Tải bản đầy đủ (.doc) (20 trang)

tap san ki niem 2011

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (2.24 MB, 20 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

T


<i><b>rong muôn vàn màu xanh non mơn man của lá điểm tô bởi sắc màu</b></i>
<i><b>rực rỡ của hoa ta vẫn thấy hiển hiện màu phấn trắng của Thầy trò</b></i>


<i><b>Trng THCS Tam Hp . Ni ấy có những con ngời đang ngày đêm</b></i>
<i><b>miệt mài ơm mầm, chăm cho cây nở hoa kết trái . Và cũng từ nơi ấy,</b></i>“ ”


<i><b>đã và đang có biết bao lồi hoa toả khắp bốn phơng, góp hơng sắc</b></i>
<i><b>cho i thờm ti thm.</b></i>


<i><b> Nhứng con ngời chăm hoa Phấn trắng luôn nhiệt tình, yêu nghề</b></i>


<i><b>trỏch nhiệm, luôn vững vàng trớc thử thách phong ba. Ngời Thầy đa</b></i>
<i><b>lớp học trò qua bến bờ tri thức để rồi cịn lại bên mình khơng ai. Và</b></i>
<i><b>trong cuộc hành trình ấy, những Thầy Cơ giáo , ngời ơm mầm xanh</b></i>
<i><b>cho đất nớc đều có những tâm t tình cảm. Có thể là của bạn, của tơi</b></i>
<i><b>và của tất cả chúng ta. Hãy đến bên nhau để cùng cảm, cùng hiểu và</b></i>
<i><b>cùng thêm niềm tinvững bớc để vờn hoa phấn trắng mãi vững bền</b></i>“ “


<i><b>theo năm tháng và để chẳng thể nào quên.</b></i>


<i><b>Nhân kỉ niệm ngày nhà giáo Việt nam, Cơ và trị Chi đội 9G xin ra</b></i>
<i><b>mắt tập san Phấn Trắng bày tỏ lòng biết ơn với các Thầy Cơ giáo</b></i>“ ”


<i><b>của mình đồng thời cũng để nhắc nhở rằng Ăn quả phải nhớ kẻ</b></i>”


<i><b>trồng cây . Xin quý bạn đọc cùng đón nhận và chia sẻ.</b></i>”


<i><b>Ban biªn tËp</b></i>

<i>.</i>




“Tríc häc lƠ, sau häc văn


Khổng Tử



</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Trong ngy ny cỏc hc sinh thờng đến tặng hoa và biếu quà cho các
thầy cô giáo . Ngành giáo dục cũng thờng nhân dịp này đánh giá lại hoạt
động giáo dục và lập phơng hớng nâng cao chất lợng giáo dục.


<i><b>LÞch sư</b></i>


Tháng 7 năm 1946 một tổ chức Quốc tế các nhà giáo tiến bộ đợc thành
lập ở Paris( thủ đô nớc Pháp) đã lấy tên là F.l.S.E ( Liên hiệp quốc tế các
cơng đồn giáo dục)


Trong những năm kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lợc, cơng đồn
giáo dục Việt Nam đã quan hệ với FlSE để tranh thủ các diễn đàn quốc
tế tố cáo âm mu tội ác của bọn đế quốc xâm lợc đối với nhân dân ta
cũng nh đối với giáo viên và học sinh đồng thời giới thiệu những thành
tích của nền giáo dục cách mạng, tranh thủ sự đồng tình ủng hộ của giáo
giới trên tồn thế giới đối với cuộc kháng chiến chính nghĩa của nhân
dân ta.


Sau khi thành lập một thời gian ngắn ( thành lập ngày 22-7-1951) Cơng
đồn giáo dục Việt Nam đã đợc kết nạp làm thành viên của FlSE và đợc
mời dự hội nghị của FlSE ở Vienee ( Thủ đô nớc áo) mùa xuân năm
1953. Đoàn Việt Nam do Thứ trởng Bộ giáo dục Nguyễn Khánh Toàn
làm trởng đoàn.Từ 26 đến 30-8-1957 tại thủ đơ Vacxava, hội nghị FlSE
có 57 nớc dự. Cơng đồn giáo dục Việt Nam có tham gia quyết định lấy
ngày 20/11 /1958 ngày “Quốc tế hiến chơng các nhà giáo”lần đầu tiên
đợc tổ chức trên toàn Miền Bắc nớc ta. Những năm sau đó cịn đợc tổ
chức ở các vùnggiải phóng ở miền Nam. Hàng năm vào dịp kỉ niệm


20-11 cơ quan tiêu biểu ban giáo dục thờng xuất bản , phát hành một số tập
san đặc biệt để cổ vũ tinh thần đấu tranh của giáo giới trong các vùng
tạm chiến ,động viên tinh thần chịu đựng gian khổ của anh chị em giáo
viên kháng chiến .


