng dẫn làm lễ tạ mộ trong 4 – 5 phút là xong, là hóa giải được.


Trong 1 ngày, mỗi người có 15 phút gọi là “hâm hâm”. Đó là lúc người âm nhập mà người Trần khơng biết.
Có 2 lý do: một là độ, giúp một vấn đề gì đó. Hai là trừng phạt vì phạm âm hay phạm đạo đức. Xưa kia,
tướng ra trận là chọn ngày để người âm nhập độ.


Việt Nam hiện nay có nhiều lĩnh vực làm ăn ra tiền mà khơng biết đầu tư vào. Có người âm hướng dẫn thì
làm ăn được. “Âm phù, dương trợ” thì nên mà.


Người âm về nhà. Khi cả nhà đi ngủ, người âm, bay là là ở trên bố mẹ, con cháu; khi thời tiết xấu thì cản khí
độc … mà người Trần khơng biết đấy thơi.


Con cháu có chồng, theo gia đình bên chồng, phúc hay họa của nhà chồng, con dâu đều gánh chịu. Không
nên đổ tội là do con dâu. Nếu sai, không đúng luật thiên đình. Đó là nói oan cho con dâu, sẽ bị tội khẩu
nghiệp đấy.


Trong cuộc sống, khơng được nói dối, nói điều xấu chưa có đủ, để đánh lừa người khác, như “tôi bị ốm,
không đi họp” hoặc “xe tơi hỏng” nên đến trễ, thực tế khơng có như vậy. Hoặc bố mẹ mắng con: “Đồ ngu.


Đồ điên. Đồ đần …” Người Trần tưởng đó là chuyện bình thường, nhưng đó là khẩu hiệu, sẽ có ngày, có
lúc, diễn ra đúng điều mình vơ tình đã nói. Người xưa đã dạy: “Đó là nói gở”. Vậy khơng được nói gở!.
Khi chưa soi, tức là chưa mời hết người âm 4 đời nhà mình về, mà chỉ một mình con nói chuyện với gia
đình, thì độ chính xác chỉ trong thời gian 10 ngày thôi. Sau cần, thì đến gặp, nói lại.


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

thiện, như Cơ nhi – viện, quỹ người khuyết tật, quỹ chống chất độc màu da cam … thì người âm mới độ cho
làm ăn phát đạt lâu dài.


Một vong nói với người anh: “Tại sao anh thích đi học thể dục thể thao, về mơn thể hình? Người anh – lùn
thấp thế kia, tập thể hình, eo ơi, buồn cười lắm (xung quanh cùng cười). Bây giờ anh nghe em – bố động
viên anh đi bộ đội, nếu làm sĩ quan thì tốt, nếu khơng khi hồn thành nhiệm vụ trở về, em sẽ độ cho anh đi
học nghề thích hợp, có tương lai. Rèn 2 -3 năm trong quân ngũ là tuyệt vời đấy, sẽ chững chạc, suy nghĩ tốt
hơn là anh bây giờ. Đi bộ đội là đã được người âm dịng họ nhà mình chứng kiến anh có cơng đi bảo vệ Tổ
quốc. Phần âm quan tâm vấn đề này lắm mà người TRần không hiểu, không biết đâu. Phải cho con cháu nhà
mình vào bộ đội, sau đó mới học nghề làm ăn thì tốt hơn.


Một vong là con, nói với bố mẹ: Tiền kiếp bố là bác sĩ. Hiện nay bố lại làm hành chính nghiệp vụ. Vì vậy bố
phấn đấu mãi cũng không lên được. Bố đang phạm tội báo cáo láo. Chưa hoàn thành kế hoạch mà báo cáo
đã hồn thành và xin tiền thưởng. Cịn mẹ làm bên giáo dục, mẹ nâng điểm cho đứa dốt được học. Ai cũng
làm gian dối như thế làm sao đào tạo nhân tài cho đất nước ….


Một vong khác là con nói với bố mẹ: Tại sao bố lấy sản phẩm làm ở nhà đem nhập vào sản phẩm của Xí
nghiệp quốc phịng? Sản phẩm kém chất lượng làm mất uy tín của Xí nghiệp quốc phịng là bố có tội đấy.
Bố có 4 tội, bố có biết không? Con kể bố nghe: một là uống rượu, hai là hút thuốc lá, ba là đi hát karaoke,
bốn là lố bịch. Mẹ ốm nằm một mình ở nhà, bố khơng chăm sóc mẹ mà cịn đi theo gái, hát karaoke … Bố
nói “Bố nhận khuyết điểm, bố sẽ sửa chữa. Bố hỏi con tại sao mấy năm nay nhà mình làm ăn kém q, con
có thể giúp bố được khơng?


Vong người con nói: Nhà mình có xương cốt người chết. Khi lấy đổ nền có lẫn xương cốt nên trong nhà có
tà ma từ ngoài đưa vào. Khi dọn về ở, con đã báo tin: Bố làm rơi vỡ cốc nước, bố có nhớ khơng (Bố: có).


Buổi chiều mẹ nấu cơm, tay gạt cái bát trên bếp, rơi mẻ 1 miếng, có đúng không? (Mẹ: đúng). Hôm sau,
thanh giường bé để ở trên, lại để ở giữa, nên nằm bị sập, có đúng không? (bố mẹ: đúng). Con đã báo trước
mà bố mẹ khơng biết.


Một vong khác nói với bố mẹ: Cách đây 18 năm, 4 tháng, 12 ngày, người âm nhà mình nhập vào chị con,
báo cho – nên đặt bàn thờ ông bà; bố mẹ không nghe, cho chị bị tâm thần, đưa đi bệnh viện Bạch Mai. Uống
thuốc Tây nhiều quá chị bệnh tâm thần thật; đến nay gần 20 năm vẫn chưa khỏi … Bố mẹ hỏi: “Bây giờ
chữa cho chị con bằng cách nào?”.


Phải lên Thái Ngun – như cơ làm việc, thì có thể chữa được …
Có người hỏi: Soi là làm như thế nào?


Được hướng dẫn như sau: cả gia đình gồm bố mẹ và các con đến gặp Cơ Thiên đình, xin gặp được người âm
trong gia đình mình từ 4 đời. Có cho mời về để con cháu cả nhà gặp nhau. Rồi mời các cụ, ông bà về với gia
đình. Bà Cơ Tổ là người cao nhất trong dịng họ. Ta cầu xin gì, Bà sẽ cho người có khả năng cơng việc đó,
độ trì cho con cháu. Khơng soi, chỉ gặp một hoặc hai, ba người thì việc giúp đỡ theo yêu cầu của con cháu
có hạn chế.


