Tải bản đầy đủ (.pdf) (20 trang)

Tài liệu Xuân Thu Bút - Hồi 14: Tuyệt kỹ nàng Hắc Báo doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (173.97 KB, 20 trang )


Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


217


Hi 14
Tuyt k nàng Hc Báo


i đ mt khc sau, Bch Phong mi lnh lùng hi:
- Có phi đúng là thuc gii không?
Trì Thiên Hóa đáp:
- Vâng đúng.
- Th bao gi ngi mi nói ra cách liên lc vi đng bn?
- Hai chân hai tay ti h vn cha c đng đc, phu nhân có th gii huyt cho ti
h đc chng?
- c lm! ng Xuyên gii huyt cho y.
ng Xuyên vâng lnh, hai tay v lin vào bn huyt đo y. Trì Thiên Hóa t t
đng dy, hai tay vung lên my cái ri th phào:
- Phu nhân, ti h xin nói, khi cn liên lc ti h ch phát ra tín hiu, h s t tìm
đn.
-  ch nào?
- Tùy ch nào ti h mun, nhng cn nht là không đ l du vt.
- Nu nh chúng không tìm đn thì sao?
- Ti h xin tn tâm tn lc, còn kt qu đt đc ti đâu, ti h không th d liu
đc.
- Ch cn ngi tn tâm tn lc, dù không thành công đi na ta cng không trách ti


ngi.
- Vâng, đa t phu nhân.
- Nhng nu ngi âm mu đen ti gì đó b chúng ta phát giác là ngi t tìm cái
cht đy.
- Phu nhân xin hiu cho ti h, v vic này, nu ti h b bn Hc Báo kim s bit,
bn chúng cng chng tha mng cho ti h đâu.
Bch Phong gt đu, xoay ngi nhìn ng Xuyên và S Tiêu Phong:
- Các con ngh xem ai nên đi theo tên tiu t này?

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


218
S Tiêu Phong đáp:
- iu y xin s mu yên tâm, đ t đã bàn vi s huynh ri.
Trì Thiên Hóa xen vào:
- Phu nhân xin cho ti h nói thêm mt câu.
- Ngi c nói.
- Vi lc lng hin nay ca quý môn, e rng rt khó đi phó vi Hc Báo kim s,
tt nht là hãy nh Cái bang giúp sc.
S Tiêu Phong đáp thay s trng:
- V vic y chúng ta t lo đc, không vic gì đn Trì huynh. Ti h ch mun hi
huynh đài my câu.
- Xin các h c hi.
- Nghe nói Trì huynh cng là mt trong nhng ngi tn công Nghênh Nguyt sn
trang đêm hôm y?
- úng vy!
- T đu đn cui Trì huynh đu có mt  hin trng?

- úng!
- Trong mi hai s huynh đ chúng ta, có mi ngi  li sn trang đêm hôm xy
ra bin c y, nhng li ch có sáu xác cht, nghe nói hung th đã bt cóc mt ngi là
tiu s đ Tông Nht Chí, th còn nh s huynh, ng s huynh và cu s đ bin đâu
mt?
ó chính là điu mi ngi đu quan tâm, nhng c Bch Phong và Thành Trung
Nhc đu cha đ cp ti. Trì Thiên Hóa gt đu:
- Bn h đu còn sng c.
S Tiêu Phong ngn ngi:
- C ba s huynh đ vn còn sng c ?
- úng, ti h cng bit Vô Cc môn có mi hai đ t mà võ công cao nht là đ t
th nht, th by và Tông Nht Chí, c Tông Nht Chí cùng cha phi là đi th ca Hc
Báo kim s, vì vy bn chúng vn còn sng c đn hôm nay là đu có nguyên nhân
riêng.
S Tiêu Phong nói:
- H là gian t ch gì?
Trì Thiên Hóa ci nht:
- Cái y ti h cha tin nói, ch v t điu tra t bit.
S Tiêu Phong th dài:

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


219
- a t ch giáo.
Trì Thiên Hóa xoay nhìn Bch Phong:
- Phu nhân, ti h ch ph trách dn ch v đi phát tín hiu gp bn Hc Báo kim s
ch không bo đm kt qu cui cùng.

Bch Phong gt đu. Y nói tip:
- Vn nht chúng l không tìm đn, phu nhân s x trí ti h ra sao?
- Ngi hy vng ta x trí ra sao?
- Ti h hy vng không b x ti, có th đc chng?
- Không đc, nu chúng tìm ti ngi kh d an toàn rút lui, còn nu chúng không
xut hin.
Trì Thiên Hóa tip li:
- Git ti h chng?
- Có th cng không đn ni git ngi, ngi đng quên ta là thê t ca Tông Lãnh
Cng, sut đi phu quân ta không h nói sai mt li, không h bi c vi ai ln nào.
Ta đã ha tha ngi, ta s không git ngi, bt quá ta vn có th ph võ công ngi.

