Tải bản đầy đủ (.docx) (7 trang)

Biet nguoi da quen

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (49.45 KB, 7 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span>Biết Người Đã Quên Đã bao nhiêu chiều lòng dặn lòng Tôi ơi đừng buồn nữa được không Đừng thương , đừng nhớ nữa người ấy Tình đã chết rồi cuối mùa đông Đã hơn trăm bận tôi trách mình Trông ngóng làm chi mãi bóng hình Người giờ ngăn cách xa xôi lắm Sao hoài nuôi mộng một chữ tình Nhiều lần giữa đêm ngồi lặng im Giận mình mềm yếu một trái tim Nhớ thì không thể quên chẳng được Nên sầu cô liêu cứ đến tìm Do tôi dại khờ ...là tôi sai Ấp ủ tháng ngày hương tình phai Có còn gì đâu ngoài dư ảnh Cùng những giọt buồn đầy đắng cay. Chờ gì khi người chẳng trở về Bởi chốn phố thị đang mãi mê Đắm say sắc thắm bên hoa mới Quên lãng lâu rồi mối tình quê. Song Nhi. Chiều Lẻ Bóng Ta ngồi dựa gốc u mê Cao nguyên gió lộng muốn về... về đâu? Vắng ai sầu cõng lấy sầu Để cho con phố nhạt màu thời gian..

<span class='text_page_counter'>(2)</span> Còn không đôi mắt nồng nàn Dòng sông xưa có chứa chan hẹn thề Đời ơi đời mãi lê thê Bước chân cũng thấy mõi mê mệt nhoài Muốn bỏ đi gánh u hoài Giơ tay đón gió mà say một giờ Nắng đẹp sao phải hững hờ Miệt mài ru chi câu thơ nữa vần Không biết đã bao nhiêu lần Chân trần dẫm phải bâng khâng cõi lòng Hay là cứ thử ước mong Biết đâu đường đến hư không ngắn dần Thiên thu ơi tiếng gió ngân Như đang thổi tốc bụi trần đâu đây Nghe lạnh giá đôi bàn tay Tưỡng ta là gió là mây hỡi chiều Song Nhi. Chờ Một Dòng Sông Trăng ơi hãy gối đầu yên ngủ * Khi tình sầu vừa đủ lên ngôi Sông chia con nước làm đôi Cho Trăng khóc kiếp đơn côi lỡ làng Không trung lấp lánh ngàn đôi mắt * Nhưng đâu rồi khoảng khắc yêu thương Tóc mây xơ xác nhạt hương Tình trong hoang vắng miên trường cách ngăn Gối đầu yên ngủ Trăng ngoan nhé! * Chẳng còn nữa khe khẽ lời ru Giấc mơ bướm trắng mù u Đã thành kỷ niệm thiên thu của lòng Đầu nguồn ân ái sông êm chảy *.

<span class='text_page_counter'>(3)</span> Cuối bãi trăng buồn phải rẽ chia Chậu vàng mong nhớ lia thia Định mệnh nào bắt chia lìa tình quân Sông nay dòng ấm luân lưu mộng * Êm đềm ra biển rộng xa xăm Biết sông chẳng trở về thăm Trăng chờ chi để ....tháng năm khuyết gầy Song Nhi. Rời Khỏi Giấc Mơ Em Rồi thì người cũng đi Khi ánh dương vừa tắt Em lặng thầm góp nhặt Chút hương thừa tình phai Chia tay lổi do ai Sao người chẳng chịu nói Dù một câu gian dối Không duyên nợ nên xa Trao người tình thiết tha Để nhận về mật đắng Mười năm thì có ngắn Trong một kiếp người không ?. Gió này nào phải đông Sao nghe lòng lạnh giá Tình đâu là chiếc lá Mà tàn úa rớt rơi. Được không hỡi người ơi Cho em một điều ước Xin người hãy nhẹ bước Rời khỏi giấc mơ em. Song Nhi.

<span class='text_page_counter'>(4)</span> Sau Lần Mình Chia Tay Chia tay rồi mình vẫn gọi anh em. Dù đường tình lối đi riêng đôi ngả... Yêu thương giờ bỗng hóa ra xa lạ Khi ta đã chẳng còn thuộc về nhau. Lùi một bước em nghe lòng nhói đau Dấu vào trái tim, tâm tư trĩu nặng Gượng cười dặn lòng hãy cố quên lãng Giữa chúng mình chỉ còn khoảng trống thôi. Tiếc nuối thì cũng đành phải chia đôi Không duyên nợ tình trôi vào biển rộng Em với anh giờ đã hai lối mộng Suốt cuộc đời mình đường thẳng song song Em biết đời còn nhiều lắm long đong Nhưng em tin vào đoạn đường phía trước Dẫu thế nào em vẫn mạnh dạn bước Đi về cuối đường, nơi ấy không anh. Rồi ngày mai em sẽ lại quên nhanh Mối tình sóng gió với nhiều ngộ nhận Chẳng nhớ nữa, càng không hờn giận Bởi chúng mình giờ là bạn bè thôi. Song Nhi. Chiều Lẻ Bóng Ta ngồi dựa gốc u mê Cao nguyên gió lộng muốn về... về đâu? Vắng ai sầu cõng lấy sầu Để cho con phố nhạt màu thời gian..

