Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (667.71 KB, 38 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
1. Dao động cơ
Xét hai con lắc dây coi như con lắc đơn, mỗi con lắc đơn
này có độ dài
Phương trình động lực học của con lắc bên phải là:
với
Nếu đặt:
2
0
2
0
2
0
Đây là một hệ hai phương trình vi phân, mỗi phương trình trong hệ chứa cả hai hàm x
và y của thời gian. Muốn giải hệ phương trình này, cần phải chuyển thành hệ tương
đương gồm hai phương trình mà mỗi phương trình chỉ chứa một biến số là hàm của thời
gian. Với hệ tương đương đó có thể giải riêng biệt từng phương trình bằng phương pháp
tốn học quen thuộc.
Để làm điều đó, ta cộng từng vế của (1) và (2) thì được:
0
Nếu chọn hàm x + y như một tọa độ (biến số) mới của hai con lắc liên kết
X = x + y, (3)
thì phương trình trên chỉ còn chứa một hàm số (biến số) X, và có dạng quen thuộc:
2
0
Phương trình (4) có nghiệm tổng quát dưới dạng:
trong đó
1 0
Bây giờ nếu trừ từng vế của (1) cho (2) và đặt
Y = x - y, (7)
thì ta có phương trình chỉ cịn chứa một hàm Y:
2
0
(8)
Đặt
2 2
2 0
2
2 0
thì nghiệm Y của phương trình (8) có dạng tổng qt:
Nhìn tổng thể quá trình vừa được thực hiện, ta đã đưa vào hai hàm tọa độ mới X = x
+ y và Y = x - y. Hai hàm này, mỗi hàm thỏa mãn một phương trình (4) cho X và (8) cho
Y. Hai phương trình đó tương đương với hệ hai phương trình (1) và (2). Có thể tìm
nghiệm x và y thỏa mãn hệ hai phương trình (1) và (2) theo các nghiệm X và Y của (5)
và (8):
<i>Như vậy, dao động của mỗi con lắc (trong số hai con lắc liên kết) là cộng hoặc trừ </i>
<i>chồng chập của hai dao động điều hịa với tần số góc lần lượt là </i>
2. Dao động điện: Mạch LC liên kết
Xét hai mạch LC giống hệt nhau. Để hai mạch riêng rẽ, tần số góc riêng dao động
điện từ của mỗi mạch là <sub>0</sub>
Mối liên hệ giữa cường độ dịng điện và điện tích của một bản tụ điện:
3
1 2
a b 0
Mối liên hệ giữa các cường độ dòng điện:
i0 + ia = ib.
Áp dụng định luật Ôm cho các đoạn mạch chứa L:
F B
b
B D
1
1
3
2
a
Mối liên hệ giữa điện tích của một bản tụ điện và hiệu điện thế giữa hai bản:
3
1 2
F E B E D E
1
Bây giờ ta chọn các biến số mới là q1 + q2 và q1 - q2 rồi thiết lập phương trình vi phân
cho các biến số ấy bắt đầu từ việc tính:
2
a b
1 2 1 2
2
a b
F D 1 2
Như vậy, nếu đặt Y = q1 - q2 thì phương trình vi phân để xác định Y là:
2
1
với
1 0
Cũng tương tự vậy ta tính:
2
a b
1 2 1 2
2
a b
B D F
B E D E F E
3
1 2
1
(18)
Chú ý rằng, nếu ban đầu cả ba tụ điện đều khơng tích điện thì q1 + q2 + q3 = 0 khi đó
vế cuối của phương trình (18) trở thành:
1
Cuối cùng, ta có phương trình vi phân cho X = q1 + q2:
1 2 1 2
1
hay là
2
2
với
2
1
Bây giờ trở về biểu thức của các điện tích q1 và q2 của bản tụ điện:
1 1 1 2 2
2 1 1 2 2
Nếu viết biểu thức của cường độ dịng điện trong từng đoạn mạch thì sẽ được:
1 1 2
a 1 1 2 2
2 1 2
b 1 1 2 2
0 b a 1 1 1
1. Kiểu chuẩn và tần số góc chuẩn
<i>a. Dao động cơ </i>
Dựa vào hai công thức (11) và (12) có thể mơ tả dao
động của từng con lắc liên kết. Trước hết ta xét hai trường
hợp đặc biệt:
<i>Trường hợp 1. </i>
Nếu
Hai con lắc liên kết dao động cùng tần số
1 0
0
Nếu
Hai con lắc liên kết dao động cùng tần số
2
<i>Chuyển động của hai con lắc trong mỗi trường hợp đặc biệt nói trên gọi là một kiểu </i>
<i>chuẩn của dao động liên kết. Các tần số góc </i>
<i>b. Dao động điện </i>
Dựa trên các kết quả thiết lập và giải phương trình đối với mạch LC liên kết ở đoạn
trên, có thể mơ tả hai kiểu dao động chuẩn như sau:
<i>Kiểu chuẩn với tần số góc </i> <sub>1</sub> <sub>0</sub>
Y = q1 - q2 biến đổi điều hòa theo thời gian với tần số góc
ln ln có q1 = -q2 và :
ia = ib<i>, </i>
i0 = ia - ib = 0.
Phần tử liên kết là đoạn mạch BE chứa tụ điện C1 khơng có tác dụng gì. ABCDEF có
tác dụng như một mạch dao động hợp nhất, chứa cuộn dây có độ tự cảm 2L và tụ điện
nối tiếp có điện dung
1 0
Đó là tần số góc chuẩn ứng với kiểu dao động chuẩn này.
<i>Kiểu chuẩn với tần số góc </i> <sub>2</sub>
1
X = q1 + q2 biến đổi điều hòa với tần số góc
Y = q1 - q2
i0 = ib - ia = 2ib = - 2ia.
Dao động trở thành đối xứng (Hình 5). Dòng điện qua
hai nhánh bên FAB và DCB của mạch có cường độ bằng
nhau và ngược chiều
Dòng điện qua nhánh giữa có cường độ
nhau. Tần số góc của dịng điện là <sub>2</sub>
1
<i>c. Dao động bất kì </i>
Trong trường hợp tổng quát dao động của mạch là chồng chập dao động theo hai kiểu
chuẩn. Biên độ theo từng kiểu chuẩn được xác định theo điều kiện ban đầu.
2. Trường hợp tổng quát. Điều kiện ban đầu
Theo các cơng thức (11) và (12) thì trong trường hợp tổng quát, dao động của mỗi
con lắc là chồng chập của hai kiểu dao động chuẩn với biên độ khác nhau là
Có thể viết điều kiện ban đầu đối với x và y, cũng có thể
viết đối với X và Y.
<i>a. Ví dụ: </i>
Hai con lắc liên kết được đặt ở vị trí ban đầu (Hình 6)
với:
x(0) = 2a, y(0) = 0,
(25)
rồi thả tự do, không có vận tốc ban đầu:
Ta viết điều kiện ban đầu đối với X và Y:
X(0) = x(0) + y(0) = 2a,
1
1
2
a
b
1
Có thể lí giải hai biểu thức của x và y nói trên bằng cách coi trạng thái ban đầu biểu
diễn bởi (25) và (26) như chồng chập của hai trạng thái ban đầu. Ý tưởng đó được trình
bày bằng hình vẽ 7.
Điều kiện ban đầu của các trạng thái (I) và (II) có thể viết như sau:
Cộng các phương trình từng cặp một lại được (25) và (26). Chú ý rằng (I) là trạng
thái ban đầu đối với kiểu dao động chuẩn với tần số góc
(II) ứng với kiểu chuẩn với tần số góc <sub>2</sub>
<i>c. Cách giải nhanh </i>
Bằng cách phân tích điều kiện ban đầu như trên, ta có thể thấy nhanh lời giải của một
số bài tốn
Ví dụ: Với điều kiện ban đầu
Có thể dùng sơ ở đồ hình 8 để phân tích điều kiện ban đầu.
Ta có thể thấy rằng dao động liên kết là chồng chập của hai kiểu chuẩn với biên độ 2a
(cho kiểu
1 2
1
1 2
Kết quả trên có thể kiểm tra lại bằng cách viết điều kiện ban đầu cho X và Y rồi đối
chiếu với (5) và (10) để tìm X, Y và sau đó tính x, y.
