Tải bản đầy đủ (.pdf) (13 trang)

Tài liệu Chế độ ăn - Dinh dưỡng - Tập luyện cho người bệnh gan (Phần 7) docx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (147.25 KB, 13 trang )

Chế độ ăn - Dinh dưỡng - Tập luyện cho người bệnh gan
(Phần 7)
PHẦN 7: VẤN ĐỀ CÂN NẶNG VÀ TÂP LUYỆN
A.NHỮNG VẤN ĐỀ CÂN NẶNG VÀ BỆNH GAN
Nhiều người có những vấn đề liên quan đến cân nặng. Những người
mắc bệnh gan cũng vậy, ngoại trừ một điều: những vấn đề cân nặng thường
liên quan đến bệnh gan của họ. Vì thế, điều quan trọng cho bất kỳ ai mắc
bệnh gan, những người đang tăng hay sụt cân không biết lý do phải tham vấn
bác sĩ về sự thay đổi này. Những phần sau đây cung cấp thông tin về việc tăng
hay giảm cân ở những bệnh nhân mắc bệnh gan.
1/Những Nguyên Nhân Tăng Và Giảm Cân
Nếu một người mắc bệnh gan xảy ra tăng cân, thì quan trọng là phải
xác định nguyên nhân chủ yếu. Bởi vì nguyên nhân gây tăng cân có thể có
những gợi ý có ý nghĩa. Trong khi mỡ là nguyên nhân thông thường nhất gây
tăng cân, việc tăng cân cũng có thể do trướng bụng. Trướng bụng là một dấu
hiệu cho thấy bệnh gan xấu đi. Việc tăng cân cũng có thể bởi tăng protein do
khối cơ lớn lên. Điều đó có thể giải thích như sự tăng sức khỏe. Cơ tăng nhiều
hơn mỡ và vì thế nếu toàn cơ thể là một khối thống nhất của con người thì
dạng tăng cân là phần thưởng (?) Nếu có sự tăng cân không bình thường xảy
ra thì nên có sự đánh giá bởi một chuyên gia. Nhà chuyên gia sẽ xác định cái
gì điều trị là cần thiết ở các tình huống, nếu có thể.
Cũng như tăng cân, việc mất cân cũng có thể do sự thay đổi của nhiều
yếu tố. Nếu một người tham gia một chế độ ăn giảm mỡ và/hoặc giảm năng
lượng, thì sau đó sự giảm cân có thể được quy cho chế độ ăn. Tuy nhiên, việc
sụt cân, đặc biệt nếu không bình thường, có thể do mất protein hay cơ. Điều
này có thể là một dấu hiệu của bệnh gan xấu hơn hay ung thư gan. Điều quan
trọng là phải tham vấn với một bác sĩ trước khi bắt đầu một chế độ ăn của
người giảm cân và phải theo sự giám sát của bác sĩ khi chế độ ăn được tiến
hành. Quan trọng nhất là phải thông báo cho bác sĩ nếu việc sụt cân bất
thường xảy ra.
2/Lý do tại sao những người mắc bệnh gan có một thời gian lâu dài sụt