Trì Thiên Hóa bin sc, run ry nói:
- Phu nhân, ch v có th sa son lên đng ngay bây gi đc ch?
Bch Phong đáp:
- c, chúng ta đi ngay.
- Hay lm, xin mt v đi theo ti h.
S Tiêu Phong bc mau ti:
- Ti h s đi theo các h.
Trì Thiên Hóa quay đu nhìn li thy S Tiêu Phong đã thay mt trng bào màu
xanh thành mt th sinh. Thành Trung Nhc và ng Xuyên cng bc mau đn. Trì
Thiên Hóa hi S Tiêu Phong:
- Các h là S Tiêu Phong đ t th by trong Vô Cc môn phi không?
Chàng đáp:
- úng vy, xem ra các h rt am tng ni tình Vô Cc môn đn th chc cng mt
khá nhiu công phu?
- ! S Tiêu Phong, huynh tht mun gp Hc Báo kim s lm ?
- L nào các h còn hoài nghi gì na?
- Ti h xin đc khuyên S huynh vài câu, gp bn Hc Báo kim s e rng không
có li cho Vô Cc môn và S huynh.


Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


220
- Xin các h nói rõ hn.
Hai ngi va đi va nói đã ra đn ca, Trì Thiên Hóa ngm ngm quan sát, không
thy có mt ai cnh giác, y t ly làm k quái ngh thm:
- “Bn h phi chng tht ý tha ta?”
Bc ra khi ca, đt nhiên Trì Thiên Hóa dng chân, th phào mt hi dài ci
nói:
- S huynh bit hin ti ti h có cm giác gì không?
S Tiêu Phong đáp:
- H đc v rng ch gì?
- Vâng, thc ti h có cm giác khoan khoái y.
- Vô Cc môn chúng ta vn hành s đng đng chính chính và rt tin ngi khác.
- Rt tic trong giang h muôn ngàn him trá
- Các h đnh dùng mu trá gì?
- Cái y khó nói bây gi lm S huynh .
S Tiêu Phong mm ci:
- Hy vng các h không nên vng đng, s mu ti h vn thng bôn tu giang h
tt ngi đã có chun b.
- Vâng, vâng, phi lm, va ri chúng ta đang nói ti đâu nh S huynh?
- Hình nh các h lo s bn Hc Báo kim s xut hin?
Trì Thiên Hóa lc đu:
- Ch v vì cu hn bn h nên không chu hiu s hung hãn ca Hc Báo kim s
S Tiêu Phong không nói, Trì Thiên Hóa trm ngâm mt lát ri tip:
- S huynh đã có ln nào gp Hc Báo kim s cha?

- Ti h cha h gp, ch nghe Hc Báo là mt loi vt rt hung d.
- úng đy, khi Hc Báo kim s tn công đi phng, hung d chng khác gì loi
báo đen trong rng, chúng không còn nhân tính gì na.
- Không còn tính ngi gì na ?
- Hc Báo kim s đu mc áo đen toàn thân, kim th đã xut th ht sc vô tình,
chng khác nào loài báo đen ch mun n tht ngi.
- Nói vy, các h cng là ngi nh bn y?
- Ti h vn có ý mn sc mnh ca h giúp đ mình, nào ng trái li b bn h li
dng.
Hai ngi va đi va nói chàng đã ra ti đng ln. S Tiêu Phong hi:

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


221
- Trì các h chun b chiêu tp bn Hc Báo kim s bng cách nào?
Trì Thiên Hóa đáp:
- Chúng ta hãy đn Vng Giang lâu trc.
S Tiêu Phong ngh thm:
- “Li là Vng Giang lâu, tu lâu ni ting  Tng Dng này xem ra đã b không
ít nhân vt võ lâm li dng”.
n Vng Giang lu, Trì Thiên Hóa và S Tiêu Phong chn mt bàn, gi ru tht.
S Tiêu Phong không nói gì nhng rt chú ý theo dõi c đng ca Trì Thiên Hóa. Chàng
thy Trì Thiên Hóa gi ba bát đa ri cung kính rót ru đy vào chén. S Tiêu Phong
ly làm k, l nào còn có ngi đn na? Trì Thiên Hóa rót đy ba chén ru ri nâng
chén mi:
- Kính mi Trang đi ca mt chén ru.
Ai là Trang đi ca? Gh trc rõ ràng trng không ch nào có ai là Trang đi ca?

S Tiêu Phong k l thm trong bng nhng không lên ting hi. Nhìn nét mt
thành khn ca Trì Thiên Hóa ging ht nh trc mt y có Trang đi ca nào đó tht vy.
S Tiêu Phong nâng chén ung cn. Tu lng Trì Thiên Hóa rt khá, y ung cn
vò ru rt mau l mà trc mt vn cha có ai xut hin. Trong lòng ly làm h nghi,
S Tiêu Phong đành ct ting hi:
- V nào là Trang đi ca mà sao không thy ti?
Trì Thiên Hóa ung cn mt chén na ri mi đáp:
- Hn đã ti ri đó.
H Trì đng bt dy ct bc đi ra ngoài, S Tiêu Phong vi vàng đt mt ming
bc vn lên bàn ri vi vã đi theo Trì Thiên Hóa, hình nh y đã tính toán trc nên ra
khi thành Tng Dng y đi thng v hng đông nam. Trong chc lát hai ngi đã đi
hn by tám dm, đa th càng lúc càng hoang vu, chung quanh không còn mt bóng
ngi.
S Tiêu Phong lng lng theo sau, y không hi mt li. t nhiên Trì Thiên Hóa
dng chân xoay thân li t t nói:
- Sut dc đng chúng ta đi có ai theo dõi không?
S Tiêu Phong đáp:
- Không, ít nht ti h không nhìn thy.
- Ti h cng không nhìn thy
Thn thái y rt nhàn nhã nhìn S Tiêu Phong:
- Huynh đài, chúng ta chia tay  đây đc ri.
S Tiêu Phong ci nht:

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


222
- ó là cách thoát thân ca các h đy ?

Trì Thiên Hóa thn nhiên:
- Ngi quân t rt d b la, các đ t Vô Cc môn ca S huynh đu là quân t,
do đó các h b ti h la.
Chàng cng rt bình tnh:
- Vô Cc môn đu là quân t, điu y không sai, ch tic có mt ngi không đc
quân t lm.
- Ngi y là ai?
- Chính là ti h.
Trì Thiên Hóa nhìn thm dò S Tiêu Phong. Y mm ci:
- S huynh còn tr ngi non d lm.
- Còn các h cng đâu ly gì làm già dn?
Trì Thiên Hóa n n ci gian trá:
- Tiu huynh đ i, huynh có thy ti h đã trn thoát khi thiên la đa võng mt
cách d dàng cha?
- A! Các h không gi li ha vi chúng ta?
- ! ây là c hi quá tt, ti h rt mun gi li ha, nhng li không n b qua c
hi này.
- Ý ca các h là
- Ti h nói tht, ti h ch mun đào tu.
- Các h chng phi đã c hn vi bn Hc Báo kim s ?
- úng th nhng bn h cng đã c hn ni gp vi ti h ri.
- Hin ti, chúng ta nên đn ni c hn y ch?
Trì Thiên Hóa ngng đu nhìn sc tri:
- Còn sm, ch hai ba dm đng na ta ti ni.
- Nu vy ti h khuyên các h không nên đào tu làm gì.
Trì Thiên Hóa trng mt nhìn chàng:
- Mt c hi tt th này mà không đào tu thì tht là ngc. Trì m không phi k
ngc. Xin t bit.
S Tiêu Phong vn ht sc bình tnh:
- Thôi đc, tùy các h nhng nên nh dù ta không ngn cn các h thì các đ t Cái

bang cng khó dung tha các h, mà dù các h có la gt đc Cái bang đi na cng khó
la gt đc bn Hc Báo kim s kia.

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


223
Trì Thiên Hóa bun bã th dài:
- S Tiêu Phong, nu nh ti h dn huynh đn gp các Hc Báo kim s, coi nh
Vô Cc môn đã mt mt đ t ri đó.
- Ti sao vy?
- Vì h chc chn s git cht huynh.
S Tiêu Phong mm ci:
- Thit tng các h không cn phi quan tâm đn sng cht ca ta.
Trì Thiên Hóa li th dài:
- S huynh nht đnh tìm cht ti h đành phi chiu ý. i thôi!
S Tiêu Phong lp tc đánh du lu li ký hiu ri cp tc chy theo Trì Thiên Hóa.
Thoáng chc hai ngi đn mt gian nhà tranh nm gia rng tha, đó là gian nhà b
hoang ph đã lâu vì nó  ch quá hoang vu, chung quanh hai ba dm không mt bóng
nhà nào khác. Trì Thiên Hóa ch gian nhà tranh y:
- S huynh nghe đây, bc chân vào gian nhà y nht đnh huynh s cht.
S Tiêu Phong quan sát gian nhà, chàng mm ci:
- c! Chúng ta c vào th xem sao!
Trì Thiên Hóa gt đu dn chàng vào nhà. S Tiêu Phong đ vn chân khí ngm
ngm chun b. Trong gian nhà không mt lp bi mà còn bày mt b bàn gh bát tiên
rt đp vi đy đ các th gia c khác chng thích hp vi mt gian nhà đã hoang ph
chút nào. Trên bàn không có ht bi, sch nh lau chng t vn thng đc lau chùi,
th nhng trong nhà không mt bóng ngi.

Sau khi cân nh
c tình hình, S Tiêu Phong chm rãi hi:
- Trì Thiên Hóa, ni đây là ch  ca bn Hc Báo kim s đy ?
Y đáp:
- Ni  ca h đu rt bí mt, tr các Hc Báo kim s ra không ai bit rõ.
Ni này ch là ni mà h c hn gp ti h vài ln trc mà thôi.
- Làm sao các h bit chúng hn vi các h  đây?
- Khi còn  Vng Giang lâu có mt tên tiu nh đem đn ba chén trà, S huynh nh
không?
- ó là ký hiu bí mt gì chng?
Trì Thiên Hóa tip li:
- úng vy, trong ba chén trà y có mt chén không có thà đc đt úp xung.
S Tiêu Phong gt đu:
- Ti h hiu ri, đó là du hiu đ các h hn gp bn chúng.