<span class='text_page_counter'>(5)</span> Còn không đôi mắt nồng nàn Dòng sông xưa có chứa chan hẹn thề Đời ơi đời mãi lê thê Bước chân cũng thấy mõi mê mệt nhoài Muốn bỏ đi gánh u hoài Giơ tay đón gió mà say một giờ Nắng đẹp sao phải hững hờ Miệt mài ru chi câu thơ nữa vần Không biết đã bao nhiêu lần Chân trần dẫm phải bâng khâng cõi lòng Hay là cứ thử ước mong Biết đâu đường đến hư không ngắn dần Thiên thu ơi tiếng gió ngân Như đang thổi tốc bụi trần đâu đây Nghe lạnh giá đôi bàn tay Tưỡng ta là gió là mây hỡi chiều Song Nhi. Khúc Tình Sầu Từ thuở ngày nào người bước đi Rêu xanh phủ xuống một thành trì Lâu đài tình ái ra hoang phế Trăng vàng gầy khuyết vì sầu bi Người giờ lướt gió vui phong trần Đắm say theo đuổi mãnh phù vân Lời thơ ngày xưa người đem đổi Lấy cốc rượu tràn mắt mỹ nhân Ta biết người chẳng bao giờ về Chốn ấy chắc là đang mãi mê Tranh đua hơn thua nhiều được mất Nhắc chi tình nghĩa thêm não nề Thôi cứ vờ như chẳng biết nhau.

<span class='text_page_counter'>(6)</span> Trăm năm kiếp khác trở về sau Xin đừng khiến xui tương ngộ nữa Không muốn vì người còn lần đau Giữa dòng Trà Giang khảy khúc sầu Chôn chuyện tình buồn đáy sông sâu Yêu người một đời để đổi lấy Tang thương bạc trắng cả mái đầu. Song Nhi. Mưa Tháng Sáu Phượng trở về thắp lửa đỏ cuối phố Tháng sáu bâng khâng vừa đến bên hiên Nghe miên man ẩn giấu nổi muộn phiền Nơi sắc tím hoa bằng lăng cánh mõng Thôi tôi ơi ,đừng hoài công trông ngóng Chút tình mong manh hư ảo đã xa Mưa tháng sáu chỉ ướt trên cành lá Như với người em là điều thoáng qua Chẳng còn gì nữa để mà thiết tha Khi bên anh giờ có người yêu mới Vui hạnh phúc nên anh đâu biết tới Tháng sáu u buồn , tháng sáu nhớ nhung . Con đường ngày xưa mình từng bước chung Nay cô đơn em lang thang nhặt lá Tháng sáu ơi xin trôi thật vội vã Cho em quên nhanh người được hay không ? Ngăn cách nhau đôi bờ một dòng sông Nên tháng sáu bao lần mưa trong nắng Giọt lệ nào mãi tuôn chảy thầm lặng Người ra đi , là tại bởi do đâu?.

<span class='text_page_counter'>(7)</span> Mưa tháng sáu khóc tình em đậm sâu Chia tay lâu rồi ,vẩn hoài thương tiếc. Song Nhi. Bốn Hướng Phủ Sầu Bi Em chờ ngày lên mặt hướng Đông Xác xao lau sậy ở bên sông Giữa dòng hư ảo trong sương sớm Tiếng ai gọi đò buồn mênh mông Em tiễn chiều đi về hướng Tây Mượn cành trúc xanh kéo trăng gầy Hoa rơi rã cánh từ mấy độ Khi hồn bướm trắng vội theo mây . Em gởi hương lúa vào gió Nam Vượt qua đại dương màu xanh lam Nhắn người đang vui nơi chốn ấy Quê nhà lẻ bóng , riêng chịu cam Em nhờ hải âu chốn Bắc phương Chở giúp kỷ niệm đến người thương Giờ đây trong trái tim người đó Tình xưa đã quên hay còn vương ? Em chờ ngày lên tiễn ngày đi Đông , Tây , Nam ,Bắc đâu khác gì Thời gian dẫu tận ... tình không tận Nhớ thương bốn hướng phủ sầu bi. Song Nhi.

<span class='text_page_counter'>(8)</span>

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×