Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (26.03 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Đề 1:“Tốt gỗ hơn tốt nước sơn”.</b>
<b>Ta nên hiểu câu này như thế nào và đánh giá nó ra sao ? Phải chăng đây chính là kinh nghiệm quý </b>
<b>báu mà ông cha của chúng ta từ nghìn xưa đã để lại cho con cháu suy ngẫm và học hỏi.</b>
<b>Câu tục ngữ dùng hai sự vật “gỗ” và “nước sơn” để làm một phép so sánh.”Gỗ” là chất liệu để làm </b>
<b>đồ dùng như tủ,giường,bàn,ghế…Còn “nước sơn” là chất liệu để quét lên lớp bên ngoài cho các đồ </b>
<b>dùng ấy thêm đẹp thêm bền.Nhiều người chỉ chú ý đến lớp nước sơn bóng nhống bề ngồi mà đã </b>
<b>mua phải một đồ dùng bằng gỗ xấu hoặc gỗ mọt.Ông cha ta với kinh nghiệm sống của mình đã kết</b>
<b>luận là : “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn”.</b>
<b>Đó là hiểu theo nghĩa đen.Cịn nghĩa bóng của câu tục ngữ thì rộng hơn rất nhiều.Nó bao hàm một </b>
<b>lời khuyên về cách nhìn nhận,đánh giá một sự vật,một con người đừng nên để cái vỏ hình thức hào</b>
<b>nhống bên ngoài mê hoặc mà phải coi trọng cái thực chất bên trong.Ngồi ra,câu này cịn bao </b>
<b>hàm một lời khuyên về cách sống;hãy sống chân thật bằng thực chất của mình,chân thành trong </b>
<b>cách đối nhân xử thế,đừng ba hoa,khốc lác lịe đời bằng cái vỏ hình thức giả tạo,”chớ khéo đem </b>
<b>cái mã bề ngoài để che đậy cái sơ sài bên trong”.</b>
<b>Như mọi câu tục ngữ khác,câu tục ngữ này cũng là đúc rút kinh nghiệm của cha ông chúng ta,trải </b>
<b>qua biết bao thế hệ,với bao thành bại,nên hư,vấp váp mới đúc rút thành chân lí: ”Tốt gỗ hơn tốt </b>
<b>nước sơn”.Khi nhìn nhận đánh giá một sự vật,ta phải thấy rằng giữa hình thức bên ngồi và nội </b>
<b>dung bên trong,khơng phải lúc nào cũng thống nhất mà thơng thường thì những sự vật có thực </b>
<b>chất kém cỏi lạ thường một hình thức lơi cuốn hấp dẫn.Một vật dụng như chiếc tủ,chiếc </b>
<b>giường,chiếc bàn bằng gỗ tạp lại được sơn phết,tô điểm với nước sơn bóng nhống,màu mè.Mỗi kẻ</b>
<b>vơ tài thường làm ra vẻ lịch duyệt,hiểu biết.Những kẻ “miệng nam mô bụng một bồ dao găm” vẫn </b>
<b>tồn tại phổ biến trong xã hội.Do đó,trong tiếp xúc thường ngày với mọi sự vật,mọi con người phải </b>
<b>chú trọng vào chất lượng bên trong của sự vật,vào vẻ đẹp tâm hồn của con người chớ đừng vì </b>
<b>bóng sắc hấp dẫn bên ngồi mà qn đi cái mục ruỗng,thối nát,xấu xa và vô vị bên trong.Bởi vì </b>
<b>nghĩ cho kĩ,suy cho cùng,nếu chân giá trị của vật dụng là chất gốc thì chân giá trị của con người </b>
<b>chính là đạo đức tài năng và trí tuệ.</b>
<b>Nhưng cũng khơng thể chỉ xem trọng nội dung mà lãng qn đi mặt hình thức.Một vật dụng,một </b>
<b>món hàng đã có chất lượng tốt,gỗ tốt gỗ quý lại có bao bì,hay nước sơn xinh xắn tơ điểm,trang trí </b>
<b>đẹp đẽ thì giá trị vật dụng ấy,món hàng ấy càng được nâng thêm.Hình thức bên ngồi như thế đã </b>
<b>góp phần làm tăng thêm cho giá trị bên trong.Một cái tủ,một chiếc bàn làm bằng gỗ đỏ hay bằng </b>
<b>lăng mà lại cịn được sơn bóng nhống hẳn sẽ vừa ý vừa lịng người mua.Một con người cũng </b>
<b>vậy,có học vấn,đạo đức lại nói năng lịch sự thanh nhã,ăn mặc gọn gàng,sạch đẹp dễ làm ta thêm </b>
<b>quý trọng hơn hẳn người tuy cũng có tài năng,đạo đức nhưng ăn nói thơ lỗ,cộc cằn,áo quần xốc </b>
<b>xếch.Đúng là cái đẹp lí tưởng phải là hài hịa giữa nội dung và hình thức.</b>
<b>Vậy để đánh giá và nhận xét một vật dụng,một con người,chúng ta dựa trên cơ sở cả nội dung lẫn </b>
<b>hình thức.Hai mặt này kết hợp và bổ sung cho nhau làm nên giá trị của vật dụng ấy,con người </b>
<b>ấy,trong đó nội dung giữ vai trị quyết định.Khi đánh giá,ta cần coi trọng chất lượng của sự vật </b>
<b>cũng như đạo đức,tài năng trí tuệ của con người.</b>
<b>Tóm lại,”tốt gỗ hơn tốt nước sơn” khơng những chỉ giúp ta một phương châm đúng đắn trong việc </b>
<b>nhìn nhận,đánh giá,chọn lọc ở đời mà cịn giúp ta một phương châm trong cách đối nhân xử </b>