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


224
- úng vy!
t nhiên Trì Thiên Hóa bin sc bt kêu lên vng ra ngoài ca:
- Ch v huynh đ đn ri đy ?
Ba ngi mc toàn y phc bng da màu đen tuyn xut hin ngay trc ca.
C ba đu đeo trng kim sau lng, v kim màu đen bóng, cán kim cng màu
đen bóng. Ba ngi đng thành hình tam giác, trc mt sau hai, mt bt khn đen v
hình mt con báo, ch đ l hai mt, hai tai, mi và ming.
S Tiêu Phong lnh lùng bình tnh quan sát ba nhân vt y:
- Ba v là nhng ngi tn công Nghênh Nguyt sn trang đêm hôm trc phi

chng?
Hc Báo kim s đng đu tiên đáp:
- Xa nay chúng ta không tr li câu hi ca đch nhân.
S Tiêu Phong c hi:
- Theo ti h bit trong thành Tng Dng có rt đông Hc Báo kim s, sao li ch
có ba v đn đây?
Tên Hc Báo kim s đng đu lnh lùng đa mt quét qua Trì Thiên Hóa:
- H Trì, ngi đã tit l quá nhiu bí mt ca chúng ta ri đó.
Trì Thiên Hóa vn đã sn ý s hãi, sc mt y càng tái nht, y c trn tnh đáp:
- Hãy nh ch v đã ha bo v an toàn cho ti h, nhng ch v không gi li đ ti
h b Cái bang bt gi
Hc Báo kim s lnh lùng ct li:
- Ngi không gi bí mt cho chúng ta, ngi cng không h báo đng cu cu. Vì
mt con nha đu mà ngi ru rú trn trong tiu thch tht.
Trì Thiên Hóa gào ln:
- Im ming, đó là vic riêng ca ti h, không nm trong phm vi giao c gia
chúng ta.
Lúc by gi S Tiêu Phong phát hin ra trên đnh trán mi chic khn bt mt ca
bn Hc Báo kim s đu có thêu chìm mt s hiu, nhng vì khn bt mt y đy nhng
hoa vn chng cht, nên nu không chú ý rt khó nhn ra s tht, rt ít ngi nhn ra nó.
S Tiêu Phong rt chú ý, chàng ngh rng vi y phc đng dng nh nhau ca chúng, tt
phi có du hiu gì đó đ phân bit và đi biu cho thân phn ca t
ng tên, nh vy mà
chàng phát hin ra đc s hiu thêu kín đáo y.
Tên Hc Báo kim s đng đu có thêu s hiu th nm, còn hai tên đng sau là s
by và s chín, nh vy có ngha là s hiu càng nh thân phn càng cao. Cht nghe tên
Hc Báo kim s s nm lnh lùng nói:

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh

VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


225
- Chính vì vy chúng ta quyt đnh không bo v cho ngi na, nhng nu ngi
dám bang tr k đch, chúng ta s git cht ngi.
S Tiêu Phong xen vào ma mai:
- ó là cách các v đi x vi bng hu đó ?
Hc Báo kim s s nm “hm” mt ting:
- Còn c ngi na cng s cht!
Sc mt Trì Thiên Hóa trng lnh, y run thân lo đo nh đng không vng na. S
Tiêu Phong bc lên đng che trc mt Trì Thiên Hóa, chàng mm ci:
- Ba v bt mt ging đu ba con báo quá!
Hc Báo kim s s nm ht đu ra lnh, Hc Báo kim s s chín vn thân lên
nhanh nh đin chp, tay hu hn vung cao, ánh thép nh lung sét chém ti mt kim.
Tay áo S Tiêu Phong quét nhanh, toàn thân chp nhoáng ra xa nm thc, thun tay
chàng kéo Trì Thiên Hóa theo. Hc Báo ki
m s qu nhiên có phn ng mau l chng
khác gì loài báo, thân hình hn chuyn đng, kim chiêu liên tc phát ra.
Trong lúc lùi thân, d nhiên S Tiêu Phong cng đã rút trng kim. Mt ting
“choang” d di, S Tiêu Phong hóa gii nm chiêu tn công ca Hc Báo kim s.
Chàng không phn kích vì Hc Báo kim s s chín y không tn công chàng na. Nhìn
kim pháp ca S Tiêu Phong ngn chn nm chiêu kim ca tên Hc Báo kim s
, Trì
Thiên Hóa chn đng. Y cng là mt trong nhng ngi tn công Nghênh Nguyt sn
trang và đã tng giao đu vi đ t Vô Cc môn, y bit rõ tuy Thanh Bình kim pháp có
tinh diu nhng không d dàng hóa gii đc liên tip nm chiêu tn công ca đi
phng, và dng nh tim lc chàng vn còn rt sung mãn. Y cha h đc nhìn thy
kim pháp ca Tông Lãnh Cng, nhng va ri S Tiêu Phong đã bi
u l bn lãnh hn

