Tải bản đầy đủ (.docx) (4 trang)

Tang Chi

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.5 MB, 4 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<i>S</i>

<i>inh ra và lớn lên tại một làng chài nghèo ở vùng ven biển huyện</i>
<i>Phú Vang. Tuổi thơ của những cô cậu bên bờ cát trắng với hàng dương</i>
<i>xanh, mảnh vườn hoa muốn biển đẹp như bức tranh của biển dành tặng</i>
<i>cho chúng ta.</i>


<i>Tuổi thơ của tôi thì hồn tồn ngược lại, vì cuộc sống mưu sinh,</i>
<i>ba tơi hằng ngày vật lộn với đầu sóng ngọn gió, ra khơi tìm những luồng</i>
<i>cá, để rồi một ngày định mệnh đã ập đến với gia đình và đối với bản thân</i>
<i>tôi – ngày bố tôi qua đời khi tôi đang cịn học lớp 3. Từ đây, gia đình tơi</i>
<i>phải sống trong cảnh khó khăn tống thiếu. Các anh chị lần lượt từ giả</i>
<i>mái trường, từ bỏ đi những ước mơ nhỏ bé của những tâm hồn của cư</i>
<i>dân làng chài để mưu sinh, để kiếm tiền phụ giúp gia đình, góp phần</i>
<i>giảm gánh nặng lên bờ vai gầy yếu của mẹ tôi. Lúc bấy giờ tôi là người</i>
<i>may mắn nhất, vì là “cậu út” nên vẫn tiếp tục cắp sách đến trường để</i>
<i>theo đuổi ước mơ của mình. </i>


<i>Cuộc sống vẫn cứ thế qua đi mọi thứ đều thay đổi, nhưng gia cảnh</i>
<i>của gia đình tơi vẫn dậm chân tại chỗ. Cho dù các anh chị đã đi làm phụ</i>
<i>thêm kinh tế vậy mà cái nghèo vẫn cứ đeo đuổi với gia đình tơi. Có</i>
<i>những lúc mình tự nhủ “Hay là mình nghỉ học đi biển kiếm tiền giúp mẹ”</i>
<i>nhưng nếu vậy thì mẹ và các anh chị tơi buồn và giận tơi lắm. Khơng cịn</i>
<i>cách nào khác tơi phải kiếm một việc gì đó làm thêm để kiếm tiền phụ gia</i>
<i>đình. Nói thật ở thời buổi đó kiếm việc ở thành phố đã khó, kiếm việc ở</i>
<i>làng chài q tơi lại càng khó khăn hơn trăm lần.</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

<i>Ngày qua ngày, dù trời mưa hay giông tố tơi vẫn ln có mặt</i>
<i>ở hầu khắp tất cả mọi ngóc ngách của đường làng ngỏ xóm với cái</i>
<i>thống đựng mì – tài sản q giá của tơi để mưu sinh. </i>


<i>Cứ mỗi ngày nếu bán hết bánh mì là thu được lợi nhuận 5000đ</i>
<i>cùng với một ổ bánh mì dành cho mình hằng sáng. Số tiền thu được</i>


<i>khơng nhiều nhưng đó là khoảng thời gian tơi thấy thật hạnh phúc,</i>
<i>thật ý nghĩa cho tơi sau này. Chính cài nghề bán dạo này, mà mình</i>
<i>tự tin hơn, hoạt bát hơn và thấy thú vị hơn ở nơi thôn quê mang đậm</i>
<i>hương biển này. Sau 3 năm hành nghề tôi đã nắm bắt được các</i>
<i>bước, các thao tác, kỹ thuật để cho ra lị một ổ bánh mì, vì vậy tơi</i>
<i>được nhận vào làm ở tiệm làm bánh mì. Từ đó thu nhập của tơi tăng</i>
<i>lên, nhưng thời gian ở đây rất khắc nghiệt, làm bánh mì phải bắt đầu</i>
<i>từ 1 giờ sáng cho đến 7 giờ, nên kết quả học tập của tôi ảnh hưởng</i>
<i>rất lớn. Tốt nghiệp THCS tơi chỉ xếp loại trung bình.</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

