Tải bản đầy đủ (.ppt) (22 trang)

ON THI TOT NGHIEP THPT TS

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (546.37 KB, 22 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>ÔN THI TỐT NGHIỆP</b> <b>THPT</b>


<b>& TUYỂN SINH CAO ĐẲNG, ĐẠI HỌC</b>


“HỌC MÀ CHƠI, CHƠI MÀ HỌC”
<b>PHẦN 4</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

<b>00</b>


<b>02</b>

<b>03</b>


<b>10</b>


<b>04</b>


<b>08</b>


<b>05</b>

<b>09</b>

<b>06</b>


<b>07</b>


<b>01</b>

<b>11</b>


<b>12</b>


<b>13</b>


<b>14</b>


<b>15</b>


HỒN CHỈNH ĐOẠN VĂN


<b>Trong đoạn văn có khuyết một số từ </b>
<b>trong các ô trống (…).</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

60
59
58
57
56
55
54


53
52
51
50
49
48
47
46
45
44
43
42
41
40
39
38
37
36
35
34
33
32
31
30
29
28
27
26
25
24

23
22
21
20
19
18
17
16
15
14
13
12
11
10
09
08
07
06
05
04
03
02
01
<b>Từ một cô gái xinh đẹp, (…), trong trắng, </b>
<b>bỗng chốc (…) bị biến thành (…) trong nhà </b>
<b>thống lí (…), vì món nợ truyền kiếp, vì tục </b>
<b>lệ (…) của người Mèo bị bọn nhà giàu </b>


<b>quyền thế lợi dụng. Từ một thanh niên </b>
<b>khỏe mạnh, tự do, bỗng dưng A Phủ trở </b>


<b>thành (…) vì tội đánh con nhà quan, vì tục </b>
<b>phạt vạ và chuyện xử kiện quái gở. Quãng </b>
<b>đời (…) của họ trong nhà thống lí thật vơ </b>
<b>vàn (…), tủi nhục.</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

60
59
58
57
56
55
54
53
52
51
50
49
48
47
46
45
44
43
42
41
40
39
38
37
36


35
34
33
32
31
30
29
28
27
26
25
24
23
22
21
20
19
18
17
16
15
14
13
12
11
10
09
08
07
06

05
04
03
02
01
<b>Xưa nay dựng vợ gả chồng vốn được xem </b>
<b>là việc (...) nhất của đời một con người. Ấy </b>
<b>vậy mà có chuyện “nhặt” được vợ. </b><i><b>Nhặt</b></i><b> là </b>
<b>bỗng dưng mà thấy, ngẫu nhiên mà đến </b>


<b>ngoài ý muốn. Một người đàn ông (...), (...)</b>


<b>(lâu nay chưa từng được người con gái nào </b>
<b>thèm để ý tới), lại là (...) (thường bị khinh rẻ) </b>
<b>như (…) mà bỗng dưng được một người </b>


<b>đàn bà (...) về (...).</b>


<b>hệ trọng; nghèo túng; xấu xí;</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

60
59
58
57
56
55
54
53
52
51


50
49
48
47
46
45
44
43
42
41
40
39
38
37
36
35
34
33
32
31
30
29
28
27
26
25
24
23
22
21

20
19
18
17
16
15
14
13
12
11
10
09
08
07
06
05
04
03
02
01


<i><b>Vợ nhặt</b></i><b> khơng dừng lại ở tuyệt vọng (sau </b>


<b>vị đắng chát của</b> <b>(...)), ở màu sắc đen tối, </b>


<b>(...). Nhà văn đã gieo vào lòng người đọc </b>


<b>dự cảm về sự đấu tranh, sự (...)</b> <b>của các </b>


<b>nhân vật (tâm trạng ân hận</b> <b>(...)</b> <b>của Tràng </b>



<b>khi nghĩ đến</b> <b>(...)). Khép lại bằng hình ảnh </b>


<b>“Trong óc Tràng vẫn thấy đám người đói </b>


<b>và</b> <b>(...) bay phấp phới”, truyện ngắn cho </b>


<b>phép người đọc tin vào</b> <b>(...)</b> <b>tươi sáng</b> <b>của </b>


<b>gia đình này.</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

60
59
58
57
56
55
54
53
52
51
50
49
48
47
46
45
44
43
42


41
40
39
38
37
36
35
34
33
32
31
30
29
28
27
26
25
24
23
22
21
20
19
18
17
16
15
14
13
12

11
10
09
08
07
06
05
04
03
02
01
<b>Như cái tên của nó, truyện ngắn tập trung </b>


