Tải bản đầy đủ (.pdf) (19 trang)

Tài liệu Ca Dao Trữ Tình pdf

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (185.58 KB, 19 trang )

Ca Dao Trữ Tình



Anh đi đằng ấy xa xa
Ðể em ôm bóng trăng tà năm canh.
Nước non một gánh chung tình
Nhớ ai, ai có nhớ mình chăng ai?
***

Ai đi đâu đấy hở ai,
Hay là trúc đã nhớ mai đi tìm?
Tìm em như thể tìm chim
Chim ăn bể Bắc đi tìm bể Ðông.
Tìm bể Ðông thấy lông chim nhạn
Tìm bể cạn thấy đàn chim di,
Ai mang nhân ngãi ta đi
Thì mang nhân ngãi ta về cho ta!
***
Anh về hỏi mẹ cùng thầy
Có cho làm rể bên này hay không ?


***

Anh về Bình Ðịnh chi lâu ?
Bỏ em ở lại hái dâu một mình.

***

Anh đi lưu thú Bắc Thành


Ðể em khô héo như nhành từ bi !

***

Ai làm cho bướm lìa hoa,
Cho chim xanh nỡ bay qua vườn hồng ?
Ai đi muôn dặm non sông
Ðể ai chứa chất sầu đông vơi đầy?


***


Áo xông hương của chàng vắt mắc
Ðêm em nằm em đắp lấy hơi
Gửi khăn gửi túi gửi lời
Gửi đôi chàng mạng cho người đường xa.
Vì mây cho núi nên xa
Mây cao mù mịt, núi nhoà xanh xanh.
***

Bóng trăng em ngỡ bóng đèn
Bóng cây em ngỡ bóng thuyền anh sang.

***

Bốn mùa xuân hạ thu đông
Thiếp ngồi dệt vải những trông bóng chàng.
Dừa xanh trên bến Tam Quan
Dừa bao nhiêu trái trông chàng bấy nhiêu !


***

Cầm lược thì nhớ tới gương,
Cầm khăn nhớ túi, đi đường nhớ nhau.
***

Cá buồn cá lội thung thăng
Người buồn người biết đãi đàng cùng ai ?
Phương Ðông chưa rạng sao mai
Ðồng hồ chưa cạn, biết lấy ai bạn cùng ?

***
Cá sầu cá trở đầu đuôi
Người sầu lên ngược xuống xuôi vẫn sầu.

***
Cánh hồng bay bổng trời thu
Thương em chim gáy cúc cu trong lồng.
Duyên may, tay bế tay bồng
Thương ai vò võ trong phòng chiếc thân.
***
Chẳng tham nhà ngói bức bàn
Trái duyên coi bẵng một gian chuồng gà.
Ba gian nhà rạ lòa xòa
Phải duyên coi tựa chín tòa nhà lim.

***

Chim quyên ăn trái nhãn lồng

Thia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi



***

Chim khôn đậu nóc nhà quan
Trai khôn tìm vợ, gái ngoan tìm chồng.
trai khôn, tìm vợ chợ đông
Gái ngoan tìm chồng ở chốn ba quân.

***
Cho anh một miếng trầu vàng
Mai sau anh trả lại nàng đôi mâm
***

Chòng chành như nón không khua
Như thuyền không lái, như chùa không sư.
Không sư thì lại tìm sư
Anh không có vợ cũng hư mất đời.



***

Chửa quen đi lại cho quen
Tuy rằng đóng cửa nhưng then không cài

***


Cô kia cắt cỏ một mình
Cho anh cắt với chung tình làm đôi.
Cô còn cắt nữa hay thôi
Cho anh cắt với làm đôi vợ chồng?

***

Cô kia đứng ở bên sông
Muốn sang, anh ngả cành hồng cho sang

***

Cô kia áo trắng lòa lòa
lại đây đập đất trồng cà với anh !
Bao giờ cà chín cà xanh
Anh cho một quả để dành mớm con !


***

Cơm ăn mỗi bữa một lưng
Uống nước cầm chừng dể dạ thương em.
***

Ðấy đông thì đây bên tây
Ðây chưa có vợ, đấy nay chưa chồng.
Con trai chưa vợ đã xong,
Con gái chưa chồng, buồn lắm em ơi !



***

Ðêm qua mưa bụi gió bay
Gió rung cành bạc, gió lay cành vàng.
Em với anh cùng tổng khác làng
Nào em có biết ngõ chàng ở đâu ?
Một thương hai nhớ ba sầu
Cơm ăn chả được ăn trầu cầm hơi.
Thương chàng lắm lắm chàng ơi!
Biết đâu thanh vắng mà ngồi thở than.
Nhớ chàng như nhớ lạng vàng
Khát khao về nết, mơ màng về duyên.
Nhớ chàng như bút nhớ nghiên.
Như mực nhớ giấy, như thuyền nhớ sông.
Nhớ chàng như vợ nhớ chồng
Như chim nhớ tổ, như rồng nhớ mây.