ngi, chng t chàng là loi đ t kit xut nht ca Vô Cc môn.
Hc Báo kim s s nm lnh lùng ra lnh:
- Các ngi cùng tn công git hai tiu t y cho ta!
S Tiêu Phong lnh lo buông ging:
- Các ngi đã b bao vây mt ri!
Tên Hc Báo kim s s nm quát ln:
- Tin lên, git cht y!
Hai Hc Báo kim s tuân lnh xut th lin, khí lnh lóe lên, hai li trng kim
nh hai mi tên đan chéo chém ti. Th kim ht sc li hi, đó là chiêu sát th “Song
kim hp bích” riêng ca các Hc Báo kim s, trong giang h rt him ngi né tránh
đc chiêu kim này. Trì Thiên Hóa t bit không đ bn lãnh đi đch nhân thân pháp
S Tiêu Phong cc k d ch thoáng cái chàng đã xen thân vào gia hai li kim
đen
xéo, kim không h chm ngi. Hai Hc Báo kim s chp nhoáng hoành ngang kim
tn công tip. Trn ác đu bt đu din ra trong gian nhà.

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


226
Trì Thiên Hóa hít mt hi chân khí ngng t công lc toàn thân, y chp ly mt
chic gh cm ni tay chun b c hi giúp S Tiêu Phong. By gi y hoàn toàn nhn ra
hoàn cnh ca y, Hc Báo kim s quyt s không tha mng y và coi nh y đã gn lin s
mng mình vào s mng S Tiêu Phong.
Tuy S Tiêu Phong đã biu l chàng có võ công khác thng nhng theo Trì Thiên
Hóa d đoán, ti đa chàng ch
có th cm c đc khong nm mi chiêu là cùng.
Nhng nm mi chiêu đã nhanh chóng qua mà S Tiêu Phong vn hoàn toàn cha có

du hiu gì tht th mà xem ra chàng vn ung dung nhàn h vt xa đi th.
Trì Thiên Hóa c h không tin ni s tht trc mt. Tuy tên Hc Báo kim s s
nm cha xut th nhng hai ánh mt sc nh đao ca hn vn theo dõi trn ác đu.
t
nhiên có ting quát ln:
- Dng li!
Mt chiêu k o ca S Tiêu Phong đánh ri kim trong tay tên kim s s by ri
chàng lui mau li ba bc. Tên kim s s by ngây thn ngi ra và kim s s chín
cng dng tay. Xoay đu nhìn ra đã thy Trn Trng Thanh, Bch Mai, Bch Phong,
Thành Trung Nhc và ng Xuyên đã xut hin bên ngoài.
Kim chiêu o diu ca S Tiêu Phong khin đu pháp tc chin tc thng ca bn
Hc Báo kim s mt ht tác dng. Bn chúng vn đnh sn trong vòng nm chiêu s git
cht S Tiêu Phong và Trì Thiên Hóa, th nhng cui cùng “Song kim hp bích” li hi
ca chúng vn không git đc S Tiêu Phong khin c ba kim s đu tht thn kinh
ngc, nên khi S Tiêu Phong dng tay lùi li chúng cng không t
n công ti na.
Tên Hc Báo kim s s nm xoay đu nhìn Trn Trng Thanh, hn hi:
- Lão là ai?
Trn Trng Thanh lnh lùng đáp:
- Lão khiu hóa là ngi ca Cái bang.
- Cái bang đ t rt đông, thân phn lão ra sao?
- Lão khiu hóa ta đi không đi tên ngi không đi h, ta chính là Cái bang trng
lão Trn Trng Thanh đây.
Tên kim s Hc Báo “a” mt ting:
- Nghe nói Bang ch Cái bang cng đã đn đây! Trong giang h đa s đu s Cái
bang, nhng Hc Báo kim s không h s đâu
Tay t hn vn mt cái h lnh:
- Tin lên, git cht lão kht cái cho ta!
Kim s s chín tuân lnh xut th, đt nhiên hn tung chân ti mt kim đâm thng
vào ngc Trn Trng Thanh. Bây gi tên kim s s by cng đã lm kim lên hp lc

cùng tn công. Trn Trng Thanh hít mt hi, lui li ba bc. Th kim ca Hc Báo

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


227
kim s cc mau, đn ni Trn Trng Thanh không kp chng đ. t nhiên mt ánh
kim tt ngang đn chn kim ca Hc Báo kim s s by, đng thi vi ting quát:
- Các ngi là hung th đt kích Nghênh Nguyt sn trang?
Hc Báo kim s “h” mt ting:
- Ngi là đ t Vô Cc môn ?
Ngi xut kim y là Thành Trung Nhc cng ci gn:
- úng vy, ti h là Thành Trung Nhc.
Kim s s chính gm lên:
- Ngi đáng cht lm.
Kim ca hn đo ln li tn công Thành Trung Nhc. Bch Mai, Bch Phong,
ng Xuyên và Trn Trng Thanh đu lui li quan sát kim pháp ca bn Hc Báo
kim s, ch nhn bit kim pháp chúng là loi dng mãnh d thng.
Bch Mai quan sát mt lúc ri th dài, hi:
- Trn lão t có nhn ra kim pháp gì đó không?
Trn Trng Thanh đáp:
- Bn đeo mt thú này vô cùng dng mãnh đu là cao th đ nht giang h.
Bch Mai nói:
- Ta mun hi v chiêu l s võ công ca chúng.
- Theo Bch huynh, chiêu s y ging cái gì?
- Ging loài báo đen, lão khiu hóa hãy nhìn th tn công mau l ca chúng hoàn
toàn ging loài báo khi v mi, báo là loài thú cc hung ác, lão phu đã tng thy mt con
hc báo ác đu vi mt con s t, kt qu s t cht vì nanh vut ca hc báo.