cân
Nhiều người mắc bệnh gan có một thời gian sụt cân lâu dài. Điều này
có thể được quy bởi bất kỳ những yếu tố nào dưới đây. Đầu tiên, một vài
dược phẩm được dùng để điều trị bệnh gan có thể thật sư gây tăng cân. Thí
dụ thông thường nhất của điều này là thuốc prednisone. Prednisone được
dùng điều trị viêm gan tự miễn và là một thành phần trong toàn bộ các thuốc
chống thải được dùng sau ghép gan. Prednisone nổi tiếng gây ra tăng cân, cả
tăng về phần trăm mỡ của cơ thể và cả khuynh hướng của nó làm tăng sự giữ
nước.
Thứ hai, những người mắc bệnh gan thường có suy giáp (một tình
trạng giảm chức năng tuyến giáp). Điều này dẫn tới việc chậm chuyển hóa là
nguyên nhân điển hình để tăng cân. Sự bất thường tuyến giáp thường được
thấy ở những người AIH và những người đang điều trị interferon đối với
viêm gan virus B hay C. Bất thường tuyến giáp dễ dàng điều chỉnh được bằng
thuốc.
Thứ ba, nhiều người mắc bệnh gan thường mệt mỏi mãn tính. Do đó,
họ có thể hiếm khi tập luyện và có xu hướng tạo ra những kiểu cuộc sống liên
quan đến sự tĩnh tại ngồi một chỗ. Điều này tạo thành một vòng tròn mà cứ
duy trì thì sẽ tăng cân ở tương lai.
Cuối cùng, là điều thông thường ở một người có tăng cân đáng kể sau
nhận gan ghép. Điều này xảy ra do những thuốc sử dụng để ngăn ngừa sự
thải mô gan, như cyclosporine và prednisone, có thể gây sự gia tăng mỡ cơ thể
và giữ nước. Vấn đề này có thể được điều trị trong nhiều trường hợp bằng
cách giảm chậm liều prednisone cho đến khi điều đó không xảy ra nữa và đổi
cyclosporine bằng tacrolimus. Việc thải mảnh gan ghép có xu hướng nghiêng
về việc chấp thuận do một chế độ ăn nhiều thực phẩm chứa mỡ. Điều này có
khả năng xảy ra hầu hết là bởi chế độ ăn của họ có thể quá nghiêm ngặt trước
khi ghép hay cảm giác ngon miệng của họ có thể đã bị kìm nén bởi bệnh và lo
lắng. Sau ghép, một cảm giác mới hạnh phúc, làm cải thiện cách nhìn cuộc
sống, thường dẫn đến một cảm giác ngon miệng tăng lên.

3/Cảnh báo về những chế độ ăn kiêng tăng cường và những thuốc ăn
kiêng.

Phương pháp được đề nghị để giảm cân được chấp nhận là chế độ ăn
cân đối, khỏe mạnh và tập luyện điều đặn. Thật dễ bị cám dỗ để thực hiện
một chế độ ngắn để đến đích qua việc dùng những chế độ ăn kiêng tăng
cường hay những thuốc ăn kiêng. Điều này dứt khoát không được đề nghị.
Những thuốc này đa số ở thị trường có thể gây nên những tác hại nghiêm
trọng hay thậm chí những hậu quả chết người ở một người mắc bệnh gan.
Nhiều chế độ ăn kiêng chỉ dùng một loại thức ăn, chẳng hạn như bưởi… Gan
của một người khoẻ mạnh có thể dung nạp được phương pháp này, nhưng
một gan đã tổn thưởng thì thường không thể. Sự mất cân bằng dinh dưỡng
mà đó là một chế độ ăn kỳ cục khờ dại có thể làm gan yếu hơn đến mức suy
và đưa người bệnh vào bệnh viện. Điều tương tự cũng áp dụng cho một vài
thuốc ăn kiêng. Hãy ghi nhớ, mọi thứ đã được ăn vào cuối cùng đều phải
chuyển hóa tại gan. Những thuốc ăn kiêng có thể làm thêm stress cho một lá
gan đã sẵn nặng, bằng cách đấy gia tăng khả năng làm cho tình trạng của
một người sẽ xấu hơn là được cải thiện. Mặc dù tiêu tốn khoảng 33 tỉ đô la
mỗi năm cho những sản phẩm thương mại làm giảm cân, nhưng có sự gia
tăng tỉ lệ béo phì ở Mỹ hơn hai thập niên cuối này. Điều này nhấn mạnh quan
điểm rằng những sản phẩm này không có kết quả và không nên thử.
4/Lý do tại sao những người mắc bệnh gan có sự tăng cân trong một
thời gian dài.
Một vài người mắc bệnh gan có một thời gian tăng cân dài. Điều này
thường xảy ra hơn ở những người xơ gan. Như đã chú thích ở trên, trong suốt
thời gian này, protein được dùng như một nguồn năng lượng khi cơ thể bắt
đầu phá huỷ chính bản thân cơ của mình trong một cố gắng tuyệt vọng để
sống còn. Kết quả của điều này là mất mỡ, và thậm chí là cả cơ. Việc xảy ra
này được gọi là thiếu dinh dưỡng năng lượng protein, một tình trạng giống
như chết đói. Dinh dưỡng thiếu protein được tin là xảy ra khoảng 20% những

