Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

CHUYEN XICH LO CUOI CUNG

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (49.42 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

CHUYẾN XÍCH LƠ CUỐI CÙNG


T. B. Kh


<i>Tặng các bạn thương mến của tơi niên khóa 1982-1985 trường PTTH Phan Bội</i>
<i>Châu, Phan Thiết.</i>


<i>mưa chiều tầm tã mưa rơi</i>
<i>lạnh ướt vai áo lạnh đời xích lơ</i>


<i> (Bắc Phong)</i>


Trời vẫn mưa, mưa từ tờ mờ sáng đến bây giờ. Mưa triền miên suốt
ngày. Mưa và gió ào ào, gió càng lúc càng mạnh. Bầu trời xam xám, mưa
gió mịt mù. Đài báo bão số 2 đang đi vào vùng biển Trường Sa.


Các dãy nhà phố cửa chớp kín bưng. Đường phố vắng người qua lại.
Trên đường Trần Hưng Đạo vẫn có một vật thể đang di chuyển.
Trơng nó yếu ớt nhưng vẫn tiến đều trong mưa gió. UFO chăng? Có người
tị mị nhìn kỹ thì thấy một thanh niên cỡ 17-18 tuổi đang đạp xe xích lơ tiến
về hướng Bắc. Cậu ta cao lênh khênh, tưởng chừng như sẽ bị gió cuốn
bay khỏi xe bất cứ lúc nào. Hình dáng cậu ta trơng giống như một con bù
nhìn đứng đuổi chim ngồi ruộng vào mùa lúa chín. Đơi bàn chân được
“bảo hộ” bởi một đơi giày lính rộng thùng thình, sũng nước mưa. Tấm áo
mưa cột ở cổ tung bay phần phật. Cái mũ cối bộ đội che kín cả khn mặt,
cậu ta càng khom lưng để đạp xe thì cái mũ ấy sụp xuống nhiều hơn. Nhìn
cậu ta, nhiều người liên tưởng đến Don Quixote đang cưỡi chiến mã


Rocinante tiến về các cối xay gió!!!


Mưa gió vẫn mịt mù. Cậu thanh niên ấy vẫn lầm lũi đạp xe về hướng


bến xe đò liên tỉnh. Giờ này đang tầm xe khách về bến, chắc sẽ tìm chở
được một chuyến khách hay hàng. Ngày nay cậu chỉ mới chạy được một
chuyến. Bây giờ, chỉ cần một “cuốc” nữa thôi, ngày mai cậu sẽ nghỉ để đến
trường tập trung chuẩn bị các cơng việc cho năm học mới. Chuyến xích lơ
cuối cùng của hè này!


Động lực để cậu ta cứ tiến đều, mặc kệ mưa gió là ước mơ được sở
hữu bộ sách luyện thi tiếng Anh lớp 12. Bằng cơng sức đạp xích lơ trong
hè, ngồi việc trả tiền thuê xe và mua áo quần, vở viết, cậu đã dành dụm
được một khoản tiền để mua bộ sách đó. Sách vừa hiếm vừa đắt, không
thể mượn của ai để học được. Cậu đã có 175 đồng, chỉ một “cuốc” nữa
thơi thì cậu sẽ có thêm 5 đồng để ước mơ kia thành sự thật.


Cậu ta đã đến gần ngã ba rẽ vào bến xe. Cậu mừng thầm vì có mấy
xe vừa vào bến. Mưa gió mịt mù mà cậu vẫn cảm thấy ấm lòng. Cậu ta
tưởng tượng đến giây phút được cầm bộ sách ấy, tự dưng cậu thấy niềm
vui lan tỏa khắp cơ thể.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

đường. Một đồn xe 67 của các cơ cậu choai choai vút qua và những tiếng
cười sảng khoái của họ.


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×