Ca Dao Trữ Tình 3
Anh kia đi ô cánh dơi
Ðể em làm cỏ mồ hôi ướt đầm.
Có phải đạo nghĩa vợ chồng
Thì mang ô xuống cánh đồng mà che.
***
Anh như táo rụng sân đình
Em như gái rỡ đi rình của chua.
***
Anh về để áo lại đây
Ðêm khuya em đắp, gió tây lạnh lùng.
-Lạnh lùng, em lấy mùng đắp đỡ
Anh đem áo anh về kẻo vợ anh ghen.
***
Anh như con nhạn bơ thờ
Sớm ăn tối đậu cành tơ một mình.
Em như con hạc đầu đình
Muốn bay không nhắc nổi mình mà bay.
***
Anh ra đi cay đắng như gừng
Ðường xa xôi ngàn dặm, khuyên em đừng nhớ thương !
***
Anh về kiếm vợ là xong
Em là tép nhỏ lộn rong khó tìm.
***
Ao sâu thì lắm ốc nhồi
Chồng mình lịch sự, sự nửa người nửa ta.
Ghen lắm thì đứt ruột ra!
Chồng mình thì tới tay ta phen này!
***
Áo đen ai nhuộm cho mình
Cho duyên mình đậm, cho tình anh thương.
***
Ân tình nay đã hết trông
Ngãi trông như nước tràn đồng khó ngăn.
***
Bấy lâu lên ngọn sông Tân
Muốn tìm cá nước phải lần trời mưa.
Tiếc công anh đắp đập be bờ
Ðể ai quẩy đó mang lờ đến đơm !
***
Buồn chẳng muốn nói
Gọi chẳng muốn trông
Tưởng sự lấy chồng
Tỉnh như con sáo
***
Bướm vàng đậu đọt mù u
Lấy chồng càng sớm, tiếng ru càng buồn.
***
Chớ nghe quân tử ỉ on
Mà rồi có lúc ẳm con một mình.
***
Cúc mọc bờ giếng cheo leo
Ðố ai dám trèo hái cúc mà chơi !
***
Con cuốc kêu réo rắt trên ngàn
Gà rừng tao tác gọi con tha mồi .
Lạnh lùng thay láng giềng ơi !
Láng giềng lạnh ít, sao tôi lạnh nhiều ?
***
Cúc mọc bờ giếng cheo leo
Ðố ai dám trèo hái cúc mà chơi !
***
Dưới mặt nước chói lòa yếm đỏ
Trên bầu trời rạng tỏ mây xanh.
Từ ngày chia rẽ em, anh
Nước trời còn đó, ai đành phụ nhau !
***
Ðẹp chi cái áo vải sồng
Ðẹp chi con gái lộn chồng mà thương !
***
Ðêm qua vật đổi sao dời
Tiếc công gắn bó, tiếc lời giao đoan.
Ðêm qua rót đọi dầu đầy
Bấc non chẳng cháy oan mày dầu ơi !
Ðêm qua rót đọi dầu vơi
Bấc non chẳng cháy, dầu ơi oan mày !
***
Ðêm năm canh nghe con dế thốt
Ngày sáu khắc lần đốt ngón tay.
Hỡi ai, duyên cớ ai bày ?
Duyên trăm năm lại bỏ, nghĩa một ngày lại theo ?
***
Ðôi ta chẳng đặng sum vầy
Khác nào chiếc nhạn lạc bầy kêu sương !
***
Ðôi ta như ruộng năm sào
Cách bờ ở giữa làm sao cho liền ?
Ðôi ta như thể đồng tiền
Ðồng sấp, đồng ngửa, đồng nghiêng, đồng nằm !
***
Em như trái phật thủ khác gì
Ðẹp thì thấy đẹp, ăn thì khó ăn.
***
Gái đâu có gái lạ đời
Chỉ còn có một ông trời không chim.
***
Gà già khéo ướp lại tơ
Nạ dòng trang điểm, gái tơ mất chồng.
***
Gái chồng rẫy, phi chứng nọ cũng tật kia .
