Tải bản đầy đủ (.docx) (4 trang)

nhung sai lam trong gioi tre hien nay

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (51.63 KB, 4 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>TRÁCH NHIỆM KHI YÊU VÀ KHI CHIA TAY CŨNG VẪN CHƯA ĐỦ</b>


<b>CHO MỘT NHÂN CÁCH CÓ VĂN HĨA</b>



Có thể đây chẳng phải là bức tâm thư! Càng khơng phải là lời dặn dị hay
khun bảo… Nhưng giữa một xã hội bắt đầu có nhiều lệch chuẩn, mong mỏi
các bạn trẻ có một cái nhìn cẩn trọng và đừng quên rằng mình là một con người
có trách nhiệm... Những cảm xúc này xuất hiện tự nhiên khơng có mục tiêu, tầm
ngắm cho riêng ai cả…


Thân gửi bạn trai trẻ!


Việc trở thành một người được nhiều người biết đến địi hỏi mình phải cần giữ
hình ảnh. Nhưng hình ảnh đích thực của mỗi con người cần được xác định rõ: ta
là ai. Cái ta là ai chính thức trong cuộc đời này cần được xác định rõ ràng, cụ
thể! Nếu là một cầu thủ, hãy xây dựng hình ảnh mình thật nổi tiếng trên sân có
với vị trí đnag đảm nhiệm thậm chí cả vị trí dự bị. Cịn nếu là một nghệ sĩ, đừng
quên rằng ta có thể diễn “sâu” ở bất kỳ tình huống nào trên sân khấu… Nhưng
nghệ sĩ cũng đừng diễn sâu quá với cuộc đời thật, với cái tơi chính mình và tình
u chân thành, trân trọng cũng như với người đã từng yêu mình hơn cả bản
thân.


Thế nhưng, đừng quên diễn vai của một người đàn ơng chân chính. Hơn hai
mươi tuổi, vài năm làm chuyên nghiệp ở một nghề nào đó, xuất hiện với truyền
thơng cũng khơng phải q lúng túng, vụng về… Cũng dăm ba lần yêu đương,
chia tay, nối lại, chinh phục, bỏ nhau… Vai diễn cần nhất vẫn là vai diễn của lòng
tự trọng và trách nhiệm của một nam nhi. Khi yêu, đừng quên rằng nếu đã chinh
phục nghĩa là đồng thuận với trách nhiệm. Đừng vì những cái lý như: người ấy
lớn tiếng với mẹ nên không thể chấp nhận. Cũng đừng bảo rằng người ấy không
muốn đi khám thai chung nên ta phải chìu… Đàn ơng mà, phái mạnh mà… Nếu
yêu thì phải hiểu. Sao lại cho rằng ta chở người mình u nhất đi khám thai mà
khơng phải là ta thương yêu và đầy trách nhiệm để chở người yêu hay người vợ


khám sức khỏe? Và sao khơng nhớ rằng ta cũng cần chăm sóc sức khỏe của
giọt máu của mình??? Đừng qn rằng chính cách đặt vấn đề, cách hỏi han và
cả thái độ thể hiện nói lên rất nhiều về trách nhiệm, lối sống và văn hóa ứng
xử….


Nói gì cũng chẳng nên vì trên hết ta đã làm chồng, làm cha và làm một người
cần có lương tâm và trách nhiệm. Dù muốn, dù không, người phụ nữ ta từng yêu
cũng đang mang giọt máu của mình và là mẹ của con ta… Sao không trân trọng
nhau để sống, sao khơng trân q nhau vì ít nhất là ta đã từng yêu thương và ta
sẽ là cha, là mẹ của con chúng ta… Đừng vội vã! Sự vô trách nhiệm, sự bảo vệ
chính mình, hay sự “đánh đấm” hoặc tơ vẽ chân dung sẽ có thể làm người ta vô
tâm tướt đoạt sinh mạng của một con người, tướt đi sĩ diện làm cha thì thật là
đáng trách… Người chồng tốt – dù có nhận hay không làm chồng cũng cần biết
tạo sự an tâm về tâm lý của người vợ mình (dù khơng thừa nhận). Một người
cha biết cho con mình những xúc cảm tích cực từ người mẹ nên càng nói càng
tệ mà thơi… Đừng gồng mình lên để chứng minh đúng nhưng đằng sau ấy là cả
một sự mất mát tổn thương rất sâu sắc trong nhau…


