Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (39.39 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
(Tặng người bạn đồng nghiệp bất hạnh- THCS Quảng Tiến)
Cơn mưa bất chợt
Cái rét tháng năm
Mùa hè cũng khóc
Rã rích giọt sầu.
Lịng em nhói đau
Gọi tên anh mãi,
Nụ cười sót lại
Bên anh, bên ai?
Suốt quảng đường dài
Bước chân có mỏi
Ai làm điểm gối
Cho con, cho em?
Dưới lịng đất sâu
Anh ơi có thấu
Con thơ lên sáu
Vợ dại mồ cơi?
ĐƠI MIỀN CẢM HỨNG
Thế là lại một lần nữa bước chân đưa ta đến một ngôi trường mới.
Một cảm giác bỡ ngỡ, hồi hộp vừa lạ vừa quen khiến ta bối rối. Hơn mười
năm rồi chứ đâu cịn là cơ bé mới chập chững vào trường cơ chứ? Trời !ngôi
trường khang trang, cao lớn và sạch sẽ làm sao? Ta ước gì được chạy ngay
vào để xem ,để quen và để... nhưng phía sau lưng ta sao như có ai níu lại.
Lệ-Có những người đồng nghiệp như thế!