Tải bản đầy đủ (.pdf) (9 trang)

Tài liệu Lưu hương đảo soái - tập 11 doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (75.97 KB, 9 trang )

Lưu Hương Đạo Soái Nguyên tác: Cổ Long Dịch thuật: Thương Lan
Converted to pdf by BacQuai
-241-
Hồi thứ mười một
Hung thủ
rong phòng của bọn Hồ Thiết Hoa có hai chiếc giường. Trong hai, có một
chiếc rộng. Lưu Hương không mất lắm công phu, tìm ra được mảnh gỗ cơ
quan. Bên dưới mảnh gỗ có một lối đi bí mật.
Hồ Thiết Hoa trợn mắt kêu lên thất thanh:
- Thảo nào mà kẻ đó vừa nhào lên giường lại chẳng biến mất. Thì ra hắn do
ng đó mà đi.
Lưu Hương thốt:
- Trên nhiều con thuyền, có lối đi bí mật như thế nầy. Cái đó hẳn Trương Tam
có nghĩ đến.
Trương Tam đỏ mặt đáp:
- Nhưng ta không biết lối đi đó ăn thông đến đâu.
Lưu Hương đáp:
- Khoang chứa đồ.
Khoang đó âm u quá, nặng nề với cái lạnh độc. Sáu cổ quan tài còn đó.
Anh Vạn Lý thở dài thốt:
- Hương Soái liệu việc không sai.
Hồ Thiết Hoa mỉa:
- Rất tiếc khoang chứa đồ không chứa một bóng người. Cả bóng quỷ cũng
không luôn.
Lưu Hương mỉm cười:
- Ngươi thì không có chứ quỷ vẫn có. Có một con quỷ.
Hồ Thiết Hoa vụt sáng mắt lên:
- Có phải ngươi muốn nói đến Đinh Phong?
Trương Tam thốt:
T
Lưu Hương Đạo Soái Nguyên tác: Cổ Long Dịch thuật: Thương Lan


Converted to pdf by BacQuai
-242-
- Nhưng Đinh Phong bất quá là một người chết chứ chưa phải là quỷ. Tự tay ta
đặt hắn vào quan tài...
Hắn đứng cạnh quan tài thứ nhất, đột nhiên hắn nghe rợn người, rồi hắn hỏi:
- Ngươi ... hay là ngươi nói hắn đ sống dậy?
Lưu Hương thở dài:
- Người chết sống lại, thực ra chẳng phải ta chỉ thấy có một lần.
Hồ Thiết Hoa chận lời:
- Phải! Như Diệu Tăng Vô Hoa, chết rồi sống lại.
Bạch Liệp vụt hỏi:
- Người chết rồi, sống lại được sao?
Từ nhỏ g đ sống trong phủ tướng quân nên chẳng biết gì về sự việc trên
giang hồ, ngụy dị, biến hóa đa đoan.
Lưu Hương đáp:
- Nếu người chết thực sự thì tự nhiên không thể sống lại được, chẳng qua có
nhiều phương pháp giúp cho việc giả chết thành tựu.
Bạch Liệp trố mắt:
- Giả chết? Phương pháp gì?
Lưu Hương giải thích:
- Nội công luyện đến mức nào đó, hỏa hầu nào đó thì tự mình có thể ngưng hô
hấp, cả đến việc ngưng quả tim đừng đập cũng làm được như thường, huyết mạch
bế tắc, toàn thân giá lạnh như xác chết.
Rồi chàng tiếp luôn:
- Tuy nhiên, phương pháp nầy chỉ dùng được trong thời gian ngắn, tình trang
giả chết không thể duy trì lâu, tối đa là nửa giờ thôi, vả lại khách giang hồ giàu kinh
nghiệm nhìn qua là phát hiện sự kiện giả đó ngay.
Bạch Liệp lại hỏi:
- Còn phương pháp chi khác?
- Cứ theo lời truyền thuyết thì trên thế gian có ba loại thuốc lạ, người nào uống

vào là mọi hoạt động bị đình chỉ lại ngay, mường tượng con độc xà ngủ giấc triền
miên suốt mùa đông.
Lưu Hương Đạo Soái Nguyên tác: Cổ Long Dịch thuật: Thương Lan
Converted to pdf by BacQuai
-243-
- Anh Vạn Lý gật đầu:
- Đúng lắm! Trong ba loại kỳ dược đó, tại hạ biết được một, tên là Tây Phương
Đậu Khấu, sản xuất tại một hòn đảo nhỏ tên là Cơ Độ Sơn, nằm về hướng Tây hai
xứ Thiên Trúc và Ba Tư.
Lưu Hương thốt:
- Nhưng loại nổi danh nhất gọi là Đào Tình Tửu.
Bạch Liệp kêu lên:
- Đào Tình Tửu! Cái tên nghe phong nh quá!
Lưu Hương mỉm cười:
- Vì người chế luyện thứ dược tửu đó là một vị phong lưu tài tử!
Dừng lại một chút chàng tiếp:
- Nói đến Đào Tình Tửu phải nhắc luôn một đoạn cố sự liên quan đến nó.
Bạch Liệp thốt:
- Xin cho nghe!
Lưu Hương kể:
- Vị tài tử phong lưu đó du lng khắp sông hồ, đến đâu cũng để lại một chút
tình, về sau y bị phiền phức vì những cái chút tình ở khắp bốn phương.
Bạch Liệp hỏi:
- Phiền phức như thế nào?
Lưu Hương kể tiếp:
- Anh hùng sợ thuyền quyên làm vướng bận gót hải hồ, liệt nữ cũng sợ tình
lang làm yếu lòng trong cuộc đời hành hiệp, đ là phong lưu tài tử thì càng có tình
hơn ai hết, cho nên cái thông lệ của kẻ chơi hoa là chỉ nếm mùi hoa. Cứ mỗi lần tao
ngộ là xóa bỏ dấu vết của những trận cười suốt đêm dài để rồi bắt đầu làm lại với
những cái mới mẻ hơn... Nhưng thông lệ nào cũng có ngoại lệ, trong số những nàng