Sau ngày đất nớc đợc thống nhất , giáo giới Việt Nam đồn kết nhất trí
xây dựng nền giáo dục theo đờng lối của Đảng cộng sản Việt Nam, theo
định hớng xã hội chủ nghĩa.


Tóm lại: Ngày quốc tế hiến chơng các nhà giáo là một hoạt động quốc
tế của cơng đồn giáo dục Việt Nam. Nó hồn thành nhiệm vụ lịch sử
của nó. Ngày nhà giáo Việt Nam là ngày của toàn dân do nhà nớc ban
hành văn bản quy phạm pháp luật quy định chủ trì tổ chức kỉ niệm là
chính quyền và hội đồng giáo dục các cấp. Chúng ta cần phải tuyên
truyền cho mọi ngời hiểu đúng ý nghĩa ngày nhà giáo Việt Nam và tổ
chức thực hiện tốt.


n quả nhớ kẻ trồng cây, uống nớc nhớ ngời đào giếng ...Từ thuở ấu
thơ cắp sách đến trờng chúng ta đã đợc thầy cô dạy dỗ những điều
đó, những bài học đạo đức đầu tiên ó giỳp chỳng ta nờn ngi nh
hụm nay.


<i>ă</i>



L mt ngi Việt Nam chúng ta không thể nào quên truyền thống tôn s
trọng đạo mà cha ông ta đã truyền dạy từ bao đời nay. Không Thầy đố
mày làm nên…


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

ta thành công trên con đờng học vấn . Ngày 20-11 hàng năm , ngày lễ và
cũng là ngày vui của các thầy cô giáo , ngày để chúng ta bày tỏ lòng


biết ơn đến những ngời cha ngời mẹ thứ hai đã dạy dỗ chúng ta nên
ng-ời.Chúng em hứa sẽ luôn cố gắng làm một ngời hữu ích cho xã hội .
Nguyện không bao giờ quên ơn thầy cô.


TËp thĨ líp 9G



<b>Thơ tặng Thầy Cơ 20-11</b>



Em vẫn thường nhắc đến mùa thu
Bông cúc vàng cánh mềm như tuổi nhỏ


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

Đọc chữ O cơ dặn phải trịn mơi
Chỉ vậy thơi, chao ơi, sao mà khó!


Lỗi tại con chuồn chuồn cánh đỏ
Mải rong chơi nên em chẳng thuộc bài


Chỉ mỗi chữ O em đọc sai
Dường như cô già đi mấy tuổi
Đến khi em hiểu điều đơn giản ấy


Cô giáo ơi, tóc cơ bạc hết rồi!
Em hiểu, mỗi sợi tóc đổi màu kia
Là một lớp người lớn lên và biết sống


Mặt đất như trời xanh mơ mộng
Bông cúc vàng nên buổi sáng vô tư.


Khởi đầu cho một chuyến đi xa
Lối trường cũ thoảng hương cỏ mật


Bài tập đọc khóa bình minh thứ nhất


Cả cuộc đời cơ dõi bóng theo em ...


Thái Thị Khánh Huyền


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

<b>Dù đục dù trong con sông vẫn chảy</b>


<b>Dù cao dù thấp cây lá vẫn xanh</b>


<b>Dù người phàm tục hay kẻ tu hành</b>



<b>Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó</b>


<b>Sao ta khơng trịn ngay tự trong tâm</b>



<b>Đất ơm ấp cho mọi hạt nảy mầm</b>



<b>Nhưng chồi tự vươn lên kiếm tìm ánh sáng</b>


<b>Nếu tất cả đường đời đều trơn láng</b>



<b>Chắc gì ta đã nhận được ra ta.</b>



<b>THẦY</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lịng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...


Lớp học trị ra đi, cịn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng


Và thầy là người đưa đò cần mẫn


Cho chúng con định hướng tương lai


Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa


Gọi tiếng thầy với tất cả tin u ...


Nơ cêi d©n gian



 Có ni đợc khơng?


<b>Một anh, vợ có thai mới 7 tháng mà đã sinh con. Anh sợ nuôi khồng</b>
<b>đợc, gặp ai cũng hỏi. Một ngời bạn an ủi: Khơng can gì mà sợ, bà </b>“
<b>tơi sinh ra Bố tôi cũng đẻ non trớc hai tháng đấy!</b>


<b>- Thế à? Rồi có ni đợc khơng?</b>


Chµo hái



Anh chàng nọ ở nhà vợ tại một vùng quê, đợc ngời nhà dặn là phải luôn
chào hỏi mọi ngời xung quanh.


Một hôm anh ta ra đờng và thấy một ngời đang đốn cành trên một cây cao,
anh liền ra dấu gọi, ngời kia dừng việc xuống, hỏi: - Có chuyện gì thế?
-Có gì đâu! Bác làm việc vất vả q phải khơng?


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

Sau bi tham quan ë ViƯn B¶o tàng lịch sử, Cô giáo hỏi cả
lớp:


- Ny, cỏc em có nhận xét gì về t tởng chủ đạo mà toàn bộ


bảo tàng thể hiện trong cách trng bày của mình khơng?