<b>miêu tả quá trình trưởng thành của những (...)</b>
<b>trong một gia đình (...)</b> <b>Nam Bộ</b> <b>nghèo. Gia đình </b>
<b>này có nhiều đời gắn bó với cách mạng từng </b>
<b>gánh chịu những mất mát đau thương qua hai </b>
<b>cuộc chiến tranh. Những mất mát ấy trong gia </b>
<b>đình (...) khơng phải là cá biệt mà mang ý nghĩa </b>
<b>tiêu biểu cho (...) lớn lao của đồng bào Nam Bộ </b>
<b>dưới ách áp bức của (...) rồi (...).</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

60
59
58
57
56
55
54
53


52
51
50
49
48
47
46
45
44
43
42
41
40
39
38
37
36
35
34
33
32
31
30
29
28
27
26
25
24
23

22
21
20
19
18
17
16
15
14
13
12
11
10
09
08
07
06
05
04
03
02
01


<b>Chiến, Việt điển hình cho một thế hệ trẻ nhanh </b>
<b>chóng vững vàng trong bão táp chiến tranh, </b>


<b>kế thừa</b> <b>(...)</b> <b>bất khuất của gia đình và quê </b>


<b>hương,(...) thật hồn nhiên và dũng cảm. Cả hai </b>



<b>đều có chung</b> <b>(...)</b> <b>và chung về khát vọng chiến </b>


<b>đấu. Họ đều nóng lịng được trả thù cho ba </b>


<b>má và quê hương. Con đường đời của họ như </b>


<b>đã được vạch sẵn: cầm lấy</b> <b>(...) vì thù riêng và </b>


<b>thù chung. Đó cũng là con đường tất yếu mà </b>


<b>thế hệ Tnú, và làng</b> <b>(...) đã đi trong</b> <b>(...).</b>


<b>truyền thống; đánh giặc;</b> <b>mối thù lớn;</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

60
59
58
57
56
55
54
53
52
51
50
49
48
47
46
45


44
43
42
41
40
39
38
37
36
35
34
33
32
31
30
29
28
27
26
25
24
23
22
21
20
19
18
17
16
15

14
13
12
11
10
09
08
07
06
05
04
03
02
01


<b>Lấy bối cảnh làng Xô Man giữa Tây Nguyên </b>
<b>hùng vĩ trong những năm đen tối, và bắt đầu </b>


<b>quật khởi, </b><i><b>Rừng xà nu</b></i><b> trước hết phản ánh </b>


<b>chân thực những (...)</b> <b>mất mát lớn lao mà (...)</b>


<b>Tây Nguyên từng gánh chịu dưới ách áp bức</b>


<b>khốc liệt</b> <b>của kẻ thù. Cũng chính từ trong</b> <b>(...)</b>


<b>đau thương ấy, con người Tây Nguyên đã bắt </b>
<b>đầu (...).</b> <b>Tức nước ắt phải</b> <b>(...).</b> <b>Có áp bức tất sẽ </b>


<b>dẫn đến đấu tranh. Khơng cịn con đường nào </b>



<b>khác nên để có quyền sống, để có</b> <b>(...)</b> <b>họ phải </b>


<b>đứng dậy cầm lấy (...).</b>


<b>hi sinh; đồng bào; áp bức;</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

60
59
58
57
56
55
54
53
52
51
50
49
48
47
46
45
44
43
42
41
40
39
38


37
36
35
34
33
32
31
30
29
28
27
26
25
24
23
22
21
20
19
18
17
16
15
14
13
12
11
10
09
08

07
06
05
04
03
02
01


<b>Ba vịng trùng vi thạch trận đầy (...) đã khơng </b>


<b>ăn chết đựơc con thuyền</b> <b>(...)</b> <b>hết chỗ lùi. Ơng </b>


<b>đị như dũng tướng phá trận ngày xưa, chọc </b>
<b>đúng</b> <b>(...)</b> <b>, đánh thốc ra phá tan tành thế trận. </b>


<b>Giữa cái thế giới độc dữ, nham hiểm và cạm </b>
<b>bẫy, ơng đị vẫn đủ tỉnh táo, thơng minh tìm </b>
<b>đúng luồng sinh. Ơng khơng có phép màu </b>


<b>nhưng đã nắm chắc</b> <b>(...)</b> <b>của</b> <b>(...)</b> <b>và có cả kho </b>