***

Ðêm qua Nguyệt lặn về Tây
Sự tình kẻ đấy người đây còn dài...
Trúc với mai, mai về Trúc nhớ
Trúc trở về mai nhớ trúc không ?
Bây giờ kẻ Bắc người Ðông
Kể sao cho xiết tấm lòng tương tư!

***

Ðèo treo ngọn ái
Nước xoáy gò ân

Em thương anh thì xích lại cho gần
Kẻo mai xa vắng, hai đứa thầm nhớ thương.

***

Cá lí ngư sầu tư biếng lội
Chim trên cành sầu cội biếng bay,
Anh thấy em nhiều nỗi đắng cay
Con thơ tay ẵm, Gánh nợ oằn vai
Anh muốn vô chắp nối dở hay với mình.

***
Ðêm qua chớp bể mưa nguồn
Hỏi người tri kỷ có buồn hay chăng ?
Cá buồn cá lội tung tăng
Em buồn em biết đãi dằng cùng ai ?

***

Ðêm qua mới gọi là đêm,
Ruột xót như muối, Dạ mềm như dưa !

***

Ðêm qua đốt đỉnh hương trầm
Khói lên nghi ngút, âm thầm lòng ai...
***

Ði qua nghiêng nón cúi lưng
Anh không chào, em không hỏi vì chưng đông người...


***

Ði ngang thấy ngọn đèn chong
Thấy em nho nhỏ muốn bồng mà ru
*** ***

Ðôi ta như tượng mới tô
Như chuông mới đúc, như chùa mới xây.

***

Ðêm nằm ở dưới bóng trăng
Thương cha nhớ mẹ không bằng nhớ em.

***

Ðôi ta như thương mãi nhớ lâu
Như sông nhớ nước, như ngành dâu nhớ tằm.

***

Ðôi ta như thể con bài
Ðã đánh thì quyết, đừng nài thấp cao.
Ðôi ta như đá với dao
Năng liếc năng sắc, năng chào năng quen.

***

Ðôi ta như lúa đòng đòng

Ðẹp duyên nhưng chẳng đẹp lòng mẹ cha.
Ðôi ta như chỉ xe ba
thầy mẹ xe ít, đôi ta xe nhiều.

***

Ðêm khuya thiếp mới hỏi chàng:
Cau xanh ăn với trầu vàng xứng chăng?
- Trầu vàng nhá lẫn cau xanh
Duyên em sánh với tình anh tuyệt vời

***

Ðêm khuya dưới đất trên trời
Một mình cô đứng, cô ngồi, cô nghe
Cô nghe hết giọng con ve
Ðến lời con cuốc gọi hè tiếc xuân...
***
Ðêm trăng thanh anh mới hỏi nàng:
Tre non đủ lá, đan sàng nên chăng ?
- Ðan sàng thiếp cũng xin vâng,
Tre vừa đủ lá, non chăng hỡi chàng ?


***
Em là con gái Kẻ Mơ
Em đi bán rượu, tình cờ gặp anh.
Rượu ngon chẳng quản be sành,
áo rách khéo vá hơn lành vụng may.
Rượu lạt uống lắm cũng say,

áo rách có mụn vá ngay lại lành
***

Em về cắt rạ đánh tranh
Chặt tre chẻ lạt cho anh lợp nhà.
Sớm khuya hòa hợp đôi ta
Hơn ai gác tía lầu hoa một mình
***
Gan vàng chẳng cắt mà đau
Cách em một chút một ràu như dưa.
***
Ghe lui khỏi bến còn dầm
Người thương đâu mất chỗ nằm còn đây?
***

Hai đứa mình giống thế cây cau
Anh bẹ em bẹ nương nhau sống đời.


***

Hỡi cô thắt dải lưng xanh
Ngày ngày thấp thoáng bên mành đợi ai ?
Trước đường xe ngựa bời bời
Bụi hồng mờ mịt, ai người mắt xanh ?

***

Hỡi anh mà đi ô thâm !
Ô nhiễu, ô vóc hay lầm ô em ?

Ô em, em để trong nhà
Khen ai mở khóa đưa ra cho chàng

***

Khăn đào vắt ngọn cành mơ,
Mình xuôi đằng ấy, bao giờ mình lên ?
- Em xuôi, em lại ngược ngay,
Sầu riêng em để trên này cho anh.

***

Khăn thương nhớ ai
Khăn rơi xuống đất?
hăn thuơng nhớ ai
Khăn vắt lên vai ?
Khăn thương nhớ ai
Khăn chùi nước mắt?
Ðèn thương nhớ ai
Mà đèn không tắt?
Mắt thương nhớ ai
Mắt ngủ không yên?
Ðêm qua em những lo phiền.
Lo vì một nỗi chưa yên mọi bề...

***

Kiểng xa bồn, kiểng không xanh
Anh rầu người nghĩa, cơm canh bỏ liều.

×