Một em nhạnh nhảu giơ tay trả lời: - Tha cơ tất cả đều nói lên
một chủ đề đợc nhấn mạnh và lặp đi lặp lại là “ không đợc sờ
vào hiện vật” ạ!


Đào ngọc Hồng
Cái thớc


Thầy: Em nào cho thầy biết câu Ngàn thớc lên cao ngàn thớc xuống của
Quang Dũng trong Tây Tiến gợi cho em cảm xúc gì?


HS: Tha Thy,cõu th gi cho em nh đến cái thớc xây của bố em mỗi khi
mang sổ liên lạc về nhà . Cũng chính vì vậy em thy au .


Thầy và cả lớp ?!?


<i><b> Trơng Văn Huy</b></i>


Mt v tai nn giao thơng vừa xảy ra ngồi đờng phố. Mọi ngời
tị mị chen nhau vào xem. Một anh lính đến chậm không tài nào xem
đ-ợc. Tức quá, Anh ta la hét tống lên: “ <i><b>Tơi là Bố của nạn nhân đây</b></i>.”
Mọi ngời nghe thấy vậy liền tránh ra cho anh ta vào xem <i><b>kẻ bị nạn là </b></i>
<i><b>một con chó vừa bị cán chết</b></i>.


<b>KiÕm ®iĨm</b>


<i> Tóc dài: Thầy giáo dặn chỉ vẽ một con mèo, sao cậu lại vẽ hai con?</i>
<i>Tóc ngắn: </i><b>Lần trớc tớ vẽ một con đợc 5 điểm, còn lần này tớ vẽ hai </b>
<b>con thì nhất định tớ sẽ kiếm điểm 10!</b>



<i>Tãc dµi: Bã tay.com! </i>


Trờng em ngói mới đỏ tơi
Là nơi ni dỡng tơng lai sáng ngời


Ngày ngày cất bớc đến trờng
Học nờn ch ngha mi l con ngoan


Thầy cô giảng dạy nhiệt tình
Mong sao em lớn là ngời thành công


Mai ny đất nớc vẻ vang
Công ơn thầy dạy nụ cời trên mơi


Chúng em vui sớng vơ cùng
Vì đợc Thầy đã tận tình dạy cho


Thầy cơ là những con thuyền
Chèo đa em đến gặp bờ tơng lai
Hôm nay nhân dịp là ngày Thầy cô


Chúng em bày tỏ công ơn
Mong sao đạt đợc điểm mời tặng cơ


NiỊm vui síng nhÊt cđa c«
ChØ mong có vậy là cô vui mừng


Chúng em yêu quý vô cùng
Niềm vui cô nở nụ cời trên môi



</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

Thân tôi là hoa là cỏ
Thuở nhỏ Thầy dạy bao điều
Nhng tôi không hiểu đợc nhiều
Nên Thầy hay mắng và cng bun


Ôi những lời mắng ngọt ngào
Của thầy cô năm ấy


Giờ đây Tôi đ hiểuÃ
Thầy chỉ thơng mình thôi
Thầy sợ tôi h nên không nói


Mà chỉ giữ trong lòng
Chúng tôi luôn làm thầy buồn


Thầy buồn mà mình cứ quấy
Đến lúc hiểu ra thì phải xa mái trờng


Không chịu học thì phải về làm vờn
Lúc xa bút sách theo thầy
Nay thì cuốc cày theo trâu


Từ nay không còn hi vọng
Cái hi vọng mà hằng ấp ủ


Hi vọng nhng mà nhác học cũng chịu thôi
Lúc mình phải học thì cứ lo chơi


Tới khi đ muộn bẽ bàng trách aiÃ



Chỉ trách sao mình quá dại
Trách ông trời sao không nhắc nhở


Sao khơng bắt mình siêng học
Nhng đó chỉ là trách h vụ


Chứ trách trời sao nổi


Quay đi quay lại chỉ nên trách mình
Ngàn lời muốn nói nhng chỉ một câu


Cám ơn Thầy vì tất cả


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

<b>Hin Chng nh giáo đến rồi</b>
<b>Em dâng tranh báo chúc mừng Thầy cơ</b>


<b>Nhí lời giảng dạy sớm tra</b>
<b>Chúng em ra sức thi đua</b>
<b>Điểm yếu, điểm yếu xoá dần</b>
<b>Điểm tớ điểm khá dành phần vỊ tay</b>


<b>Lao động hớng nghiệp hăng say</b>
<b>Góp phần xây dựng trng ngy p ti</b>


<b>Nguyễn Thị Thoa</b>


Cô ơi

!