Về sự cố - ở 1 đoạn đào sông Tơ Lịch:


Ở đây bị ma ngồi yểm vào. Có người âm giữ, người Trần có cúng, tế lễ, làm theo sách hướng dẫn của
người Trần, không đúng, không được đâu. Phải người âm cúng, người âm lôi vong giữ ở đó hỏi thì giải
quyết được xong. Cơ Thiên đình gọi Thổ cơng hỏi, rồi giải tà mới xong. Các cơ quan, Xí nghiệp, các nơi
khác có phần âm giữ, nếu quấy phá cũng phải làm theo Cô Thiên đình hướng dẫn thì hóa giải được. Đâu
cũng có Thổ cơng, Thần linh quản lý, phải hỏi họ mới biết.


Sáng 23 tháng Chạp, Táo quân về Thiên đình báo cáo, đều đến gặp.


Về cổ tư khắc trên bia đá ở Sapa: Giáo sư sử học Lê Trọng Khánh nghiên cứu chữ cổ trên bia đá ở Sapa đã
42 năm mà chưa đọc, chưa hiểu nghĩa các chữ cổ đó. Qua bà cơ Tổ và vong người con trai của Giáo sư chết


trẻ - đã giúp giáo sư đọc và hiểu nghĩa chữ cổ đó.


Tơi chỉ ghi lại đoạn này để các nhà ngôn ngữ học tham khảo:


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

Trần nghiên cứu tìm thấy đến đâu thì chỉ nói ở mốc lịch sử lúc ấy thơi. Ví dụ có sự đảo lộn của trái đất
người Việt Nam chết cả, chỉ còn một số ở núi cao. Hàng nghìn năm sau họ khai quật thấy có bia đá khắc chữ
Hán, chữ Nơm, chữ Quốc ngữ thì họ lại cho đó là chữ cổ của người Việt xa xưa khi dựng nước ….


Muốn đọc chữ viết cổ phải nhờ người âm tìm người âm xưa kia đã sáng tạo hoặc giỏi về ngơn ngữ đó, để
đọc và giải nghĩa thì mới chính xác.


*******


Nhiều điều ghi chép trên là nội dung của các gia đình nói chuyện với người đã qua đời thuộc dòng họ 4 đời
của nhà mình.


Thời gian tơi dự nghe từ 12/10 đến 19/11/2002. Tơi ghi chép theo mục đích nghiên cứu riêng của tôi. Với
các nhà nghiên cứu khác sẽ ghi chép nội dung khác hơn tơi. Vì vậy tơi mong có nhiều nhà nghiên cứu đến
đây, theo dõi ghi chép để có thể giới thiệu với bạn đọc nhiều khía cạnh tìm hiểu khác nhau, phong phú hơn.
Bà thầy Tâm linh của cơ Thanh Hải có nói sẽ trao đổi với các nhà khoa học về thế giới tâm linh. Các nhà
khoa học nêu câu hỏi, Bà sẽ trả lời và cùng nhau trao đổi nữa.


Các nhà khoa học muốn tham dự buổi trao đổi đó phải làm 2 việc sau:


1.Phải dự nghe 3 buổi nói chuyện của các gia đình với người đã quá cố của gia đình họ.


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

Vong là linh hồn người chết. Áp vong là đưa linh hồn người chết nhập vào một người để những người
khác trong gia đình nói chuyện với linh hồn người chết thơng qua người bị nhập. Khi bị vong nhập, những
người ấy khơng thể chủ động trong hoạt động và lời nói của mình mà ở trong trạng thái vơ thức. Mọi hoạt
động và lời nói của họ đều do một thế lực vơ hình (vong) điều khiển, khơng thể cưỡng lại được. Thường


là sau khi vong “đi”, người bị nhập vong ngã vật ra và khơng cịn nhớ là vừa rồi mình đã nói và làm gì.
Nếu vong nhập vào “thầy” hoặc “cơ” thì người ta nói là “gọi hồn” và đương nhiên trong trường hợp này
người ta rất khó phân biệt thật giả. Chính vì vậy khơng ít kẻ đã lợi dụng việc “gọi hồn” để hành nghề mê
tín dị đoan nhằm lừa gạt những người nhẹ dạ cả tin. Trong trường hợp này, nếu đúng là hồn đựợc gọi
nhập vào “thầy” thì những lời nói của hồn qua “thầy” phải được kiểm chứng bằng những chuyện riêng
tư mà chỉ những người trong gia đình mới biết, người ngồi khơng thể biết được. Cịn trường hợp hồn
nhập ngay vào người nhà thì dễ xác định được lịng tin, loại trừ các trường hợp giả bị vong nhập để thực
hiện một mục đích riêng nào đó.


Nhà ngoại cảm Nguyễn Ngọc Hồi áp vong là khơng để hồn nhập vào mình mà nhập vào người nhà của
gia đình đi áp vong. Chị thường tiến hành áp vong cho hàng chục gia đình một lúc. Hồn của gia đình nào
nhập vào người của gia đình đó, những người khơng bị nhập nói chuyện với hồn qua người bị nhập, chị
không can dự gì vào câu chuyện riêng của họ. Vong có thể nhập vào bất cứ người nào mà không phân
biệt già, trẻ, trai, gái; tuy nhiên nhà ngoại cảm khơng có khả năng ấn định người để cho vong nhập vào
cũng như không ấn định cho vong của một người chết nào đó nhập theo u cầu của gia đình.


Sau đây là một số câu hỏi và câu trả lời của chị Hoài.


- Câu chuyện của vong với người trong gia đình thường xoay quanh nội dung gì?


- Người trong gia đình gặp vong thường hỏi phần Âm nhà mình như thế nào, vong có thiếu thốn gì khơng,
vì sao bị chết, chết như thế nào, mồ mả ở đâu, xin hướng dẫn cho đi tìm (thường gặp ở các gia đình liệt
sỹ) và hỏi xin vong chỉ dẫn cách giải quyết những vướng mắc trong cuộc sống hiện tại... Về phía vong thì
thường ơn lại những kỷ niệm lúc cịn sống, nói về cái chết của mình, hướng dẫn tìm mộ, đặc biệt là tất cả
các vong về đều khuyên răn con cháu sống có tâm có đức, sống lương thiện, hòa thuận với nhau, chỉ ra
những lỗi lầm của từng người cần phải khắc phục... Vong không bao giờ nói dối hoặc xui khiến con cháu
làm những điều sai trái và không bao giờ làm hại những người thân.


- Theo chị, việc áp vong có lợi hay có hại gì khơng?