III. PHƯƠNG PHÁP CHUNG ĐỂ TÌM CÁC TẦN SỐ GÓC CHUẨN
1. Phương pháp toạ độ chuẩn.
a. Sự biến đổi năng lượng trong hệ dao động liên kết.
Biến đổi một cách đơn giản các công thức (27) và (28) ta thu được
2 1 1 2
(27’)
2 1 1 2
(28’)
Chúng ta có thể vẽ đồ thị thay đổi của các hàm trong công thức (27’) và (28’) theo
thời gian như sau
Từ hình 9 cho chúng ta thấy li độ x của con lắc bên phải ban đầu có độ lệch là 2a sau
đó biến đổi theo thời gian với tần số góc là trung bình cộng của hai tần số góc chuẩn
trong khi đó biên độ của nó lại thay đổi theo thời gian với tần số góc là một nửa độ chênh
lệch giữa hai tần số góc chuẩn. Mặt khác, li độ y của con lắc bên trái có độ lệch ban đầu
bằng 0 sau đó biến đổi theo thời gian với tần số góc bằng trung bình cộng của hai tần số
1
2
góc chuẩn nhưng biên độ của nó cũng biến đổi theo thời gian với tần số góc bằng một
nửa độ chênh lệch giữa hai tần số góc chuẩn. Sau một khoảng thời gian ngắn thì li độ y
đạt giá trị cực đại là 2a, đồng thời khi đó li độ x bằng 0 điều này chứng tỏ năng lượng
trong con lắc bên phải đã được truyền hoàn toàn sang con lắc bên trái khi đó con lắc bên
trái ở trạng thái dừng với biên độ là 2a, sau đó năng lượng lại được truyền ngược trở lại
con lắc ban đầu. Quá trình cứ lặp lại như thế tạo thành dao động liên kết của hệ. Điều
kiện để năng lượng được trao đổi hoàn toàn giữa hai con lắc là khối lượng của hai vật
nặng phải đồng nhất và tỉ số
Vậy một câu hỏi đặt ra là: năng lượng của các con lắc riêng biệt thì chuyển hố lẫn
nhau, liệu có tồn tại một hệ toạ độ mà ta tách hệ tưởng tượng thành các dao động điều
hoà độc lập, nghĩa là khơng có sự trao đổi năng lượng giữa các dao động này.
Để trả lời câu hỏi trên, ta quay trở lại các biểu thức của các toạ độ mới X và Y:
1
từ các biểu thức xủa X và Y ta thấy toạ độ Y biến đổi điều hồ theo thời gian với tần số
góc lớn nên chắc rằng sau một số dao động toàn phần thì dao động này sẽ thu được một
nửa li độ của dao động X, điều này được chỉ ra trên hình 10. Tổng hợp của các dao động
X và Y dẫn đến con lắc bên phải có li độ y là 2a và con lắc bên phải có li độ x bằng 0 và
quá trình cứ lặp lại như thế. Như vậy các con lắc thì trao đổi năng lượng với nhau trong
khi đó các dao động điều hồ X và Y hồn tồn khơng trao đổi năng lượng với nhau nên
người ta gọi các toạ độ này là toạ độ chuẩn.
Để tăng cường vai trò quan trọng của toạ độ chuẩn, chúng ta thay đổi một ít đối với
các phép biến đổi của toạ độ chuẩn bằng cách đặt
q
Khi đó sau một số phép biến đổi đơn giản ta thu được năng lượng của hệ con lắc liên
kết có dạng
2 2 2 2 2 2
q 1 q q 1 q
Như vậy trong hệ toạ độ chuẩn năng lượng của hệ là tổng của các năng lượng của các
kiểu dao động chuẩn của dao động liên kết. Trong biểu thức năng lượng của hệ khơng có
chứa số hạng là tích các toạ độ chuẩn XqYq cũng như
động chuẩn không trao đổi với nhau.
b. Tọa độ chuẩn
+ Tọa độ chuẩn là tọa độ trong đó các phương trình động lực học có dạng một tập
hợp phương trình vi phân tuyến tính có hệ số là hằng số, mỗi phương trình chỉ chứa một
<i>+ Dao động liên quan đến chỉ một biến số độc lập X (hoặc Y) gọi là kiểu chuẩn </i>
<i>của dao động và có tần số góc chuẩn. Trong một kiểu chuẩn như vậy, mọi thành phần </i>
của hệ dao động với cùng tần số góc chuẩn.
<i>+ Năng lượng toàn phần của một hệ thống không tắt dần có thể diễn tả như là </i>
tổng của các bình phương tọa độ chuẩn nhân với hệ số không đổi cộng với tổng của các
bình phương đạo hàm theo thời gian của tọa độ chuẩn nhân với những hằng số không
đổi:
i i i i
i i
trong đó Xi là tọa độ chuẩn thứ i, dấu
Như vậy, năng lượng của một hệ hai dao động tử liên kết khi cả kiểu X và kiểu Y đều
dao động thì có thể biểu diễn theo các bình phương tọa độ X2 và Y2 và các bình phương
vận tốc
2 2
X
2 2
y
<i>+ Các kiểu dao động chuẩn hoàn toàn độc lập với nhau </i>
Các kiểu dao động không trao đổi năng lượng với nhau, nếu chỉ có một kiểu dao
động được thực hiện thì kiểu kia nghỉ và luôn nghỉ.
<i>+ Mỗi con đường độc lập mà hệ có thể nhận năng lượng gọi là một bậc tự do. </i>
Mỗi dao động tử điều hịa có hai bậc tự do: nó có thể nhận thêm năng lượng qua động
năng hoặc qua thế năng. Hai con lắc liên kết có bốn bậc tự do.
c) Phép biến đổi toạ độ chuẩn.
Trong gần đúng điều hoà, ta biểu diễn năng lượng của hệ dao động liên kết trong toạ
độ chuẩn để năng lượng của hệ có thể khoả sát như năng lượng của các dao động điều
hoà độc lâp.
Phép biến đổi từ các toạ độ bất kì về hệ về toạ độ chuẩn phải thoả mãn các điều kiện
sau:
+ Phép biến đổi phải tuyến tính vì phương trình dao động của hệ liên kết trong gần
đúng điều hồ là tuyến tính.
+ Phép biến đổi của hệ phải là thuần nhất vì ở vị trí cân bằng các toạ độ bất kì hay
Vậy phép biến đổi có dạng
S
i ij j
j 1
trong đó S là số toạ độ độc lập để xác định vị trí của hệ, αij là các hằng số phụ thuộc vào
các thông số đặc trưng cho hệ. Ta chọn các hệ số αij thoả mãn điều kiện sao cho biểu thức
năng lượng của hệ khơng chứa các số hạng chứa tích từ hai toạ độ trở lên XiXj và tích các
đạo hàm của các toạ độ này.
d) Ví dụ.
Trong mục này chúng ta áp dụng phương pháp biến đổi toạ độ chuẩn để tìm tần số
của các dao động chuẩn. Xét hệ con lắc dao động liên kết trong mục I.1, khi đó năng
lượng của hệ được tính theo công thức
11 1 12 2 21 1 22 2
Có thể đơn giản hoá một chút bài toán đã đặt ra và đưa nó về việc xác định 2 chứ
không phải 4 hệ số không đổi. Thực vậy, có thể kí hiệu
1 2
1 2
Đây là phép biến đổi chung cho hệ có hai toạ độ. Thay phép biến đổi trên vào động
năng của cơ hệ ta có
từ biểu thức động năng của cơ hệ ta suy ra điều kiện
1 2
Thay phép biến đổi vào thế năng của hệ ta có
2 2 2 2
1 2 1 2
2 2 2 2
1 2 1 2
từ biểu thức thế năng của cơ hệ ta suy ra điều kiện
Kết hợp các điều kiện trên ta có hệ phương trình xác định các hằng số α1 và α2 như
sau
1 2
1 2
Giải hệ phương trình trên ta thu được các nghiệm 1
2
hoặc 1
2
. Vậy ta có
hai phép biến đổi sang toạ độ chuẩn như sau
+ Cách 1:
2 2 2 2
2 2 2 2 2 2
1 2
+ Cách 2:
2 2 2 2
2 2 2 2 2 2
1 2
Với hai hệ toạ độ chuẩn trên ta luôn thu được hai tần số góc ứng với hai kiểu dao
động chuẩn của dao động liên kết:
2. Phương pháp tìm tần số của các kiểu dao động của các hệ liên kết đơn giản
Chúng ta đã thấy rằng, khi một hệ liên kết dao động theo một kiểu chuẩn đơn độc thì
mọi thành phần của hệ dao động với tần số của kiểu ấy. Dựa vào điều này ta có thể đề ra
một phương pháp tính giá trị của tần số của các kiểu chuẩn và các biên độ tỉ đối của các
dao động tử thành phần.
