Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Tong hop mot so bai van ta em be dang tuoi tap ditap noi

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (54.32 KB, 3 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Đề bài: Ở gia đình em (hoặc gia đình mà em quen biết)có một em bé đang tuổi tập nói, tập đi. Em hãy tả</b>
hình dáng và tính nết thơ ngây của em bé ấy.


Bài làm :


"Con cị bé bé, nó đậu cành tre…". Đó là tiếng hát ngọng nghịu của bé Bông - em gái em. Năm nay bé
vừa tròn hai tuổi, cái tuổi mà người ta thường gọi là "tuổi tập đi, tập nói".


Bé Bơng có dáng người trịn trịn, bụ bẫm như con lật đật, trơng rất dễ thương. Mái tóc bé xoăn xoăn
như một cô búp bê, dài đến ngang vai được tết thành hai bím nhỏ rất đáng u. Bé có gương mặt bầu bĩnh
với làn da trắng hồng, mịn màng như lúc nào cũng được thoa một lớp phấn mỏng. Nhìn bé, ai cũng muốn
cắn, véo cái đơi má phúng pha phúng phính ấy của bé cho 'bõ ghét'mới thơi. Cái mũi bé cao cao, hơi hênh
hếch một chút trông thật là hóm hỉnh, ngộ nghĩnh. Đơi mơi chúm chím, đỏ hồng như được thoa son. Đặc biệt,
bé có đơi mắt trong veo, to tròn và đen láy như hai hột nhãn, lại long lanh và sáng như hai viên ngọc nước, lộ
rõ vẻ thơng minh hiếm có. Hai hàng lông mi dài uốn cong một cách tự nhiên làm cho đôi mắt vốn đã đẹp ấy lại
càng thêm phần thướt tha, duyên dáng hơn. Mỗi khi bé cười, để lộ hai hàm răng sữa trắng muốt như tuyết và
đều tăm tắp như những hạt ngơ vì ngay từ nhỏ, bé đã có thói quen vệ sinh răng miệng sạch sẽ mà !


Nhưng nhìn bé tập đi mới thật là thích. Bàn tay bé nhỏ xíu với các ngón tay búp nụ nắm chặt lấy tay
em, bước chập chững vài bước đã vội buông ra khiến bé chập choạng, lảo đảo như người say rượu rồi té
phịch xuống đất. Thấy thế, mọi người bật cười. Bé cũng như biết ngượng chợt cúi mặt xuống rồi tiếp tục đứng
lên và đi tueeps như chưa có chuyện gì xảy ra.


Bé Bơng rất hay hát và cũng rất thích hát, nên em thường dạy bé hát hoặc bật băng đĩa nhạc lên để
bé tập hát. Bé chỉ cần nghe hát ba, bốn lần là nhớ được ngay. Ngồi hát ra, bé cịn rất thích chơi các loại đồ
chơi xếp hình. Lúc chơi, bé rất chăm chú, say sưa. Loáng một cái, bé đã xếp được rất nhiều hình thù lạ và
độc đáo như : ngơi nhà, ơ tơ bay, cối xay gió,… khiến cả nhà ai cũng phải ngạc nhiên. Nhìn cái miệng duyên
dáng hát ca, đôi tay sáng tạo khéo léo "làm việc không ngừng nghỉ", em thấy yêu bé vô cùng.


Gia đình nào có trẻ em là gia đình đó có niềm vui, có hạnh phúc. Gia đình em cũng vậy. Vắng bé một
buổi là em thấy nhà vắng hản đi, khơng cịn những tiếng cười thoải mái nữa. Sau này, em sẽ dạy bé học và


chỉ bảo cho bé những điều hay lẽ phải em được học ở trường.


<b>Bài làm</b>


Mẹ em bảo: “Ba tháng biết lẫy, bảy tháng biết bị, chín tháng lị dò biết đi”. Bé Lương nhà bác em bây
giờ đã mười tháng tuổi. Ai cũng q bé vì trơng bé rất bụ bẫm.