<i>Ri mỏi trng thõn yêu</i>


<i>Bao năm rồi cô nhỉ</i>
<i>Trong em luôn đọng lại</i>
<i>Lời dạy bo ca cụ</i>


Ngày ấy vào mùa thu
Bớc chân em rộn rÃ


Cô không lời từ giÃ
Xa trờng tự lúc nào
<i>Em ngỡ nh chiêm bao</i>


<i>Cô về đâu chẳng biết</i>
<i>Vẫn vang lời tha thiết</i>
<i>Từ giọng cô dịu hiền</i>


Thời gian bớc triền miên
Cô cha lần quay lại
Chúng em nhớ cô mÃi


Mong Thầy cô trở về
<i>Lúc xa cô vỗ về</i>


<i>Nay chỳng em khụn ln</i>
<i>Ngy ri trờng gần đến</i>
<i>Bao giờ gặp lại cô.</i>


Nguyễn văn Linh


Lời ru của Thầy
Mỗi nghề có một lời ru



Dở hay Thầy cũng chọn khúc ru này
Lời ru của gió màu mây


Con sụng ca m ng cy ca cha


Bắt đầu cái tuổi lên ba


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

Tỡnh yờu chng cú bậc thềm cuối đâu!
Thầy khơng ru đủ nghìn câu


Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời
Tuổi thơ em có một thi


Ước mơ thì rộng nh trời, ngàn năm


Nh ru ánh lửa trong hồn


Cái hoa trong lá cái, cái mầm trong cây
Thầy ru hết cả mê say


Mong cho trn c m đầy của em
Mẹ ru em ngủ trịn đêm


ThÇy ru khi mặt trời lên mỗi ngày
Trong em hạt chữ xếp dày


Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm


T trong vũm mỏt ngôi trờng


Xin lời ru đợc dẫn đờng em đi


( Con đờng thầy ngỡ đơi khi
Tuổi thơ lăn một vịng bi tới rồi)
Hẳn là thầy cũng già thơi


Hố thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì dù phấn trắng bảng đen


Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình


Đậu Vân Anh


<b>Ngi lỏi ũ trờn dũng i</b>
Mt dịng đời-một dịng sơng
Mờy ai là kẻ đứng trơng bến bờ
Muốn qua sơng phải có đị


Đờng đời mn bớc phải nhờ ngời đa…
Tháng năm đầu dãi nắng ma


Con đị trí thức Thầy đa bao ngời
Qua sông gửi lại nụ cời


Tình u con gửi lại ngời cha thơng
Con đị mộc-mái u sng


Theo con đi khắp muôn phơng sau này
Khúc sông Êy vÉn ngµy ngµy



Thầy đa những chuyến đị đầy qua sơng
Nhớ thầy


<i>Khi em mải nhìn ngu ngơ qua cửa</i>
<i>Thầy ân cần âu yếm đến bên em</i>
<i>Viết bài đi ơi cô bộ du hin</i>


<i>Bảng sẽ khóc nếu không nhìn thấy nó</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

Phấn vơng trên mái tóc điểm sơng
Rớt xuống theo nhng thao thc ờm trng


Rơi mất cả tuổi thầy theo năm tháng
<i>Có những lúc mắt Thầy nh bÃng lÃng</i>


<i>Hạt buồn theo những lời giảng ấm nồng</i>
<i>Bụi thời gian nh chợt bỗng mênh mông</i>
<i>Nào ai biết lòng thầy không tĩnh lỈng</i>


Rơi rơi mãi những cơn ma bụi phấn
Trên suốt cuộc i thy vn khụng mng


Bục giảng trên cao nh chợt thênh thang
Thầy trơ trọi mang khuôn vàng trao lại
<i>Có những lóc lêi thÇy vang vang m·i</i>


<i>Hạt phấn rơi đầy trên vai áo thầy tôi</i>
<i>Bụi rơi rơi trong suốt cả cuộc đời </i>


<i>Nào nào ngăn đợc lòng thầy nh biển rộng</i>



Em bỗng thấy cả lịng mình trầm lắng
u làm sao hình bón quá thân thơng
Phút giây xa những buổi ở giảng ng


Này là bạn là thầy là phấn trắng.
Trần Thị Hải Lý


<i>C mi nm hc đến chúng em lại chờ những giây phút thiêng</i>
<i>liêng nhất , những giây phút để chúng em bày tỏ tấm lòng chân thành</i>
<i>của chúng em trong ngày 20-11 này.</i>


<i>Chúng em không bao giờ quên những giây phút mới cắp sách tới trờng,</i>
<i>Thầy cô dạy bảo nh cha mẹ của chúng em . Giờ đây đã là học sinh cuối</i>
<i>cấp hai thì tình cảm cơ trị càng thắm thiết. Để chúng em đợc nh ngày</i>
<i>hôm nay một số thầy cô đã không quản ngại đờng xa để đến dạy bảo</i>
<i>cho chúng em cái chữ cái nết, có những cơ giáo đã rng rng nớc mắt vì</i>
<i>những học trị khơng ngoan ngỗn nhng các cô vẫn không lùi bớc,</i>
<i>không chán nản. Vào đầu năm học, vào ngày lễ khai giảng thì chúng em</i>
<i>ln đợc nghe những lời khun mà thầy hiệu trởng thờng nhắc nhở</i>
<i>chúng em đó là Thầy và trò trờng THCS Tam Hợp quyết tâm thực hiện</i>
<i>tốt phong trào thiđua Xây dựng tr</i>“ <i>ờng học thân thiện,học sinh tích</i>
<i>cực . Chúng em xin hứa sẽ cố gắng học tập và rèn luyện để khơng phụ</i>”
<i>lịng Thầy cơ.</i>