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Chẳng ai ép chúng ta yêu, chẳng ai ép chúng ta chọn lựa… Càng khơng có
người nào buộc ta hiến xác trong một trạng thái đau đớn mà lại cười tươi…
Đừng quên lúc ta yêu nhau, ta muốn tung hê cả trời cả đất. Đừng vô tư khi ta đã
từng có những bức ảnh vui ngất trời, say ngất đất… Hay cũng đừng vội vã đến
mức vô tâm với những lời tốt đẹp ta đã dành cho người ấy… Có thể người ấy
xấu, vậy ta đã làm gì để người ấy xấu hay ta đã đã đẩy tính xấu của người ta lộ
ra bằng những gì… Nếu bây giờ nói nhiều q về người ta thì: một là ta dại mới
chọn người xấu, hai là ta khờ mới trao niềm tin nhầm chỗ và ba là ta mù quáng
và ngây ngô hay thậm chí là hồ đồ mới nhận thức chóng vánh về một con
người… Có thể những nỗi đau ấy ta muốn nhận hay không cũng đã xảy ra. Xin
lỗi thật nhiều nếu bạn nào ấy phải “tên” hay “dính đạn” những câu từ ấy…
Nhưng xin một lần đau để tỉnh táo thay vì cứ mãi mãi tức tối, hờn đau đẩy tâm


hồn ta vào ngõ u tối mênh mang…


Bạn yêu thương! Bạn có biết phải tự u thương chính mình? Tiếc gì nếu những
mâu thuẫn đã được cố gắng mà chẳng thể hàn gắn được? Tiếc gì một cái thể
hình thật hồnh tráng nhưng độ sâu sắc hay bản lĩnh và độ tinh tế lại tỉ lệ nghịch
thảm thương. Chẳng ném đá hay chê trách nhưng nếu chính bạn đã thấy điều
đó thì cứ nhẹ nhàng: Ừ thì có lẽ ta khơng hợp nhau cho nhẹ lòng để sống… Hằn
học thêm một chút để được gì? Để chính mình sẽ đau hơn khi những gì ta nói
đều bị phản pháo vơ tư? Thù ghét nhau hơn một chút để làm gì khi những cái
xấu của nhau lần lượt được lôi ra sánh sáng… Thương mình hơn, khơng phải để
cảm xúc chống đầy tâm trí mà hãy dùng tư duy để nhận thức vấn đề anh ấy là
ai, anh ấy cần gì, anh ấy xem mình ra sao, anh ấy sẽ hy sinh thế nào khi gặp
những khó khăn, mâu thuẫn…. Với mẹ anh ấy, đó là tất cả! Vậy thì hãy ngoan
ngỗn làm số 2 hay âm thầm chịu đựng và lật đổ. Nếu không làm được, hãy
thương chính mình đơi chút. Với ta, anh ấy dùng trách nhiệm và sự phải phép để
đối đãi thay vì sự tinh tế của một người đàn ơng đích thực, sao cịn níu kéo để
vấn vương và tơ tưởng???


Hãy trân trọng chính mình và cho con mình những gì q giá nhất. Người ta có
thể bản lĩnh khơng chỉ gồng mình chịu đựng, cũng càng khơng phải the thé gấu ó
hay chửi rủa vơ tư, mà là đối diện với sự thật và chung sống. Nên cho con mình
thời kỳ thai giáo tốt nhất ở sự yên ổn của tâm hồn. Nên cho con mình bầu khơng
khí tâm lý song song với thay kỳ đầy lịng chân ái, lắm bao dung… Con cái có tội
gì để ta cứ vật vã, chán chường? Muốn im lặng mà cứ phát ngơn, muốn là người
khơn ngoan nhưng vơ tình bị người ta nói dại, khơng có phóng đại mà người ta
có cớ nói mình là một cơ gái chẳng ra gì… Tất cả đều là sự chì chiết để cuối
cùng chiêu hồi mã thương xuất hiện trong đời sống của chính ta…


Các cặp đơi hơ phong hốn vũ khi tình yêu đồng hành cùng thế giới phẳng… yêu
quý!!!