người xơ gan còn bù và 80% những người xơ gan mất bù (những người có
bệnh não, chảy máu do dãn tĩnh mạch, hay trướng bụng).
Những người xơ gan thường giảm cảm giác ngon miệng, buồn nôn, và
cảm giác đầy thậm chí sau khi ăn những bữa ăn nhỏ. Khi tính calori được
thực hiện ở những người này, họ thường cho thấy việc ăn vào ở số lượng dưới
mức tối ưu, cho dù những người này thường cảm thấy rằng họ đang ăn đầy
đủ. Những người có rắc rối ở việc tăng cân thì có thể chắc rằng họ đang ăn
gấp đôi những bữa ăn nhỏ thêm vào đó là một bữa ăn nhẹ trước khi đi ngủ.
Nếu cảm giác ngon miệng của một người kém, thì người đó có thể thử ăn thực
phẩm trẻ em. Thực phẩm trẻ em là một nguồn dinh dưỡng nhiều calori và dễ
tiêu hoá. Giảm cảm giác ngon miệng có thể bởi một chế độ ăn không ngon. Vì
thế, natri và/hoặc đạm động vật- của chế độ ăn kiêng nên giữ nguyên chỉ nếu
người này đang có trướng bụng và bệnh não, hay riêng từng tình huống.
Việc thiếu kẽm có thể gây ra sự giảm cảm giác ngon miệng. Mức kẽm
của một người nên được xác định và nếu sự thiếu hụt được tìm thấy, thì việc
bổ sung kẽm sẽ là cần thiết. Khoảng 37% người xơ gan nhiễm bệnh tiểu
đường, điều này thường là nguyên nhân cho mất khả năng tăng cân. Khi mức
đường được điều trị bằng thuốc, những bệnh nhân sẽ thấy rằng dễ dàng tăng
cân.
Những người mắc bệnh gan ứ mật như xơ gan mật nguyên phát, hay
bất kỳ ai bị ứ mật (hư hỏng dòng chảy của mật). Điều này có thể xảy ra ở bất
kỳ bệnh gan nào ở giai đoạn cuối, có thể là không có khả năng hấp thu mỡ
một cách hiệu quả. Tình trạng này được biết như hấp thu mỡ kém. Điều này
có thể là bởi sự kém bài tiết muối mật, một chất cần thiết cho hấp thu mỡ. Mỡ
ở những người này không có khả năng hấp thu được đào thải ra khỏi cơ thể
qua phân của họ, mà phân này có xu hướng nhiều, sáng màu, sệt, và có bọt
trên bề mặt. Loại phân này được biết như phân nhiễm mỡ. Những người kém
hấp thu mỡ thì không có khả năng hấp thu các vitamin tan trong mỡ – A, D,
E, và K. Những người này nên được kiểm tra việc thiếu các vitamin này cũng
như việc thiếu magne. Việc bổ sung được đề nghị là cần thiết để tránh những