Trn Trng Thanh gt đu:
- Th công ca bn này hung mãnh qu chng khác gì loài hc báo tht.
Bên cnh ng Xuyên lo lng:
- S mu, e rng s thúc đánh không li chúng, xin phép cho đ t xut th.
Bch Phong nhìn bn kim s lúc tung thân lúc x kim, lúc vn tro hoàn toàn áp
đo Thành Trung Nhc. H Thành b đy vào th th hoàn toàn. Thanh Bình kim pháp
vn là loi sát s trng tn công đch, th mà hin ti không h phát huy đc chút uy
lc nào. Các chiêu th ca bn Hc Báo kim s rt quái d, kim th luôn luôn bin hóa
phi hp vi nhau mau nh gió cun, thân pháp chúng tin ti nhanh nhn d thng.
Thành Trung Nhc vi Thanh Bình kim pháp chng còn công hiu gì na.
Tên Hc Báo kim s đang tn công Thành Trung Nhc đt nhiên phát ra mt ting
kêu quái d tung thân áp sát đn. Thành Trung Nhc nht thi b hoang mang min cng
v kim thành mt vòng đy đch nhân ra. Chiêu tn công này ca tên Hc Báo quái d

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


228
đn ni Bch Mai đng ngoài là ngi lão luyn giang h cng không bit nên đi phó ra
sao. Ch nghe mt ting v khí ngân nga chm nhau, tên kim s Hc Báo chy vòng
quanh Thành Trung Nhc mt vòng ri v v trí c, mi nhìn qua tng rng Thành
Trung Nhc đã dùng trng kim khc phc đc th tn công ca đi phng lui v ch
c, nhng s tht trên áo Thành Trung Nhc đã b
chém rách nhiu ni, máu ti thm ra
dn. Bch Phong tut kim lnh lùng quát:
- Trung Nhc, lui li đ ta lãnh giáo hn.
ng Xuyên cng đã rút trng kim chun b xut th. Thành Trung Nhc van nài:
- Không h gì, tiu đ ch mi b thng nh vn còn sc đu tip, bn này kim

pháp quái d, hoàn toàn cha bit chiêu s ra sao.
Bch Phong nghiêm ging:
- Không! Chúng ta đu mun th kim chiêu bn chúng đ l mai kia có gp chúng
ta mi có th ng phó.
Lý l bà rt hp lý buc Thành Trung Nhc phi lui li.
ng Xuyên trm ging:
- S mu, xin hãy đ cho đ t.
t nhiên mt thân nh vt qua hai Hc Báo kim s đn, S Tiêu Phong ti ci:
- S huynh là thân phn Chng môn tôn kính, cn gì đng th vi bn này.
Chàng xoay li nhìn Bch Phong:
- Còn s mu thân th ngàn vàng càng không cn đng th vi bn na ngi na
thú y, tt c xin đ cho đ t lo liu.
Bch Phong h ging:
- Tiêu Phong, ch mt mình con.
Bch Mai chn li:
- Phong nhi, hãy đ cho Tiêu Phong lo liu, nu nh y không đi phó đc, các
ngi tip tay cng cha mun.
Bch Phong tuân lnh thân ph lùi li. S Tiêu Phong chm chp thu kim v
nghiêm ging nhìn ba kim s:
- Ba v, xin hãy tn công ngay đi!
Tên kim s s nm hm ln:
- Ngi đúng tht là đ t Vô Cc môn đy ch?
S Tiêu Phong ci nht:
- Ngi hoài nghi ta chng?
- Kim pháp ca ngi s dng không phi là kim pháp ca Vô Cc môn?