- Hại thì tơi chưa thấy, chỉ cần đừng mê tín dị đoan dễ bị những kẻ giả danh ngoại cảm hoặc lợi dụng
danh nghĩa nhà ngoại cảm để lừa bịp thì sẽ khơng có gì xấu cả. Theo tơi thì các câu chuyện của vong với
các gia đình như vậy có nội dung giáo dục tốt lắm chứ. Có những gia đình nói với tơi sau khi áp vong
nghe vong dạy, các cháu ngoan hẳn lên. Áp vong cũng cảnh báo cho những kẻ rắp tâm làm những điều
xấu xa biết, những việc họ làm không phải chỉ có mình họ biết đâu, Hãy coi chừng! Những việc đó chỉ làm
cho xã hơi tốt đẹp và lành mạnh hơn, có gì xấu đâu. Đó là chưa kể đến việc qua áp vong tìm được các mộ
thất lạc, tìm được người thân bị thất lạc... mang lại niềm an ủi và hạnh phúc cho nhiều gia đình.


- Người đi áp vong cần phải làm gì để áp vong thành cơng?


- Qua theo dõi kết quả áp vong thì tôi thấy để áp vong thành công trước tiên người đi áp vong phải có cái
tâm, có động cơ trong sáng; thứ hai là phải tuân thủ nghiêm túc những thủ tục được hướng dẫn, lễ khơng
tính bằng tiền, lễ tính bằng tấm lịng. Ai có tâm thế nào thì lễ như thế. Đặt lễ làm sao để phần Âm chứng
cho cái tâm của mình, chứ khơng nên quan niệm đặt lễ cho nhà ngoại cảm. Khi phần Âm không chứng
cho cái tâm của mình thì cơng việc sẽ khơng có kết quả. Thứ ba là phải tỉnh táo phát hiện ngay người giả
vờ bị vong nhập để thực hiện mục đích riêng tư của họ.


- Qua việc áp vong, vong có thể tự chỉ cho người nhà tìm được mộ của mình khơng?


</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>

cảm cũng chịu và ngược lại, nhà ngoại cảm khơng có khả năng tiếp nhận thì sự chỉ dẫn của vong cũng trở
nên vơ nghĩa.


- Sau khi bị vong nhập, những người ấy có thể được vong cho hưởng “lộc” như cho khả năng ngoại cảm:
tìm mộ, nhìn thấy và nói chuyện được với vong hay những khả năng khác?


- Khơng thể có chuyện đó. Nếu ai đó cho rằng sau khi bị vong nhập họ có được khả năng ngoại cảm thì
chỉ là hoang tưởng. Q trình trở thành nhà ngoại cảm khơng đơn giản, nếu khơng có sự đột biến trong
cuộc sống thì cũng là quá trình thử thách, rèn luyện, học hỏi rất công phu, vất vả và đầy gian khổ, khơng
bỗng dưng mà có được. Mặt khác khơng phải chuyện gì vong cũng biết và muốn ban tài phát lộc cho ai
cũng được.



- Tỷ lệ áp vong thành công được bao nhiêu phần trăm?


- Thường thì tỷ lệ áp vong thành công là 70 - 80%, tức là cứ 10 gia đình thì 7 - 8 gia đình có vong về nhập
vào người nhà.


******


<i><b>Bạn Trương Thái Dương</b>(từ website www.nhantimdongdoi.org)<b> cũng đã kể lại một buổi tổ chức áp</b></i>
<i><b>vong tập thể do chị Nguyễn Ngọc Hoài thực hiện như sau</b>: </i>


Đúng 7 giờ 30 ngày 18-5-2008, gia đình tơi có mặt tại văn phịng làm việc của nhà ngoại cảm Nguyễn
Ngọc Hoài tại km 26, quốc lộ 1A cũ, xã Thắng Lợi, huyện Thường Tín, tỉnh Hà Tây (nay là Hà Nôi) để áp
vong chú ruột tôi là liệt sĩ Trương Triệu Quý (sinh năm 1933, nhập ngũ năm 1950. đã được đào tạo sĩ
quan tại Trung Quốc và tham gia chiến dịch Điện Biên Phủ. nguyên là Đại uý Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn
5, Trung đoàn 88, Sư đoàn 308, hy sinh ngày 5-6-1968 tạii mặt trận Khe Sanh),theo như chị yêu cầu
trước khi tìm mộ chú lần thứ hai.


Tôi chưa đi áp vong và cũng chưa từng biết việc này như thế nào. Đến nơi thấy có rất nhiều ơ tơ, xe máy
đỗ bên ngồi. Văn phịng làm việc rộng chừng 50 m2 chật kín người ngồi. Khoảng 8 giờ, chị Hoài xuất
hiện, chị yêu cầu mọi người tắt hết điện thoại, từng gia đình ngồi vây trịn nhau trên chiếu. Chị Hồi nói:
- Mời các gia đình chú ý nghe tơi hướng dẫn để áp vong, áp vong có nghĩa là đưa phần linh hồn của
người đã mất về gá nhập vào người đang sống, ta cứ tạm hiểu nôm na là tôi sẽ mời người âm về mượn
tạm thân xác người sống để hai bên âm dương giao tiếp với nhau. Ở đây tơi chỉ áp vong để hỗ trợ các gia
đình trong việc đi tìm mộ. Vì vậy, khi người âm về các gia đình tự hỏi han để lấy thơng tin, nhớ rằng vong
về là một phần thông tin, một phần nữa là khả năng của nhà ngoại cảm, hai việc đó hỗ trợ lẫn nhau trong
việc tìm mộ. Việc đi tìm mộ là hết sức khó khăn, vất vả, tốn kém về tiền bạc, thời gian, công sức, cho nên
các gia đình chú ý vào cơng việc nhà mình, biết chắt lọc thơng tin để đi tìm mộ. Mời mọi người ngồi yên
lặng, nhắm mắt vào, hít sâu vào thở mạnh ra đều đều cho vong linh mượn xác.



Sau đó chị vừa đi vừa vỗ tay và nói tiếp:


- Nào, mời các vong về nào, mời các vong về để gặp người nhà của các vong nào, người nhà thương
nhớ, nhớ thương mời các vong về để đi tìm phần hài cốt của các vong, mời các vong lên nào. Các vong
có muốn người nhà đi tìm hài cốt của mình khơng nào?


Chị nói ngọt ngào, nhẹ nhàng sau mỗi lần vỗ tay, cả phòng mọi người im phăng phắc, rồi nhiều người lắc
lư, ồ lên khóc.


</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

Lần đầu tiên chứng kiến tôi không khỏi kinh ngạc lẫn bàng hồng về khả năng tiếp đón một loạt người âm
của chị. Thế giới của các loại vong linh đang hiền hiện.