biến chứng lâu dài. Triglyceride chuỗi trung bình (như NutriHep dinh dưỡng
trong đường ruột, Nestle, Deerfield, II) nên được thêm vào như sự bổ sung
chế độ ăn.
B.TẬP LUYỆN DÀNH CHO NHỮNG NGƯỜI BỆNH GAN
Tập luyện đều đặn là một thành phần quan trọng trong cuộc đấu tranh
chống lại bệnh gan. Sau đây là vài điều mà không thể tìm thấy ở bất kỳ cuốn
sách giáo khoa y nào hay đã được dạy ở những giảng đường của trường y.
điều đó có thể giải thích tại sao hầu hết các bác sĩ về gan không nhận ra rằng
việc tập luyện có thể duy trì sức khoẻ cho những bệnh nhân của họ quan
trọng như thế nào. Nhưng tôi đã thấy những lợi điểm lặp đi lặp lại trong quá
trình thực tiễn của tôi. Những người có một vóc dáng tốt và tập luyện trên
một nền tảng cơ bản đều đặn không chỉ cảm thấy khỏe hơn mà còn thường
đáp ứng với điều trị y khoa tốt hơn. Mọi người không phải tập luyện nhiều để
đạt được những thuận lợi đó. Cũng không cần việc tập luyện phải có ý thức
làm quá sức. Vấn đề chính là đơn giản để thực hiện. Tập luyện đều đặn sẽ
tăng mức năng lượng, giảm stress đối với gan, và trong nhiều trường hợp
thậm chí là chậm các đợt tấn công của bất kỳ biến chứng nào liên quan đến
bệnh gan. Đối với nhiều người mắc bệnh gan, điều chủ yếu là phải tham vấn
một bác sĩ trước khi bắt đầu bất kỳ một chương trình thể dục.
1/MỘT VÀI NHỮNG THUẬN LỢI CỦA TẬP LUYỆN
Thuận lợi của tập luyện là rất nhiều. Đầu tiên, tập luyện đem lại cho
mọi người cảm giác hoàn toàn hạnh phúc và cải thiện hình ảnh của chính bản
thân mình. Điều này là một yếu tố được biết rằng nếu một người cảm thấy
tinh thần tốt, thì hệ miễn dịch của họ sẽ mạnh hơn và đem lại cho họ đỉnh cao
hơn cần thiết trong cuộc chiến chống bệnh tật.
Thứ hai, như đã thảo luận từ trước, việc tập luyện đem lại cho một
người gia tăng sức mạnh. Mệt mỏi có thể là một trong những triệu chứng
thường gây khó chịu cho những người mắc bệnh gan. Nhiều người mắc bệnh
gan thường cảm thấy như họ không đủ năng lượng để đi ngang qua phòng,
một mình đi xung quanh tòa nhà. Tuy nhiên, cách tốt nhất để chiến đấu với

sự kiệt sức dường như không ngừng này là phải tập luyện. Vâng, quan điểm
về việc tập luyện khi bạn mệt có thể dường như trái ngược với trực giác-
giống như một vòng tròn sai lầm- nhưng hầu hết mọi người thấy rằng nó thật
sự hiệu quả. Phần nào, sự mệt mỏi có thể phải đi cùng với yếu tố cả tim và
gan đang họat động quá mức để giữ một sự cung cấp tốt cho hệ tuần hòan
được lọc máu suốt cả cơ thể. Thêm một thói quen tập luyện đều đặn thì khả
năng tất cả các cơ quan họat động hiệu quả hơn. Theo thời gian, điều này sẽ
gia tăng mức năng lượng. Trong khi hầu hết mọi người thấy điều này đầu
tiên thật khó khăn để thực hiện, cho dù thậm chí họ nhận thấy có những
thuận lợi khiến nó có giá trị tốt.
Thứ ba, việc tập luyện cải thiện chức năng tim mạch. Khi cơ thể trở
nên mạnh hơn, và thích hợp aerobic hơn. Hệ thống tim mạch sẽ có khả năng
làm việc hiệu quả hơn. Tim sẽ ít phải cố gắng hơn để bơm máu đến gan và
những cơ quan khác của cơ thể. Tim sẽ ít phải cố gắng hơn để cân bằng chức
năng tim mạch mạnh hơn và một mức năng lượng tòan bộ được gia tăng cho
một người mắc bệnh gan. Điều này có ý nghĩa vô cùng quan trọng để cố gắng
thử vài tập luyện trong khi điều trị interferon, bởi vì điều này sẽ giảm sự mệt
mỏi, sự dễ tức giận, và sự chán nản thường liên quan với thuốc này.
Thứ tư, việc tập luyện đưa đến kết quả là một sự giảm lượng mỡ tòan
bộ cơ thể. Trong khi gần như mọi người đều biết rằng bản chất của thừa cân
là một stress lớn của tim, nhưng hầu hết mọi người không nhận thấy rằng nó
cũng làm vất vả hơn cho gan làm nhiệm vụ của nó. Khi mỡ cả cơ thể giảm thì
hàm lượng mỡ ở gan cũng đồng thời giảm. Dẫn đến một sự giảm có ý nghĩa
đối với những men gan đã tăng. Ăn đúng cách và tập luyện nhiều thì không
nghi ngờ gì là cách lâu nhất để giảm cân được biết đối với lòai người nhưng
nó cũng là cách an tòan nhất và chắc chắn nhất. Đó là một điều đặc biệt đúng
đối với những người mắc bệnh gan. Thậm chí việc tập luyện không liên tục
cũng cho thấy là tốt cho những phụ nữ béo phì. Việc kết hợp một chế độ ăn
khỏe mạnh với việc rèn luyện đều đặn cũng là cách tốt nhất để tránh khỏi sự
tăng cân trở lại.