Bé Lương đang tập nói, tập đi. Trơng Lương thật đáng u. Lương có thân hình béo trịn mũm mĩm.
Nhìn từ xa, trơng bé như một chú gấu con mới sinh. Em chỉ muốn ôm chặt bé vào lịng. Lương có nước da
mịn màng, trắng trẻo. Nếu khơng kỹ, rất có thể bạn có thể nhầm đơi má của Lương với hai trái mận chín đỏ.
Em vuốt má bé thì má cứ phúng phính, trơng thật là thích! Cặp mắt bé Lương rất đặc biệt. Mắt bé vừa to vừa
trịn trơng đáng u, dễ thương. Nhìn thẳng vào đơi mắt đen láy, long lanh khó tả, bạn thấy ngay một điều
rằng: đơi mắt thật hồn nhiên và cịn tiềm ẩn tư chất thơng minh. Tóc của bé đen nhánh, mềm mại như tơ. Đơi
mơi chúm chím đỏ chót mỗi lần cười lại để lộ ra sáu cái răng sữa mới nhú, trắng, nhỏ như hạt ngô non. Mỗi
lần mọc thêm răng cu cậu lại thấy khó chịu. Chân tay cu Lương tròn lẳn, nần nẫn thịt, mũm mĩm trơng thật
thích. Mười ngón tay ngón chân x ra thật xinh. Mỗi lần đèo đi mua quần áo, Lương toàn chỉ tay vào bộ quần
áo có hình chú chuột Mickey. Thấy thế, mẹ Lương mua ngay. Thích quá, bé cứ vỗ tay bơm bốp, cười tít mắt.
Cu Lương vừa hiền lại vừa hiếu thảo với bố mẹ, hào phóng với anh chị em, ơng bà trong nhà. Có lần em cho
bé một gói kẹo. Bé đưa mẹ bóc rồi đưa vào tay mỗi người trong nhà một cái kẹo. Bé thảo lắm nhưng khi bé
tập nói thì ai cũng phải cười. Bé Lương mới bập bẹ được vài từ như bố, bà, chị, Chi. Bây giờ cu mới ngọng
nghịu tập nói từ mẹ. Lương mới đi được chập chững vài bước. Lúc đứng yên bé lắc lư người. Có lần chị của
cu Lương bảo:


- Cu đi khoanh tay đằng sau, đi giống ông nội nào!


Bé lững chững bước nhưng rồi lại ngã , bé mếu máo khóc làm cả nhà cười đau cả bụng. Lúc chơi đùa
cu cậu nói cười ríu rít. Thấy ai làm gì là cu cậu lại bắt chước làm theo. Cu cậu hay vịi mẹ mua ơ tơ. Nếu
khơng mua bé lại làm nũng nên nhà Lương đầy ô tô. Lương ăn là lại vương vãi cơm khắp nhà. Cu cậu phải
vừa ăn vừa xem quảng cáo thì mới ngồi yên được. Lúc ngủ cu cậu dang rộng chân tay một cách thoải mái.
Có lần bé cịn mỉm cười trong lúc ngủ.



Tuy không phải là em ruột của em nhưng rất yêu quí Lương. Em mong Lương sẽ là một người có ích
cho xã hội.


<b>Bài làm</b>


Nhà tơi có bé Kiên, em đang tuổi tập nói, tập đi. Nên em rất hay nói ngọng và còn hay bị ngã. Ở nhà bé
thường được mọi người gọi bằng cái tên rất ngộ “bé Tí”.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

bé mũm mĩm, những bước đi lũn cha lũn chũn trơng rất đáng u. Bé có một làn da khỏe mạnh và trắng hồng
mịn màng, chiếc mũi tí hon rất ngộ nghĩnh. Bé đang tuổi tập nói nên mỗi khi ai nói gì là bé lại bắt chước y hệt
như thế. Mỗi khi tập đi bé lại dang hai tay sang ngang để giữ thăng bằng, hai chân choãi ra và bưỡc từng
bước nhẹ nhàng cẩn thận. Mỗi lần bị ngã bé lại chống tay xuống đất để đứng dậy, rồi lẫm chẫm bước tiếp.
Đôi giày của bé phát ra những tiếng “chít, chít”nghe rất vui tai. Mỗi khi nhìn thấy mẹ bê bát cháo ra, mắt bé lại
sáng lên và ln miệng nói “Măm! Măm...”. Bé ăn rất ngoan chỉ mười lăm phút là hết bát cháo. Vừa ăn bé vừa
xem ca nhạc, bé vỗ tay theo từng nhịp của bài hát, trơng bé lúc đó rất dễ thương.


Từ ngày có bé Kiên, gia đình tơi vui hẳn lên. Cả nhà ai cũng yêu quý bé và mong rằng bé sẽ ăn nhanh
chóng lớn, ngoan ngỗn nghe lời bố mẹ.