<b>kinh nghiệm lên thác xuống ghềnh, nên trong </b>


<b>tay chỉ có</b> <b>(...)</b> <b>nhỏ nhoi vẫn có thể phá thành </b>


<b>vượt ải, bách chiến bách thắng...</b>


<b>cửa tử; đơn độc; cửa sinh; binh pháp;</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

60


59
58
57
56
55
54
53
52
51
50
49
48
47
46
45
44
43
42
41
40
39
38
37
36
35
34
33
32
31
30

29
28
27
26
25
24
23
22
21
20
19
18
17
16
15
14
13
12
11
10
09
08
07
06
05
04
03
02
01



<b>Dám lấy lửa để tả cái vốn đối lập với lửa là (...); </b>
<b>dám lấy (...) để tả sơng, chỉ có</b> <b>(...)</b> <b>mới dám </b>


<b>ngơng</b> <b>ngạo</b> <b>vậy thơi!</b> <b>Đó</b> <b>là</b> <b>hình ảnh thiên nhiên </b>
<b>–</b> <b>kẻ thù số một của con người nhưng cũng </b>


<b>chính là tơn vinh số một</b> <b>(...)</b> <b>của con người.</b>


<b>Thật thế! Người lái đò sông Đà là ai? Nếu con </b>
<b>thuyền của ông không phải</b> <b>(...) với dòng thác</b> <b>(...)</b>
<b>đang hồng hộc tế mạnh trên sơng đá? Chính </b>
<b>cái hùng vĩ của sóng thác đã đưa con người </b>
<b>dám đương đầu và</b> <b>(...)</b> <b>thần đá thần sông lên </b>
<b>hàng oai linh tối thượng. </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

60
59
58
57
56
55
54
53
52
51
50
49
48
47
46


45
44
43
42
41
40
39
38
37
36
35
34
33
32
31
30
29
28
27
26
25
24
23
22
21
20
19
18
17
16

15
14
13
12
11
10
09
08
07
06
05
04
03
02
01


<b>Người nghệ sĩ cần rút ra bài học là: Cần có </b>
<b>ý thức và có khả năng nhìn thẳng vào (...), </b>
<b>phát hiện nhiều mối quan hệ xã hội phức </b>
<b>tạp, chằng chịt bên trong dưới cái vẻ ngồi </b>
<b>tưởng như (...) và dễ hiểu; cần có q trình </b>
<b>(...),</b> <b>tư duy và tận tụy hết mình. Như thế, (...)</b>
<b>mới ít nhiều đáp ứng được nhu cầu hồn </b>
<b>thiện (...) con người và nhận thức</b> <b>về</b> <b>những </b>
<b>vấn đề (...) phức tạp không phải dễ giải </b>


<b>quyết trong một sớm một chiều.</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>

60
59


58
57
56
55
54
53
52
51
50
49
48
47
46
45
44
43
42
41
40
39
38
37
36
35
34
33
32
31
30
29

28
27
26
25
24
23
22
21
20
19
18
17
16
15
14
13
12
11
10
09
08
07
06
05
04
03
02
01


<b>Trong mỗi con người, linh hồn và thể xác là </b>



<b>một thể (…), trong đó linh hồn chiếm vị trí </b>


<b>chủ đạo và chịu trách nhiệm cuối cùng về </b>
<b>hành động của thể xác. Linh hồn dù tốt đẹp </b>
<b>đến đâu khi đã mượn thân xác của kẻ khác </b>


<b>thì cũng khơng thể có (…) bởi nó mang mặc </b>


<b>cảm (…) vì (…), ích kỉ. Khơng những thế, nó </b>


<b>cịn đứng trước nguy cơ: thân xác mượn, </b>
<b>với những nhu cầu riêng và thói quen của </b>


<b>nó, sẽ (…) và làm (…) linh hồn trú ngụ vốn tốt </b>


<b>đẹp và cao quí.</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

60
59
58
57
56
55
54
53
52
51
50
49


48
47
46
45
44
43
42
41
40
39
38
37
36
35
34
33
32
31
30
29
28
27
26
25
24
23
22
21
20
19

18
17
16
15
14
13
12
11
10
09
08
07
06
05
04
03
02
01


<b>Qua câu chuyện săn ảnh làm lịch của nghệ sĩ </b>
<b>Phùng và câu chuyện người đàn bà tự nguyện </b>
<b>để chồng đánh, truyện tốt lên chủ đề: Cần có </b>