2/NHỮNG THUẬN LỢI CỦA TẬP LUYỆN ĐỐI VỚI LOÃNG
XƯƠNG
Tập luyện cần thiết để giảm tỉ lệ những rối lọan xương tiềm ẩn. Loãng
xương là một rối loạn xương thường liên quan với bệnh gan. Nó là kết quả
của việc giảm tỉ trọng xương, do đó dẫn đến xương mỏng manh, dễ gãy
xương. Trong khi loãng xương là một bệnh thông thường nhất ảnh hưởng
đến những phụ nữ sau mãn kinh, nó cũng có thể ảnh hưởng đến những phụ
nữ tiền mãn kinh và những nam giới mắc bệnh gan. Những phụ nữ sau mãn
kinh đặc biệt có thể bị loãng xương bởi vì việc sản xuất estrogen đã dừng, việc
mất xương gia tăng. Hơn nữa, phụ nữ tự nhiên đã có một tỉ lệ khối cơ và
xương thấp hơn nam giới. Điều này càng về sau càng gia tăng nguy cơ đối với
họ về việc phát triển chứng loãng xương. Những nguy cơ khác của bệnh loãng
xương gồm sử dụng rượu quá nhiều, xơ gan mật nguyên phát, xơ gan do bất
kỳ bệnh gan nào đang tiến triển sẽ dẫn đến điển hình là sự mất cơ, và việc
dùng prednisone cũng đưa đến loãng xương. May mắn, mọi người có thể
giảm khả năng phát triển chứng loãng xương bằng cách luyện tập và một chế
độ ăn khỏe mạnh thành một phần của cuộc sống của họ.
Cơ gia tăng kích thước để đáp ứng lại với việc co cơ, xương dài ra và
gia tăng tỉ trọng khi cơ bám vào và co lại. Nhiều nghiên cứu đã cho thấy rằng
sự phát triển cơ và xương được thúc đẩy bằng cách tập luyện thể lực và cũng
để ngăn ngừa loãng xương. Bổ sung một chế độ ăn với ít nhất 1.000 đến 1.500
mg mỗi ngày calcium với kết hợp vitamin D cũng quan trọng. Nếu một người
thật sự loãng xương thì không cần giữ khỏi tập luyện, nhưng phải cẩn thận
hơn để tránh khỏi gẫy bấy kỳ xương nào. Những bài tập thể dục nhịp điệu có
khả năng va chạm cao bao gồm: nhảy và đánh xoáy (vặn, xoay) có thể gia
tăng nguy cơ của chấn thương thì nên tránh. Những bài tập thể dục nhịp điệu
có va chạm ít như bơi và đi bộ là lựa chọn an toàn nhất cho việc tập luyện thể
dục nhịp điệu. Những bài tập thể lực với những quả cân nhẹ nói chung có thể
thực hiện an toàn. Chạy trên một mặt phẳng cứng như đường trải bê tông
nên tránh. Những mặt phẳng mềm như những đường chạy được thiết kế đặc