<b>Bài làm</b>


Ông bà ta thường có câu: “Ba tháng biết nẫy, bảy tháng biết bị, chín tháng lị dị biết đi”. Em Vi củe em
cũng đang chập chững tập đi. Ai cũng rất bé vì em bé nhất nhà.


Vi được chín tháng nhưng trơng dáng người bụ bẫm, khoẻ mạnh của bé thì ai cũng lầm là bé lên hai,
lên ba. Thường ngày, bé mặc chiếc áo cộc tay và cái váy hoa sặc sỡ. Khi đi chơi, bé mặc cái váy di lê và đơi
giày búp bê xinh xắn. Mái tóc bé cịn thưa thớt được túm gọn ở phía trên làm tăng thêm vẻ đáng yêu. Khuôn
mặt bé bầu bĩnh, đôi mắt long lanh như hai hạt nhãn, chiếc mũi nhỏ thanh cộng thêm nụ cười chỉ có vài chiếc
răng sữa làm cho ai gặp bé cũng phải thốt lên rằng: “Con cháu nhà ai mà xinh thế!”. Lạ thật, cả nhà em da ai


cũng ngưm ngăm, thế mà bé lại có làn da trắng và mịn màng như trứng gà bóc, riêng đơi má thì ửng hồng
như quả táo. Kể từ ngày bé tập đi, tập nói, cả nhà vui hơn bởi tiếng ngọng nghịu của bé. Có lần bé muốn ăn
kẹo nhưng lại nói thành “Chẹo! Chẹo!” làm cả nhà cứ tưởng bé bị chẹo chân. Đến khi hiểu ra vấn đề thì mọi
người phá lên cười. Mẹ em nói “Cha bố chị!”. Thấy mọi người cười, bé cũng bắt chước cười theo nhưng
chẳng hiểu gì cả. Lúc mới tập đi, bé phải có người giữ. khi đã tạm vững, bé rất thích đi, lâu lâu lại nghiêng
qua nghiêng lại như người say rượu. Món đồ chơi bé rất thích là con búo bê có mái tóc vàng óng. Trông con
búp bê đáng yêu giống y hệt bé.


Từ khi có em Vi, cả gia đình em vui hẳn lên. Ai cũng cưng bé, mong bé hay ăn chóng lớn. Vi là niềm
hạnh phúc của cả gia đình em.


<b>Bài làm</b>


Ở quê, em có rất nhiều em họ va cháu, có đứa đã đi học rồi, có đứa vẫn đang tuổi tập nói, tập đi. Ai em
cũng quý nhưng em vẫn quý nhất là con của chị Hường là thằng cu Hiệp.


Năm nay, Hiệp mới tập đi, tập nói. Da dẻ hồng hào, mỏng manh và mịn sờ mát lạnh rất thích. Khn
mặt sáng sủa, chan tay mũm mĩm. Đơi mắt đen láy, trịn xoe như hai hòn bi ve. Chiếc mũi cao cao và cái
miệng nhỏ nhắn trông mới đáng yêu làm sao. Khi cười, để lộ mấy cái răng sữa mới mọc trông rất ngộ nghĩnh.
Vầng trán cao và đôi tai to thể hiện một tường lai tươi đẹp, sáng ngời. Hiệp rất hăng hái tập đi, cứ thấy cái gì
bên cạnh là Hiệp lại vịn vào để đứng dậy, biết thế nên chị Hường cất các thứ dễ đổ vỡ nguy hiểm lên trên
cao. Lúc tập đi, Hiệp dang hai tay ra để lấy thăng bằng, hai chân dạng ra và kiễng lên bước từng bước một
nhưng mới đi được vài bước Hiệp đã ngồi xệt xuống rồi. khi nào có dịp về quê chơi em lại chạy sang nhà
HIệp, khi nào về em cũng mang quà cho Hiệp. Thấy em có cái gì mới mới là Hiệp bị tới ngay để lấy. Bố mẹ
mua cho Hiệp đồ chơi, Hiệp thích lắm nhưng chơi được một lúc Hiệp đòi vứt đi ngay, mẹ Hiệp thấy thế liền
rửa sạch đò chơi rồi cất vào một góc, vài ngày sau lại lấy ra cho Hiệp chơi, Hiệp tưởng là đồ chơi mới lại thích
thú chơi. Thấy ai nói gì, Hiệp cũng nhại lại nhưng vẫn rất ngọng nghịu, chưa được rõ ràng cho lắm. Mẹ Hiệp
bê bát bột ra, Hiệp thấy thế liền bò tới ngay và nói “măm măm...”. Cu Hiệp tinh nghịch lắm, nhất là nghịch
nước. Khi tắm, Hiệp vùng vẫy làm nước bắn tung toé ra, cu cậu thích chí cười khanh khách.