Giả sử hệ hai con lắc liên kết đã xét ở trên chỉ dao động theo một trong các kiểu
chuẩn của nó với tần
Chúng ta có thể thừa nhận nghiệm của hệ phương trình trên có dạng
trong đó A và B là biên độ của các li độ x và y với tần số
2
2
Các phương trình này được thoả mãn nếu các đại lượng trong dấu móc [ ] bằng
không, nghĩa là nếu sắp xếp lại các số hạng theo A và B ta sẽ có hệ hai phương trình bậc
nhất, thuần nhất đối với A và B:
2
(29)
2
Giải hệ phương trình (29) và (30) ta tìm được A và B, và như vậy viết được đầy đủ
biểu thức của x và y, tức là tìm được dao động theo kiểu chuẩn với tần số góc là
Tuy nhiên, cần lưu ý rằng hệ phương trình (29) và (30) bao giờ cũng có nghiệm A =
0 và B = 0 (gọi là nghiệm tầm thường). Nghiệm này ứng với trạng thái không chuyển
động x = 0, y = 0. Chỉ khi hệ phương trình này có nghiệm
Như vậy, điều kiện để hệ dao động liên kết dao động theo kiểu chuẩn với tần số góc
2
2
(31)
2
(32)
Phương trình (32) được nghiệm đúng nếu
1
2
Hai giá trị này chính là hai tần số góc chuẩn mà ta phải tìm. Nhìn chung phương pháp
trên chỉ áp dụng cho các hệ dao động liên kết có dạng đơn giản, nghĩa là ta dễ dàng thiết
lập được hệ các phương trình động lực học mô tả chuyển động của hệ.
3. Phương pháp tìm tần số của các kiểu dao động của các hệ liên kết phức tạp
bằng cách sử dụng các phương trình Lagrange loại II.
Trong trường hợp tổng quát chúng ta phải áp dụng các phương trình Lagrange loại II
trong tọa độ suy rộng để tìm các tần số dao động chuẩn và các kiểu dao động chuẩn của
hệ. Xét một hệ gồm s dao động liên kết, đối với dạng tổng quát này của hệ, trạng thái của
hệ được mô tả qua các số hạng phụ thuộc vào s tọa độ suy rộng độc lập qk (k = 1, 2, 3, . .
. ., s) và vận tốc suy rộng tương ứng. Chúng ta chọn tọa độ suy rộng sao cho khi hệ ở
trạng thái cân bằng (bền) thì tất cả các toạ độ này đều bằng 0 (ở trạng thái cân bằng vận
tốc suy rộng và gia tốc suy rộng của hệ đều bằng 0), do đó trạng thái của hệ ở thời điểm t
bất kì sẽ được mơ tả tương ứng với trạng thái cân bằng của hệ. Người ta chứng minh
được rằng: đối với một hệ hơlơnơm thì sự tiến triển theo thời gian của hệ được mô tả
bằng phương trình Lagrange loại II trong tọa độ suy rộng có dạng
k k
, (35)
với L gọi là hàm Lagrange của hệ, đối với một cơ hệ thì
Ta giả sử rằng đầu tiên hệ ở trạng thái cân bằng bền và được đưa ra khỏi trạng thái
này với độ lệch nhỏ. Trong trường hợp cân bằng của hệ là cân bằng bền nên hàm thế
năng cần có cực trị, tức là cần có các đẳng thức
1 2 k s
k 0 k q q ... q ... q 0
Ta sẽ tính các tọa độ suy rộng của hệ từ vị trí cân bằng vì đã chọn tại vị trí cân bằng
thì tất cả các tọa độ suy rộng đều bằng 0. Khai triển hàm thế năng của hệ thành chuỗi
Taylor ở lân cận vị trí cân bằng của hệ, khi đó chúng ta thu được kết quả
2
s s
1 2 s 0 k j k
k 1 k 0 j,k 1 j k 0
Tổng đầu tiên trong (37) là bằng 0, vì theo (36). Ngồi ra, ta có thể coi
khơng làm mất tính chất tổng qt vì hàm thế năng được xác định đến hằng số tùy ý. Có
thể bỏ qua các số hạng từ bậc ba trở lên vì độ lệch khỏi vị trí cân bằng của hệ là nhỏ, vậy
ta thu được biểu thức thế năng có dạng
2
s
1 2 s j k
j,k 1 j <sub>k 0</sub>
2
jk
j <sub>k 0</sub>
thì thu được thế năng của hệ
s
1 2 s jk j k
j,k 1
trong đó Cjk là các hệ số khơng đổi, thỏa mãn điều kiện
jk kj
vì đạo hàm riêng khơng phụ thuộc vào thứ tự đạo hàm, do đó ta nói Cjk là đối xứng với
việc hoán vị hai chỉ số j và k.
Nếu ta xét liên kết của cơ hệ là liên kết dừng thì số hạng động năng của hệ phụ thuộc
vào tọa độ suy rộng và vận vận tốc suy rộng có dạng
jk j k
j,k
trong đó
i i
jk i
i j k
với i =1, 2, . . ., N, (43)
ở đây N là số chất điểm của cơ hệ. Từ biểu thức (43) ta thấy ajk phụ thuộc vào các tọa độ
suy rộng và thỏa mãn điều kiện ajk = akj, nghĩa là cũng đối xứng với việc hốn vị hai chỉ
số j và k. Phân tích hệ số này thành chuỗi Taylor ở lân cận vị trí cân bằng của hệ ta được
2
s s
jk jk
jk jk<sub>0</sub> m m n
m 1 m 0 m,n 1 m n 0
vì các tọa độ suy rộng trong khai triển là nhỏ nên ta chỉ cần giữ lại số hạng đầu tiên, khi
đó động năng của hệ chỉ chứa các số hạng bé hạng hai. Vậy khi xét các dao động nhỏ của
hệ, cần coi các hệ số ajk trong biểu thức động năng là không đổi, nên biểu thức động năng
có dạng tường minh
<sub>jk</sub> <sub>j</sub> <sub>k</sub>
j,k
trong đó
1 2 k s
i i i i
jk i i
i j k i j k
0 q q ... q ... q 0
. (45)
Hàm Lagrange của hệ trong gần đúng dao động bé có dạng
j,k 1
Do đó chúng ta thu được kết quả
kj k
k
j j j j
kj k
k
j j j j
<sub>kj</sub> <sub>k</sub> <sub>kj</sub> <sub>k</sub>
k k k
j j
Trong phương trình (49) chỉ số k chạy từ 1 đến s là số bậc tự do của hệ, nên ta thu
được hệ s phương trình vi phân tuyến tính, cấp 2 có hệ số khơng đổi. Để tìm nghiệm tổng
qt của hệ phương trình này, chúng ta tìm nghiệm dưới dạng tường minh mô tả dao
động chuẩn mong muốn
j j
Với nghiệm dạng (50), hệ phương trình chuyển động (49) trở thành
kj kj k
k
Để hệ phương trình (51) có nghiệm khơng tầm thường thì định thức của các hệ số (ak)
ở vế trái của hệ này phải triệt tiêu, nghĩa là
2 2 2
11 11 12 12 1s 1s
2 2 2
2 21 21 22 22 2s 2s
2 2 2
s1 s1 s2 s2 ss ss
(52)
Khai triển
đặc trưng cho các tần số
2
là số phức thì mâu thuẫn với định luật bảo toàn cơ năng (hay bảo toàn năng lượng) của
hệ. Thật vậy, nếu là số phức thì ta có thể đặt
thực. Thay
j
thời gian, điều này mâu thuẫn với định luật bảo toàn cơ năng (hay năng lượng). Vậy
phải thực và dương.