***
Huê tàn bướm chẳng vãng lai
Tình thương đã phụ, trúc mai kể gì !
***
Lấy chồng ăn những của chồng
Ăn hết con mắt, khoét lòng con ngươi !
***
Muốn sang nhưng ngại vắng thuyền
Muốn về nớ nhưng duyên lỡ rồi !
***
Nước đường mà đựng chậu thau
Cái mâm chữ triện đựng rau thài lài.
Tiếc thay con người da trắng tóc dài
Bác mẹ gả bán cho người đần ngu.
Rồng vàng tắm nước ao tù
Người khôn ở với người ngu nặng mình.
***
Ngồi trong cửa sổ chạm rồng
Chăn loan gối phượng không chồng cũng hư.
***
Ngọn gió đâm ngang nên chàng xa thiếp
Duyên nợ tự trời, ai quyết xa ai !
***
Qua tưởng rằng em má phấn môi son
Ai ngờ má mỏng môi mòn hỡi em !
***
Tiếc con gái khôn lấy thằng chồng dại
Tiếc bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu
***
Thương nàng đi xuống đi lên
Nát bờ cỏ chỉ chưa nên vợ chồng .
***
Trăm năm trăm tuổi trăm chồng
Mà duyên chưa lạt, má hồng chưa phai.
***
Trăng lên nhu nhú đầu non
Số em là số có con muộn chồng .
***
Xấu tre uốn chẳng nên cần,
Xấu mai anh chẳng đặng gần với em.
***
Những người thắt đáy lung ong
Ðã khéo chiều chồng lại khéo nuôi con.
Những ngưòi béo trục béo tròn
Ăn vụng như chớp đánh con cả ngày.
Những người mặt nạc đóm đày
Mo nang trôi sấp biết ngày nào khôn !
***
ở nhà nhất mẹ nhì con
Ra đường lắm kẻ còn giòn hơn ta.
***
Có chồng đêm có đêm đừng
Không chồng em chẳng nằm dưng đêm nào .
***
Em là con gái đồng trinh
Em đi bán rượu qua dinh ông nghè .
ông nghè cho lính ra ve,
-Trăm lạy ông nghè , em đã có con !
-Có con thì mặc có con
Thắt lưng cho giòn mà lấy chồng quan !
***
Cá chả ăn câu thiệt là cá dại,
Câu anh cầm: câu ngãi câu nhơn!
***
Chân mày vòng nguyệt có duyên
Tóc mây gợn sóng đẹp duyên tơ hồng,
***
Còn trời, còn nước còn non
Còn cô bán rượu, anh còn say sưa.
***
Còn duyên như tượng tô vàng
Hết duyên như tổ ong tàn ngày mưa
***
Còn duyên kẻ đón người đưa
Hết duyên đi sớm về trưa mặc lòng
***
Còn duyên kẻ đợi người chờ
Hết duyên vắng ngắt như chùa Bà Ðanh.
***
Còn duyên buôn cậy bán hồng
Hết duyên buôn mít cho chồng nhặt xơ.
***
Cầm vàng ném xuống vực sâu
Mất vàng không tiếc, tiếc đôi mắt bồ câu hữu tình.
***
Chớ chê em xấu em đen
Em như nước đục đánh phèn lại trong
***
Con gái như thể hàng săng
Bán thì muốn bán biết rằng mời ai ?
***
Thà rằng chịu lạnh nằm không
Còn hơn lấy gái lẹm cằm, răng hô.
***
Còn duyên kén cá chọn canh
Hết duyên ếch đực, cua kềnh cũng vơ.
Còn duyên kén những trai tơ
Hết duyên ông lão cũng vơ làm chồng.
***
Trên đầu em đội khăn vuông
Trông xuống dưới ngực cau buồng còn non.
Cổ tay em vừa trắng vừa tròn
Mặt mũi vuông vắn, chồng con thế nào?
***
Buổi chợ đông sao em chẳng bán hàng ?
Ðể tan buổi chợ, em dạo hàng bán duyên ?
***