từng tiếp cận với y có ba cô nương quyết tâm bám sát y vĩnh viễn, y trốn đến đâu
nàng theo đến đó, y là một thơ sanh thừa văn thiếu võ, mà cả ba nàng đều là những
tay bản lnh cao cường. Cự tuyệt y không đủ sức, trốn đi lại không trốn thoát, thành
ra y suýt điên đảo vì cuộc đuổi bắt đó...
Trương Tam cười:
Lưu Hương Đạo Soái Nguyên tác: Cổ Long Dịch thuật: Thương Lan
Converted to pdf by BacQuai
-244-
- Tự se dây trói mình, làm sao y không khổ với bao nhiêu tình nghiệt gây ra.
Lưu Hương tiép:
- Cũng may y có đọc qua hầu hết các thơ sách trên đời nên nhớ rất nhiều độc
dược, y tham khảo những sách dó tìm một bí phương, chế luyện một thứ dược tửu,
ai uống vào là như chết giả, ba nàng đó dù si tình cũng không đòi gì được nơi một
người chết. Không được thỏa mn, họ bỏ luôn y, nhờ thế mà y thoát khỏi vòng lưới
bao vây của họ. Từ đó, y rất thung dung với món rượu thuốc thần diệu, trừ những
lúc y muốn hưởng tình, còn thì y cứ cái phép giả chết để tránh phiền phức.
Chàng kết luận:
- Do đó có cái tên Đào Tình Tửu.
Hồ Thiết Hoa cươi lớn:
- Ta thấy ngươi cần phải dự bị thứ rượu đó trong mình, luôn luôn có sẵn để mà
dùng.
Anh Vạn Lý chớp mắt:
- Chắc Hương Soái cho rằng Đinh Phong giả chết?
Lưu Hương chưa đáp, Hồ Thiết Hoa vụt mở nắp quan tài. Nào đâu thấy thi hài
Đinh Phong trong quan tài
Quả là Đinh Phong sống lại!
Trong quan tài có mấy chữ, không rõ bằng máu hay bằng chu sa, những chữ
màu đỏ hiện rõ trước mắt mọi người:
- Lưu Hương, địa phương nầy ta nhượng lại cho ngươi.
Hồ Thiết Hoa dậm chân. Y hất luôn nắp năm cổ quan tài kia. Mỗi quan tài có

một tên người: Hồ Thiết Hoa, Kim Linh Chi, Anh Vạn Lý, Bạch Liệp, Trương Tam.
Anh Vạn Lý cười khổ:
- Chẳng những hắn đ phân phối xong những cỗ quan tài này cho chúng ta, mà
hắn còn biết rõ lai lịch của từng người.
Lưu Hương trầm ngâm một chút:
- Hắn không biết được điều đó đâu. Chính Câu Tử Trường tiết lộ với hắn.
Anh Vạn Lý cau mày:
- Hương Soái cho rằng Câu Tử Trường cấu kết với hắn?
Lưu Hương Đạo Soái Nguyên tác: Cổ Long Dịch thuật: Thương Lan
Converted to pdf by BacQuai
-245-
Lưu Hương gật đầu:
- Câu Tử Trường có việc nhờ hắn, tự nhiên phải cấu kết với hắn. Hắn biết sự bí
mật của Câu Tử Trường nên nắm cái nhược điểm của Câu Tử Trường mà lợi dụng
triệt để.
Hồ Thiết Hoa vuốt chót mũi thốt:
- Sự tình nầy ta cũng hiểu, song chỉ hiểu lờ mờ thôi.
Lưu Hương đáp:
- Muốn biết rõ ràng phải soát lại mọi chi tiết từ lúc khởi đầu.
Hồ Thiết Hoa giục:
- Ngươi cứ nói. Nói cho tất cả cùng nghe.
Lưu Hương hỏi:
- Ngươi có kiên nhẫn nghe chăng?
Hồ Thiết Hoa mỉm cười:
- Sự tình rất phức tạp, ngụy dị, nếu ngươi không giải thích rõ ràng cho ta hiểu
tường tận thì làm sao ta ngủ yên? Dù ngươi cần ba năm để nói hết, ta cũng kiên
nhẫn đủ ba năm để nghe. Hơn nữa, ta rất thích thú được nghe ngươi kể.
Lưu Hương thốt:
- Mối liên quan đáng chú ý là Tiêu Kim Quật trên mặt biển.
Bỗng chàng nhìn sang Kim Linh Chi, điểm một nụ cười tiếp:

- Tình hình tại địa phương đó có lẽ Kim cô nương biết rõ ràng hơn ai hết.
Kim Linh Chi cúi đầu trầm ngâm một lúc rồi cắn môi, sau cùng cũng cất tiếng:
- Phải! Quả có địa phương mang tên đó trên mặt biển. Song tại đó không có
hoa quỳnh, cỏ lạ, không có rừng thịt suối rượu.
Lưu Hương hỏi:
- Thế tại đó có gì?
Kim Linh Chi đáp:
- Chỉ có rất nhiều bí mật mà con người không tưởng tượng nổi. Và người ta
mua bán những bí mật đó với cái giá rất cao.
Lưu Hương cau mày:

×