Sau khi một loạt vong lên nhập vào người nhà, chị Hoài quay vào bàn làm việc ngồi theo dõi các gia đình
tiếp xúc với vong, thỉnh thoảng lại hướng dẫn các gia đình hỏi han vong để biết nơi mất và phần cốt còn
hay hết, đã qui tập hay chưa?


Gia đình tơi có vong về, nhưng khơng phải chú Quý mà là bố chú ấy (tức là ông tơi). Mọi người hỏi phần
mộ của chú, ơng tơi nói mời chú lên mà hỏi, ơng chỉ khóc thương con cháu và nói nhiều chuyện riêng tư
trong gia đình. Chờ lúc lâu sau không thấy chú về tưởng như hết hy vọng, bỗng nhiên chú Quý về nhập
vào chị gái tơi, chú ồ khóc lên một tý rồi thơi.


Chú nói chuyện to, rất dứt khốt, chú nói lần trước đã đến đúng chỗ mà khơng biết tìm, chú bị thương do
mảnh pháo găm vào tận bẹn, máu ra nhiều, xương chú cịn vắt chéo nhau (thơng tin này chính xác khi tìm
được, phần xương bị thương đủn lên háng vắt chéo sang đoạn xương đùi khác). Chú căn dặn đi tìm chỉ
cần tơi đi thơi hoặc mấy đứa cháu gái thích đi chơi cũng được, chú dặn cho ai đi, khơng được cho ai đi,
tìm về thì báo ở đâu, chơn cất chú thế nào. Chú dặn dị tỷ mỷ và bảo là không được làm đám to tốn kém,
chú cũng biết bố tơi đang ốm nặng, rất mong tìm đưa được chú về, chú dặn nhớ báo cho bạn bè chú. Chị
tơi xin báo cho vợ chú, chú nói:


- Khơng được báo, có lịng thì đến khơng thì thơi cũng không sao, chiến tranh mà cháu, chú hy sinh cho


sự nghiệp thống nhất nước nhà, người ta cũng khổ lắm chứ, chú ra đi không trở về, chú hy sinh lâu rồi
chứ đâu phải là ngày một ngày hai, người ta sống đang yên ổn với cuộc sống thực tại, các cháu cũng
đừng vì chú mà khuấy động lên làm gì cho khổ họ, họ có gia đình riêng rồi đừng vì mình mà...


Chú bỏ lửng câu nói, giọng trầm xuống buồn buồn, rồi dường như chú khơng muốn khơng khí ấy kéo
dài, chú lại hùng hồn kể lại chuyện lính chiến đấu ngày xưa.


- Ngày xưa ấy, các chú còn mải đi đánh nhau...


Cả nhà tôi khóc rưng rức vì thương xót chú. Các gia đình khác xong việc vây quanh vào chỗ nhà tôi
hỏi han chú, mọi người sung sướng, vui mừng như thể đón tiếp người thân nhà mình đi xa lâu ngày trở
về...


******


<i><b>Tác giả Đinh Trần mô tả lại một buổi áp vong do chị Hoài thực hiện như sau:</b></i>


Khoảng trung tuần tháng 9-2007, tơi cùng hai cơ bạn là phóng viên truyền hình đến nơi cơ Hồi áp vong:
Số 1 Đơng Tác - Kim Liên - Đống Đa - Hà Nội. Khoảng 8 giờ sáng, đến nơi chúng tôi thấy gian phòng
rộng trên tầng 4 của tòa nhà đã chật ních người. Chúng tơi tìm chỗ len vào ngồi. Đây là địa điểm áp vong,
phía trên là một tượng Phật lớn và một hương án đặt lễ, bên phía tay trái đặt một bàn làm việc. Trên
hương án, khách đến đã bày đầy hoa quả, khơng có lễ mặn. Sàn nhà lát gạch men sạch sẽ, trời nắng
nóng, mọi người ngồi cả xuống sàn, chuyện trị rơm rả. Tơi đếm trong phịng có trên 60 người của khoảng
12-13 gia đình (thơng thường mỗi gia đình đi từ 4 đến 6 người). 9 giờ sáng, cơ Hồi bắt đầu làm việc.
Chị yêu cầu mọi người trật tự, tắt hết điện thoại di động, không ngồi dựa lưng vào tường, ngồi quây lại
theo từng gia đình, và khi vong về thì chuyện của gia đình nào biết gia đình ấy, khơng can dự vào chuyện
của gia đình khác... Thắp hương xong, chị vái vài cái rồi quay xuống bảo mọi người nhắm mắt lại, hít thở
sâu. Chị vỗ tay 5, 6 cái rồi nói to: “Nào, mời các vong về gặp người nhà!”. Sau đó, chị quay về bàn giấy
ngồi quan sát. Thấy vong về với gia đình nào, gia đình ấy có người lắc lư nhẹ, chị đến gần người đó và
xịe bàn tay úp xuống cách đầu người ấy khoảng 20 cm, rồi nói: “Lạy vong, con cháu đang đợi vong, mời


vong về nói chuyện với con cháu nào!”. Người đó lắc lư mạnh dần. Vong đã nhập vào người đó. Lúc này
những người khác trong gia đình mở mắt xúm vào hỏi chuyện vong qua người bị nhập. Chị lại tiếp tục
quan sát và đến trợ giúp các gia đình khác.


</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

đình khơng được vong nhập, lại có những gia đình vong này vừa đi, vong khác lại về. Có những vong về
kêu khóc thảm thiết, có vong kêu đau đớn, có vong khoa chân múa tay nói chuyện rơm rả với người nhà,
có vong về người nhà muốn hỏi thế nào thì hỏi cũng không trả lời, chỉ gật đầu (nếu đúng) và lắc (nếu
sai)... Có những gia đình nói chuyện với vong xúc động, khóc rưng rức. Phịng áp vong ồn ào, ầm ĩ như
chợ vỡ. Người bị vong nhập không chỉ là phụ nữ, mà cả đàn ông, thanh niên... Khi cong “đi”, người bị
vong nhập nằm vật ra, chân tay giá lạnh, một lát sau thì trở lại bình thường. Tôi hỏi một người vừa bị vong
nhập đã trở lại trạng thái bình thường:


- Khi bị nhập, cơ cảm thấy thế nào?


- Lúc đó tơi thấy người mình bị một khối đen đè nặng, tơi khơng cịn làm chủ được hành vi và lời nói của
mình nữa, muốn cưỡng lại cũng khơng được.


- Khi đó cơ nói gì và làm gì bây giờ có nhớ khơng?


- Chỉ nhớ láng máng thơi. Mọi lời nói và hành động như bị một thế lực vơ hình điều khiển, khơng thể nói và
làm theo ý muốn của mình được.