<b>thế.Không nên dựa dẫm vào cái hình thức bề ngồi vay mượn,khơng phải của mình để vênh vang </b>
<b>tự phụ với mọi người rồi không chịu tu dưỡng rèn luyện.Cũng đừng nên q chú trọng hình thức </b>
<b>bên ngồi,trang điểm mặt này,chưng diện quần áo mà quên đi cái chân giá trị của con người là </b>
<b>đạo đức,trí tuệ và tài năng.Bài học mà câu tục ngữ này dạy ta thật là đúng đắn và sâu sắc.</b>
<b>Đề 2: ý nghĩ của câu Thất bại là mẹ thành cơng</b>
<b>Nhưng nhìn mâm cơm, mẹ vẫn cười. Bởi vì hai bố con không thể thành công trên “chiến trường” </b>
<b>bếp núc, nhưng lại thành cơng khi tặng mẹ “đố hồng” của tình yêu. Một món quà ý nghĩa hơn cả </b>
<b>những món quà quý giá, hạnh phúc ấy long lanh in trong mắt mẹ.</b>
<b>Thành cơng cịn là hình ảnh một cậu bé bị dị tật ở chân, không bao giờ đi lại bình thường được. Từ </b>
<b>nhỏ cậu đã ni ước mơ trở thành cầu thủ bóng đá. Sau bao nỗ lực khổ luyện, cậu bé trở thành cầu</b>
<b>Sau mỗi mùa thi đại học, có bao “sĩ tử” buồn rầu khi biết mình trở thành “tử sĩ”. Hai bảy điểm, cao</b>
<b>thật đấy. Nhưng cao mà làm gì khi nhiệm vụ một lấy tới hai bảy phẩy năm? Đó thật ra không phải </b>
<b>là thất bại, chỉ là khi thành cơng - bị - trì - hỗn mà thơi. Cuộc sống vẫn chào đón họ với nhiệm vụ </b>
<b>hai, nhiệm vụ ba. Quan trọng là họ đã nỗ lực hết sức để khẳng định mình. Đó là ý nghĩa vẹn </b>
<b>nguyên của các kỳ thi, và cũng là bản chất của thành cơng.</b>
<b>Ngày cịn nhỏ, tơi đã được đọc một câu chuyện rất xúc động. Chuyện kể về một cậu bé nghèo với </b>
<b>bài văn tả lại mẹ - người phụ nữ đã che chở cuộc đời em. Cậu bé viết về một người mẹ với mái tóc </b>
<b>pha sương, với đôi bàn tay ram ráp nhăn nheo nhưng dịu hiền và ấm áp. Cậu kết luận rằng: bà </b>
<b>ngoại là người mẹ - người phụ nữ đã nâng đỡ em trong suốt hành trình của cuộc đời. Bài văn lạc </b>
<b>đề, phải về nhà viết lại. Nhưng đó mới chính là một tác phẩm thành cơng, bởi ở đó chất chứa tình </b>
<b>u thương của đứa cháu mồ cơi dành cho bà ngoại. Liệu có thành cơng nào, tình cảm nào thiêng </b>
<b>liêng hơn thế?</b>
<b>Nhiều năm trước, báo chí từng vinh danh một cậu học trị nghèo thi đậu đại học với vị trí thủ khoa.</b>
<b>Đối với cậu, đó là một thành cơng lớn. Nhưng có một thành cơng khác, lặng thầm mà lớn lao, đó là </b>
<b>chiến thắng của một người cha gần hai mươi năm trời đạp xích lơ ni con ăn học. Bao niềm tin và</b>
<b>hi vọng hiện lên trên gương mặt vốn đã chịu nhiều khắc khổ. Và ngày con trai đậu đại học cũng là </b>
<b>ngày tốt nghiệp khoá học của một người cha.</b>
<b>Tơi biết có một nữ sinh tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại ưu gần hai mươi năm trước. Với tài </b>
<b>năng của mình, cơ có thể gặt hái thành công trên con đường sự nghiệp và danh vọng. Nhưng cô </b>
<b>sinh viên năm ấy đã chấp nhận hi sinh những cơ hội của đời mình để trở thành một người vợ đảm </b>
<b>đang, một người mẹ dịu hiền của hai cô công chúa nhỏ. Cho tới bây giờ, khi đã là một phụ nữ </b>
<b>trung niên, Người vẫn nói với tơi rằng: “Chăm sóc bố và hai con chu đáo, đối với mẹ đã là một </b>
<b>Con người ln khát khao thành cơng, nhưng mù qng theo đuổi thành cơng thì thật là vơ nghĩa. </b>
<b>Bạn muốn mình giàu có, muốn trở thành tỷ phú như Bill Gates? Vậy thì hãy gấp đồng tiền một </b>
<b>cách cẩn thận rồi trao nó cho bà cụ ăn xin bên đường. Với việc làm đẹp đẽ ấy, bạn sẽ cho mọi </b>
<b>người hiểu được bạn khơng chỉ giàu có về vật chất mà cịn giàu có tâm hồn. Khi đó, bạn đã thực sự</b>
<b>thành cơng.</b>
<b>Cũng có khi bạn ước mơ thành cơng sẽ đến với mình như đến với Abramovich - ơng chủ của đội </b>
<b>bóng tồn những ngơi sao? Thành cơng chẳng ở đâu xa, chỉ cần bạn dành thời gian chăm sóc cho </b>
<b>“đội bóng” của gia đình bạn. Ở đó, bạn nhận được tình u thương vơ bờ bến, thứ mà Abramovich </b>
<b>không nhận lại được từ những cầu thủ của ông ta. Thành công đến với mọi người một cách giản dị </b>
<b>và ngọt ngào như thế!</b>