4. Ví dụ vận dụng phương pháp chung
Trong bài toán về hai con lắc đơn liên kết ở đầu chuyên đề này, chúng ta có thể thấy
được bằng trực quan cách đưa vào hai biến số mới X và Y để tìm kiểu chuẩn của dao
động. Trong một số bài tốn khác khơng thể làm như vậy được mà phải theo đúng trình
tự của phương pháp chung thì mới tìm được các tần số góc chuẩn. Sau đây là các ví dụ cụ
thể.
<i>a.Con lắc lị xo kép thẳng đứng </i>
Con lắc lò xo kép gồm hai lị xo có độ cứng k và hai vật nặng có
khối lượng m, nối với nhau như sơ đồ vẽ ở hình 11.
Tìm các kiểu dao động chuẩn, tính đối với mỗi kiểu: tần số góc của
dao động và tỉ số biên độ dao động của hai vật nặng.
<i>Bài giải: </i>
Kí hiệu x1 và x2 lần lượt là li độ của vật nặng ở trên và dưới của con
lắc kép.
Phương trình chuyển động của các vật nặng là:
1 1 2 1
2 2 1
2
1
1 1
2 2
rồi thay vào các phương trình (53) và (54) rồi chia hai vế cho
1 2
Điều kiện để hệ phương trình (55) và (56) có nghiệm khác không là:
2
2
hay là
2
4 2
2
Phương trình (57) có các nghiệm là:
2
Như vậy là có hai giá trị của
1
2
Từ (55) hoặc (56) có thể rút ra tỉ số hai hệ số A1 và A2 của các hàm cos đối với từng
kiểu chuẩn.
<i>Kiểu dao động chuẩn thứ nhất: </i>
Tần số góc: <sub>1</sub>
Tỉ số hệ số: 1
2
Hai vật nặng có li độ ln trái dấu, vật này đi lên thì vật kia đi xuống. Tỉ số biên độ là
1,618, dao động của hai vật là ngược pha.
<i>Kiểu dao động chuẩn thứ hai: </i>
Tần số góc: <sub>2</sub>
Tỉ số hệ số: 1
2
Hai vật nặng có li độ ln luôn cùng dấu, hai vật luôn luôn chuyển động cùng chiều,
tỉ số biên độ là 0,618.
Nếu muốn kích thích con lắc kép dao động theo kiểu chuẩn thứ nhất chẳng hạn, thì
phải có điều kiện ban đầu thoả mãn hệ thức:
1
2
<i>b. Mạch điện tương đương với con lắc kép </i>
Mạch điện có sơ đồ ở hình 12 tương đương với con lắc kép ở mục trước, với sự tương
ứng như sau:
1 1 2 2
Chọn chiều dương của các dịng điện trong mạch như hình 10, ta có:
Xét mạch điện kín JA1B1KJ và A2B2KJ
hay
1
1 2
Hệ phương trình (62) và (63) mơ tả sự biến thiên của q1 và q2 theo thời gian.
Đặt
hai phương trình (62), (63) và chia hai vế cho
Điều kiện để hệ phương trình (64) và (65) có nghiệm khơng tầm thường là định thức
của các hệ số bằng không. Điều này dẫn đến
2
1,2
Tức là có hai giá trị khả dĩ của tần số góc
và
Tỉ số hệ số:
2
1 1
2
2 1
2
<i>Kiểu dao động chuẩn thứ hai </i>
Tần số góc:
Tỉ số hệ số:
2
1 2
2
2 2
Ta thu được các kết quả đúng như trong bài toán con lắc kép.
<i>c. Bài tốn sử dụng phương trình Lagrange </i>
Hai hình cầu nhỏ (được coi như chất điểm đặt tại tâm mỗi quả) có khối lượng m được
treo giữa giá đỡ cứng như trên hình 13. Giả thiết cả hai hạt có thể di chuyển trong mặt
phẳng hình vẽ theo cả hai hướng lên xuống và trái phải. Ba lị xo giống nhau và có cùng
độ cứng là k. Trên hình 11 các lị xo đang bị biến dạng, trong trạng thái khơng biến dạng
<i>Bài giải: </i>
Do chuyển động bị ràng buộc trong mặt
phẳng hình vẽ trên hình 14, chuyển động theo
phương ngang được giải thích như chuyển
động dọc theo các lò xo.
Gọi (x1, y1) và (x2, y2) là dịch chuyển
ngang và dọc của các tâm hình cầu, được đánh
số từ trái sang, so với vị trí cân bằng tương
ứng của chúng. Chọn x1, x2, y1 và y2 làm tọa
độ suy rộng của cơ hệ. Do các tọa độ này hồn
tồn độc lập nên hệ có số bậc tự do là s = 4. Dùng hệ tọa độ như trên hình 14, khi đó m1,
m2 tương ứng có tọa độ (a + x1, y1), (2a + x2, y2). Lấy trạng thái cân bằng như hình 11 là
trạng thái có thế bằng khơng, ta có thế năng của cơ hệ
2 2
2 <sub>2</sub>
1 1
2 2
2 2
2 1 2 1
2 2
2 <sub>2</sub>
2 2 1 2
(68)
Do số hạng thế năng của hệ chưa tỉ lệ với bình phương của các tọa độ suy rộng nên ta
khai triển Taylor hàm U ở lân cận vị trí cân bằng
1
2
0 1 2 1 2
10 2 0 10 2 0
2 2 2 2
2 2 2 2
1 2 1 2
2 2 2 2
1 0 2 0 1 0 2 0
2 2
1 2
1 2 <sub>0</sub> 1 1 <sub>0</sub>
1 1 1 2
1 2 0
2 2 2
2 1 2 2 1 2
2 1 0 2 2 0 1 2 0
1<sub>0</sub> 2 <sub>0</sub> 1 <sub>0</sub> 2 <sub>0</sub>
2 2 2 2
2 2 2 2
1 0 2 0 1 0 2 0
2 2 2 2 2 2
1 2 0 1 1 0 1 2 0 2 1 0 2 2 0 1 2 0
Thế các biểu thức (70) vào (69), trong gần đúng cấp 2 theo tọa độ suy rộng ta thu
được biểu thức thế năng của hệ có dạng:
1 2 1 2 1 2 1 2 1 2
Chú ý: Ngoài cách khai triển của hàm thế năng U theo cách cơ bản ở trên, ta có thể
làm cách khác như sau
Xét số hạng sau trong biểu thức thế năng của hệ
2 2
2 2
1 1 1
2
2 2 2 2 2 2 2
1 1 1 1 1 1
Do trong biểu thức của U1 có biểu thức liên quan tới căn bậc hai nên có thể viết được
như sau
1
2 2 <sub>2</sub>
2 2 2 2 1 1 1
1 1 1 2
2 2 2
2 1 1 1 1
2 2
2 2 2 2
1 1 1 1
Chỉ giữ lại các số hạng cho tới bậc hai ở các đại lượng nhỏ x1 và y1, các biểu thức
trên trở thành
2 2
1 1 1 1
Áp dụng cách làm gần đúng tương tự cho các số hạng còn lại trong biểu thức thế
năng U ta cũng thu được kết quả như biểu thức (71).
Động năng của cơ hệ bằng tổng động năng của hai hình cầu được coi như hai chất
điểm đặt tại tâm hình. Vậy động năng của hệ là
1 1 2 2
Từ (71) và (72) ta thu được hàm Lagrange của cơ hệ
2 2 2 2
1 1 2 2
2 2 2 2
1 2 1 2 1 2 1 2 1 2
(73)
Áp dụng các phương trình Lagrange loại hai ta thu được hệ phương trình mơ tả dao
động của cơ hệ
1 1 2
2 2 1
1 1 2
2 2 1
(74)
Hệ phương trình (74) được chia một cách đơn giản thành hai nhóm độc lập, một
nhóm theo x1, x2 và một nhóm theo y1, y2.
