Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.5 MB, 4 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<i>Tuổi thơ của tôi thì hồn tồn ngược lại, vì cuộc sống mưu sinh,</i>
<i>ba tơi hằng ngày vật lộn với đầu sóng ngọn gió, ra khơi tìm những luồng</i>
<i>cá, để rồi một ngày định mệnh đã ập đến với gia đình và đối với bản thân</i>
<i>tôi – ngày bố tôi qua đời khi tôi đang cịn học lớp 3. Từ đây, gia đình tơi</i>
<i>phải sống trong cảnh khó khăn tống thiếu. Các anh chị lần lượt từ giả</i>
<i>mái trường, từ bỏ đi những ước mơ nhỏ bé của những tâm hồn của cư</i>
<i>dân làng chài để mưu sinh, để kiếm tiền phụ giúp gia đình, góp phần</i>
<i>giảm gánh nặng lên bờ vai gầy yếu của mẹ tôi. Lúc bấy giờ tôi là người</i>
<i>may mắn nhất, vì là “cậu út” nên vẫn tiếp tục cắp sách đến trường để</i>
<i>theo đuổi ước mơ của mình. </i>
<i>Cuộc sống vẫn cứ thế qua đi mọi thứ đều thay đổi, nhưng gia cảnh</i>
<i>của gia đình tơi vẫn dậm chân tại chỗ. Cho dù các anh chị đã đi làm phụ</i>
<i>thêm kinh tế vậy mà cái nghèo vẫn cứ đeo đuổi với gia đình tơi. Có</i>
<i>những lúc mình tự nhủ “Hay là mình nghỉ học đi biển kiếm tiền giúp mẹ”</i>
<i>nhưng nếu vậy thì mẹ và các anh chị tơi buồn và giận tơi lắm. Khơng cịn</i>
<i>cách nào khác tơi phải kiếm một việc gì đó làm thêm để kiếm tiền phụ gia</i>
<i>đình. Nói thật ở thời buổi đó kiếm việc ở thành phố đã khó, kiếm việc ở</i>
<i>làng chài q tơi lại càng khó khăn hơn trăm lần.</i>
<i>Ngày qua ngày, dù trời mưa hay giông tố tơi vẫn ln có mặt</i>
<i>ở hầu khắp tất cả mọi ngóc ngách của đường làng ngỏ xóm với cái</i>
<i>thống đựng mì – tài sản q giá của tơi để mưu sinh. </i>
<i>Cứ mỗi ngày nếu bán hết bánh mì là thu được lợi nhuận 5000đ</i>
<i>cùng với một ổ bánh mì dành cho mình hằng sáng. Số tiền thu được</i>
<i>niềm an ủi đối với gian đình, nhưng cũng làm tăng thêm gánh nặng cho gia </i>
<i>đình, cho mẹ và các anh chị của tơi. Vì trường cách xa nhà, tơi xin trọ nhà </i>
<i>dân ở gần trường, tôi thật may mắn khi được gia đình này thương tơi như </i>
<i>con cháu trong nhà, động viên, an ủi, và nhắc nhở tôi trong học tập. Đây là </i>
<i>động lực rất lớn để tơi có thể bước tiếp trên con đường học vấn của mình.</i>
<i>Tốt nghiệp trường THPT Phan Đăng Lưu tơi học luôn trường Cao đẳng Sư </i>
<i>phạm Huế với chuyên ngành Sử - Địa. Được học tập trong môi trường sư </i>
<i>phạm, cũng như bao sinh viên khác tôi thấy mình chẩn chạc hơn rất nhiều </i>
<i>và bước đầu yêu và thích nghề giáo hơn.</i>
<i>Sau 3 năm đèn sách tơi tốt nghiệp với tấm bằng loại khá. Lúc đấy quá trình </i>
<i>xin việc “dễ thở” hơn bây giờ rất nhiều. Với số điểm khá cao tôi quyết định </i>
<i>nộp đơn vào trường THCS Phú Đa. Đúng như mong muốn của mình sau </i>
<i>hơn 3 tháng tôi nhận được thông báo trúng tuyển vào trường THCS Phú </i>
<i>Đa. Không khi nào tôi cảm thây hạnh phúc, sung sướng khi trên tay cầm tờ </i>
<i>quyết định – lúc khởi đầu con đường vào nghề của tôi.</i>
<i>Nhưng mọi thứ không như tôi nghĩ, công tác tại đây được hơn hai năm, sau </i>
<i>đó do sự sắp xếp của cấp trên tôi được đều động đến ngôi trường khác. Đây </i>
<i>là khoảng thời gian mà tơi thấy thất vọng nhất, tơi chưa làm được gì cho </i>
<i>Đó là nỗi buồn, nhưng đồng thời cũng là chất xúc tác, là bàn đạp để tôi cố </i>
<i>gắng, tôi phấn đấu để khẳng định bản thân. Về công tác tại môi trường mới </i>
<i>mọi thứ đều xa lạ, đồng nghiệp, học sinh. Thế nhưng tại đây, tôi được các </i>
<i>đồng nghiệp mới thương yêu, Ban giám hiệu tin tưởng giao nhiệm vụ, học </i>
<i>sinh quý mến, đây chính là những nguyên nhân giúp tơi đạt được những </i>
<i>thành tích cao trong giảng dạy của mình sau này.</i>
<i>Một năm sau tôi trở lại ngôi trường cũ nơi khởi đầu cái nghề cao quý của </i>
<i>tôi để tham dự cuộc thi “Bài giảng có ứng dụng CNTT” do Phịng Giáo dục </i>
<i>Phú Vang tổ chức. Với sự nỗ lực, sự quan tâm của lãnh đạo nơi công tác tôi </i>
<i>đã đạt giải nhất tồn huyện sau đó được tham gia tại tỉnh đạt giải nhì. Cũng </i>
<i>từ kết quả đó, mình cảm thấy có kinh nghiệm hơn trong soạn và giảng bài </i>
<i>có ứng dụng CNTT nên đã tham gia vào cuộc thi giáo viên dạy giỏi huyện </i>
<i>và tỉnh. Kết quả là đạt giải nhì huyện và nhì tỉnh.</i>
<i>Từ một cậu bé bán bánh mì dạo tơi trã trở thành một giáo viên dạy giỏi </i>
<i>Tỉnh là thế.</i>
<i>Nhân kỉ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 tơi bộc bạch những dịng tâm </i>
<i>sự của bản thân khơng phải là khoe bảng thành tích của mình mà qua đây </i>
<i>tơi muốn nhắn nhủ rằng: Chúng ta hãy trao cho họ những cơ hội, hãy tin </i>
<i>tưởng vào họ thì mọi thứ sẽ tốt hơn. </i>
<i>Cuộc đời của nghề giáo không cao sang, quyền thế, nhưng lại gánh một </i>
<i>trọng trách khá lớn nhằm sản sinh ra những “đơn đặt hàng” cho xã hội </i>
<i>trong thời đại hội nhập quốc tế này. Đòi hỏi mỗi một chúng ta cần phải có </i>
Nguyễn Văn Nam