Tải bản đầy đủ (.pdf) (13 trang)

Tài liệu Lưu hương đảo soái - tập 13 ppt

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (87.86 KB, 13 trang )

Lưu Hương Đạo Soái Nguyên tác: Cổ Long Dịch thuật: Thương Lan
Converted to pdf by BacQuai
-264-
Hồi thứ mười ba
Bí mật trong quan tài
ằm trong quan tài đâu có thung dung thơ thới như ta tưởng. Dương quang
không trực tiếp thiêu đốt song vẫn gây cái nóng nặng nề, khó chịu hết sức.
Hồ Thiết Hoa bực quá, xô vẹt nắp quan tài qua một bên, bật ngồi dậy, phát
giác ra Trương Tam đ ngồi trước y rồi, hắn trần trùng trục, dùng chiếc áo thay
quạt, luôn tay phe phẩy.
Hồ Thiết Hoa cười thốt:
- Thì ra ngươi cũng chẳng tài gì hơn ta! Vẫn không chịu nổi.
Trương Tam nhăn mặt:
- Đúng như vậy đó Tiểu Hồ! Ta suýt biến thành con cá nướng đây!
Hồ Thiết Hoa gật gư:
- Luật nhân quả! Nướng người, người nướng lại. Nướng cá, cá không biết
nướng, trời nướng thay cho cá! Ngươi nên hưởng một chút tư vị của những con cá bị
ngươi nướng.
Đoạn y hỏi:
- Lo Xú Trùng đâu?
Trương Tam đáp:
- Chỉ sợ hắn ngủ rồi.
Hồ Thiết Hoa thốt:
- Trừ người chết, nếu người sống có thể thản nhiên nằm ngủ trong quan tài, ta
sợ chỉ có mỗi một mình lo Xú Trùng trên thế gian nầy.
Trương Tam phá lên cươi:
- Phải! Con người đó nằm trên đống phân vẫn ngủ được như thường. Đúng là
lo Xú Trùng.
Hồ Thiết Hoa đảo mắt nhìn quanh. Vầng mặt biển mênh mông, đâu là lục địa?
N
Lưu Hương Đạo Soái Nguyên tác: Cổ Long Dịch thuật: Thương Lan


Converted to pdf by BacQuai
-265-
Dương quang dần dần dịu lại.
Bỗng Trương Tam thốt:
- Nằm trong quan tài, ta tưởng tới, tưởng lui, tưởng rất nhiều việc. Có một việc
ta không hiểu nổi.
Hồ Thiết Hoa nghiêm giọng:
- Cứ nói! Ta sẵn sàng chỉ giáo cho!
Trương Tam tiếp:
- Đinh Phong muốn giết chúng ta, điều đó còn có lý. Nhưng tại sao hắn lại giết
Hải Quát Thiên? Hải Quát Thiên là đồng đảng của hắn mà!
Hồ Thiết Hoa vuốt mũi, chính sắc đáp:
- Có thể nửa đêm Hải Quát Thiên muốn mượn tạm thay nữ nhân làm cái
chuyện xằng bậy?
Trương Tam cười mắng:
- Nhảm nhí quá! Vậy mà ngươi nói là sẵn sàng chỉ giáo cho ta.
Hồ Thiết Hoa cười theo:
- Ngươi đừng nói xấu ta, ta sẽ nghiêm chỉnh đối thoại với ngươi.
Lúc đó Lưu Hương đ ngồi dậy, chàng thốt:
- Hai cái miệng thúi thi nhau nhả thúi, đến mặt biển cũng nhăn nheo, thì ta còn
ngủ làm sao được.
Cả ba cùng cười vang.
Lưu Hương tiếp:
- Chỉ có một lý do khiến Đinh Phong giết Hải Quát Thiên.
Hồ Thiết Hoa hỏi:
- Lý do gì?
Lưu Hương giải thích:
- Chúng mỗi năm mỗi hội hiệp một kỳ, tiếp đón khách, đưa tiễn khách, tự
nhiên phải dùng nhiều thuyền. Hải Quát Thiên dù bị mua chuộc, sẵn sàng tuân theo
mọi sự sai sử. Song Hải Quát Thiên vẫn có mặt thì cái quyền điều khiển các con

thuyền không trọn vẹn thuộc Đinh Phong.
Lưu Hương Đạo Soái Nguyên tác: Cổ Long Dịch thuật: Thương Lan
Converted to pdf by BacQuai
-266-
Trương Tam tỉnh ngộ:
- Đúng rồi! Hải Quát Thiên chết rồi thì bao nhiêu thuyền của Tử Kình Bang
đều trực thuộc về hắn.
Lưu Hương tiếp:
- Hướng Thiên Phi là bằng hữu sanh tử chi giao của Hải Quát Thiên, muốn giết
Hải Quát Thiên, trước hết phải giết Hướng Thiên Phi.
Hồ Thiết Hoa gật đầu:
- Có lý.
Lưu Hương tiếp:
- Phạm vi hoạt động của Tử Kình Bang chỉ là mặt biển, mà khách được mời là
những nhân vật trên lục địa. Muốn đi từ lục địa ra biển phải do Đại Giang. Mà
Trường Giang vạn dặm dài, đâu phải là con đường nhung lụa êm ái, không có
chướng ngại? Tất nhiên hắn phải cần đến những con thuyền của Võ Duy Dương và
Vân Tùng Long. Cho nên trước khi giết Hải Quát Thiên, ngoài Hướng Thiên Phi ra,
Đinh Phong còn phải giết họ Võ, họ Vân.
Hồ Thiết Hoa cau mày:
- Nhưng Võ Duy Dương đâu có chết? Lo còn kiêm nhiệm cả hai bang nữa kia

Lưu Hương hỏi:
- Ai nói Võ Duy Dương chưa chết?
Hồ Thiết Hoa hỏi lại:
- Ngươi không thấy lo hạ sát Vân Tùng Long sao?
Lưu Hương mỉm cười:
- Đó là người giả.
Hồ Thiết Hoa trố mắt:
- Giả?