Xét hai phương trình đầu trong hệ (74) ta có
1 1 2
2 2 1
Ta tìm nghiệm của hệ (75) dưới dạng
trình (75) có phương trình đặc trưng
2
2 2
2
từ phương trình (76) ta suy ra hai tần số góc chuẩn ứng với các dao động dọc (theo trục
lò xo) là
1
2
Xét hai phương trình sau trong hệ (74) ta có
1 1 2
2 2 1
(77)
Đối với nhóm hai phương trình trong hệ (77), ta đặt
1 1 2 2
1 1 2
2 2 1
(78)
Tương tự, ta tìm nghiệm của hệ (78) dưới dạng
phương trình (78) có phương trình đặc trưng
2
2 2
2
(79)
từ phương trình (79) ta suy ra hai tần số góc chuẩn ứng với các dao động thẳng đứng hay
dao động ngang (theo phương vng góc với trục lò xo) là
3
4
IV. ỨNG DỤNG CỦA DAO ĐỘNG LIÊN KẾT
1. Dao động liên kết của sợi dây có khối lượng. Phương trình sóng.
<i>a. Dao động liên kết của sợi dây có khối lượng. </i>
Một sợi dây mảnh, đàn hồi có chiều dài là (n + 1)a (n là một số nguyên dương). Sợi
dây được căng theo phương ngang, cố định ở hai đầu sao cho sức căng taị mọi điểm trên
dây và ở mọi thời điểm là T không đổi. Người ta gắn vào dây những quả cầu nhỏ (coi
như một chất điểm hay một hạt) có cùng khối lượng là m, khoảng cách giữa hai hạt kế
tiếp là a (đây có thể xem là mơ hình của sợi dây có khối lượng khi a rất nhỏ) như hình 15.
Giả thiết rằng các quả cầu chỉ được làm dịch chuyển một đoạn nhỏ khỏi vị trí cân bằng
của nó theo phương vng góc với sợi dây khi dây cân bằng. Bỏ qua tác dụng của trọng
lực và lực cản của mơi trường.
1. Lập phương trình vi phân mô tả chuyển động của quả cầu thứ j bất kì (0 < j < n +
1).
2. Hãy tìm các tần số dao động chuẩn của các quả cầu và các biên độ của các dao
Giải
1. Hình 16 chỉ độ lệch
khỏi vị trí cân bằng theo
phương vng góc với sợi
dây khi nó cân bằng của
quả cầu thứ j cùng với hai
quả cầu lân cận của nó (thứ
j - 1 và thứ j + 1). Khi đó
phương trình chuyển động
của quả cầu thứ j được viết
do xét các thành phần lực
căng hướng về vị trí cân
bằng của nó. Quả cầu thứ j
chịu tác dụng của kéo
xuống hướng về vị trí cân bằng bởi lực
j j 1
2
do đó phương trình chuyển động của quả cầu thứ j có dạng
2
j
1 2
2
j j 1 j j 1
Phương trình trên viết lại dưới dạng đơn giản hơn
2
j
j j 1 j j 1
2
dây nên chúng ta có thể viết biểu thức của độ dịch chuyển tương ứng với tần số góc
chuẩn dưới dạng
i t
j j
trong đó Aj là độ dịch chuyển cực đại của hạt thứ j. Tương tự ta có
i t
j 1 j 1
2 i t i t
j j 1 j j 1
hay dạng đơn giản hơn
2
j 1 j j 1
. (81)
Phương trình (81) là phương trình cơ bản của dao động liên kết của sợi dây có khối
lượng.
j 1
j
j 1
j j 1
1
2
Bây giờ chúng ta tiến hành theo một trình tự là bắt đầu từ quả cầu thứ nhất rồi tiến
dọc theo sợi dây, viết ra các phương trình tương tự cho quả cầu thứ j với các giá trị cụ thể
j = 1, 2, 3, . . ., n. Cần chú ý rằng hai đầu dây cố định nên
0 0
2
1 2 0
.
Khi j = 2 chúng ta thu được phương trình
2
1 2 3
,
và khi j = n thì phương trình (81) trở thành
2
n 1 n n 1
.
Như vậy chúng ta thu được một hệ gồm n phương trình do đó khi giải hệ phương
trình này chúng ta sẽ thu được n giá trị khác nhau của ω2, mỗi giá trị của ω sẽ là tần số
góc chuẩn của một kiểu chuẩn của dao động liên kết của sợi dây. Vậy số kiểu dao động
chuẩn bằng số quả cầu được gắn trên sợi dây.
Cách thức chuẩn để giải hệ gồm n phương trình đã được trình bày trong lí thuyết ma
trận. Tuy nhiên chúng ta có thể dễ dàng giải trong một số trường hợp đơn giản gồm một
hoặc hai quả cầu gắn lên sợi dây từ đó chúng ta có thể chỉ ra cách thức giải trong trường
hợp có n quả cầu gắn lên sợi dây mà không cần sử dụng cơng cụ tốn học phức tạp.
Thật vậy, trước tiên chúng ta xét trường hợp đơn giản nhất là có một quả cầu gắn lên
sợi dây và dây có chiều dài là 2a, khi đó chúng ta chỉ cần duy nhất phương trình đối với
trường hợp j = 1, đồng thời cần nhớ rằng hai đầu dây cố định nên
A0 = A2 = 0. Do đó chúng ta thu được phương trình mơ tả dao động của sợi dây
2
1
,
từ phương trình trên chúng ta suy ra trong trường hợp này chỉ có duy nhất một tần số
chuẩn của kiểu chuẩn của dao động của quả cầu gắn trên dây
2
Dao động chuẩn của một quả cầu gắn lên sợi dây có chiều dài 2a với tần số góc
2
Khi n = 2, chiều dài của sợi dây là 3a, chúng ta cần các phương trình với j = 1 và j =
2. Đó là các phương trình
2
1 2
,
và
2
1 2 0 3
.
Rút A1 hoặc A2 từ phương trình này thế vào phương trính kia chúng ta thu được
phương trình xác định tần số góc của các dao động chuẩn của sợi dây
2
2 2 2
Như vậy, trong trường hợp này có hai tần số góc chuẩn tương ứng với hai kiểu chuẩn dao
động liên kết của sợi dây có khối lượng đó là
2
1
Hình 17.b chỉ ra rằng kiểu chuẩn thứ nhất của dao động liên kết của hai quả cầu gắn
trên sợi dây có chiều dài 3a là dao động mất liên kết đồng pha với tần số góc chuẩn
2
1
Để tìm nghiệm tổng quát đối với giá trị bất kì của n chúng ta viết lại phương trình sau
2
j 1 j j 1
dưới dạng
2 2
j 1 j 1 0
2
j 0
kiện biên A0 = An + 1 = 0 ở hai đầu dây.
Để thoả mãn các điều kiện đã phân tích ở trên chúng ta có thể chọn biểu thức của
biên độ dao động của quả cầu thứ j đối với tần số góc chuẩn ωk ứng với kiểu chuẩn của
dao động liên kết của sợi dây có dạng
j
với C là một hằng số và θ là một góc hằng số đối với tần số góc của dao động chuẩn ω.
Khi đó vế trái của phương trình (82) trở thành
j 1 j 1
j
vế phải của phương trình trên là một hằng số và hằng số này độc lập với j.
Giá trị của θj (hằng số ở ωj) dễ dàng tìm được từ các điều kiện biên
A0 = An + 1 = 0,
Đối với trường hợp j = 0 thì hiển nhiên biên độ tính theo cơng thức
n 1
k
biểu thức trên là biên độ của quả cầu thứ j ở tần số góc chuẩn ωk của một kiểu chuẩn của
dao động liên kết của sợi dây.
Để tìm các giá trị cho phép của ωk ta viết lại biểu thức
2 2
j 1 j 1 0 k
k
2
j 0
từ biểu thức trên ta suy ra
2 2
k 0
, (83)
ở đây k có thể nhận các giá trị k =1, 2, 3, . . ., n và
Như vậy tần số góc chuẩn lớn nhất của các kiểu chuẩn dao động liên kết của sợi dây
có khối lượng là ωk = 2ω0. Điều này được gọi là tần số giới hạn hay ngưỡng trên của tần
số hay còn gọi là hiện tượng cắt tần số. Nó giống như đặc trưng giới hạn trên của tần số
của tất cả các hệ dao động liên kết mà hệ này được tạo ra từ các phần tử tương tự nhau
Tóm lại chúng ta đã tìm ra được các kiểu chuẩn của dao động liên kết của hệ gồm n
quả cầu giống nhau gắn trên một sợi dây (hay sợi dây có khối lượng khi a rất bé) với tần
số góc chuẩn tương ứng là
2 2
k 0
, k = 1, 2, 3, . . ., n.