Tơi hỏi một bác già trong gia đình vừa mới nói chuyện xong với vong:
- Những chuyện q khứ vong nói có chính xác khơng?


- Rất chính xác! Chỉ có cụ ấy (vong) mới biết được những chuyện riêng tư trong gia đình hồi trước mà
ngay cả nhiều người trong gia đình ngồi đây cũng không biết được.


Lần đầu tiên được chứng kiến áp vong tập thể do chị Hồi thực hiện, tơi khơng khỏi kinh ngạc. Sau đó tơi
có đến dự một số buổi áp vong nữa, cảnh tượng vẫn diễn ra tương tự. Nếu ai đó chưa tin chuyện áp vong


là sự thực thì cứ gọi đến số máy 0917 885 267, xin chị Hoài cho dự một buổi áp vong do chị thực hiện
(lưu ý là do chính chị chứ khơng phải người mượn danh chị thực hiện). Tôi được biết hiện nay chị thường
làm việc tại nhà riêng của mình: kilômét 26, quốc lộ 1A cũ (cách Hà Nội 26 km, cách Phủ Lý 32 km), xã
Thắng Lợi - huyện Thường Tín - Hà Nội.


Tơi xin gửi đến các bạn một bài kể chuyện mà tôi lang thang trên google tìm được...một câu chuyện có thật ,tơi cũng
từng đến nơi này :Văn phịng đăng ký tìm mộ liệt sỹ


(nguồn bài này )
Nhà ngoại cảm - Nguyễn Ngọc Hồi người nối liền hai cõi âm dương


Tơi đã đi áp vong tại văn phòng nhà ngoại cảm NguyễnNgọc Hồi, sau lần tiếp cận với người âm, tơi suy nghĩ rất
nhiều về thế giới tâm linh, thế giới có thật mà tơi chưa một lần nghĩ rằng có thật, sau nhiều đêm trăn trở tôi quyết
định kể lại câu chuyện của gia đình tơi với tất cả mọi người, biết đâu trong câu chuyện của tôi sẽ giúp ích được cho
bao người ở hai cõi giới, như vậy chẳng là việc tốt hay sao, rất mong quí vị tham khảo để chúng ta hiểu biết thêm về
cõi hư vơ, nơi có những người thân u của gia đình mình đang tồn tại…


Áp vong – điều kỳ diệu


Gia đình tơi là gia đình bn bán, trong cuộc sống vợ tôi rất duy tâm, đi xem, đi bói, đi cầu cơ cầu cậu là việc thường
xun của vợ, có lần cơ ấy cịn mang cả thầy cúng về “chập cheng” hàng ngày trời đến bực cả mình, những lần như
thế đúc kết lại chẳng mang kết quả gì mà chỉ thấy mệt người, lời thầy phán thì đúng ít, sai nhiều, tóm lại khơng giải
quyết được việc gia đình mong muốn, nói một cách thực tế là cúng không ra được vật chất mà tôi vẫn phải lăn lưng ra
lao động hàng ngày để có, tơi vốn khơng tin vào những chuyện đại loại như đã kể trên nhưng vợ tôi hay lơi kéo tơi
vào cuộc gọi hồn, xem bói. Tơi khơng bao giờ tin, tơi là người u q vợ con, tơi vốn khơng muốn gia đình bất đồng
quan điểm nên ậm ừ qua chuyện, nhưng cuối cùng cũng phải đưa ra ý kiến với vợ con, muốn làm sao thì làm, xem
đâu thì xem, bói đâu thì bói miễn là đừng làm gì q đáng q, nếu khơng nghe lúc đó đừng trách tơi.


Gần đây vợ tôi huy động cả nhà bên vợ đi áp vong bố vợ tôi, nghe vợ kể qua tôi đã thấy khiếp cái đức tính mê tín của
vợ, trong gia đình vợ người muốn, kẻ khơng muốn, nên tơi nhắc nhở vợ tơi làm gì cũng cần suy nghĩ chín chắn.


Vợ tơi nói tơi là người cổ hủ ấu trĩ, bực mình vì xúc phạm nên hai chúng tơi có lớn tiếng, cuối cùng cơ ấy vẫn nhất
quyết rằng quyết định của cô ấy là đúng đắn, cực chẳng đã tôi đành phải làm người chứng kiến, để rồi qua đó phân
tích cho vợ tơi hiểu. Tơi cố chờ cái ngày hẹn…


Đến lịch hẹn làm việc gia đình vợ tơi đi khoảng chục người, tơi là người ngồi cuộc, anh vợ tơi oang oang.


</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>

tìm mộ thì có thật, có lâu rồi, báo chí người ta đưa đầy dãy ra đấy, phải đọc đi mà hiểu. Nhưng đâu phải người giỏi có
nhiều, cả đất nước mình đâu chỉ có khoảng chục người có khả năng tìm mộ, mà họ tận đâu đâu ấy chứ, với lại ngoại
cảm là họ dùng khả năng của họ, và tôi cũng cảnh báo cho cả nhà biết là có rất nhiều đồ rởm đấy nhé, từ bé tới giờ tôi
chưa nghe thấy chuyện áp vong như cơ nói cả.


- Anh đi thì biết, em khơng nói nhiều sợ lại cịn mê tít hơn em!


Nghe vợ nói, tơi giận đến tím ruột, nhưng biết làm sao được vì mỗi người một hiểu biết nhận thức khác nhau, muốn
nói cho vợ hiểu, mà khó nói q, lúc này tơi mới thấm thía lời anh vợ “ chú nhu mì” đang mải nghĩ thì anh vợ tơi
qt.


- Làm gì cũng cần có hiểu biết, đừng có nhảm nhí, lấy đâu ra người âm, nếu nói thế người chết cũng có cuộc sống
hay sao? Học thức ít, nhận thức kém hiểu biết mù quáng, tơi á, có chết tơi cũng khơng bao giờ tin.


- Không tin rồi sẽ tin !


vợ tôi quả quyết rồi cười tít, bực mình tơi tua cho vợ tơi một trận, cơ ấy nói “khơng nói lằng nhằng, người tin, người
không, không nhất tâm sợ bố không về” nghe vợ hễ mở mồm là nhất tâm, nhất tâm, tơi ức chế đành ngậm bồ hịn làm
ngọt, khơng khí trong đồn đi nặng nề…


Tới nơi có rất đơng người, đủ các loại ơ tơ, xe máy có tới hàng trăm người, tấp nập, vào qua cổng có bảo vệ trơng xe,
vào bên trong có một gian phòng lớn, người ngồi chật phòng, sang gian khác một gian thờ nhỏ đơn giản trên ban thờ
bày đặt hoa quả bánh kẹo, mọi người đang vào gian thờ khấn vái, gian kế bên được bài trí như cơng sở, có ba bốn
người làm việc hành chính, họ hướng dẫn mọi người làm thủ tục đăng ký áp vong và tìm mộ.