<i> Nguyễn Văn Đông </i>
<i>Chào các bạn!</i>


<i>Mỡmh l mt cõy xanh trong rng, cú tên gọi cây si . Mình là một cái</i>“ ”
<i>cây rất mệt nhọc,các cậu biết khơng? suốt ngày mình khơng đợc thở bởi</i>


<i>các mùi khói độc hại của ngời dân vùng núi. Nhiều ngời dân ở vùng này</i>
<i>suốt ngày đốt rừng làm nơng ,làm rẫy, họ suốt ngày cứ làm công việc</i>
<i>này thôi. Việc đốt rừng làm rẫy làm ảnh hởng đế mơi trờng , khói bay</i>
<i>mù mịt làm mình suốt ngày khơng chịu đợc .Các cậu biết khơng ? do </i>
<i>ng-ời dân đốt phá rừng quá nhiều cho nên đợt bãovừa rồi lũ quét hết của</i>
<i>cải và sạt lở đất của nhiều gia đình gây ra bao nỗi đau thơng. Khơng</i>
<i>những mất hết của cải mà cịn mất cả ngời thân nữa. Đó là cha kể đến</i>
<i>việc động đất . Cứ mỗi lần động đất thì cịn khủng khiếp hơn cả lũ lụt.</i>
<i>Các bạn biết vì sao khơng? bởi vì do ngời dân chặt phá rừng và đốt</i>
<i>rừng gây nên việc này, nếu biết bảo vệ rừng thì lũ qt , sạt lở đất sẽ</i>
<i>khơng có. Vì vậy mình và một số lồi cây trong rừng đã tun tuyên</i>
<i>truyền phát động những cây khác để chống lại sự phá hoại của ngời dân</i>
<i>và trả lại sự bình yên cho con ngời. Các bạn ơi, hãy cùng chúng mình</i>
<i>bảo vệ cây xanh để có một luồng khơng khí trong lành, mát mẻ.Không</i>
<i>bị ô nhiễm môi trờng và sẽ không có những trận động đất kinh hồng</i>
<i>nữa. Hãy cho con ngời biết đợc tầm quan trọng của chúng tớ để giúp</i>
<i>đỡ, bảo vệ. Đem lại sự bình yên cho con ngịi.</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>

<i><b> Lª ThÞ Long</b></i>





Quá khứ của thầy


Sách là hoa cho thơm mãi một đời người
Bút là gươm cho đông về man mác
Mười bảy tuổi thầy đi theo tiếng hát
Của con đò đất nước bốn ngàn năm
Dải Trường Sơn như một cánh buồm căng



Vươn sức trẻ đón trăm ngàn bom đạn
Bàn tay thầy vn cũn chai sn


</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

<i> Nỗi niềm gửi tặng thầy cô</i>


<i><b>Cm cha ỏo m tỡnh thng cụ thầy</b>”</i>


Lời thơ như vang vọng trong tâm hồn mỗi con người. Khi sinh ra, cha mẹ
cho ta hình hài, dáng đứng, cho ta dòng sữa mát lành và nuôi ta lớn lên. Rồi
cuộc đời lại bước sang một hướng đi mới khi ta cắp sách đến trường, cho ta
gặp những người cha, người mẹ thứ hai, nơi đó dịng sữa ngọt chính là
nguồn tri thức và lời cha dạy, là lời thúc giục, vẫy gọi ở ngoài kia khơi xa
của cuộc đời.


“Ngày ngày cắp sách đến trường Cơm cha áo mẹ tình thương cơ thầy”
Lời thơ như vang vọng trong tâm hồn mỗi con người. Khi sinh ra, cha mẹ
cho ta hình hài, dáng đứng, cho ta dịng sữa mát lành và nuôi ta lớn lên. Rồi
cuộc đời lại bước sang một hướng đi mới khi ta cắp sách đến trường, cho ta
gặp những người cha, người mẹ thứ hai, nơi đó dịng sữa ngọt chính là
nguồn tri thức và lời cha dạy, là lời thúc giục, vẫy gọi ở ngoài kia khơi xa
của cuộc đời. Cơng ơn trời bể đó, chúng em khơng một phút lãng qn, vì
vậy ngày hơm nay – ngày lễ các nhà giáo Việt Nam 20 – 11 cho chúng con
được bày tỏ lịng mình, được nói lên những tâm tư, suy nghĩ về các thầy, các
cô thân yêu. Thầy cô ơi! Hai tiếng gọi thân thương con mang trong tim suốt
cuộc đời. Dẫu có đi hết chiều dài của cuộc sống, con vẫn chưa đi hết lời thầy
cơ chỉ dạy; dẫu có bước lên muôn đỉnh vinh quang con vẫn biết rằng, người
nâng bước cho con trên từng bậc thang là đôi tay không bao giờ mệt mỏi của
các thầy, các cơ. “Thời gian qua mùa thu nay có khác Bao chuyến đị qua
chốn ấy sơng sau Nghĩa thầy cơ một đời không trả hết Dẫu đời con qua mấy
nhịp cầu” Có ai đó đã từng nói rằng “Tuổi học trị cũng như người thợ đang
xây nền móng cho tịa nhà...”, con cũng như bao đứa trẻ kia, vơ tư đùa