Ứng với mỗi tần số góc chuẩn ωk của một kiểu chuẩn của dao động liên kết của hệ n
hạt gắn trên sợi dây, thì hạt thứ j có biên độ dao động
j
<i>b. Phương trình sóng. </i>
Trong mục này chúng ta sẽ chỉ ra cách để chuyển phương trình dao động liên kết
trong cấu trúc tuần hoàn của sợi dây có khối lượng thành phương trình sóng trong mơi
trường liên tục.
Thật vậy, chúng ta đã tìm ra phương trình chuyển động của quả cầu thứ j có dạng
2
j
j 1 j j 1
2
Chúng ta cũng biết rằng tồn tại kiểu chuẩn dao động liên kết mà tất cả các quả cầu
gắn trên dây dao động với cùng một tần số góc chuẩn do đó tất cả các li độ yj của các quả
cầu phụ thuộc vào thời gian với cùng một dạng. Tuy nhiên, trong trường hợp đơn giản
trên dây gắn hai quả cầu thì tồn tại kiểu chuẩn dao động liên kết mà các quả cầu này dao
động ngược pha, điều này chứng tỏ độ dịch chuyển ngang yj của quả cầu j phải phụ thuộc
vào vị trí của quả cầu này. Hay nói cách khác, yj là hàm của hai biến độc lập, đó là thời
gian và vị trí của quả cầu thứ j trên dây.
Nếu sử dụng phương pháp chia cắt sợi dây theo cách
Bây giờ chúng ta xét dịch chuyển ngang yj ở vị trí x = xj dọc theo sợi dây, khi đó vế
trái của phương trình (84) trở thành
2 2
j
2 2
với y được tính ở x = xj. Trong trường hợp
j 1
j 1
Sử dụng phương pháp khai triển chuỗi Taylor đối với biểu thức
2
2
2
sau khi chúng ta thế các biểu thức trên vào phương trình (84), thì thu được phương trình
này có dạng
2 2
2 2
Đặt
2 2
2 2
Phương trình (85) gọi là phương trình sóng.
2. Sóng ngang trong cấu trúc tuần hoàn.
Trong mục trên chúng ta đã thảo luận các kiểu chuẩn của dao động ngang liên kết của
hệ n quả cầu được gắn sao cho hai quả cầu kế tiếp cách nhau một khoảng a dọc theo một
sợi dây có chiều dài (n + 1)a. Sợi dây được căng ngang với hai đầu cố định và lực căng
xuất hiện trong dây có độ lớn là T như nhau tại mọi điểm. Phương trình chuyển động của
hạt thứ j đã tìm được có dạng
j j 1 j j 1
và đối với trường hợp có n hạt được gắn lên dây thì các tần số chuẩn của các kiểu chuẩn
của dao động liên kết có dạng
2 2
k 0
2 2
2 2
i t kx
Bây giờ chúng ta xét sự truyền sóng ngang dọc theo một dãy các nguyên tử thẳng
hàng, khối lượng m, trong mạng tinh thể, ở đây lực căng được thay bằng lực đàn hồi giữa
các nguyên tử (như vậy T/a là hệ số đàn hồi), và a là khoảng cách giữa các nguyên tử cỡ
khoảng 1 A0 hoặc 10-10 m. Đồng thời hiện tượng hai đầu dây được kẹp cố định được thay
thế bởi hai đầu của tinh thể khi đó chúng ta có thể biểu diễn độ dịch chuyển của hạt thứ j
do sóng ngang truyền trên dây gây ra dưới dạng
i t kx i t kja
j j j
2
từ biểu thức trên chúng ta dễ dàng suy ra các tần số của sóng ngang được phép truyền
qua sợi dây
2
. (87)
Biểu thức của ω2 trong công thức (87) hoàn toàn tương đương với biểu thức của tần số
góc chuẩn tương ứng với kiểu chuẩn của dao động liên kết của n quả cầu được gắn trên
sợi dây
2 2
j
. (88)
nếu
<i>Nhưng (n + 1)a = l là chiều dài của sợi dây hoặc của dãy tinh thể, và chúng ta thấy rằng </i>
các bước sóng được phép ở đây là
Do đó
Khi j = p, đơn vị thay đổi trong j tương ứng từ một số giá trị cho phép của một nửa số
lần bước sóng đến giá trị nhỏ nhất của bước sóng là λ = 2a, dẫn đến giá trị lớn nhất của
tần số góc
Khi λ = 2a, sin(ka/2) = 1 bởi vì ka = π, và các nguyên tử cạnh nhau có độ lệch pha
chính xác là π vì
j ika i
j 1
Nếu trong phương trình (87) chúng ta vẽ
điều này dẫn đến chúng giống như vùng (miền) Brillouin thứ nhất.
Đối với sóng dài hoặc giá trị của số sóng k là nhỏ khi đó sin(ka/2)
2
và vận tốc của sóng hay cịn gọi là tốc độ của sóng được đưa ra trong biểu thức có dạng
2
2
2
Trong trường hợp chung vận tốc pha của sóng được xác định bởi công thức
,
cùng với hệ thức tán sắc đã được chỉ ra trên hình
(17) ta thấy chỉ có một miền bước sóng hẹp mà
cấu trúc không gian của tinh thể ảnh hưởng lên
quá trình truyền sóng, và giới hạn lớn nhất của
số sóng
3. Sóng ngang trong mạng một chiều gồm hai loại nguyên tử trong tinh thể Iôn.
Trong mục này chúng ta tiếp tục trình bày ứng dụng dao động liên kết của sợi dây có
khối lượng để nghiên cứu mạng tinh thể một chiều gồm hai loại nguyên tử trong tinh thể
iôn. Chúng ta giả thiết rằng các nguyên tử như những quả cầu có khối lượng được gắn
trên dây cùng với khoảng cách giữa hai quả cầu là a giống như trước. Các ngun tử có
khối lượng M chiếm các vị trí lẻ: 2j + 1 và các nguyên tử có khối lượng m chiếm vị trí
chẵn: 2j. Khi đó phương trình chuyển động cho mỗi loại có dạng
2 j 2 j 1 2 j 1 2 j
và
2 j 1 2 j 2 2 j 2 j 1
Chúng ta tìm nghiệm của hệ trên dưới dạng
i t 2 jka
2 j m
i t 2 j 1 ka
2 j 1 M
trong đó Am và AM là các biên độ của các loại nguyên tử có khối lượng tương ứng.
Thế các nghiệm vào các phương trình chuyển động trên ta thu được kết quả
2 ika ika
m M m
và
2 ika ika
M m M
Điều kiện để hệ hai phương trình trên có nghiệm khơng tầm thường là
1/ 2
2
2
. (89)
2
đối với k = 0,
và
2
Trường hợp dấu trừ trong phương trình 89 tương ứng với nhánh dưới của đồ thị trên
hình 18 với
Nhánh quang
Nhánh
âm
2
2
Chuyển động của hai loại của nguyên tử đối với mỗi nhánh được chỉ ra trên hình 19.
4. Sự hấp thụ bức xạ hồng ngoại bởi các tinh thể Iơn
Bức xạ hồng ngoại có tần số
4 1
một chiều dẫn đến số sóng lớn nhất tương ứng là
k đối với tia hồng ngoại là rất bé so với km nên có thể coi nó bằng khơng. Khi các iơn có
điện tích trái dấu cùng độ lớn
trường
thể iơn có dạng (k = 0)
2
và
2
M M m 0
Giải hệ phương trình trên ta thu được nghiệm
0
M 2 2
0
0
m 2 2
0
2
0
là tần số giới hạn của nhánh quang học khi k nhỏ (k = 0).
Từ các biểu thức biên độ trên cho ta thấy khi ω = ω0 thì bức xạ hồng ngoại bị hấp thụ
mạnh nhất bởi các tinh thể iôn và biên độ AM và Am tăng lên. Thực nghiệm chỉ ra rằng
muối ăn (NaCl) hấp thụ mạnh nhất bức xạ ở bước sóng
λ = 62 μm, KCl hấp thụ mạnh nhất bức xạ ở bước sóng λ = 71 μm.