Tơi vào phịng áp vong một cơ cịn trẻ xinh tươi ăn vận giản dị, khơng trang điểm, đứng ra thu xếp chỗ ngồi cho các
gia đình, cơ ấy chỉ cho ngồi từ 4 đến 6 người cịn bao nhiêu cho ra ngồi, thế là ngoài sân người đứng, người ngồi la
liệt, họ bàn tán nói chuyện về nhà ngoại cảm và khả năng của người đó, bỗng chốc tơi lăng xăng như phóng viên, qua
các câu chuyện của họ tơi được biết có rất nhiều gia đình đã tìm được mộ qua văn phòng này, họ trở lại để cảm ơn và
lễ tạ


Đến giờ làm việc nhà ngoại cảm xuất hiện, hóa ra lúc trước tơi đã nhìn thấy cơ trong phịng đăng ký, nhà ngoại cảm
giản dị bình thường, tôi cứ ngỡ là nhân viên.


Nhà ngoại cảm dành 10 phút trước khi áp vong hướng dẫn các gia đình cách áp vong, tiếp cận với người âm, sau đó
cơ vỗ tay rồi nói.


- Nào, mời các vong linh về nào, người nhà thương nhớ các vong muốn mời các vong về, mời các vong về gặp người
nhà của các vong nhé, âm dương cách biệt các vong có nhớ người nhà khơng …


Tiếng cơ mời tha thiết, nhẹ nhàng, ngọt ngào, khoảng 5 phút sau thật bất ngờ quá sức tưởng tượng của tôi, trong đám
người chất ních kia rất nhiều người cả đàn ơng lẫn đàn bà lắc lư rồi khóc ầm ỹ lên, họ khóc lóc họ kêu gào vì đau
đớn, tiếng khóc, tiếng kêu át tiếng nói như một đám ma, đám vỡ chợ, tôi cố len lỏi vào để xem nhưng bị cô nhân viên
chặt lại mời ra ngồi, đứng kiễng chân bên cửa sổ ngó xem mà rùng rợn, nhà ngoại cảm đi đến bên một gia đình hỏi.
- Nhà này có người đàn ơng chết tự tử phải không họ về đây này.


Chị đưa tay xoa xoa đầu một người gần đấy nói.


- Cháu mời ông về nhập vào người nhà nào, sao ơng lại phí đời thế, cháu thương ơng q thôi, ông về nhập vào người
nhà để xem bây giờ ở nơi âm giới ông sống thế nào…


chị đang nói thì một người trong nhóm khơng phải người chị xoa đầu tự nhiên nghẹo cổ, mồm thè ra một đống lưỡi,
rồi người ấy đổ vật ra người nhà xúm vào hỏi nhưng lưỡi người kia vẫn thò dài ra trơng đến khiếp, chẳng biết chị nói
sao rồi người đó bắt đầu khóc sằng sặc và bắt đầu nói, qua câu chuyện của người bị linh hồn người chết nhập, hồn là


đàn ơng lúc cịn sống về già bị bệnh nan y, mặc dù gia đình hết lịng chăm sóc nhưng lúc sơ sểnh đã treo cổ tự vẫn,và
rồi bây giờ hồn về ân hận nuối tiếc cuộc đời mà tự mình đánh mất, khóc thương thân, thương vợ thương con, hồn nói
làm tơi nghĩ…


- Tôi thương bà quá, tôi khổ lắm chết xuống dưới này mà tự tử như tôi khổ lắm, thương tôi hằng đêm bà cầu nguyện
cho tôi được thanh thản bà nhé, tôi xin bà, tôi khổ lắm bà ơi, tơi có tội tự giết đi cái thân xác mình mà khơng phải của
mình tơi, tơi tiếc đời tôi, cuộc đời được sống là đẹp lắm bà ơi…


Để cho gia đình tự trị chuyện chị quay sang một gia đình khác mời tiếp, chị lại ngọt ngào dỗ dành mời người âm về
tôi nghe mà thấy mủn lịng q, chợt chị dừng lại nói với người nhà


- Bác đi mời bố của bác phải không? tơi nói cho bác nhận người nhà nhé, bác đi gọi vong để tìm mộ bố của bác đúng
khơng?


Người nhà xác nhận chị nói tiếp.


- Tơi nói cho các bác biết ngày trước ơng cụ cịn sống, nay cụ ở nhà con này, mai ở nhà con kia, các bác dưa nhau
không nuôi cụ, cực chẳng đã cụ tự bỏ nhà đi chứ cụ có lú lẫn tâm thần gì đâu, rõ tội, sống thì khơng ni cho tử tế
bây giờ cịn đi tìm làm gì, cụ về đây rồi, tơi nhìn thấy rồi đấy nhưng chắc gì cụ đã nhập vào ai mà các bác gặp được,
tội quá, tội quá. Trời đất xá cho tội người trần, chứ tội ấy là tội bất hiếu đấy các bác ạ…


Chị nói rồi quay sang nhà khác, chắc chị nói đúng vì gìa đình đó khơng ai phản đối, trong nhóm có một bác trai già
ngồi nghe lặng lẽ khóc.


</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>

- Chú thấy thế nào?


Chưa biết trả lời anh ra sao, tơi lưỡng lự anh nói.


- Sao nhà mình nhiều đàn bà ngồi thế mà đến giờ chưa thấy đồng bóng nào lên cả, tơi với chú vào xem thử thế nào,
nghe họ gào khóc khiếp q, tơi với chú vào xem có ma nào dám nhập khơng.



Nghe anh vợ nói, tơi hơi sợ, anh băm bổ lại vô thần như tôi ma nào dám nhập vào anh, từ lúc vào đến giờ tôi không
dám nghĩ bơi bác nữa nên tơi dè dặt nói với anh.


- Ta cứ xem mọi việc cho có ngọn ngành rồi mới kết luận anh ạ!


Hai anh em tôi vừa bước chân vào cửa phịng, tự nhiên anh tơi khụy xuống ngỡ là anh bị vấp nhưng không anh tôi
hổn hển mắt lờ đờ như người hấp hối, mặt anh tơi tái nhợt tái nhạt, và rồi tồn thân anh tôi run lên, người cứ lắc lư,
anh tôi quát


- Cút hết, chúng mày cút hết!


Anh quát to giọng oang oang, mắt gườm gườm nhìn mọi người, họ sợ vội xô nhau chạy, anh quay về phía người nhà
quát tiếp.


