Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (98.41 KB, 3 trang )
Đối phó chuyện "tám" nơi công sở
Bước ra ngoài những tình huống "ngồi lê đôi mách" nơi công sở và có nghệ thuật
đối phó với nó là bạn đã ngây dựng một môi trường làm việc văn minh hơn.
Làm sao để tránh tiếng "ngồi lê"
1. Đưa ra ranh giới của câu chuyện ngay khi ai đó có ý định "buôn" sâu hơn vào
chuyện của người khác. "Tôi thường nói luôn và rõ ràng: Tôi không quan tâm đến
chuyện ấy đâu. Và sau đó chúng tôi nhẹ nhàng chuyển chủ đề khác". Hùng, 24
tuổi, nhân viên văn phòng cho biết.
2. Sử dụng ngữ điệu và nội dung lời nói một cách thành thật để những người khác
hiểu bạn không hề có ý định buôn chuyện. "Nếu không chứng kiến câu chuyện đó,
tôi sẽ đánh giá mức độ xác thực của thông tin qua thái độ thực sự của người nói",
Linh, 21 tuổi, SV Đại học Y Hà Nội.
3. "Tôi nhận thấy cứ mỗi lần chúng tôi tám chuyện, vào giữa cuộc nói chuyện, một
trong số chúng tôi bắt đầu cường điệu hóa sự việc". Hà, nhân viên công ty TNHH.
Cách tốt nhất để tránh tình trạng này hãy đứng dậy và từ chối nói chuyện tiếp.
4. Nếu nhận thấy ai đó buôn chuyện một cách ác ý, hãy nói câu gì đó thể hiện rằng
bạn không tin chuyện đó, người buôn chuyện sẽ nản.
5. "Tôi luôn kiểm tra lại thông tin về nội dung tôi nghe được", Nam, 20 tuổi. "Nếu
không, tôi sẽ bị mang tiếng lắm!".
6. Nếu biết chắc ai đó đang buôn chuyện này, hãy "uốn nắn" ngay người đó rằng
bạn biết rõ chuyện ấy rồi, và cố gắng kể lại sự việc một cách chính xác nhất.
Làm gì khi chính bạn là nạn nhân?
1. Hãy lắng nghe những điều tiếng về bạn. Thi thoảng, "chính sách" thích hợp nhất
để đối phó chính là việc bạn lờ đi, coi như không nghe thấy gì cả. "Tiếng ong,
tiếng ve rồi cũng bay đi, các cụ từ ngàn xưa đã khuyên như vậy. Giữ bình tĩnh. Sự
im lặng sẽ chứng tỏ bạn không mảy may quan tâm tới những chuyện vớ vẩn không
có thực ấy. Chỉ có điều, nếu bạn nhận thấy những "tiếng ong, tiếng ve" này ngày
càng tăng thì nên tính tiếp.
2. Hãy quyết định xem những "lời ong, tiếng ve" kia có đáng để bạn ra tay hay
không. Sự quyết định này phải thận trọng dựa vào những yếu tố: con người "đưa"