Kiểu dao
động quang
Kiểu dao
động âm
BÀI TẬP
Bài 1. Hai quả nặng M và N, được coi như hai chất điểm, có khối lượng tương ứng là
m1 và m2. Chúng được nối với nhau bằng một lị xo có độ cứng k2, và nối với hai điểm cố
định P, Q bằng hai lị xo có cùng độ
cứng k1 như trên hình 20. Các quả nặng
trượt không ma sát trên một trục nằm
ngang. Ta gọi x và y là các độ dời khỏi
vị trí cân bằng lần lượt của các quả nặng
M và N.
1. Giả sử quả nặng lệch khỏi vị trí
cân bằng của chúng:
a. Hãy viết phương trình động lực học mô tả chuyển động của các quả nặng.
b. Xác định các tần số đặc trưng của hệ.
c. Tìm biểu thức x(t) và y(t) cho độ dời của các quả nặng theo thời gian trong
trường hợp m1 = m2 = m.
2. Giả sử m1 = m2 = m. Cho một ngoại lực điều hòa F = F0cost hướng theo trục, tác
dụng lên N. Giả thiết có một lực ma sát nhỏ tác dụng lên các quả nặng, sao cho sau một
giai đoạn chuyển tiếp kể từ khi lực điều hòa bắt đầu tác dụng, hệ sẽ dao động ổn định với
tần số của ngoại lực.
a. Tính biên độ dao động của các quả nặng theo tần số của ngoại lực và các
tần số đặc trưng của hệ.
b. Phác họa dạng biến thiên biên độ dao động của quả nặng N theo tần số của
ngoại lực.
Đáp số và gợi ý:
1. a.
1 2 2
1 1
1 2 2
2 2
b) 1 2
1 1 2
1 2
và
1 2
2 1 2
1 2
trong đó
2 <sub>2</sub>
2
1 2 2
1 2
1 2 1 2
.
c)
và
trong đó
1
1
2
các hằng số A, B, 1 và 2 được xác định từ các điều kiện ban đầu.
2. a.
2 2
0 A
2 2 2 2
1 2
1 2
A
b. Phác họa sự phụ thuộc của D
vào Ω (Hình 21) : lấy
A
Bài 2. Từ sự tương tự cơ - điện, hãy vẽ
sơ đồ một mạch điện đơn giản nhất, chỉ gồm
các tụ điện và các cuộn cảm, tương tự với hệ cơ học nêu ở Bài 1.
1. Chứng tỏ mạch điện này có hai tần số đặc trưng và tìm mối liên hệ giữa các tần số
này với các thông số của mạch điện.
2. Các thông số của mạch điện được lựa chọn lại sao cho tương tự với hệ cơ học đã
Đáp số và gợi ý.
1. Mạch điện như hình 22.
Hai tần số chuẩn của mạch là
<sub>1</sub>
1 2
2
1
2. Ta có thể đặt hiệu điện thế xoay chiều vào
của mạch đối với tín hiệu xoay chiều trong trường hợp này là
1 2
2 1 1
Ta thấy trở kháng trên có giá trị lớn nhất ở các tần số cộng hưởng 1 và 2. Nó triệt
tiêu ở tần số
A =
.
Bài 3. Hai đĩa tròn A và B đồng tính và giống hệt nhau. Mỗi đĩa có mơmen qn tính
I đối với trục quay đi qua tâm của đĩa và vng góc với mặt phẳng của đĩa. Đĩa A nằm
ngang, tâm của đĩa gắn vào đầu dưới của một sợi dây mảnh thẳng đứng có hằng số xoắn
là K, đầu trên của dây gắn vào một điểm cố định C. Đĩa B cũng nằm ngang và tâm đĩa
gắn vào đầu dưới của một sợi dây mảnh khác cũng có hằng số xoắn bằng K, giống như
đĩa A, chỉ khác là đầu trên của sợi dây này gắn vào tâm mặt dưới đĩa A, khiến cho hai
dây treo nằm trên cùng một đường thẳng đứng (Hình 23).
2
Ở vị trí cân bằng của hai đĩa, hai dây treo khơng bị xoắn. Kí
hiệu θ1 và θ2 lần lượt là tọa độ góc của mỗi đĩa (vào thời điểm t)
tính từ vị trí cân bằng.
1. Viết phương trình vi phân cho chuyển động của từng đĩa.
2. Giả thiết hai đĩa đều dao động điều hịa với cùng tần số góc
ω theo các phương trình
3. Ban đầu đĩa A có tọa độ góc θ1(0) = θ0 và vận tốc góc bằng
0. Cần phải để đĩa B ở tọa độ góc ban đầu bằng bao nhiêu (vận tốc
góc ban đầu của đĩa B bằng 0) thì hai đĩa đều dao động với cùng
tần số góc như ở câu 2? Chiều quay của hai đĩa so với nhau như
thế nào?
Đáp số và gợi ý.
1. Phương trình động lực mơ tả chuyển động của các đĩa
1 1 2 1
2 2 1
2. Tần số góc của các dao động chuẩn của hệ là
1
+ Nếu ω = ω1 thì <sub>1</sub>2
+ Nếu ω = ω2 thì 2<sub>2</sub>
3. Nếu θ1(0) = θ0 thì <sub>2</sub>
Theo kết quả của câu 2 thì
- Nếu
1
và <sub>2</sub>
và <sub>2</sub>
Nếu đĩa B có vận tốc góc ban đầu bằng 0, có tọa độ góc ban đầu là
2
1
2
1
2
Nếu đĩa B có vận tốc góc ban đầu bằng 0, có tọa độ góc ban đầu là
Bài 4. Một phao đồng chất có chiều dài L, diện tích
tiết diện thẳng là S và khối lượng là M nổi thẳng đứng
trên mặt nước. Nước có khối lượng riêng là ρ (ρ = 1).
Phao được gắn bằng một lị xo có khối lượng không
đáng kể, hệ số đàn hồi là k với một thanh đồng chất có
trục quay cố định tại tâm như hình 24. Thanh có cùng
khối lượng với phao nhưng chiều dài gấp đôi chiều dài
của phao. Phao chỉ có thể chuyển động theo phương
thẳng đứng và chiều dài tự nhiên của lò xo được chọn
sao cho tại vị trí cân bằng thanh nằm ngang. Bỏ qua lực
1. Thành lập phương trình vi phân mô tả chuyển
động của hệ.
2. Tìm các kiểu dao động chuẩn (tần số dao động chuẩn và tỉ số các dịch chuyển) đối
với dịch chuyển nhỏ của thanh.
3. Nhận xét về ý nghĩa vật lí của các kiểu dao động chuẩn tắc trong giới hạn lò xo rất
cứng.
Đáp số và gợi ý.
1. Chọn x là độ dịch chuyển của đầu trên của phao thẳng đứng khỏi vị trí cân bằng, θ
là góc quay của thanh, khi đó hàm Lagrange của cơ hệ
2 2 2 2
Do đó ta thu được phương trình chuyển động của hệ
2. Tần số góc chuẩn ứng với hai dao động chuẩn của hệ là
1
và
2
Các tỉ số của các độ dịch chuyển
3. Trong giới hạn lò xo rất cứng
Tỉ số dịch chuyển là
và chúng đồng pha. Chú ý rằng kết quả này không thể nhận được từ các kết quả trước đó
bằng cách cho
Bài 5. Một tấm kim loại M có bề dày khơng đáng kể, đồng chất, hình chữ nhật với
chiều dài là a và chiều rộng là b, khối lượng là M. Tấm M được đỡ ở mỗi đỉnh của nó
bằng một lị xo có độ cứng là k. Các lò xo được gắn sao cho chúng chỉ có thể chuyển
động theo hướng thẳng đứng (Hình 25). Ở vị trí cân bằng mặt phẳng ABCD nằm ngang.
Chỉ xét dao động nhỏ.
1. Viết phương trình vi phân mô tả chuyển
động của tấm M.
2. Hãy tìm tần số góc chuẩn của các dao động
chuẩn với biên độ nhỏ của tấm M.
Đáp số và gợi ý.
1. Sử dụng hệ tọa độ Descartes với gốc là khối
tâm O của tấm M khi tấm ở trạng thái cân bằng.
Tấm M ngoài chuyển động theo phương Oz nó
cịn quay quanh các trục Ox và trục Oy với các
góc quay tương ứng là φ và θ. Gọi z là tọa độ
thẳng đứng của khối tâm O tại thời điểm t bất kì.