biệt, hay bãi biển cát thì thích hợp hơn.
3/NHỮNG LOẠI BÀI TẬP DÀNH CHO BỆNH GAN

Những người mắc bệnh gan nên chọn cả thể dục nhịp điệu và cả thể
dục thể lực, bởi vì mỗi một loại hình thể dục đóng vai trò khác nhau trong
việc đấu tranh lại bệnh gan. Thật may có rất nhiều sách, băng video, và
những chương trình tivi dạy từng bước cả các loại thể dục. Điều quan trọng
là dùng những tư liệu tự giúp đỡ này trước khi bắt đầu bấy kỳ chế độ tập
luyện nào. Những ý kiến hữu ích khác bao gồm sắp xếp một vài buổi hẹn với
một nhà huấn luyện cá nhân để thiết kế một thói quen phù hợp để tiếp nhận
một cách cá nhân những cần thiết của một người mắc bệnh gan. Nhiều nhà
huấn luyện thích hợp sẽ làm việc đều đặn tại nhà của những khách hàng của
họ hay nhà của người huấn luyện. Và gần đây, những thuận lợi được huấn
luyện thích hợp một người với một huấn luyện viên đã trở nên phổ biến.
Người ta lưu tâm cả sự kín đáo hay riêng biệt và cả sự riêng tư. Điều này
quan trọng khi nhiều người có quá nhiều sự ý thức riêng biệt hay quá ngại
ngùng để tập luyện trong một phòng tập tập trung và/hoặc làm mất động lực
tự thúc đẩy sau một vài buổi tập đầu tiên tại phòng tập. Sự vui vẻ tăng dần
lên sẽ xuất hiện rất nhanh tại phòng tập phục vụ đặc biệt cho những cá nhân
không có một hình dáng đẹp. Trong những tình huống thuận lợi này, sự bối
rối sẽ giảm đi và sự tập trung những người có tình cảnh giống nhau tạo nên
một môi trường thân thuộc để thành một nhóm liên kết hỗ trợ: câu lạc bộ sức
khỏe. Cuối cùng, khả năng thành công được gia tăng nếu một người chấp
nhận một chương trình tập luyện mà họ thật sự thích thú và thấy rằng có thể
dễ dàng tham gia đều và ổn định ít nhất 3 lần mỗi tuần.
Lựa chọn thời điểm là rất quan trọng. Tập luyện tốt nhất là bấy kỳ
thời gian nào trong ngày mà tiện lợi cho từng cá nhân. Tuy nhiên, về cuối
ngày, hầu hết mọi người luôn quá mệt mỏi về thể xác và tinh thần để làm bất
cứ việc gì, tệ hơn hết là tiếp tục một công việc nhàm chán! Đấy là điều tại sao
hầu hết những người mắc bệnh gan thấy rằng họ cần thực hiện bài tập của họ

đầu tiên trong buổi sáng. Một vài người có thể thấy khó để sắp xếp nó vào vị
trí đầu tiên của buổi sáng, nhưng khi họ muốn bắt đầu với một chế độ tập
luyện, nó sẽ trở nên dễ dàng hơn. Và nhiều người thường thấy rằng việc tập
luyện vào buổi sáng sẽ giúp đem lại cho họ một sự gia tăng đặc biệt về sức
khỏe được tạo ra suốt cả ngày. Cuối cùng, không được làm quá sức. Đấy là
điều quan trọng để duy trì một thói quen đều đặn hơn là để lập bất kỳ thành
tích nào.
4/TẬP THỂ DỤC NHỊP ĐIỆU
Tập thể dục nhịp điệu thì huấn luyện cho tim, phổi, và toàn bộ hệ mạch
máu tim để thực hiện và phân phát oxygen nhanh và hiệu quả hơn đến mọi
nơi trong cơ thể. Lọai thể dục này tác động đến chức năng bơm của tim. Khi
một người trở nên thích hợp với thể dục nhịp điệu hơn thì quả tim sẽ không
phải làm việc vất vả để bơm máu đến phần còn lại của cơ thể bao gồm cả gan.
Mạch sẽ bắt đầu chậm hơn, khiến dễ dàng hơn cho gan để gửi trả lại phần
còn lại của cơ thể lượng máu nó đã lọc. Điều thuận lợi này ở một người tập
thể dục nhịp điệu nhuần nhuyễn bao gồm một mức sức lực được cải thiện một
cách tòan bộ, mà được hiểu là giảm sự mệt mỏi. May mắn, một người không
phải mua những bộ quần áo tập luyện thời trang hay đi đến một phòng tập
tốt để tập thể dục nhịp điệu. Đi bộ nhanh, đạp xe đạp (cả tại chỗ và đều đặn),
bơi, hay làm một công việc nặng hàng ngày tất cả đều cung cấp những thuận
lợi của thể dục nhịp điệu một cách chắc chắn. Nhiều người bắt đầu với một
vài việc dễ dàng như đi bộ xung quanh tòa nhà. Một gợi ý hữu ích là hãy bắt
đầu bằng việc đi bộ lên và xuống con đường gần nhà. Với cách này, nếu một
cơn mệt xảy ra đột ngột thì sẽ không tốn nhiều thời gian để về nhà.
5/TẬP LUYỆN THỂ LỰC
Tập luyện thể lực xây đắp cả xương và cơ. Vì nhiều lý do, nó quan
trọng đối với tất cả những người mắc bệnh gan để sát nhập việc tập thể lực
thành những thói quen tập luyên hàng ngày của họ. Đầu tiên, bởi vì họ có xu
hướng loãng xương, nên những người mắc bệnh gan cần bộ xương mạnh
khỏe. Việc tập luyện thể lực là cách tốt nhất để đấu tranh chống lại việc này,