- Chúng mày đi đâu? Đồ mất dạy.
Nghe anh quát chị dâu trên anh tơi nói.
- Đi mời vong bố chứ đi đâu chú thì…
Chị đang nói anh tơi lại qt tiếp.


- Cút hết, đồ mất dạy, tao là thằng bố chúng mày đây, hỏi gì, cút hết ra…xê ra, đồ mất dạy, thằng mất dạy này, tao đã
chia cho mày hơn các em mà tao chết chưa ráo đất mày đã gianh với em mày, con vợ mày là con mất dạy, thờ với
cúng, tổ với chả tiên…


Mồm chửi, tay đấm, anh tơi quay về phía anh cả gần 70 tuổi đang ngồi đấm trực diện, may mắn mọi người nhanh tay
kéo anh cả tôi ra, nếu trúng quả đấm ấy của anh ba tôi mới hơn 50 tuổi, bự con trên 80 ký thì khơng biết anh cả tôi sẽ
ra sao, anh ba đang chửu bới, anh hai nói xen vào.


- Lúc trước thầy hai vợ mà còn chửu chúng con mất dạy!



Câu nói ấy vơ tình như lửa gặp gió, tức thì anh ba tơi trợn ngược mắt lên mặt đỏ ngầu lao dậy đuổi đấm anh hai, anh
hai co cẳng chạy ra phía cổng, mọi người chạy dạt hết ra hai bên vì sợ, tơi chạy gọi cơ Hồi, cơ tới nói với anh ba.
- Ơng làm cái gì ở đây thế! Sao lại mất trật tự thế đi đâu, ở đâu cũng phải có kỷ luật chứ.


- Xin lỗi cô, tôi xin phép dạy lũ con nhà tôi, chúng bố láo bố toét quá cô ạ, tơi xin lỗi…xin lỗi.
Cơ nhẹ nhàng.


- Ơng cứ ngồi một chỗ dạy con có phải oai hơn khơng, ông đuổi con ông làm gì cho mệt, ông cứ ngồi thế này mà dạy
ơng nhé, thế ơng có hút thuốc không để cháu biếu ông một điếu nào, trơng ơng cháu biết ngày trước ở trần cịn trẻ
ông đẹp và đức độ lắm, phải cái ông hơi nóng tính tý ơng nhỉ, ngày cịn trẻ chắc nhiều cô mê ông lắm ông nhỉ…
Đang cơn hổ lửa nghe cơ Hồi nói hồn bố vợ tơi cười tít ( giống hệt lúc bố tôi lúc sống) rồi hồn bố tôi oang oang
- Tôi hai vợ cô ạ, 10 đứa con, nàng dâu, chàng dể tổng cộng là 20 đứa, con gái tôi chẳng ế đứa nào, chúng bảo đi mời
tôi về, tôi về mà chúng lại ăn nói cái kiểu ba que xỏ lá thế là khơng được.


- Thơi ơng đừng nóng nảy q ơng nhé, từ ngày đi ơng đã về với gia đình lần nào chưa, ơng có nhớ vợ thương con
q cháu khơng…


Cơ Hồi đang nói dở thì bố tơi lăn ra khóc, bố tơi khóc to, vừa khóc vừa nói thương nhớ các con, các cháu quá, cả
nhà vợ tơi khóc theo, tơi cũng rớm nước mắt vì cảm động, phải công nhận là 100% hồn bố vợ nhập vào anh ba tơi, từ
cử chỉ lời nói đến hành động giống bố tơi lúc cịn sống như rin, vừa khóc bố tơi vừa nói


- Con V nó có hiếu vận động các con đi gặp bố về mà mấy ngày nay các anh các chị làm bố cực quá, cả đời bố nuôi
nấng cho các con ăn học hơn người mà các con lại nói bố là ma, là đồng, là bóng thế à, bố là người, là người nhớ
chưa. Đây bố nhập vào cái thằng ba này cho nó và các con biết là có bố về.


Đang khóc anh ba tơi im lặng một hồi rồi lớn tiếng.


- Tao sẽ cho nó ốm xem sức trâu mộng của nó có khỏe hơn tao không, cho ốm ba ngày cho biết bố mẹ ơng bà tổ tiên
nó ở đâu…



Cứ như thế hồn bố nhập vào anh ba tôi gần hai tiếng đồng hồ, cứ nói một lúc bố tơi lại lấy tay ôm bụng chỉ vào một
chỗ bên phải kêu đau ( lúc sống bố tôi bị đau bụng phải mổ, khi bố tơi chết anh ba tơi hồn tồn khơng biết gì về bố
tơi vì lúc đó anh đang sinh sống ở nước ngoài)


Sau lần áp vong đó cả nhà tơi hết hồn ln, ai cũng thấy việc hồn bố tơi về là có thật, anh ba tôi về tới nhà ốm khật
khừ mất vài ngày, anh kể rằng khi bước chân vào cửa phòng áp vong thì tự nhiên mắt anh tối sầm lại anh ngỡ là mình
hoa mắt và một lực vơ hình nào đó chiếm hữu tồn phần thân thể anh, đè anh nặng trĩu người và anh ba tơi khơng cịn
hay biết một điều gì nữa.


Vợ tơi thấy cả nhà tin tưởng, được thể loa phóng thanh của cơ ấy giảng bài tâm linh ngắn hạn, tôi vui vẻ nhưng vẫn
bực thái độ của vợ, tơi nói.


</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17>

Chị gái vợ phụ họa.


- Thật đấy, có nhớ hôm đi gọi hồn chỗ bà đồng S không, rõ thật cứ như hề, người mà cứ như chim ấy, gọi về hồn phải
bay la, bay bổng…


Hơm đó tôi cũng đi, vào nhà bà đồng bà ngồi trên nghế lắc lư, lúc đặt lễ bà hé mắt nhìn sau đó bà nhắm mắt phủ khăn
đỏ lên đầu và bà khấn thật to.


- Con lậy hồn, ba hồn chín vía hồn ở đâu thì về đây cho tín chủ gặp, hồn gần bay la...a…hồn xa bay bổng..a…nhanh
nhanh mà về cho tín chủ gặp…a…ba hồn bảy vía hồn về…nhưng kết cục cái hồn nhập vào bà đồng ấy chẳng phải là
ai trong nhà tôi cả.


Sau lần áp vong bố vợ độ tin tưởng cao, cả nhà bàn nhau đi mời tiếp để gọi mẹ vợ tôi, nhưng anh ba thì rất quyết
khơng đến đấy nữa, anh tơi sợ, anh nói cái cảm giác ấy theo anh nhiều ngày, anh nói đúng là khơng biết thì thôi biết
rồi mới thấy khiếp.