Lưu Hương gật đầu:
- Đinh Phong đ giết Võ Duy Dương từ trước, rồi tìm một người giống lo ấy
cho trá hình.
Chàng giải thích luôn:
Lưu Hương Đạo Soái Nguyên tác: Cổ Long Dịch thuật: Thương Lan
Converted to pdf by BacQuai
-267-
- Hắn cố ý tạo ra vụ hai mũi tên, giết hai người là muốn cho chúng ta nhận
định Võ Duy Dương còn sống.
Hồ Thiết Hoa sờ chót mũi:
- Ta cũng chưa hiểu lắm.
Lưu Hương thốt:
- Hôm đó trên gác Tam Hòa Lâu, chúng ta không phát giác sự giả tạo, chỉ vì
chúng ta không thân với Võ Duy Dương cho lắm. Nhưng có một người nhận ra.
Hồ Thiết Hoa hỏi:
- Ai?
Lưu Hương đáp:
- Vân Tùng Long.
Chàng tiếp luôn:
- Y nhận ra người khác giả mạo Võ Duy Dương cho nên lúc ấy y hết sức kinh
dị.
Hồ Thiết Hoa cau mày:
- Chúng ta không thân, nên không biết được đặc điểm của Võ Duy Dương
thành ra không nhận ra lo ấy. Còn Vân Tùng Long làm sao y nhận được là người
giả?
Lưu Hương đáp:
- Lời truyền thuyết trên giang hồ rất đúng, từ mấy năm qua Vân Tùng Long và
Võ Duy Dương đổi thù làm thân, trở thành đôi bằng hữu tốt. Cho nên trong di thơ y
phân phó truyền ngôi vị cho Võ Duy Dương. Bằng vào đó, người ta phải hiểu Vân
Tùng Long tín nhiệm Võ Duy Dương như thế nào.

Hồ Thiết Hoa lại vuốt mũi, thở dài:
- Chẳng những ta không hiểu mà càng nghe ngươi nói ta càng hồ đồ.
Lưu Hương thốt:
- Có thể Vân Tùng Long biết trước Đinh Phong muốn giết y cho nên y chuẩn
bị sẵn bức di thơ.
Hồ Thiết Hoa gật đầu:
- Chắc vậy!
Lưu Hương Đạo Soái Nguyên tác: Cổ Long Dịch thuật: Thương Lan
Converted to pdf by BacQuai
-268-
Lưu Hương tiếp:
- Hai tên chết vì cung tiễn đó, đích xác là thuộc hạ của Vân Tùng Long, chỉ vì
y và Võ Duy Dương giao tình thân mật nên có cái việc của người của bên nầy, song
hành sự bên kia, tương trợ lẫn nhau.
Hồ Thiết Hoa hỏi:
- Vậy là Võ Duy Dương biết sự trà trộn đó?
Lưu Hương gật đầu:
- Chẳng những biết, lo ta còn chấp nhận nữa là khác, cho nên, trên gác Tam
Hòa Lâu, khi Võ Duy Dương trách chúng trà trộn vào Thập Nhị Liên Hoàn Ô làm
gian tế, Vân Tùng Long biết ngay là một Võ Duy Dương giả hiệu.
Hồ Thiết Hoa gật gù:
- Ngươi giải thích thêm đi.
Lưu Hương tiếp:
- Ngoài ra còn một việc nầy nữa. Trong mấy năm qua, Vân Tùng Long và Võ
Duy Dương gặp nhau rất thường. Nhờ quá thân với nhau, họ hiểu đặc điểm của
nhau. Do đó, lúc mới vào Vân Tùng Long nhận ra ngay Võ Duy Dương có vẻ khác
lạ. Ngươi nên biết, cái thuật cải sửa dung mạo rất khó qua mắt những người rất
thân.
Hồ Thiết Hoa cau mày:
- Nhưng Anh Vạn Lý vẫn qua mắt được ngươi được đó, thế là nghĩa làm sao?

Lưu Hương mỉm cười:
- Chỉ vì cái lốt người lo anh hùng mang đó, chẳng quen biết với ta. Vả lại Anh
lo tiên sanh còn tạo ra vẻ quái dị. Giá như lo anh hùng giả mạo ngươi thì chỉ nhìn
thoáng qua, ta nhận ra ngay sự giả mạo.
Hồ Thiết Hoa trầm giọng:
- Nếu thế, thuật cải sửa dung mạo đâu có hữu dụng bao nhiêu?
Lưu Hương đáp:
- Cái thuật đó chỉ giúp mình che dấu chân tướng thôi. Chứ còn biến thành
người khác thì khó có kết quả mỹ mn. Mỗi con người là một con người, không làm
sao mạo nhận một người khác hoàn toàn. Cả anh em song sinh cũng còn có điểm
khác biệt, huống hồ hai người khác nhau, xa lạ nhau.

×