nghịch để đôi khi tự làm vỡ những viên gạch của đời mình. Con đâu biết sau
lưng mình là bóng dáng thầy cơ hao gầy theo năm tháng, mong mỏi cho con
từng bước trưởng thành để đến khi nhận ra con chợt thấy bâng khuâng, nuối
tiếc. Tình thương u trân trọng đó, chúng con muốn gửi đến không chỉ là
hôm nay mà lớp lớp thế hệ thầy cô cuả ngày hôm qua, của ngày mai ... như
truyền thống “Tôn sư trọng đạo” cha mẹ dạy con từ thưở lọt lòng. Sinh ra
trong cuộc đời, khơng ai có biết được tương lai của đời mình nhưng mỗi
chúng con nhận thức được rằng: tri thức chính là hạt giống mà thầy cơ ươm
mầm trong tim mỗi học trị. Cây có đơm hoa kết quả, quả có chín ngọt lành
hay khơng chính là sự vun đắp của chúng con dưới sự chỉ dạy của thầy cơ.
Qua bao lứa tuổi học trị – bao mùa cây đơm hoa kết trái, thầy cơ vẫn âm
thầm, lặng lẽ. có mấy ai quay về trường cũ, cũng như cây cây kia chỉ mãi
vươn lên trời xanh nhưng thầy cô vẫn luôn giữ vững niềm tin và biết rằng ở
trên cao kia là ánh sáng của chân lý, là những đứa con càng khắc ghi thêm
những cống hiến âm thầm, lặng lẽ. Chúng con muốn được cảm ơn thật nhiều
vì tình yêu thương, che chở của các thầy, các cô nhưng lời con nói làm sao
kể hết ân tình. Tự khắc ghi trong tâm trí mình, chúng con nguyện là những
đứa con ngoan, trò giỏi, xứng đáng với biết bao cơng sức, ân tình của thầy
cơ.


</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

<i><b> Th gửi </b></i>


<b>Chào bạn!</b>


Mỡnh l cõy a l cõy c th sinh ra và lớn lên trong rừng. Mình
là một thành viên trong khu rừng và đợc biết cậu là ngời đang tìm hiểu
để tuyên truyền bảo vệ rừng, mình viết th này là muốn nói rõ hơn về
chúng mình cho cậu hiểu.


Từ xa đến nay chúng mình ln cóvai trò rất quan trọng, ngày xa


khi vẫn còn chiến tranh chúng mình đã sống tập trung để tạo cho Đảng
và nhà nớc một nơi làm việc bí mật. Cịn bây giờ là hứng cho con ngời
những cơn bão lũ nguy hiểm khủng khiếp và vô cùng tàn khốc. Hứng
bụi thanh lọc mơi trờng, hấp thụ khí cácboníc qua qáu trình quang hợp
của cây diễn ra dới ánh sáng mặt trời thải ra mơi trờng khí ơxi trong
lành và là nơi để phát triển du lịch hấp dẫn. Đôi khi trong đời sống giản
dị thì là hoa quả xinh xắn thơm ngon vô cùng bổ dỡng hay chữa những
căn bệnh hiểm nghèo. Chúng mình cịn là nơi tạo điều kiện cho động vật
sống và sinh sản nh chim, hơu, nai, sóc…Khơng chỉ vậy khi khơng cịn
phát triển nữa thì lại đợc chế tạo thành những đồ gia dụng nh giờng,
bàn, ghế, tủ, …hầu nh suốt cuộc đời cống hiến vậy mà con ngời muốn
phá rừng làm rẫy, vì phá rừng làm rẫy cho họ thấy lợi nhuận trớc mắt
nhng họ đâu có nghĩ là sau này họ sẽ phải hứng chịu những cơn bão lũ
kinh hồng nh thế nào? Mình là cây cối thân gỗ rắn chắc mà chịu không
nổi huống gì những con ngời bằng da bằng thịt kia. Hiện thực rõ ràng
trong những ngày gần đây con ngời từ Miền Trung đến Miền Nam đang
phải khốn cực nh thế nào trớc thiên tai gây ra…Bạn thấy thế nào chứ
mình thì thật sự đau lịng. Vì vậy mình muốn cậu tuyên truyền cho mọi
ngời hiểu rằng việc khôi phục và phát triển rừng là then chốt giúp cho
con ngời thoát khỏi nỗi nguy hiểm trên và là cơ sở làm cho cuộc sống
con ngời đợc bình yên, phát triển bền vững.