Em mong cu Hiệp sẽ hay ăn chóng lớn để mỗi lần về quê em lại được dăt Hiệp đi chơi. Kì nghỉ hè này
em sẽ được về quê và sẽ lại sang nhà Hiệp chơi.


<b>Bài làm</b>


Cún ơi! Cố lên, tiếp tục đi! Cún giỏi quá!...


Mọi người đang cổ vũ cho Cún, em họ em đấy.Cún giơ hai tay trước và ngã nhào vào lịng mẹ rồi
quay ra cười toe tt.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

nói gì Cún đều bắt chước theo, có lúc nói sai làm cả nhà ơm bụng mà cười. Cún cịn rất thích hóng chuyện cứ
ai đang nói chuyện là Cún lại bị ra kêu: “pà, pà!...”làm người đang nói chuyện phải phì cười, Cún chẳng biết
gì cũng cười theo. Cún cịn biết biểu lộ cảm xúc cơ! Hồi đi cắt tóc Cún nhất quyết khơng chịu để kéo vào gần
mình nhưng khi mẹ khen: “ôi Cún đẹp trai quá” Cún đứng lên ghế và cười rồi để yên cho người ta cắt tóc,
ngược lại nếu có ai chê Cún, Cún đều cúi mặt xuống rồi che mặt đi trông rất tội nghiệp.


Em rất yêu Cún, mỗi lần có quà ngon em đều mang lên cho Cún, mỗi lần được quà Cún đều cảm ơn
bằng cách thơm vào má em, lúc đó tình cảm em dành cho Cún càng tăng lên gấp bội.


<b>Bài làm</b>


<b> Em vẫn nhớ cái ngày cu Trọng, con anh họ tôi chào đời, ai cũng vui mừng khơn xiết vì cu Trọng ra </b>
đời vẫn an toàn.


Bé Trọng đã được 14 tháng tuổi rồi. Người bé nhỏ nhưng trộm vía mới 14 tháng thôi mà đã 15 kg rồi
cơ đấy. Trọng là con trai nên rất thích áo có hình siêu nhân. Bé có bộ tóc hoe hoe vàng, ai nhìn vào cũng bảo
là giống tây. Cịn đơi mắt thì long lanh và dễ thương. Hai bên má của bé cứ như là hai cái bánh đúc vậy. Dưới
chiếc mũi nhỏ là đôi môi dễ thương luôn nở những nụ cười hồn nhiên và trong sáng, để lộ những chiếc răng
thật là ngộ nghĩnh. Hai bàn tay của bé trắng, mềm mại, rất mũm mĩm. Đôi chân của bé cũng xinh xinh y như


đôi tay vậy. Mới bé thế thôi nhưng nghịch lắm, bé nghịch đến nỗi ai cũng phải sợ. Cứ bế là bé lại trườn ra
nhanh thoăn thoắt ý. bây giờ Trọng đang tập đi, cứ bước được vài bước là bé lại ngã uỵch xuống ln vì đang
đi thì bé cứ quay ngang quay dọc. Bé cũng đang tập nói nên nói đang cịn ngọng lắm, chưa được chuẩn vì
Trọng lười nói lắm. Trọng hay bị ln nên cái gì có dây điện là mọi người để hết lên cao, hồi trước mọi người
chưa để phích nước lên cao Trọng cứ bò ra đấy nên mẹ phải bế lên ngồi với ơng nội. Có khi ơng nội mắng, bé
lại nũng nịu, xà vào lịng ơng, để ơng khơng mắng. Bé có tật là mọi người làm gì cũng giả vờ làm theo. Một lần
em tặc lưỡi, bé cũng tặc theo, về sau thành ra quen. Cũng có lần em ngửa cổ lên, bé ngửa theo, lắc đầu bé
cũng lắc theo nên khi người khác bắt ăn bé cứ lắc đầu lia lịa. Trọng cịn có một cái tính là ai bé cũng theo, có
lần cơ Hắng hàng xóm nhà bà em sang chơi với bé và hỏi có đi chơi với bà không, bé theo luôn. Mọi người
thường doạ: Cứ theo như thế là mẹ mìn bắt đi đấy, tuy khơng hiểu nhưng nghe thấy ai nói câu ấy là bé lại sà
vào lịng mẹ, vì bé sợ đấy mà.


</div>

<!--links-->

×