Tải bản đầy đủ (.pdf) (12 trang)

BÍ MẬT CỦA CHA

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.16 MB, 12 trang )

1
Bí mật của cha
Bí mật của cha
NHÀ XUẤT BẢN
THÔNG TẤN
THƯƠNG HUYỀN
2
3

4
5
K
hi bắt tay tạo ra người cha đầu tiên trên thế
gian, ông Trời chuẩn bò sẵn một cái khung thật
cao. Một nữ thần đi ngang qua ghé mắt coi và
thắc mắc: “Thưa ngài, tại sao ngài làm người cha
cao như vậy? Nếu ông ta đònh chơi bắn bi với con
thì phải quỳ gối, nếu muốn hôn những đứa con
mình ông ta lại phải cúi người xuống. Thật bất
tiện!”. Ông Trời trầm ngâm một chút rồi gật gù:
“Ngươi nói có lý. Nhưng nếu ta để cho người cha
chỉ cao bằng những đứa con thì lũ trẻ sẽ biết lấy
ai làm tầm cao mà vươn tới?”.
Thấy ông Trời nặn đôi bàn tay người cha to
và thô ráp, vò nữ thần lại lắc đầu nói: “Ngài có
biết ngài đang làm gì không? Những bàn tay to
lớn thường vụng về. Với đôi tay ấy, người cha
chật vật lắm mới có thể găm kim băng quấn tã,
cài nút áo cho con trai, thắt chiếc nơ hồng cho
con gái. Bàn tay ấy sẽ không đủ khéo léo để lẩy
những mảnh dằm nằm sâu trong da thòt mềm


mại của con trẻ”.
6
7
Ông Trời mỉm cười đáp: “Nhưng đôi bàn tay to
lớn vững chãi đó sẽ dìu dắt bọn trẻ qua mọi sóng
gió, cho tới lúc chúng trưởng thành”.
Vò nữ thần đứng bên cạnh nhìn ông Trời nặn
người cha với một đôi vai rộng, lực lưỡng liền
thắc mắc: “Tại sao ngài phí phạm thế?”.
“Thế người cha sẽ đặt đứa con ngồi đâu khi
phải đưa nó đi xa? Lấy chỗ đâu cho đứa con
ngủ gật gối đầu khi đi xem xiếc về khuya? Quan
trọng hơn, đôi vai đó sẽ gánh vác cả gia đình” -
ông Trời đáp.
Ông Trời thức trắng đêm để nặn cho xong
người cha đầu tiên. Ngài cho tạo vật mới nói ít
nhưng mỗi lời phát ra là một quyết đoán. Tuy đôi
mắt của người cha nhìn thấu mọi việc trên đời,
nhưng lại bình tónh và bao dung. Cuối cùng khi
đã gần hoàn tất công việc, Ngài thêm vào bên
khóe mắt người cha vài giọt nước mắt. Nhưng sau
một thoáng tư lự, ngài lại chùi chúng đi, thành ra
người đời sau không thấy được những giọt lệ của
người cha mà chỉ có thể cảm nhận và đoán rằng
ông ta đang khóc.
Xong việc, ông Trời quay lại nói với nữ thần:
“Ngươi thấy đó, người cha cũng đáng yêu như
người mẹ mà ta đã dồn bao công sức để tạo ra”.
8
9

M
ùa đông năm đó, một người bạn rủ tôi đi
câu cá hồi. Chúng tôi được chia một vò trí ngập
trong bùn. Tuy vậy, tôi vẫn đội mưa thả câu trong
một khoảnh nước nhỏ như chiếc tem thư. Để giết
thời giờ, tôi quan sát những người đi câu khác.
Có hai cha con nhà nọ khiến tôi chú ý. Họ câu
trong lặng lẽ và chăm chú. Người cha đã hai lần
quẳng xuống nước những con cá ông câu được.
Nhưng cậu con trai không may mắn như cha.
Cậu đã để sổng cả chục con cá.
Tôi giật mình nghe tiếng bạn tôi thì thào bên
tai: “Xem kìa. Thằng bé hên ghê!”. Cứ nhìn theo
cách thằng bé 14 tuổi gò lưng trì chiếc cần câu
cong vút, tôi đoán con cá mắc câu khá lớn.
Thằng bé trông có vẻ bình tónh nhưng con cá
ranh ma đang tìm cách lôi nó về phía vũng nước
sâu, nơi có những rìa đá chìa hẳn ra. Thằng bé
đã ba lần cuốn dây câu tìm cách lôi con cá trở
lại, nhưng lần nào con cá cũng mạnh hơn. Nó
tung người giật mạnh khiến đầu cần câu uốn éo
một cách thảm hại và rung bần bật như lên cơn
sốt rét. Con cá rơi trở lại làm nước bắn tung tóe
và lôi thằng bé chưa kòp đứng vững đi theo dòng
nước. Làn nước băng giá ngập quá cổ đôi ủng
cao bằng da nó đang đi nhưng con cá vẫn không
chòu thua.
Tôi nhìn sang người cha. Ông ta đứng yên
chăm chú nhìn con nhưng không nói một lời nào.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×