Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (85.9 KB, 3 trang )
Oan oan tương báo: Tương báo là cái nọ báo lẫn cái kia.
Oan oan tương báo nghĩa là cái oan này báo lại cái oan kia, cái oan kia bù đắp cái
oan khác.
Oan nghĩa là không đáng tội mà bị tội, không đáng chết mà bị người ta giết chết.
Người làm tội oan người ta, người giết oan người khác, thường bị người ta oán thù và
sau sẽ lại gặp phải những điều oan khổ như thế. Nếu người ta cho là oan oan tương
báo, lẽ đời rất công bằng.
Câu này ngụ ý khuyên người ta hành động, ăn ở phải giữ gìn dè dặt, vì làm lành
gặp lành, làm ác gặp ác, người ta không sao tránh khỏi ảnh hưởng các công việc mình
làm.
. Ôn cố tri tân: Ôn cố là ôn điều cũ. Tri tân là biết điều mới, việc mới. Ôn cố tri tân là
ôn lại việc cũ thì biết được việc mới, ý nói suy ngẫm việc đã xảy ra, có thể biết được
việc mới xảy ra. Bởi vì tuy chia ra việc cũ việc mới, song mọi việc ở đời đều liên
quan với nhau, nhân việc này mà xẩy ra việc khác. Vì việc nọ mà sinh ra việc kia,
việc trước là nguyên nhân việc sau, việc mới bắt nguồn từ việc cũ. Ôn lại việc cũ,
hiểu rõ nguyên do gốc ngọn và mối liên quan giữa việc này với việc khác, thì có thể
biết trước việc sẽ xảy ra. Cho nên cụ Khổng đã nói: “Ôn cố tri tân, khả dĩ vi sư hỉ”,
nghĩa là: Ôn lại việc cũ, biết được việc mới thì có thể làm thầy người ta được (câu Ôn
cố tri tân lấy trong sách Luận Ngữ, lời Đức Khổng Tử).
2. Ông chẳng bà chuộc: Chẳng chuộc là tiếng kêu của con chẫu chàng hay chẫu chuộc,
là một giống ếch nhỏ. Chẫu chàng đã kêu thì thường hàng chục con cùng kêu một
lúc, con nọ đua con kia, thi nhau kêu “chẳng chuộc” xôn xao hỗn độn, nghe điếc cả
tai.
Người ta ví cái cảnh gia đình, vợ nói câu này, chồng nói câu khác, mỗi người một
ý trái ngược nhau, thành ra to tiếng làm mất sự hòa thuận, giống như cảnh chẫu chuộc
kêu hỗn độn. Cho nên có câu “ông chẳng bà chuộc”, ý nói ông bà cũng kêu như chẫu
chuộc, chả ai chịu nghe ai.
3. Ông nói gà, bà nói vịt: Ông đang nói chuyện về gà, bà nghe không ra, lại đi nói
chuyện về vịt.
Người ta thường dùng câu này để nói sự nghe lầm, hiểu lầm hoặc nói câu chuyện
không ăn khớp nhau