</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Nhân cách của một con người dễ thấy nhất khi họ lên cao, đứng gần đến đỉnh
hay trên đỉnh. Cịn nhân phẩm thì thể hiện rõ nhất sự lung linh hay phát kinh khi
ở triền dốc của những mâu thuẫn, xung đột và của lối trượt dài bởi những gì ta
khơng muốn nhưng vẫn phải nhận ấy thơi…


Cơng khai một tình u đẹp rất dễ nhưng cùng song hành với dư luận để ni
tình u trẻ mãi tuổi thanh xn là điều rất khó. Chẳng ai ép ta phải yêu trong
thậm thụt, chẳng ai mong mỏi hay dồn nén ta phải u trong ngậm ngùi và bí
mật. Nhưng cần nhìn nhận rằng ta sống được với tình yêu này ở mấy con
trăng??? Thế giới phẳng vốn tàn ác và dã man ư? Khơng, đó là sự phản chiếu
bởi lịng tham,, bởi sự ích kỷ, bởi sự ham hố, bởi sự vơ tâm hay thậm chí là sự
non kém của con người trong một mối quan hẹ thiếu sự cân nhắc của niềm tin
và bản lĩnh… Nếu thế giới phẳng cho ta những gì nổ hơn pháo, vang hơn tiếng
vỗ tay dài thì cũng có thể cho ta những bom thư đầy chất độc, tặng ta những tin
nhắn khủng bố đau hơn tin buồn mùng một tết… Vì đấy là phẳng cơ mà… Nói
làm chi khi biết mình cũng chẳng thể giải quyết được vấn đề tốt hơn… Trách làm
gì khi chính mình cũng cần tĩnh lặng để nhìn nhận.


Nếu là người có trách nhiệm, hãy lặng im để giải quyết. Sự đôi co chẳng ích lợi
gì cho nhau. Giả định nếu có được biết hơn một chút, phỏng có ích gì? Nếu
được cảm thơng một chút, liệu có lấy lại được đầy đủ hay trọn vẹn hình ảnh
mình đã mất… Đơi lúc chính sự chủ quan của chúng ta đẩy mình vào thế cứ ngỡ
mình có hình ảnh, cứ tưởng mình cịn hình ảnh đẹp. Mà giả sử có hình ảnh đẹp,
hãy đẹp từ khi đến với nhau, hãy thật xinh khi chúng ta bắt đầu yêu, hãy thật tự
tin nếu cảm thấy mình khơng thể đồng hành và hãy thật “minh triết” để ứng xử có
văn hóa ngay khi chia tay hoặc nói lời chào tạm biệt… Đàn ông sẽ thật đàn ông
và cái vai sẽ rộng hơn một chút song hành với uy tín và danh dự mà khơng cần
phải đi giam mình trong phòng tập. Phụ nữ sẽ đáng để trân trọng mà khơng cần
phải trơng ngóng cách thức, chiêu bài để mình được chú ý quan tâm…



Trách nhiệm với tình yêu, với kết quả của tình yêu, với hậu quả của cuộc tình,…
khơng phải của một ai mà là của cả hai người. Bình tĩnh, cân nhắc, nghĩ suy và
hãy hành động thật thơng minh. Đừng biến mình thành món mồi ngon của nhau
hay món mồi của dư luận. Nếu biết mình cũng có tiếng, hãy cho mình chút cái
“kiếng”, cái gương để soi mình… Đừng quá bất thình lình làm những chuyện để
bọn nhỏ cũng bị ảnh hưởng linh tinh và người ta thì có cớ để khinh mình… Ảnh
hưởng lớn của ta càng lớn khi không phải là từ những giá trị tốt đẹp của hình
ảnh mà là những sự “ngây ngơ”, “nhột nhạt” trong ứng xử với chuyện gối chăn,
giường chiếu và cả những gì trong thủ tục tạm ứng, giải ngân…


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4></div>

<!--links-->

×