<b>(…)</b> <b>nhiều chiều, khơng thể (…)</b> <b>và sơ lược khi </b>


<b>nhìn nhận và đánh giá (…), cuộc sống và con </b>


<b>người; Mối quan hệ gắn bó, phức tạp giữa (…) và </b>


<b>cuộc sống. Từ thân phận và tính cách người </b>


<b>đàn bà vùng biển khốn khổ, nạn nhân của nạn </b>


<b>(…) gia đình, một vấn đề xã hội</b> <b>nhức nhối cần </b>


<b>được giải quyết</b> <b>đồng bộ và lâu dài mới có (…).</b>


<b>cái nhìn; đơn giản; hiện thực; </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

60
59
58
57
56
55
54
53
52
51
50
49
48
47
46
45
44
43
42
41
40
39


38
37
36
35
34
33
32
31
30
29
28
27
26
25
24
23
22
21
20
19
18
17
16
15
14
13
12
11
10
09

08
07
06
05
04
03
02
01


<b>Bức tranh </b><i><b>hoa cùng người</b></i><b> Việt Bắc được diễn </b>
<b>tả bằng những câu thơ thật êm ả, dịu dàng. </b>


<b>Có (...) tươi tắn rực rỡ, có (...) lung linh chan </b>


<b>hồ, có (...) đầm ấm tươi vui. Cảnh và người (...)</b>
<b>vào nhau: bốn cặp câu lục bát tả bốn (...), thì </b>
<b>câu lục tả cảnh, câu bát tả người. Mà cảnh </b>
<b>nào, người nào được nhắc tới cũng đều có </b>


<b>cái riêng để nhớ. Tất cả đã hiện lên trước mắt </b>
<b>ta một bức tranh Việt Bắc tuyệt diệu, nên thơ </b>
<b>qua nét bút (...) tài tình của tác giả.</b>


<b>màu sắc; ánh sáng; âm thanh;</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>

60
59
58
57
56


55
54
53
52
51
50
49
48
47
46
45
44
43
42
41
40
39
38
37
36
35
34
33
32
31
30
29
28
27
26

25
24
23
22
21
20
19
18
17
16
15
14
13
12
11
10
09
08
07
06
05
04
03
02
01


<b>Trong văn chương, (...) ln tìm đến sự độc </b>


<b>đáo, mới lạ, khơng bao giờ đi lại những (...) xưa </b>



<b>cũ. [...] Trước cách mạng, ơng khơi phục bức </b>


<b>tranh (...), làm nó sống dậy tươi mới, một phần </b>


<b>cũng vì ơng khơng cho mình là con người của </b>


<b>(...) – “cái thời đại cơ khí khiến người ta cơ khí </b>


<b>hố đến cả tâm hồn”. Sau cách mạng, ơng tìm </b>
<b>đến sơng Đà một phần cũng vì đó là dịng sơng </b>


<b>duy nhất của Việt Nam chảy về hướng (...); vì ở </b>


<b>đó là sự kết hợp hài hồ giữa cái mãnh liệt, (...)</b>


<b>và cái (...), mơ màng.</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>

60
59
58
57
56
55
54
53
52
51
50
49
48


47
46
45
44
43
42
41
40
39
38
37
36
35
34
33
32
31
30
29
28
27
26
25
24
23
22
21
20
19
18

17
16
15
14
13
12
11
10
09
08
07
06
05
04
03
02
01


<i><b>Tuyên ngôn độc lập</b></i><b> là một áng văn yêu nước </b>


<b>của thời đại. Tác phẩm khẳng định mãnh mẽ </b>
<b>quyền độc lập của dân tộc, gắn độc lập dân </b>
<b>tộc với (...) của con người, nêu cao truyền </b>


<b>thống yêu nước, truyền thống (...) của người </b>


<b>Việt Nam. Đây là áng văn (...) mẫu mực, cô </b>


<b>đọng, ấn tượng sâu sắc. Kết cấu tác phẩm </b>



<b>mạch lạc,</b> <b>(...), chứng cớ xác thực, (...) sắc bén, </b>


<b>giàu sức thuyết phục. Ngôn ngữ tác phẩm </b>


<b>chính xác, (...), tác động mạnh mẽ đến tình cảm </b>


<b>và nhận thức của người nghe, người đọc.</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17>

60
59
58
57
56
55
54
53
52
51
50
49
48
47
46
45
44
43
42
41
40
39


38
37
36
35
34
33
32
31
30
29
28
27
26
25
24
23
22
21
20
19
18
17
16
15
14
13
12
11
10
09