Chọn z, φ và θ làm các tọa độ suy rộng, khi đó
hàm Lagrange của tấm M có dạng
2 2 2 2 2 2 2 2 2
Từ đó ta thu được các phương trình chuyển động như sau
2. Tần số góc chuẩn của các dao động chuẩn của tấm M
1 2 3
Bài 6. Một sợi dây mảnh, đàn hồi có chiều dài là (n + 1)a (n là một số nguyên
dương). Sợi dây được căng theo phương ngang, cố định ở hai đầu sao cho sức căng taị
mọi điểm trên dây và ở mọi thời điểm là T không đổi. Người ta gắn vào dây những quả
a như hình 26. Giả thiết rằng các quả cầu chỉ được làm dịch chuyển một đoạn nhỏ khỏi vị
trí cân bằng của nó theo phương vng góc với sợi dây khi dây cân bằng. Bỏ qua tác
dụng của trọng lực và lực cản của mơi trường.
1. Lập phương trình vi phân mô tả chuyển động của quả cầu thứ j bất kì (0 < j < n).
2. Hãy tìm các tần số dao động chuẩn của các quả cầu và các biên độ của các dao
động chuẩn này theo các thông số đã cho.
Đáp số và gợi ý
1. Hình 27 chỉ độ lệch khỏi vị trí cân bằng theo phương vng góc với sợi dây khi nó
cân bằng của quả cầu
thứ j cùng với hai quả
cầu lân cận của nó (thứ
j - 1 và thứ j + 1). Khi
đó phương trình chuyển
động của quả cầu thứ j
là
j j 1 j j 1
2. Tần số góc dao động chuẩn của n quả cầu liên kết trên sợi dây
2
s
Ứng với mỗi ωs thì quả cầu thứ j có biên độ dao động thỏa mãn phương trình
j
với C là hằng số xác định từ các điều kiện ban đầu.
Bài 7. Từ sự tương tự cơ - điện, hãy vẽ sơ đồ một mạch điện đơn giản nhất, chỉ gồm
các tụ điện và các cuộn thuần cảm, tương tự với hệ cơ học nêu ở Bài 6. Chứng tỏ mạch
điện này có n tần số đặc trưng và tìm mối liên hệ giữa các tần số này với các thông số của
mạch điện.
Đáp số và gợi ý.
+ Ta có thể thiết kế mạch điện
như hình 28.
+ Tần số góc dao động chuẩn
của n mạch LC liên kết
2
s
+ Ứng với mỗi ωs thì điện tích của tụ thứ j có biên độ dao động thỏa mãn phương
trình
j
với Q là hằng số xác định từ các điều kiện ban đầu.
j 1
j
j 1
j j 1
1
2
j 1
j 1
j
j 1
Bài 8. Một vật có khối lượng m1, nằm
trên một mặt phẳng nằm ngang không ma
sát và được nối với giá đỡ bằng một lị xo
có độ cứng k. Một vật khác có khối lượng
m2 được treo vào m1 bằng một sợi dây
<i>mảnh khơng co dãn có chiều dài l (Hình </i>
29).
1. Lập phương trình vi phân mơ tả
chuyển động của mỗi vật khi dao động
nhỏ.
2. Tìm các tần số của các dao động
chuẩn khi m1 = m2 = m.
3. Các dao động chuẩn sẽ như thế nào nếu m1 = m2 = m và
Đáp số và gợi ý.
1. Chọn trục Ox dọc theo trục lị xo có gốc tọa độ tại vị trí lị xo khơng biến dạng. Gọi
x1 và x2 là tọa độ khối tâm của các vật m1 và m2, θ là góc hợp bởi phương dây treo và
đường thẳng đứng đi qua điểm treo. Do dao động nhỏ nên coi 2 1
2
khi đó phương trình vi phân mơ tả dao động của hệ có dạng
2
1 1 1 2 1
2
2 2 2 1
2. Tần số góc dao động chuẩn là
2 2
1 2
và
2 2
2 2
3. Với điều kiện
với dao động quanh khối tâm G đứng yên của hệ. Tần số ω2 ứng với
Bài 9. Một con lắc đơn được treo vào một con lắc khác; Có
nghĩa là dây của con lắc bên dưới được treo vào vật nặng của con
lắc bên trên. Một hệ như vậy gọi là một con lắc kép toán học. Độ
dài dây treo và vật nặng của con lắc đơn ở trên và dưới tương
<i>ứng là l</i>1<i>, l</i>2, m1, m2 (Hình 30). Chỉ xét con lắc kép tốn học dao
động với biên độ góc nhỏ ở trong mặt phẳng hình vẽ.
1. Lập phương trình vi phân mơ tả dao động của con lắc kép
tốn học.
2. Tìm các tần số góc chuẩn và các nghiệm dao động tổng
quát.
3. Chỉ ra rằng với trường hợp đặc biệt hai con lắc hoàn toàn
giống nhau, các tần số đó là
1
2
1
2
1
của hệ để hệ chuyển động như một vật duy nhất.
Đáp số và gợi ý.
1. Chọn θ1 và θ2 làm tọa độ suy rộng của cơ hệ. Trong gần đúng dao động nhỏ của
con lắc kép ta có hàm Lagrange của hệ như sau
1 2 1 1 2 2 2 2 1 2 1 2 1 2 1 1 2 2 2
Khi đó ta thu được phương trình vi phân mơ tả dao động của con lắc kép
1 1 2 2 2
2. Tần số góc dao động chuẩn là
1
2 2
1 1 2 1 2 1 2 2 1 2 1 1 2
1 2 1
và
1
2
2 2
2 1 2 1 2 1 2 2 1 2 1 1 2
1 2 1
Nghiệm tổng quát là
2 2
2 1 2 1 1 2
1 2
1 1 1
1 1 1 2
2 2
2 1 2 1 1 2
1 2
2 2
1 1 1 2
và
2
3. Để hệ chuyển động như một vật rắn duy nhất cần có điều kiện θ1 = θ2, từ đó suy ra
1 2
<i>Phương trình trên cần có l</i>1<i> = 0 hoặc l</i>2 = 0, hoặc m1 = 0. Mỗi trường hợp này sẽ làm
cho hệ hai con lắc rút về trở thành một con lắc đơn duy nhất. Do đó hệ hai con lắc đơn
này không thể chuyển động như một vật rắn duy nhất.
Bài 10. Một hạt có khối lượng m, chuyển động trong một trường lực thế mà thế năng
của nó có biểu thức:
số góc dao động riêng của hạt. Nếu hạt này được tính điện với điện tích là e và chịu tác
dụng đồng thời của điện trường đều có cường độ E hướng theo trục x và từ trường đều có
cảm ứng từ B hướng theo trục z.
1. Thành lập phương trình vi phân mơ tả chuyển động của hạt.
2. Hãy tìm tần số góc dao động chuẩn.
3. Hãy thảo luận các kết quả thu được trong câu 2 trong giới hạn trường yếu và
trường mạnh.
Đáp số và gợi ý.
1. Hàm Lagrange của hạt mang điện e trong điện trường và từ trường ngồi có dạng
0
2
0
2
0
2
0
2. Tần số góc chuẩn là
1 0
2
2
2 0
và
2
2
3 0
Trong các tần số dao động chuẩn ở trên thì hai kiểu dao động cuối được gây nên bởi
chỉ một mình từ trường, trong khi điện trường chỉ gây nên dịch chuyển
2
0
hướng của nó.
3. Đối với trường yếu,
2 0
Đối với trường mạnh,
2 2 2
0 0
2 2 2
và
2 2 2
0 0
3 2 2
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. Phạm Quý Tư, Một số vấn đề về dao động, Nhà xuất Giáo dục, 2008.
2. Nguyễn Hữu Mình, Cơ học lí thuyết, Nhà xuất bản ĐHQGHN, 1997.
3. Tô Giang, Bồi dưỡng học sinh giỏi vật lí trung học phổ thơng - Cơ học 2, Nhà xuất bản
Giáo dục Việt Nam, 2009.
4. Vũ Thanh Khiết - Vũ Đình Túy, Các đề thi học sinh giỏi Vật lí (2001 - 2010), Nhà
xuất bản Giáo dục Việt Nam, 2011.
5. Yung-Kuo Lim, Bài tập và lời giải cơ học (bản dịch tiếng Việt), Nhà xuất bản Giáo
dục, 2009.