Vậy nhé, cậu hãy giúp mình làm cho mọi ngời hiểu và thấy đợc
tầm quan trọng của chúng tớ để phát huy tiềm năng và uy lực sẵn có
trong mình bấy lâu nhé. Cảm ơn và chào tạm biệt. Hẹn gặp lại bạn vào
dịp khác.


<i><b> Thái Thị Khánh Huyền</b></i>





Khoảng cách, thời gian


Nhằm ngăn chặn bức xạ có hại, bạn nên làm việc với màn hình có
kính bảo vệ.


</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>

30 cm đối với ngời lớn và 40cm đối với trẻ nhỏ.


Sau mỗi khoảng thời gian 10 phút sử dụng máy tính, bạn nên nghỉ giải
lao. Đặc biệt, bạn nên chú ý ngồi ghế sao cho thật thoải mái, có độ cao
vừa phải để mắt bạn có thể ngang tầm màn hình.


TËp thĨ dơc cho m¾t


<i>Hãy tập những bài thể dục đơn giản , nh : Điều khiển cho con </i>
<i>ng-ơi đa đẩy từ bên này sang bên kia hoặc nhìn vào những đám cây xanh. </i>
<i>Bài này có tác dng nh liu phỏp mỏt xa mt.</i>


<i>Hoặc bạn cũng có thể dùng hai ngón tay trỏ day vào phần đầu của lông </i>
<i>mày khoảng hai phút rồi nghỉ một chút råi day tiÕp.</i>





<b>Thầy Ơi!...</b>


Con biết chúc thầy điều gì trong ngày lễ hôm nay ?


Con không muốn ca mãi điệp khúc "Nhân ngày 20 tháng 11,


chúng con xin kính chúc..." rồi tặng hoa, tặng q, rồi reo hị bơm


bốp vỗ tay . Thầy dạy chúng con đừng là cái máy .


Thầy dạy chúng con đừng ỷ lại . Hãy sống sao nên người! Hãy
trung thực, hãy là mình trước đã! Các em ơi, làm người thật khơng
dễ! Lũ chúng con lắng nghe đứa khẽ cười, đứa thở dài, đứa buồn
lặng lẽ.


Con biết chúc thầy điều gì trong ngày lễ hơm nay ?


</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>

mình? Đứa nào thấy trời vẫn xanh?


Trời vẫn xanh mà đời nhiều sắc. Người ba buổi vật lộn kiếm từng
đồng. Kẻ không ngủ hăm bốn trên hăm bốn giờ học hành tập
luyện. Kẻ ngày đêm rong chơi quên phát triển cộng đồng...
Con biết chúc thầy điều gì trong ngày lễ hôm nay ?


Trên tay con vẫn là hoa là quà tặng. Con bước đến trước thầy
đứng lặng. Chúng bạn giục: "Nói đi, nói gì đi". Con cúi mặt ấp
úng: "Xin thầy tha lỗi cho chúng con!". Thầy cười hiền run run đặt
tay lên vai con mắt đỏ. Không một tiếng reo cười . Không một
tiếng vỗ tay . Không như những năm trước, chúng con lặng lẽ cúi
đầu .




<b>X· luËn 20 -11</b>


<i>Tiết trời trở lạnh sang đông. Ngày 20-11 lại đến. Những kỷ niệm </i>
<i>về công ơn Thầy Cô giáo bỗng trổi dậy trong tiềm thức khiến mỗi chúng </i>
<i>ta lại nao nao xúc động. Nhanh thật! Mới đó mà gần mười năm đã trôi </i>


<i>qua kể từ ngày đầu tiên em cắp sách đi học. Gần mười năm em đến </i>
<i>trường được Thầy Cơ giảng dạy, mười năm mà tình nghĩa của Thầy Cô </i>
<i>ngọt ngào quyện theo mỗi bước tiến của em. Và bây giờ đây chúng em </i>
<i>đang ở ngôi trường Tam Hợp thân yêu, học lớp 9G với thầy cô mới </i>
<i>nhưng 2 tháng qua cũng đã là quá đủ để chúng em cảm nhận được tình </i>
<i>yêu thương mà các thầy các cô đã dành cho chúng em. Và chúng em </i>
<i>cảm thấy chúng em đã lớp 9 rồi mà vẫn như là học sinh lớp 1, mới bẽn </i>
<i>lẽn bước vào lớp.</i>