08
07
06
05
04
03
02
01


<b>Về giá trị lịch sử: </b><i><b>Tuyên ngôn độc lập</b></i><b> là </b>


<b>một (...) lịch sử đúc kết (...) sâu sa của dân </b>


<b>tộc Việt Nam về quyền (...), (...), cũng là kết </b>


<b>quả tất yếu của quá trình đấu tranh gần </b>


<b>100 năm của dân tộc ta để có được (...) </b>


<b>thiêng liêng đó. Bản </b><i><b>Tun ngơn</b></i><b> đã chấm </b>


<b>dứt chế độ thực dân, phong kiến của Việt </b>


<b>Nam và mở ra một (...) mới cho dân tộc ta: </b>


<b>kỉ nguyên độc lập, tự do, kỉ nguyên (...) làm </b>


<b>chủ đất nước.</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18>

60


59
58
57
56
55
54
53
52
51
50
49
48
47
46
45
44
43
42
41
40
39
38
37
36
35
34
33
32
31
30

29
28
27
26
25
24
23
22
21
20
19
18
17
16
15
14
13
12
11
10
09
08
07
06
05
04
03
02
01



<b>Đất nước như thế hiện như thứ</b> <b>(…)</b> <b>thiêng liêng </b>
<b>của (…) để lại cho con cháu. Mọi hình sơng thế </b>
<b>núi, sự tích huyền thoại đều được soi nhìn từ </b>
<b>khát vọng gửi gắm trao truyền cho các thế hệ </b>
<b>(…)</b> <b>từ vô tận đến vơ cùng.</b>


<b>Những câu thơ hình như khơng có gì. Câu nào </b>
<b>cũng diễn lại ca dao, tục ngữ, cổ tích mà sao </b>
<b>đọc lên vẫn thấy âm vang, thấm thía và xúc </b>


<b>động! Những điều hiển nhiên như (…)</b> <b>bỗng sáng </b>
<b>lên giá trị (…), sức trường cửu của (…)</b> <b>trên số </b>


<b>phận mỗi người dân (…) trong lớp lớp thời gian.</b>
<b>gia tài; tổ tiên; nối tiếp; chân lí;</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(19)</span><div class='page_container' data-page=19>

60
59
58
57
56
55
54
53
52
51
50
49
48
47


46
45
44
43
42
41
40
39
38
37
36
35
34
33
32
31
30
29
28
27
26
25
24
23
22
21
20
19
18
17

16
15
14
13
12
11
10
09
08
07
06
05
04
03
02
01
<b>... Có thể nói vẻ đẹp chân thực của người </b>
<b>lính được tác giả khắc hoạ thành cơng nhất </b>


<b>là sự (...) vô tư trong sáng của họ; cái trong </b>


<b>sáng phảng phất màu sắc của một hiệp sĩ coi </b>


<b>(...) vì đại nghĩa tựa nhẹ lơng hồng [...]. Hình </b>


<b>ảnh người lính (...) giống như một bức tượng </b>


<b>đài tạc vào cái nền huyền bí (...) của thiên </b>


<b>nhiên </b><i><b>Chiều chiều oai linh thác gầm thét/ </b></i>



<i><b>Đêm đêm </b><b>(...)</b><b> cọp trêu người </b></i><b>dường như </b>


<b>càng làm tăng thêm cái âm hưởng (...) bi </b>


<b>tráng của cuộc hành quân Tây Tiến năm nào.</b>


<b>hi sinh; cái chết; bỏ quên đời; </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(20)</span><div class='page_container' data-page=20>

60
59
58
57
56
55
54
53
52
51
50
49
48
47
46
45
44
43
42
41
40


39
38
37
36
35
34
33
32
31
30
29
28
27
26
25
24
23
22
21
20
19
18
17
16
15
14
13
12
11
10

09
08
07
06
05
04
03
02
01


<i><b>… Sông Hương như hiện thân thành </b><b>(…)</b><b> thần </b></i>


<i><b>tiên trong truyện cổ, đang đứng thuỳ mị bên </b></i>
<i><b>tôi, nghe tôi hỏi, giọng bồi hồi: Ai đã đặt tên </b></i>


<i><b>cho dịng sơng? </b><b>[...]</b><b> Một huyền thoại kể rằng vì </b></i>


<i><b>(…)</b></i> <i><b>con sơng xinh đẹp của q hương, con </b></i>


<i><b>người ở hai bên bờ sông đã nấu nước trăm </b><b>(…)</b></i>


<i><b>đổ xuống sông để làn nước</b></i> <i><b>thơm tho mãi mãi. </b></i>


<i><b>Ý nghĩa của truyền thuyết phải chăng là: Con </b></i>
<i><b>người đã đặt tên cho dịng sơng như nhà thơ </b></i>


