Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (81.68 KB, 9 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Tiết32:Lập dàn ý cho bài văn tự sự</b>
1. Tìm hiểu dàn ý của bài văn tự sự:
<b>Món quà sinh nhËt:</b>
<b>Vui thì vui thật, nh ng tơi vẫn cứ bồn chồn không yên. Không </b>
<b>hiểu sao cái Trinh, đứa bạn thân nhất của tôi, giờ này vẫn ch a </b>
<b>đến. Chẳng lẽ nó lại quên ngày vui của tôi? Không, con bé vốn </b>
<b>chu đáo lắm kia mà! Bạn bè đã bắt đầu ra về lác đác, tôi cũng </b>
<b>bồn chồn. Tôi không trách Trinh nữa mà bắt đầu lo. Hay là…</b>
<b>Trinh đã gặp tai nạn gỡ gia ng chng?</b>
<b>Tôi đang đăm chiêu nghĩ ngợi, chợt cái Thanh reo lên:</b>
<b>_ Kia rồi! Chị Trinh kia råi!</b>
<b>Tơi quay phắt ra cửa, nhìn thấy Trinh đang t ơi c ời đi vào sân. </b>
<b>Tôi chạy ào ra, xơ đổ cả ghế. Thấy Trinh bình th ờng, tự nhiên </b>
<b>tôi thấy tủi thân và giận Trinh. Tôi trách:</b>
-<b><sub>Sao bây giờ mới đến? T ởng quên ng ời ta ri? Ghột!</sub></b>
-<b><sub>Trinh c ởi lỏn lẻn, đầu hơi nghiêng nghiêng tr«ng thËt hiỊn </sub></b>
-<b><sub>Xe đâu khơng dắt vào, lại để ngồi cổng à?</sub></b>
-<b><sub>Trinh vÉn c êi kh«ng ra tiếng, lắc lắc đầu hất lọn tóc nặng ra sau, </sub></b>
<b>nói nhỏ nh ng ời có lỗi:</b>
-<b><sub>- Xe sáng nay anhToàn đi sớm.</sub></b>
-<b><sub>_ Thế đi bộ xuống đây à?</sub></b>
-<b><sub>Trinh không trả lời, chỉ mỉm c ời gật đầu.</sub></b>
-<b><sub>Tôi giận mình quá, thế mà cứ tách Trinh mÃi. Nhà Trinh m·i trªn </sub></b>
<b>Quảng bá, xuống đây cũng phải đến năm , sáu cây số, chứ có gần gì.</b>
-<b><sub>T«i kÐo trinh ngồi gần giữa bạn bè. Trinh mở chiếc lẵng m©y nhá, </sub></b>
<b>thận trọng lấy ra mấy bơng hồng vàng. Tất cả đều sửng sốt reo lên. </b>
<b>Cái Thanh vội cầm chiếc cốc đi múc n ớc. Mờy bạn khcs cũng xúm lại </b>
<b>trầm trồ nhìn ngắm. Trinh lại khẽ nâng lên một cành ổi. Còn </b>
<b>Lại những tiếng xuýt xoa bàn tán. Trinh c ời quay sang tôi:</b>
-<b><sub> Trang còn nhớ chùm ổi này không? không à? Quả của cây ổi găng góc </sub></b>
<b>ao y thụi!</b>
-<b><sub>Tôi à lên một tiếng, mi mắt bỗng nong nóng và sống mũi cay xộc. Tôi </sub></b><sub> </sub>
<b>nh ra rồi. Từ lâu lắm từ mấy tháng tr ớc, lúc ổi đang ra hoa, tơi có lên </b>
<b>nhà trinh chơi. Trinh dẫn tơi vào v ờn, đến góc bờ ao, Trinh nói nhỏ, vẻ bí </b>
<b>mật:</b>
-<b><sub> Trang! Trang! L¹i đây tớ cho xem cái này, hay lắm!</sub></b>
-<b><sub> Trinh lom khom, luồn qau những càn ổi la đà gần sát mt t, r li cho </sub></b>
<b>tôi luồn theo. đén góc ao, Trinh vÝt mét cµnh ỉi xa nhÊt, thÝch thó chỉ cho </b>