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc



229
- Kim pháp Vô Cc môn phong phú nh tri b, bn ngi há bit ht đc sao?
Xut th mau đi!
Tuy chàng nghiêm ging nhng không có mt chút kích đng nào, thn sc cng ht
sc bình tnh. Tên Hc Báo kim s s nm vn lnh lùng nhìn chàng không ra lnh xut
th. S Tiêu Phong khinh mn:
- Vi các ngi, ti h không cn rút kim, tùy các ngi la chn, đánh tay cng
đc, dùng ki
m cng chng sao, hãy mau xut th đi!
Hc Báo kim s s nm vy tay. Hc Báo kim s s chín tung thân mau nh ánh
chp, đó là mt chiêu tn công li hi tuyt k. Bch Phong hong ht kêu lên:
- Tiêu Phong cn thn.
Trong ting kêu cha dt cht thy thân hình ca tên kim s nhy đn gn S Tiêu
Phong bng nhiên nghiêng qua mt bên ri vng ra ngoài ca gian nhà, mt ting m
rung chuyn, kim ca hn đâm php vào thân cây c th, còn ngi hn đng mnh vào
gc cây khin cành lá lay đng. Ngc tên Hc Báo kim s s chín y v nát cht lin tc
khc. iu k l là khi tung thân tn công S Tiêu Phong hn li không th khng ch
đc thân pháp đ đn ni b vng ra ca đng vào gc cây quá mnh mà ch
t. ó là mt
vic không ai tng tng đc vì đi phng cng là cao th đ nht. Bn Hc Báo
kim s chn đng không hiu ti sao li xy ra ni y, nhng nhìn ti S Tiêu Phong vn
thy chàng đng yên thn sc nghiêm túc.
Bch Phong ngn ngi kinh ngc:
- Tiêu Phong, con không sao ch?
Chàng đáp:
-  t rt khe.
- Con va git cht tên kim s y ?
- S mu, hn cht vì đng vào gc cây.
Bch Phong “a” mt ting không hi na. Kim s s nm lnh lo gn ging:

- Các h đã dùng th pháp gì git bng hu ca ta?
- Th pháp gì, các ngi chng nhìn thy rõ ràng ri đy sao?
Kim s y lnh ging:
- Th pháp các h rt quái d, chúng ta không nhn ra.
- Ch là mt bin pháp nho nh thôi.
- Bin pháp th nào?
- Ngi c xut th t t bit.
- Xut th? Các h tng rng các h nht đnh thng đc chúng ta?
- Ngi không tin là th?

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


230
Hc Báo kim s s nm y đt tay lên cán kim:
- c lm! Ta s th xem!
Ting nói cha dt, kim đã lt vào tay, ánh sáng lóe lên chém ti ngc chàng. S
Tiêu Phong nghiêng thân tránh qua kim y. Tên kim s ci gn mt ting, trng
kim chuyn đng phát ra ba kim liên hoàn. Khi S Tiêu Phong đi vi kim s s chín
chàng rt an nhàn nhng đi phó vi kim s s nm này dng nh có phn lúng túng.
Ch thy trng kim trong tay kim s s nm y huy đng liên hi nh bc bách S
Tiêu Phong phi lung cung lt vào gia vòng vây kim nh. t nhiên có hai ting
“sot sot”, kim đã chém rách hai ni trên tay áo S Tiêu Phong, máu thm ra lin sau
đó.
Bch Phong hong kinh nghiêng thân đnh nhy ti, Bch Mai dng nh đã liu
trc vi níu tay bà l
i:
- Không nên can thip.

Bch Phong vi kêu lên:
- Gia gia, Tiêu Phong đã b thng.
Bch Mai đáp:
- Ta bit, nhng đó ch là vt thng ngoài da, y vn còn cm c đc.
- Y đang nguy cp, nu không cu y e rng y s cht vì tay tên Hc Báo kim s y.
- Con tin chc cu đc y ch?
Bch Phong lúng túng:
- Nhng ít nht con cng phi c sc.
- Không, nu con tin lên s làm Tiêu Phong phân tâm, v chng kim pháp tên Hc
Báo kia quá mau không có c hi cho con can thip đâu.
Bch Phong th dài c ly li bình tnh, quay đu li nhìn, ch thy kim pháp Hc
Báo kim s càng lúc càng mau đang vây cht S Tiêu Phong trong vòng kim quang.
ng Xuyên đt tay lên cán kim ngm t chân khí nh ch đi c hi là xut th. Trn
Trng Thanh bc li sát ng Xuyên h thp ging:
- ng Chng môn nhân không nên xut th, không c
u đc Tiêu Phong mà còn
hi y na đó.
ng Xuyên đáp:
- Lão tin bi, công lc vãn bi không cao, kim thut cng cha tinh, xin lão tin
bi xut th cu Tiêu Phong.
- Nu lão khiu hóa ta mà đ sc cu y, ta đã xut th ri, nào còn phi đi đn bây
gi?
- Hai chúng ta hp lc đc không?

