Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (337.95 KB, 3 trang )
Đề bài: Thuyết minh về một loài hoa
Bài làm
Mỗi một loài hoa đều mang biểu tượng, đặc trưng riêng. Những loài hoa mang đến cho con người hạnh
phúc, niềm vui, … Nhưng có một lồi hoa mang biểu trưng cho tình u mãnh liệt bất diệt, đó là hoa bất tử.
Nó đã mang đến cho niềm vui nỗi thương nhớ đến một nửa của mình dù ở xa hay gần.
Hoa bất tử là loại cây thân cỏ sống hàng năm, cao khoảng 0.5-1m, đôi khi phân nhánh,
thẳng. Lá không cuống, dạng thn hình giáo, thu hẹp ở gốc, màu xanh mềm. Cụm
hoa hình đầu ở đỉnh thân, cành, đường kính 3-6cm, ngồi có nhiều lá bắc dạng vảy,
cứng, khi khơ khơng héo và giữ được màu sắc (vàng, hồng, tím, trắng, đỏ,...) bền. Hoa
bên trong hồn tồn hình ống màu vàng nhạt hay hơi hồng. Hoa bất tử có nguồn gốc ở
Úc, được gây trồng rộng rãi ở các tỉnh miền Bắc và vùng núi cao miền Nam. Tại Việt
Nam hoa bất tử được trồng phổ biến ở Đà Lạt, và tại đây nó được coi là biểu tượng
cho tình u bất diệt.
Lồi hoa này cũng mang một sự tích về lồi hoa bất tử: Chuyện kể rằng có một đôi trai gái yêu nhau thắm
thiết. Một ngày nọ, người con gái ước ao có được chùm hoa q ở trên một đỉnh núi cao nhiều người biết đến
nhưng không sao hái được, vì nghe đâu, đỉnh núi rất cao, trong khi hoa thì chỉ nở vào mùa đơng tuyết phủ
dày đặc nhất. Như vậy, người nào muốn trở thành chủ nhân của lồi hoa q hiếm ấy sẽ phải vượt qua mọi
con đường băng tuyết, chinh phục đỉnh núi cao nghìn mét mới hái được hoa.
Chiều lịng người u, chẳng quản gian khổ nhọc nhằn, chàng trai đã từ biệt cô gái vào một ngày đầu xuân
băng giá đang tan, để lặn lội đến nơi có chùm hoa q. Khi tới chân núi, tuyết trời đã sang thu, chàng quyết
tâm ngay lập tức trèo lên đỉnh núi để kịp mang hoa quí về cho người yêu đúng vào mùa xuân để kỉ niệm tròn
một năm họ xa nhau.
Chàng leo, leo mãi từ mõm đá sắc nhọn này đến mõm đá sắc nhọn khác, mặc cho mưa rơi, mặt cho tuyết
phủ, mặc cho băng giá quây quanh chàng vẫn trèo, mặt hướng về phía đỉnh núi cao, bị rạp cả thân hình
xuống để tập trung mọi sức lực trèo lên đỉnh núi. Đói, khát, lạnh cóng... Khơng làm chàng lùi bước.
Cho đến một ngày đơng có ánh mặt trời le lói, chàng trai đã hồn tồn kiệt sức và khơng thể trèo lên đỉnh
núi cao nữa. Chàng quay xuống vào đúng cái ngày tròn một năm xa cách người yêu trong tư thế quỳ rạp
xuống, nhưng gương mặt vẫn hướng về phía đỉnh núi mà người ta lưu truyền là có lồi hoa q. Chàng tắt
thở vì kiệt sức.
Và kì lạ thay, nơi chàng trai ngã xuống đã mọc lên một chùm hoa đỏ thắm như máu con tim, có thân mềm