Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (296.56 KB, 16 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
- Nam Cao sinh
năm 1917, tại
làng Đại
- Xuất thân trong
một gia đình trung
nơng
- Sống cuộc sống
của người trí thức
chân chính:
+ Trước cách mạng: lay
lắt vì thất nghiệp
-<b><sub>Người mới gặp Nam </sub></b>
<b>Cao thường nhận xét: </b>
<i><b>“Anh ta lạnh lùng quá, </b></i>
<i><b>kéo mép lên mới nẻ được </b></i>
<i><b>một nụ cười khó nhọc”</b></i>
-<b><sub>Nam Cao tự nhận </sub></b>
<b>mình có “</b><i><b>cái mặt không </b></i>
<i><b>chơi được”</b></i>
-<b><sub>Trong tác phẩm Nam </sub></b>
<b>“ Hạnh phúc là một cái </b>
<b>chăn quá hẹp. Người này </b>
<b>co thì người kia bị hở”</b>
<b>“Kẻ mạnh không phải là </b>
<b>kẻ giẫm lên vai kẻ khác để </b>
<b>thỏa mãn lịng ích kỷ. Kẻ </b>
<b>mạnh chính là kẻ giúp đỡ </b>
<b>kẻ khác trên đơi vai </b>
<i><b>1.</b></i> <i><b>Quan điểm nghệ thuật</b></i>
<b>- Nam Cao thể hiện trực tiếp </b>
<b>quan điểm về nghệ thuật qua </b>
<b>một số tác phẩm tác phẩm:</b>
<b> </b><i><b>“ Nghệ thuật không cần </b></i>
<i><b>phải là ánh trăng lừa dối, </b></i>
<i><b>không nên ánh trăng lừa dối; </b></i>
<i><b>nghệ thuật có thể chỉ là tiếng </b></i>
<i><b>đau khổ kia, thoát ra từ những </b></i>
<i><b>tiếng lầm than”</b></i>
<i><b>“Văn chương không cầm đến những người thợ </b></i>
<i><b>khéo tay, làm theo một vài kiểu mẫu đưa cho. Văn </b></i>
<i><b>chương chỉ dung nạp được những người biết đào </b></i>
<i><b>sâu, tìm tịi, khơi những nguồn chưa ai khơi, và </b></i>
<i><b>sáng tạo những cái gì chưa có …)</b></i>
<i><b>( Đời thừa) </b></i>
<i><b>“ Sự cẩu thả trong bất cứ nghề gì cũng là một sự </b></i>
<i><b>bất lương rồi. Nhưng sự cẩu thả trong văn chương </b></i>
<i><b>thì thật là đê tiện”</b></i>
<i><b>* Đề tài người trí thức nghèo</b></i>
- <b><sub>Nhân vật chính trong các tác phẩm viết về </sub></b>
<b>người trí thức nghèo thường là: </b>
<b>+ Những nhà văn nghèo </b><i><b>( Hộ - Đời thừa)</b></i>
<b>+ Những viên chức nghèo </b><i><b>( Oanh, Thứ - Sống </b></i>
<i><b>mòn)</b></i>
•<i><b><sub>Đề tài người nơng dân nghèo</sub></b></i>
<i><b>- </b><b>Lấy ngun mẫu từ những người quen biết, thân </b></i>
<b>Người nơng dân bị bần </b>
<b>cùng hóa</b>
-<b><sub>Truyện ngắn “ Đôi mắt” (1948)</sub></b>
-<b><sub>Nhật ký “Ở Rừng” (1948) …</sub></b>
<b>- Tập kí</b>
<b>sự: </b>
-<b><sub>Xây dựng nhân vật điển hình, chân thực. Đi </sub></b>
<b>sâu vào ngõ ngách tâm tư sâu kín để diễn tả nội </b>
<b>tâm.</b>
-<b><sub> Dựng truyện, kể chuyện theo quan điểm nhân </sub></b>
<b>vật.</b>
-<b><sub> Giọng văn chua chát, lạnh lùng mà đằm thắm </sub></b>