<i>niềm an ủi đối với gian đình, nhưng cũng làm tăng thêm gánh nặng cho gia </i>
<i>đình, cho mẹ và các anh chị của tơi. Vì trường cách xa nhà, tơi xin trọ nhà </i>
<i>dân ở gần trường, tôi thật may mắn khi được gia đình này thương tơi như </i>
<i>con cháu trong nhà, động viên, an ủi, và nhắc nhở tôi trong học tập. Đây là </i>
<i>động lực rất lớn để tơi có thể bước tiếp trên con đường học vấn của mình.</i>
<i>Tốt nghiệp trường THPT Phan Đăng Lưu tơi học luôn trường Cao đẳng Sư </i>
<i>phạm Huế với chuyên ngành Sử - Địa. Được học tập trong môi trường sư </i>
<i>phạm, cũng như bao sinh viên khác tôi thấy mình chẩn chạc hơn rất nhiều </i>
<i>và bước đầu yêu và thích nghề giáo hơn.</i>


<i>Sau 3 năm đèn sách tơi tốt nghiệp với tấm bằng loại khá. Lúc đấy quá trình </i>
<i>xin việc “dễ thở” hơn bây giờ rất nhiều. Với số điểm khá cao tôi quyết định </i>
<i>nộp đơn vào trường THCS Phú Đa. Đúng như mong muốn của mình sau </i>
<i>hơn 3 tháng tôi nhận được thông báo trúng tuyển vào trường THCS Phú </i>
<i>Đa. Không khi nào tôi cảm thây hạnh phúc, sung sướng khi trên tay cầm tờ </i>
<i>quyết định – lúc khởi đầu con đường vào nghề của tôi.</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

<i>Nhưng mọi thứ không như tôi nghĩ, công tác tại đây được hơn hai năm, sau </i>
<i>đó do sự sắp xếp của cấp trên tôi được đều động đến ngôi trường khác. Đây </i>
<i>là khoảng thời gian mà tơi thấy thất vọng nhất, tơi chưa làm được gì cho </i>


<i>ngơi trường mà mình đã lựa chọn khi ra trường, và nhiều lý do mang tính </i>
<i>“tế nhị” khác. Nhưng đó là quyết định của cấp trên tơi khơng cịn cách nào </i>
<i>khác là phải phục tùng.</i>


<i>Đó là nỗi buồn, nhưng đồng thời cũng là chất xúc tác, là bàn đạp để tôi cố </i>
<i>gắng, tôi phấn đấu để khẳng định bản thân. Về công tác tại môi trường mới </i>
<i>mọi thứ đều xa lạ, đồng nghiệp, học sinh. Thế nhưng tại đây, tôi được các </i>
<i>đồng nghiệp mới thương yêu, Ban giám hiệu tin tưởng giao nhiệm vụ, học </i>
<i>sinh quý mến, đây chính là những nguyên nhân giúp tơi đạt được những </i>
<i>thành tích cao trong giảng dạy của mình sau này.</i>


<i>Một năm sau tôi trở lại ngôi trường cũ nơi khởi đầu cái nghề cao quý của </i>
<i>tôi để tham dự cuộc thi “Bài giảng có ứng dụng CNTT” do Phịng Giáo dục </i>
<i>Phú Vang tổ chức. Với sự nỗ lực, sự quan tâm của lãnh đạo nơi công tác tôi </i>
<i>đã đạt giải nhất tồn huyện sau đó được tham gia tại tỉnh đạt giải nhì. Cũng </i>
<i>từ kết quả đó, mình cảm thấy có kinh nghiệm hơn trong soạn và giảng bài </i>
<i>có ứng dụng CNTT nên đã tham gia vào cuộc thi giáo viên dạy giỏi huyện </i>
<i>và tỉnh. Kết quả là đạt giải nhì huyện và nhì tỉnh.</i>


<i>Từ một cậu bé bán bánh mì dạo tơi trã trở thành một giáo viên dạy giỏi </i>
<i>Tỉnh là thế.</i>


<i>Nhân kỉ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 tơi bộc bạch những dịng tâm </i>
<i>sự của bản thân khơng phải là khoe bảng thành tích của mình mà qua đây </i>
<i>tơi muốn nhắn nhủ rằng: Chúng ta hãy trao cho họ những cơ hội, hãy tin </i>
<i>tưởng vào họ thì mọi thứ sẽ tốt hơn. </i>


<i>Cuộc đời của nghề giáo không cao sang, quyền thế, nhưng lại gánh một </i>
<i>trọng trách khá lớn nhằm sản sinh ra những “đơn đặt hàng” cho xã hội </i>
<i>trong thời đại hội nhập quốc tế này. Đòi hỏi mỗi một chúng ta cần phải có </i>


<i>một cái tâm sáng, yêu nghề, tâm huyết với nghề. Nói lên những ý kiến của </i>
<i>mình có như vậy mới hy vọng giáo dục của chúng ta mới khởi sắc hơn.</i>


Nguyễn Văn Nam


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×