Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (101.09 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
TB :Với bút pháp lẵng mạng, hào hùng, PCT đã khắc hoạ 1 hình tợng kì vĩ về ngời anh hùng cánh mạng uy nghi lẫm
liệt giữa trời đất Côn Đảo. Côn Đảo – nơi trước kia được mệnh danh là “địa ngục trần gian”, nơi mà thực dõn Phỏp đó
lập nờn nhà tự giam cầm những người chiến sĩ yờu nước và cỏch mạng với tất cả những kiểu đày ải, tra tấn con người
tàn nhẫn nhất. Chỳng quyết tõm làm lung lay, tiờu tan ý chớ, lý tưởng của những người tự yờu nước. Chỳng nhầm
tưởng rằng sẽ dễ dàng khuất phục được lũng yờu nước của những người tự An Nam. Nhưng những con người ấy với
dũng mỏu núng của hồn Việt, với tinh thần quả cảm, ý chớ kiờn cường luụn tỏ rừ được thế đứng bất khuất trước kẻ
thự. Dự lỳc nào họ cũng phải đối mặt với những đày ải, lao động khổ sai nặng nhọc, dó man nhất. Dự phải chống chọi
với cỏi khắc nghiệt giữa nơi đảo xa trơ trọi, giữa biển khơi, giữa cỏi ngột ngạt nơi nhà tự kỡm hóm, bú buộc thể xỏc
con người, những người tự yờu nước như PCT vẫn luụn dừng dạc thể hiện chớnh mỡnh trước kẻ thự, trước trời đất.
<b>Làm trai đứng giữa đất Côn Lôn</b>
<b>Lừng lẫy làm cho lở núi non</b>
<b>Xách búa đánh tan năm bảy đống</b>
<b>Ra tay đập bể mấy trăm hòn</b>
“Làm trai” – Phan Chu Trinh đầy tự hào khi được là một đấng nam nhi đứng giữa trời đất. Rất kiêu hãnh, người anh
hùng đã tự khẳng định mình với tất cả khát vọng mãnh liệt được cống hiến cho đời. Hình ảnh người trai sừng sững
đứng giữa đất Côn Lôn, đầu đội trời chân đạp đất, hiên ngang ngẩng mặt trước thiên nhiên rộng lớn làm ta chợt gặp
lại một Nguyễn Cơng Trứ cũng với ý chí ấy:
<b>Đã mang tiếng ở trong trời đất</b>
<b>Phải có danh gì với núi sơng.</b>
Tiếp nối với quan niệm truyền thống, Phan Chu Trinh đó thể hiện rừ bản lĩnh của những con người đất Việt anh
hựng. Vẻ đẹp hựng trỏng của ụng cũn được thể hiện qua hành động, qua sức mạnh của kẻ làm trai: “Lừng lẫy làm cho
lở nỳi non”., Đấng nam nhi khụng hề e ngại trước cụng việc đập đỏ nặng nề, mệt nhọc mà quyết chớ làm cho “lở nỳi
non”, quyết chớ thể hiện cỏi tụi bản lĩnh, cỏi chớ làm trai mong mỏi, khao khỏt được “lừng lẫy”, vang danh trong trời
Bốn câu thơ đầu đã để lại những ấn tợng đẹp trong lòng ngời đọc về hình tợng ngời anh hùng ngang tàn ngạo nghễ
Bờn trong con người anh hựng đầy hiờn ngang đầy kiờu hónh, bờn trong cỏi giọng điệu hựng dũng hào sảng là cả một
con người son sắt niềm tin, bền gan vững chớ, một con người mang đầy tõm trạng trước thời cuộc với giọng điệu lóng
mạn cú khẩu khớ ngang tàng :
<b>Tháng ngày bao quản thân sành sỏi</b>
<b>Mưa nắng càng bền dạ sắt son</b>
<b>Những kẻ vá trời khi lỡ bước</b>
<b>Gian nan chi kể việc con con</b>
càng thử thỏch thỡ người anh hựng càng chịu đựng dẻo dai, càng kiờn cường bất khuất. Và việc chịu cảnh tự đày, lao
động khổ nhọc chỉ làm cho phẩm chất cao đẹp của người chiến sĩ cứu nước được khắc hoạ rừ nột hơn mà thụi. Lời
khẳng định đầy khớ phỏch, đầy rắn rỏi của người tự khiến ta hiểu thờm, yờu thờm, phục thờm cho một con người xem
thường mọi gian lao thử thỏch và luụn vững niềm tin, vững lũng vững dạ khụng nguụi đi ý chớ chiến đấu của mỡnh.
Các từ ngữ: bảo quản, càn bền biểu thị 1 tháI độ sẵn sàng chấp nhận, 1 quyết tâm dám thách thức với bạo lực quân
thù. Thần thoại Trung Quốc đó cú một bà Nữ Oa đội đỏ vỏ trời thỡ trong cụng việc cứu nước ngày nay, cú những con
người gan dạ, anh hựng đó tự nhận, tự khẳng định mỡnh là “những kẻ vỏ trời” để núi lờn chớ lớn của bản thõn trước
những thử thỏch gian nan trờn đường chiến đấu. Phan Chu Trinh đó biến cụng việc “đập đỏ” khổ sai trở thành một