Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

CAU CHUYEN THI GVCNG TINH

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (81.77 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span>Phòng GD&ĐT Mỏ Cày Bắc Trường THCS Hòa Lộc Giáo viên: Nguyễn Thái Hoà BÀI DỰ THI KỂ CHUYỆN HỘI THI GVCN LỚP GIỎI CẤP TỈNH LẦN THỨ I - NĂM HỌC 2015-2016 Nhan đề: “ KỈ NIỆM ĐẦU TIÊN” - Vào đầu năm học 2005-2006 tôi nhận công tác ở Trường THCS Hoà Lộc, huyện Mỏ Cày, thời điểm ấy tôi được BGH nhà trường phân công giảng dạy bộ môn Mĩ thuật khối 6,7 và chủ nhiệm lớp 72. Lớp chủ nhiệm của tôi có 38 học sinh, may mắn cho tôi là lớp rất chăm ngoan, công tác chủ nhiệm rất thuận lợi không có vấn đề gì trở ngại. - Thời gian trôi qua gần đến kiểm tra học kì I thì trong lớp chủ nhiệm của tôi có một em học sinh thường ngày rất chăm chỉ học tốt và em có năng khiếu bẩm sinh vẽ rất đẹp nên tôi cũng rất ấn tượng em. Ngay thời điểm chuẩn bị ôn tập kiểm tra em lại có biểu hiện khác thường: vào lớp lại ngủ gật...và thường xuyên không thuộc bài. Tôi đã nhắc nhở em trong những giờ lên lớp và sau đó thì em đã nghỉ học không phép mấy ngày liền, vì em là học sinh nữ nên tôi càng lo lắng nhiều hơn. Tôi nghĩ không lẽ vì mình đã rầy em mà dẫn đến em nghỉ học, với vai trò là giáo viên chủ nhiệm tôi đã quyết định tìm đến nhà em. - Con đường đến nhà em Huỳnh Thị Thu Lan khoảng 2 cây số, nhưng đường thì rất khó đi, khi đến nhà tôi thấy hoàn cảnh gia đình em rất đáng thươg, mấy hôm nay mẹ em bị bệnh nên em phải thức khuya dậy sớm phụ mẹ cho kịp phiên chợ buổi sáng. Qua cuộc trò chuyện mẹ em kể lại: gia đình tôi rất khó khăn, cha nó bỏ thì đikhi nó chưa tròn 1 tuổi, hằng ngày tôi phải làm bánh làm xôi bán ở chợ Hòa Lộc, thời gian gần đây sức khỏe tôi không được tốt, mấy hôm nay tôi bị nóng sốt nên con nó sợ lo lắng mà không đi học được. - Quay trở lại tôi tâm sự với em, hoàn toàn tôi không hỏi tại sao em nghỉ học vì tôi đã hiểu được lí do, bằng giọng nói rất nhẹ nhàng và tình cảm tôi hỏi: Lan! Em có muốn sau này tìm được một việc làm có tiền để lo lắng cho mẹ không? Em trả lời dạ có, và tôi hỏi tiếp... qua trò chuyện em đã hứa với tôi là ngày mai em sẽ đi học lại. - Hiểu được em tôi càng thấy thương em nhiều hơn, lên lớp 7 rồi mà em chưa có được một chiếc xe đạp để đi học, tuổi thơ của em vất vả hơn bao bạn trẻ khác bên cạnh đó em lại thiếu đi tình thương của người cha dành cho con. Biết được hoàn cảnh của em, tôi luôn an ủi, động viên em lâu lâu tôi tặng cho em vài tờ giấy vẽ để em làm bài. Bên cạnh đó tôi tâm sự với em nếu như em biết sắp xếp thơi gian.

<span class='text_page_counter'>(2)</span> biểu cho các môn học vì môn học nào cũng quan trọng, có như thế thì kết quả học tập sẽ tốt hơn. - Kết quả kiểm tra học kì I vừa qua em vừa đủ điều kiện là học sinh Khá, thấy vậy tôi luôn động viên em hãy cố gắng phát huy nhiều hơn. Thời gian rồi cứ trôi qua và cuối năm em đạt danh hiệu học sinh Giỏi. Tôi rất vui và mừng cho em khi thấy em có cố gắng. Trong ngày chia tay nghỉ hè hôm ấy: hai thầy trò tâm sự rất nhiều, tôi kể cho em nghe con đường học vấn của tôi cũng rất gian nan, em xem đó là bài học để em bước tiếp trên con đường học vấn của mình. Năm học lớp 8, lớp 9 tôi dạy em mặc dù không còn chủ nhiệm em nữa nhưng em rất quý mến tôi, em xem tôi như một người thân, học hết cấp II rồi lên cấp III thỉnh thoảng thầy trò chúng tôi vẫn còn liên lạc với nhau mặc dù công nghệ thông tin không hiện đại như bây giờ. - Thấm thoát gần 10 năm trôi qua một điều khiến tôi thật bất ngờ và vô cùng sung sướng khi thấy cái tên Huỳnh Thị Thu Lan đã trúng tuyển vào làm nhân viên y tế học đường của Trường THCS Hòa Lộc huyện Mỏ Cày Bắc năm học 20132014. Ngày em trình quyết định em gặp tôi em kêu thật to: Thầy! hai thầy trò rất vui và cảm thấy rất hạnh phúc, em đã làm cho tôi nhớ lại “Kỉ niệm đầu tiên” trong đời khi làm công tác chủ nhiệm lớp, em đã cảm ơn tôi ngày ấy đã giúp cho em có thêm niềm tin và nghị lực vượt qua khó khăn vươn lên trong học tập để có được ngày hôm nay. - Giờ đây thầy trò chúng tôi được làm việc chung cơ quan với nhau, thỉnh thoảng em biết tôi có giờ buổi sáng em đã chuẩn bị sẳn hộp xôi em mời tôi và một số thầy cô dùng trước khi lên lớp, tôi cảm thấy rất nghẹn ngào và xúc động. Hiện nay cuộc sống gia đình em đã thay đổi rất nhiều, em đã giúp mẹ xây dựng nhà cửa và từng bước cải thiện cuộc sống. => Qua câu chuyện: giáo viên chủ nhiệm phải quan tâm chặt chẽ đến từng đối tượng học sinh, đôi khi phải đặt mình vào vị trí của các em để hiểu được các em đang muốn gì mà chúng ta có biện pháp giáo dục kịp thời và tốt nhất. Bên cạnh đó tôi luôn nhắc nhở các em học sinh trong lớp chủ nhiệm hiện tại dù hoàn cảnh khó khăn đến đâu phải cố gắng học tập không được nản chí. Và tôi cũng thường lấy tấm gương cô Lan để giáo dục các em, giúp cho các em phấn đấu học tập để trở thành người có ích cho gia đình và xã hội. Hoà Lộc, Mỏ Cày Bắc, năm 2016 Người kể. Nguyễn Thái Hòa.

<span class='text_page_counter'>(3)</span>

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×