<b>tôi xem một chùm hoa trắng muốt. Trinh thì thào:</b>
-<b><sub>Cậu xem có thích không? cả một chùm mọc sát nhau nhé! Cây ổi này là </sub></b>
<b>ging i gng ngon nhất v ờn đấy. Quả to, cùi dày, ăn giũn v thm chng </b>
<b>kém gì lê. Tớ phát hiện ra chùm hoa này, tuyệt không? một, hai, basáu, </b>
<b>bảy, tám, phải hơn một chục hoa là ít. Mà lại nở chụm vào một đầu </b>
<b>cành mới thích chứ! </b>
-<b><sub> Thấy tôi chăm chú nhìn vào cành hoa ổi, trinh nói tiếp:</sub></b>
-<b><sub> Tớ đang có một âm m u này, Trang ạ. Rất thú vị nhé! Tôi gỈng hái </sub></b><sub>”</sub> <sub>’</sub>
<b>mãi, Trinh cũng khơng chịu nói. Trinh bảo ch a muốn nói bây giờ vì </b>
<b>muốn giành cho tôi một sự bất ngờ. Và bây giờ thì chùm ổi đã chín vàng </b>
<b>trên hai bàn tay tôi. nâng chùm ổi trên tay, giọng tôi run run:</b>
<b>Trinh vÉn lỈng lÏ c êi, chØ gËt đầu không nói.</b>
<b>Cm n Trinh quỏ. Mún qu ngy sinh nhật Trinh </b>
<b>mang đến cho mình mới quý giá làm sao! Nó khơg </b>
<b>phải là món q mua vội vàng trên vỉa hè, trong cửa </b>
<b>hiệu, chỉ cốt bỏ tiền ra là mua đ ợc, mà nó là cả một </b>
<b>tấm lòng trân trọng của trinh; trih đã ấp ủ, nâng </b>
<i><b>Bë bài: Từ đầu</b><b></b></i> <i><b></b><b>la liệt trên bàn.: Kể và tả lại quang cảnh </b></i>
<i><b>chung của buổi sinh nhật.</b></i>
<i><b>Thõn bài: Tiếp</b><b>“</b></i> <i><b>…</b><b> khơng nói :Kể về món qu c ỏo ca </b><b></b></i>
<i><b>ng bn.</b></i>
<i><b>Kết bài: cảm nghĩ về ng ời bạn và món quà sinh nhật.</b></i>
<i><b>Suốt cả buổi sáng</b><b></b><b>các bạn ngồi chật cả nhà</b></i>
-<i><b><sub>tôi vẫn cứ bồn chồn</sub></b><b><sub></sub></b><b><sub>bắt đầu lo</sub></b><b><sub></sub></b><b><sub>tủi thân và </sub></b></i>
<i><b>giận trinh</b><b></b></i>
<i><b>II, Lun tËp:</b></i>
<i><b>Bµi1:</b></i>
<i><b>LËp dµn ý văn bản Cô bé bán diêm</b></i>
<i><b>Em bé khơng dám về nhà vì sợ bố đánh do khơng bán đ ợc diêm. </b></i>
<i><b>Em tìm gó t ờng tránh rét.</b></i>
-<i><b><sub>Em quẹt que diêm để s ởi ỏmm</sub></b></i>
-<i><b><sub>+ Que diêm thứ nhất : lò s ởi hiện ra ấm áp dễ chịu</sub></b></i>
<i><b>+ que diêm thứ hai: em thấy bàn ăn thịnh soạn ngỗng quay</b></i>
<i><b>+ Que diêm thứ baEm thấy cây thông nô-en lộng lẫy.</b></i>
-<i><b><sub>Que diêm thứ t : Hình ảnh ng ời bà hiện ra</sub></b></i>
-<i><b><sub>Quẹt tất cả các que còn lại:hai bà cháu bay lên</sub></b></i>
<i><b>M bi: Gii thiệu quang cảnh đêm giao thừa và </b></i>
<i><b>gia cảnh của cụ bộ bỏn diờm.</b></i>
<i><b>B, Thân bài: kể theo trình tự.</b></i>