vì cơ mạnh thì tương đương xương mạnh. Thứ hai, ở những giai đọan tiến
triển của bệnh gan, cơ thể sẽ bị áp lực của việc lấy cơ như một nguồn năng
lượng, và những người này có nguy cơ gia tăng sự mất cơ nghiêm trọng và
sức khỏe bị giảm sút nhiều. Tuy nhiên, nếu một người có một nguồn dự trữ
cơ đã được tích lũy trong cơ thể thì nó sẽ phải mất nhiều thời gian hơn để các
biến chứng của bệnh gan phát triển. Thứ ba, những người có quá nhiều mỡ
trong cơ thể thì có nguy cơ tình trạng gan cơ bản của họ bị xấu đi bởi sự phát
triển của bệnh gan nhiễm mỡ do rượu (NAFLD). Việc tập luyện thể lực làm
giảm số lượng mỡ trên cơ thể và gia tăng khối cơ. Vì thế, khả năng của sự
phát trỉên của NAFLD sẽ được giảm xuống. Cuối cùng, vì cơ nặng hơn mỡ
nên việc tập luyện thể lực sẽ có ý nghĩa tốt hơn để đạt được sức khỏe săn chắc
đối với những người ở tình trạng ít cân.
Một ngọai trừ đối với tập luyện thể lực nên được lưu ý. Những người bị
xơ gan đã có biến chứng giãn tĩnh mạch thực quản nên tránh tập luyện thể
lực. Điều này là do trương lực của thành thực quản có thể gia tăng mạnh với
việc tập thể lực, mà điều đó sẽ đẩy nhóm này đến nguy cơ vỡ dãn tĩnh mạch
thực quản và chảy máu.
Một lần nữa, có nhiều sách, băng video tự giúp đỡ mà chúng mô tả làm
thế nào để tạo được một thói quen tập luyện thể lực cá nhân. Một ý kiến hay
là thuê một huấn luyện viên thích hợp, người có thể thiết kế một thói quen
riêng đặc biệt cho nhu cầu của từng cá thể. Điều quan trọng là người huấn
luyện viên cần có kiến thức về những rối lọan gan của khách hàng và nhận
thấy điều đó, do đó khách hàng sẽ không phải luôn luôn tập luyện hết tòan bộ
sức lực của họ. Một người mắc bệnh gan không nên đẩy bản thân mình quá
sức, cũng không nên cho phép bị đẩy tập quá sức bởi huấn luyện viên. Nếu
cảm thấy quá mệt hay một phần cơ thể cảm thấy mệt, căng thẳng, nên ngưng
tập cho đến khi cảm thấy khá hơn. Việc huấn luyện phù hợp yêu cầu phải có
giấy xác nhận, vì thế hãy chắc chắn rằng người huấn luyện viên là người đã
được giấy chứng nhận.
Điều quan trọng phải nhớ là luyện tập nhiều những phần của cơ thể