<i>Điều mà em đón nhận được ở tất cả các vị Thầy Cô ấy là tình</i>
<i>thương bao la vơ bờ bến. Đã bao lần em bắt gặp ở Thầy Cô nét phiền</i>
<i>muộn ưu tư khi chúng em chưa ngoan. Và cũng bao lần em nhìn thấy</i>
<i>những nụ cười rạng rỡ làm Thầy Cô trẻ hẳn lại mỗi lúc chúng em cố</i>


<i>gắng trong học tập. Cao cả thay những kỹ sư tâm hồn!</i>


<i>Thầy Cơ đã vì chúng em mà có quản ngại chi. Vậy mà đơi lúc chúng em</i>
<i>nào có hiểu ra điều đó làm cho Thầy Cơ phiền lịng. Chúng em đã từng</i>
<i>khơng chuẩn bị bài khi đến lớp, và viện lý là bài khó học. Nhưng tại sao</i>


<i>chúng em không hiểu rằng để giảng dạy cho dễ hiểu, Thầy Cô đã tốn</i>
<i>bao công sức chuẩn bị giáo án hằng đêm.</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17>

<i>từng câu, từng chữ... Còn biết bao câu hỏi tại sao, chúng em thật nông</i>
<i>nổi và đáng trách. Nhưng Thầy Cô bao giờ cũng sẵn sàng tha thứ bằng</i>


<i>tình thương yêu học trị nồng thắm. Ơi Thầy Cơ của chúng em!</i>
<i>Rồi khi em được công nhận là học sinh giỏi, cha mẹ, bạn bè và người</i>
<i>xung quanh đều khen ngợi. Nhưng em hiểu rằng, đằng sau thành tích đó</i>



<i>là những giọt mồ hơi và hơi ấm tình thương của Cơ. Em như một bơng</i>
<i>hoa, cịn Cơ là lịng đất. Hoa phải nhờ đất nuôi sống, nhờ đất lớn lên và</i>
<i>xinh đẹp tô điểm cho đời. Thế nhưng người ta chỉ khen hoa đẹp, mấy ai</i>


<i>nhớ đến nguồn gốc đã nuôi sống bông hoa.</i>


<i> Song, đất khơng bao giờ phiền lịng về điều đó, vẫn tháng tháng ngày</i>
<i>ngày ni sống vẻ đẹp cho đời. Cơ cũng vậy, như dịng nước chảy xi,</i>


<i>dạy dỗ chúng em mà khơng hề toan tính. Cho nên chúng em - những</i>
<i>bông hoa phải biết cội nguồn cho mình sức sống, mà tỏ lịng biết ơn đối</i>
<i>với Thầy Cô. Dù biết là nhớ ơn thế nào cho đủ, nhưng cũng phải tỏ chút</i>
<i>gì để thể hiện tinh thần uống nước nhớ nguồn. Lịng biết ơn đơi khi chỉ</i>
<i>là việc đến thăm viếng Thầy Cô mỗi dịp Tết, lễ... nhưng nó sẽ động viên</i>


<i>Thầy Cơ rất nhiều trong việc giảng dạy.</i>


<i> ...Một mùa Xuân mới lại sắp về. Chúng em thêm một tuổi, và tóc</i>
<i>Thầy Cơ cũng thêm nhiều sợi bạc. Tóc Thầy Cô đã bạc đi cho mùa Xuân</i>
<i>quê hương mãi mãi tươi xanh. Thầy Cơ, đó là tấm gương sáng tuyệt vời,</i>


<i>là ngọn đuốc thiêng liêng soi đường cho chúng em bước tới. Rồi mai kia</i>
<i>khi chúng em đã rời xa quê hương. Em đã vào đại học, tiếp tục con</i>
<i>đường học vấn của mình. Bước đường tương lai rộng mở trước mắt em.</i>
<i>Con đường ấy chính Thầy Cơ là người khai mở. Vì thế, cho dù đã trưởng</i>
<i>thành đến mấy, dù giữ vị trí nào trong xã hội, thì những hình bóng kính</i>
<i>u của Thầy Cơ mãi mãi ở bên em như nhắc nhở, động viên em trong</i>
<i>suốt cuộc đời. Hôm nay đây, với sự họp mặt đầy đủ của các thành viên</i>
<i>trong lớp 8 TN 1, chung em xin được kinh tặng cô những bông hoa tươi</i>
<i>thắm nhất, khơng chỉ là tấm lịng mà chúng em giành cho cơ mà cịn là</i>


<i>một lời hứa chân thực nhất chúng em muốn nói với cơ: Chúng em sẽ cố</i>
<i>gắng chăm ngoan hơn để khơng phụ lịng cơ đã mong mỏi ở chúng em.</i>


<i>Ngồi mẹ cha , thầy cơ là tất cả ,</i>
<i>Đã cho em đơi cánh bước vào đời</i>
<i>Trong lịng em mãi luôn thầm nhủ :</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18>

<b> </b>





</div>
<span class='text_page_counter'>(19)</span><div class='page_container' data-page=19>





<i> </i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(20)</span><div class='page_container' data-page=20></div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×