Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Mai hoa

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (75.64 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Kỷ niệm nghề giáo</b>


<b>Họ và tên: trần thị mai hoa</b>


<b>Tổ: khoa học xà hội</b>


<b>Đơn vị: trờng thcs quảng sơn</b>


Trong cuc i mt con ngi ai sinh ra cũng có ớc mơ riêng của mình. Lúc nhỏ ở tuổi
mẫu giáo thì mơ đợc ăn ngon đợc mặc quần áo đẹp, lớn lên chút nữa đến lúc cắp sách tới
tr-ờng thì mơ ớc là học giỏi đợc thầy yêu bạn mến, lúc trởng thành thì mong ớc có một nghề
nghiệp để ni sống bản thân … có thể nói ớc mơ của con ngời khi cịn sống trên đời sẽ
không bao giờ cạn. Riêng bản thân tơi ớc mơ làm nhà giáo có lẽ đã ăn sâu vào máu thịt bởi
tơi sinh ra trong gia đình nhà giáo.


Ba tôi, mẹ tôi đều là nhà giáo lúc nhỏ cha có trờng mẫu giáo tơi phải thờng lẽo đẽo
theo mẹ đến trờng, tha thẩn chơi bên những gốc cây xà cừ chờ mẹ tan lớp, những hôm trời
m-a khơng chơi đợc ngồi trời tơi phải ngồi ở một góc gần cửm-a lớp vì sợ các thầy cơ khác rầy lm-a
mẹ vì khơng cho phép đa con đến lớp trong giờ dạy học. Trong những lần ngồi trốn nh vậy
tôi phát hiện ra rất nhiều điều thú vị từ mẹ tôi. Cách mẹ lên lớp thật đẹp làm sao khi mẹ tôi
vào tất cả học sinh đứng dậy chào, mẹ nghiêng mình chào học sinh rồi mời các em ngồi
xuống, điều đầu tiên mà mẹ tôi làm không phải là việc kiểm tra bài cũ mà là hỏi thăm “các
em hơm nay có khỏe khơng?” Khi tất cả các học sinh đều đồng thanh trả lời “Dạ có” thì mẹ
tơi mới vui vẽ thực hiện quy trình của một tiết dạy. Trong suốt buổi dạy tôi không hề nghe
mẹ phải nhắc nhở giữ trật tự mà tất cả các học sinh đều im phăng phắc, bởi bài dạy của mẹ
tơi có sức hấp dẫn và lơi cuốn đến kì lạ một đứa học sinh mẫu giáo nh tơi cũng cảm nhận đợc
điều đó. Nghề giáo thật đẹp biết bao, tơi nghỉ vậy. Chính vì thế mà tơi cũng bắt ch ớc mẹ tôi
để làm cô giáo những khi mẹ vắng nhà, học sinh của tôi là những con búp bê đ ợc quấn lại từ
những chiếc áo cũ, tơi bắt chớc mẹ tơi vào lớp cũng nghiêng mình chào học sinh và hỏi “
hơm nay các em có khỏe khơng?” rồi tự trả lời “ dạ có”.


Thời gian cứ thế trôi qua ớc mơ làm nghề giáo trong tôi lớn dần lên và trở thành hiện


thực. Mái trờng thân yêu nơi tôi chơi bên những gốc xà cừ, là nơi tôi học tập và lớn lên đợc
các thầy cô thơng yêu dạy dỗ. Giờ tôi cũng là cô giáo nơi mái trờng mà tôi đã lớn lên, bao kỷ
niệm trong tơi lại có dịp ùa về. Thế mà đã 10 năm trôi qua, tôi đã 10 năm làm nhà giáo. Mái
trờng bây giờ đã đổi thay không phải là ngôi trờng cấp bốn lụp xụp nh ngày xa nữa. Ngắm
nhỡn sự khang trang của nhà trường hụm nay, tụi khụng thể nào quờn những thỏng ngày
trong quỏ khứ, những bước đầu tiờn chập chững vào nghề.


Cầm quyết định trong tay mà bồn chồn, hồi hộp,... cuộc đời mình từ đây đã thực sự
sang trang. Cảm xúc vui buồn lẫn lộn trong tôi.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Những ngày đầu mới về trường, được gặp gỡ những thầy cụ lớn tuổi, gắn bú hàng
chục năm với mỏi trường, từ khi trường cũn rất nhiều khú khăn, tụi được nghe bao nhiờu cõu
chuyện, những kỷ niệm nhiều khi cười đến chảy nước mắt. Những ngời đã dạy tơi khi tơi
đang cịn là học sinh của trờng. Tất cả đều vun đắp cho tụi tỡnh yờu về mỏi trường.


Ngày đầu đứng trên bục giảng tôi hồi hộp đến run ngời, tôi nhớ nh in cảm giác lúc đó
vừa tự hào vừa lo lắng tơi cứ tự nhủ mình phải bình tĩnh tự tin, cảm giác hồi hộp rồi cũng
chóng qua nhanh, tơi cố hình dung lại những kiến thức bài dạy mà tôi đã soạn rất kỹ trong
giáo án. Khi soạn bài tôi cố nhớ lại kỷ niệm thời học sinh của mình, nhớ những lần mẹ tơi
lên lớp, nghỉ xem lúc đó mình thích học nh thế nào thích thầy cơ nói với mình điều gì để bây
giờ làm cho học sinh.


Bắt đầu bài giảng của mình. Mở đầu cho bài giảng là tiết Lịch sử thế giới lớp 7 tôi cố
gắng làm sao để học sinh dễ hiểu nhất. Tôi giảng một cách say sa về “ Sự hình thành xã hội
phong kiến ở châu Âu- Thời sơ kì trung đại” . Thấy những cặp mặt ngây thơ trịn xoe chăm
chú nhìn cơ giảng bài của học sinh tơi thấy có một cảm giác rất lạ trào dâng trong trái tim
mình. Tơi chợt nhận ra rằng hạnh phúc của nghề giáo là ở đây, một cảm giác nếu ai khơng ở
trong nghề thì khơng bao giờ cảm nhận đợc điều đó. Và tơi cũng hiểu tại vì sao ba, mẹ tơi lại
u nghề đến vậy. Thời gian vùn vụt thoi đa mới ngày đó mà giờ tơi đã có hơn 10 năm đứng
trên bục giảng, kỉ niệm buồn vui với nghề tôi đều đã nếm trãi nhng tơi ln tự hào vì mình đã


chọn làm nghề giáo.


Tôi tự hào về những ngời thầy, ngời cô đã dạy tôi nên ngời, cho tôi những bài học đầu
tiên về cách làm ngời, những kiến thức đầu tiên để tôi bớc vào đời, Giờ đây tôi cũng tự hứa
với lịng mình sẽ cố gắng truyền đạt lại cho học sinh những kiến thức mà tôi biết từ những
bài học đầu đời mà thầy cô đã giành cho tôi. Ln phấn đấu để giữ gìn danh dự nhà giáo để
nghề giáo thật sự là ”nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý”.


<i><b>Quảng Sơn, ngày 25 tháng 8 năm 2012</b></i>


<b> Ngêi viÕt</b>


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×