bằng nhau. Bạn có biết là có mười một phần cơ thể riêng biệt phải luyện tập
không?! Bằng cách này, những khả năng bị tổn thương sẽ giảm xuống. Một
vài bài tập kéo căng nên luôn luôn được thực hiện đầu tiên để làm ấm cơ
trước khi thực hiện những bài tập thể lực. Số lần cân nặng được nâng nên
cho phép từ 8 đến 12 lần. Mỗi một lần lập lại được xác định như một lần thực
hiện riêng biệt và đầy đủ từng động tác của một bài tập nâng riêng biệt. Một
bài tập là một nhóm riêng những động tác tập lại, được theo sau bởi một sự
nghỉ ngơi ngắn có chu kỳ. Ba bài tập của thể lọai tập này nên được thực hiện.
Mục đích để tập luyện mỗi phần của cơ thể ít nhất một lần một tuần. Hai lần
mỗi tuần là lý tưởng.
6/SẮP XẾP VỚI NHAU THÀNH MỘT CHƯƠNG TRÌNH TẬP
LUYỆN
Không một ai đòi hỏi một người bắt đầu chế độ tập phải chạy
marathon hay tham gia một trận đấu thể dục thể hình. Thiết lập những tiêu
chuẩn cao quá chỉ xác định sự thất bại. Nhưng nếu một người bắt đầu với
những mục tiêu dễ và làm việc chăm chỉ với nó, sẽ nhanh chóng hơn để tạo
việc tập luyện thành một phần thói quen hàng ngày. Một chế độ bắt đầu tốt
có thể bao gồm 10 đến 20 phút tập thể dục nhịp điệu, sau đó một vài phút tập
thể dục thể lực ba lần mỗi tuần. Mỗi một người nên tập luyện bước đi bộ
nhanh của riêng mình cho đến khi tập luyện mỗi ngày hay ít nhất 3 đến 5 lần
mỗi tuần. Nhưng thậm chí nếu một người có thể chỉ có thể tập luyện cho vài
phút mỗi lần thì cũng không cần thất vọng. Thực hiện một bài tập nhỏ thì tốt
hơn là không làm gì cả. Nó sẽ dễ dàng hơn theo thời gian.
Khi một người ở một giai đọan cấp tính của viêm gan hay đang trải
qua sự trầm trọng hay suy sụp của bệnh tật, thì bất kỳ sự cố gắng quá sức
nào cũng nên tránh. Tuy nhiên, không cần phải ép buộc nghỉ ngơi trên
giường. Một người nên lắng nghe cơ thể của họ. Nếu họ mệt, thì nghỉ ngơi.
Nếu họ thấy có nhiệm vụ phải họat động cơ thể thì nghĩa là họ nên họat động.
Nhưng họ phải có ý thức với những giới hạn bản thân và biết khi nào là lúc
phải ngưng. Gan chỉ có một số năng lượng để phân phối đến tòan bộ phần

còn lại của cơ thể vì thế thật không thông minh để làm việc quá sức của nó.
Nhắc lại một lần nữa, là vai trò chủ yếu phải bàn bạc với bác sĩ của bạn trước
khi bắt đầu bất kỳ một chương trình tập luyện nào.
___KẾT LUẬN___
Bởi vì một chế độ ăn khỏe mạnh và một chế độ tập luyện thích hợp
không thể thay thế cho việc điều trị quy ước, cho nên nó nên được cân nhắc là
một sự bổ sung thiết yếu với điều trị. Trên thực tế, sau một chế độ phù hợp có
thể có cải thiện thật sự những điều thuận lợi trong một thời gian dài ở một vài
người mắc bệnh gan và có thể giúp ngăn ngừa hay làm chậm lại những đợt
tấn công của các biến chứng liên quan đến bệnh gan. Vì thế, dinh dưỡng và
tập luyện phù hợp cũng có thể giảm tối thiểu sự cần thiết phải dùng quá
nhiều thuốc trong nhiều trường hợp. Vì thế mỗi một người có những sự cần
thiết riêng và những yêu cầu riêng liên quan đến chế độ ăn và tập luyện, điều
quan trọng là phải tìm đến một chuyên gia về gan, chuyên viên dinh dưỡng,
và/hay những huấn luyện phù hợp những người có sự am tường để hướng
dẫn cho bạn những hướng đúng. Bài này cung cấp những hướng dẫn chung
để tạo một nền tảng cơ bản cho một chương trình tập luyện và dinh dưỡng
cho từng cá nhân.

×