<i><b>chọn bút hiệu cho mình, </b><b>(…)</b></i> <i><b>vào đó tất cả</b><b> (…)</b></i>


<i><b>muốn đem cái Đẹp và tiếng Thơm để xây đắp </b></i>



<i><b>(…)</b></i> <i><b>và lịch sử. </b></i> <i><b><sub>cơ gái</sub></b><b><sub>;</sub></b><b><sub> u q</sub></b><b><sub>;</sub></b></i> <i><b><sub>loài hoa</sub></b><b><sub>;</sub></b></i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(21)</span><div class='page_container' data-page=21>

60
59
58
57
56
55
54
53
52
51
50
49
48
47
46
45
44
43
42
41
40
39
38
37
36
35
34
33


32
31
30
29
28
27
26
25
24
23
22
21
20
19
18
17
16
15
14
13
12
11
10
09
08
07
06
05
04
03

02
01


<b>Chỉ vài câu thơ nhiều thanh trắc, con số ước </b>


<b>phỏng... đọc</b> <b>lên</b> <b>đã thấy</b> <b>cái</b> <b>cheo</b> <b>leo, (…), (…),</b> <b>hun </b>
<b>hút của dốc</b> <b>đèo...</b> <b>Lên dốc đã khổ,</b> <b>xuống dốc lại</b>


<b>(…),</b> <b>dễ trượt, dễ ngã hơn.</b> <b>Nhưng</b> <b>người lính</b> <b>vẫn</b>
<b>im lặng,</b> <b>kiên trì,</b> <b>cho</b> <b>đến khi xuống</b> <b>hết dốc,</b> <b>nhìn</b>
<b>ra</b> <b>cánh</b> <b>đồng</b> <b>Lào</b> <b>Pha</b> <b>Lng</b> <b>chìm</b> <b>trong</b> <b>màn</b>


<b>mưa trắng</b> <b>xố. Thấp thống trong mưa có (…)</b> <b>ai </b>
<b>lẻ loi, đủ</b> <b>cháy</b> <b>lên</b> <b>niềm (…)</b> <b>nhỏ</b> <b>nhoi</b> <b>mà thật khó </b>


<b>thực hiện:</b> <b>được</b> <b>tạm dừng</b> <b>chân trú mưa</b> <b>chút ít </b>
<b>trong ngơi nhà đó.</b> <b>Câu thơ toàn (…)</b> <b>khiến nâng </b>
<b>lên cảm giác đỡ</b> <b>(…), căng thẳng qua cuộc leo </b>
<b>đèo, xuống dốc đầy (…)</b> <b>vừa qua. </b>


<b>hiểm trở; gập ghềnh; nguy hiểm; ngôi nhà;</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(22)</span><div class='page_container' data-page=22>

60
59
58
57
56
55
54
53


52
51
50
49
48
47
46
45
44
43
42
41
40
39
38
37
36
35
34
33
32
31
30
29
28
27
26
25
24
23

22
21
20
19
18
17
16
15
14
13
12
11
10
09
08
07
06
05
04
03
02
01


<b>Hình ảnhhoachuối đỏ tươi gợi lên bức tranh(...)</b>
<b>Việt Bắc ấm áp từ trong lòng cảnh vật và sức </b>


<b>sống của con người.(...)Việt Bắc</b> <b>là sắctrắng</b> <b>của </b>
<b>hoa mơ cùng sắc xanh của rừng, vẻ đẹp tinh </b>


<b>khôi,</b> <b>thanh khiết mà vô cùng thơ mộng.</b> <b>Mùa</b> <b>hạ </b>


<b>núirừng</b> <b>(...) tiếng ve ngân,</b> <b>rạo rực màu sắc</b> <b>chói </b>
<b>chang rực rỡ… Ở mỗi cảnh, con người hiện ra </b>


<b>giản dị, cần mẫn,</b> <b>khéo léo,</b> <b>kiên trì, bền bỉ,là</b> <b>con </b>
<b>người</b> <b>(...),yêu đời,(...) núi rừng.</b> <b>Hình ảnh (...) hồ </b>
<b>bình mát rượi và (...) ân tình vang ngân của con </b>
<b>người làm sáng lên (...) mùa thu. Cái đẹp thiên </b>
<b>nhiên hoà quyện với cái đẹp của con người.</b>


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×