Lần áp vong sau mời mẹ vợ, tôi cũng tham gia nhưng ngồi cả buổi khơng thấy mẹ tơi về, nhà ngoại cảm nói rằng việc
đi mời người âm là của người trần và việc có về hay khơng là của người âm, người âm có về mới gặp được, chứ


khơng phải ai đi áp vong cũng gặp được vong hồn nhà mình, tôi nghĩ người trần và người âm cũng từa tựa như nhau
cả, từ niềm tin trên tôi đề xuất với gia đình đẻ của mình, mong muốn gọi hồn bố tôi về gặp, ý kiến của tôi được cả
nhà tán thành.


Điều không ngờ tới.


Cả nhà tôi đi áp vong bố tơi, ngày đi có đủ sáu người hai vợ chồng tôi và mẹ cùng ba đứa cháu họ, chờ mãi cũng
chẳng thấy hồn bố tôi về mặc dù xung quanh các vong nhà khác đã về nhập rất nhiều tôi nhấp nhổm đứng ngồi không
yên, chị Hồi chắc hiểu tâm trạng của tơi vì thế chị đã hỗ trợ rất nhiệt tình, chị hỏi:


- Nhà này đi áp vong bố sao lại thấy có bé trai bé tý đi theo ơng thế này, có ai đẻ non hoặc con chết bé ở đây không,
(vợ tơi có sinh cháu trai đầu lịng bị chết ngạt) chị dứt câu một cháu gái họ của tôi khóc um lên, cháu họ tơi khóc nức
nở, khóc kiểu trẻ con, hỏi mãi cháu vừa khóc vừa nói:


- Bố mẹ ơi! Bố mẹ ơi! Con đây, bố mẹ chẳng ai cịn nhớ tới con cả, ơng nội cho con đi cùng về gặp bố mẹ, bố mẹ ơi
con nhớ bố mẹ quá mà 20 năm rồi bố mẹ bỏ quên con, con nhớ bố mẹ quá bó mẹ ơi...


Cháu gào khóc thê thảm vợ chồng tơi cũng khóc theo cháu gào lên.


- Bố mẹ đẻ ra con con xấu số thiệt phận chết non mà bố mẹ khơng nhớ gì đến con cả, chỉ thờ người lớn thôi, không
bao giờ thờ cúng con, con về nhà thổ cơng tồn đuổi con thơi, nếu còn sống con hai chục tuổi rồi, con cũng là người
chứ sao không cho con một chỗ thờ, mà quên hẳn con đi như thế…bố mẹ cho con đi về nhà mình với, con bé cũng là
người chứ, con thương mẹ lắm mẹ ơi…bố mẹ ơi…


Cháu nức nở kể:


- Bố mẹ biết không ông mới đi đón con về ở mấy năm nay ( bố tơi mới mất cách đây vài năm vì tai nạn) mà con nói
cho bố mẹ biết ơng nội chết oan đấy, bố mẹ gửi quần áo cho con xin hai bộ, cho con xin ít tiền…


Tơi giật bắn cả người vì lời cháu cho biết, thú thực nhà tơi cứ nghĩ cháu không thành người, phong tục quê tôi người


nhỏ mất khơng thờ. Cháu nói nhiều, tơi chỉ kể lại những chuyện có liên quan về sau, sau rồi cháu bảo ông muốn về
gặp bố mẹ, rồi cháu gọi “ ông nội ơi lên đi ” Cháu gọi dứt lời thì một cháu khác kêu đau đầu và cháu quay tít người
rồi khóc nức nở và nhận là bố tơi, bố tơi nói bố tơi bị chết oan chứ chưa hết số, nam tào chưa gạch sổ, bố tơi chết vì
tìm nhầm mộ người khác mang về nhà mình, bố tơi bị người này đẩy vào xe cho tai nạn chết, ( Trước khi mất bố tơi
tìm mộ ơng nội tơi thất lạc qua thầy L ) cụ thể thế nào thì lúc đó tơi khơng rõ lắm, chỉ biết sau khi tìm được mộ về
xây mộ xong là bố tôi bị tai nạn chết, tôi hỏi mộ ông ở chỗ nào để chúng tơi đi tìm thì bố tơi hét lên.


- Thơi! Khơng có tìm kiếm gì hết, tao chết tao sợ lắm rồi, khơng có mộ thì thơi chứ đừng có tìm địi gì hết, tao cấm
chúng mày đi tìm mộ ơng nội nhớ chưa, chưa biết chết hay sao mà cịn địi đi tìm, nhìn gương bố mày đây này các
con ơi….làm sao mà tao chết, tao đang đi bộ cơ mà….


Sau khi hồn bố tôi ra khỏi người, tỉnh táo lại cháu kể lúc nghe cháu bên cạnh kêu to “ ông nội ơi về đi ” thì cháu thấy
đầu óc ong ong rồi như người bị choáng, nâng nâng người như người say, ruột gan cháu cồn cào như người nạo, mắt
mũi tối xầm và cháu khơng cịn biết trời đất gì nữa…


Tơi kể hồn tồn sự thật, tơi cảm giác một trong những người bị vong nhập khi áp, họ hồn tồn như người bị chết
lâm sàng khơng nhận biết được một cái gì nữa nhưng chuyện do vong nhập nói thì tơi phải băn khoăn suy nghĩ, tơi có
trao đổi chuyện này với nhà ngoại cảm, chị nói chị chỉ là người có khả năng áp vong và tìm mộ thơi chứ chị khơng
hiểu nhiều về thế giới âm.


Hồn con tôi về nhập là một bất ngờ, những lời vong nói hồn tồn chính xác, cháu tơi bị hồn con nhập cịn trẻ mới
hơn hai mươi tuổi lại ở quê không thể biết chuyện gia đình của gia đình tơi một cách chi tiết như lời vong nói.


Chuyện về vong hồn bố tơi nói là một bất ngờ tới choáng váng, thế giới âm khó hiểu q, quả là bố tơi có tìm mộ ông
nội tôi nhưng đầu cuối ra sao thì tôi lại khơng biết vì chúng tơi ở xa, hơn nữa bố tơi lúc sống khơng kể rõ đã tìm ơng
nội tơi như thế nào, nếu đúng như lời vong nói thì bố tơi chết có một lý do…


</div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18>

tin những chuyện về tâm linh mà không chịu tìm hiểu về lĩnh vực này.


Tơi ân hận đã khơng vào cuộc để hiểu và phân tích phải trái lợi hại cho người thân.



Tơi tự hỏi mình khơng biết cuộc sống của thế giới bên kia thực chất như thế nào? Tơi nhủ với lịng mình tìm hiểu thế
giới tâm linh sẽ là một phần việc trong cuộc đời của mình.


Nguyễn Phúc Thiện.


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×