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


231

- Cng không đ cu y đâu.
- L nào chúng ta đ cho s đ Tiêu Phong
Trn Trng Thanh ct li:
- C đ mt mình y đi phó may ra còn c hi, đng nóng gp quá, khi đn lúc đáng
xut th, lão phu t s xut th.
Hoàn cnh ca S Tiêu Phong by gi tht là t hi, kim quang ca tên Hc Báo
kim s càng lúc càng mãnh lit.
t nhiên S Tiêu Phong chuyn thân hai cái thoát ra ngoài vòng kim quang ca
đi phng. Thân hình chàng chuyn hai cái na ti trc mt ng Xuyên, tay phi
chàng vn ra chp trúng cán Thanh Bình kim đeo trên vai ng Xuyên. Bch Mai quát
ln:
- ng Xuyên buông tay!
S thc không cn Bch Mai quát, d nhiên ng Xuyên cng buông tay đng thi
lui li my bc.
Kim th li hi ca Hc Báo kim s đã đui ti ni chém rách ng tay áo phi ca
ng Xuyên, có l h
n mun ngn chn không cho S Tiêu Phong mn kim. Nu
ng Xuyên hi do d chút na tay phi chàng t b chém trúng.
S Tiêu Phong đã ly đc Thanh Bình kim. Thình lình Hc Báo kim s phi thân
vt cao lên hn mt trng, chuyn thân khi còn l lng trên không, đu chúi xung,
chân gi ngc lên lao vút xung S Tiêu Phong.
Thanh Bình kim nh mt ánh chp đao ngc lên Hc Báo kim s. “Cheng” mt
ting d d
i, tip theo đó là mt ting rú thm khc, kim quang hai bên kt li thành tm
màn che khut thân hình hai đi th.
Bch Phong kinh hong rú lên:
- Tiêu Phong, con
Mt âm thanh trm vng ra:
- S mu, đ t vn an toàn.
“Bình” mt ting, thi th ca Hc Báo kim s vng bt ra ngã xung đt, xác lìa ra

vì b chém đt đôi. i vi Bch Phong và ng Xuyên, đó qu là bin hóa không th
tng tng. Ta nh va tnh khi gic mng. Bch Phong vi bc li:
- Hài t i, con b thng nng lm không?
Trên thân S Tiêu Phong có my vt kim, na tà áo đã b rách hn, máu ti thm
ra hoen đ. Tên Hc Báo kim s s by còn sng sót sau mt lúc ngn ngi lin gm
ln mt ting, múa kim xông lên. Bch Phong và ng Xuyên vô cùng khích đng
nhng Bch Mai và Trn Trng Thanh li ht sc bình tnh, hai lão nhân đa mt nhìn
cho nhau nh ngm trao đi bin pháp ng phó. Khi tên Hc Báo kim s xông ti cng
đng thi là lúc Trn Trng Thanh xut th. Ch thy ánh xanh lóe đng, Trn Trng

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


232
Thanh đã rút “Thanh đng bng” là v khí tùy thân. ó ch là cây gy dài không quá mt
thc hai, bình thng Trn Trng Thanh giu nó trong thân rt khó nhn ra. Nu
không gp cng đch, lão không bao gi rút nó. Kim chiêu ca Hc Báo kim s ht
sc hunh mãnh buc lão kht cái phi rút v khí. Ch nghe nhng ting st thép chm
nhau liên tc, hai nhân nh đan vào nhau ri đt nhiên tách ra. Trn Trng Thanh đã
chn đc th công c
a Hc Báo kim s nhng vai lão cng b rch mt kim, máu ti
a ra nh tong tong xung đt.
Bch Mai cng rút v khí, đó là hai vòng “T mu kim hoàn”. Bch Phong, ng
Xuyên chuyn thân đn. t nhiên S Tiêu Phong bc mau li, na thân chàng đm
máu, đu tóc ti t nhng cc b vn n đnh, chàng nghiêng thân thi l:
- Xin Trn lão tin bi lui li nhng tên Hc Báo này cho vãn bi. Qua my l
n
giao đu, vãn bi đã thông thuc các chiêu kim bin hóa ca chúng.

Trn Trng Thanh lo lng:
- Thng th ca ngi không có gì đáng ngi ch?
S Tiêu Phong đáp:
- Ch là chút thng ngoài da, đa t tin bi quan tâm.
Chàng chuyn thân gi kim ch vào mt tên kim s s by:
- Ngi xut th mau!
Hai mt kim s y đy v kinh s, hin nhiên cái cht ca tên Hc Báo kim s s
nm đã uy hip hn rt ln. Hn phát đng th chiêu tn công. Thanh Bình kim trong
tay S Tiêu Phong
(thiu mt đon, trang 52, 53 cun 4)
- Ôi! áng l chúng ta phi đ phòng hn t t mi phi.
- Hn ngm đc dc trong ming, dù chúng ta có phòng b cng không ngn đc
hn t t.
S Tiêu Phong vi nói:
- S mu, dù hn có sng nht đnh cng không khai gì hn đâu.
Bch Phong ng ngn:
- Nhng ít ra may mn cng có th hi đc v tung tích Tông Nht Chí.
Trì Thiên Hóa bc chm đn nói tip:
- Hn s không bao gi nói, trong bn Hc Báo kim s này có mt gii lut rt đc
bit, ch cn b bc l din mc là phi t t lp tc.
ng Xuyên hi:
- Làm sao các h bit điu y?
Trì Thiên Hóa nói:

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


233

- Ti h có nghe bn chúng nói, mi tên Hc Báo kim s đu phi có ý đnh tun
tit mi đc thu nhn.
Bch Phong xoay nhìn Trì Thiên Hóa, lnh lo nh mun đui y:
- Các h có th đi đc ri đó.
Trì Thiên Hóa ci nht ôm quyn:
- a t phu nhân, ti h cáo t.
i Trì Thiên Hóa đi khut, S Tiêu Phong mi nói:
- Bch lão tin bi, vãn bi có điu cu xin
Bch Mai mm ci ct li:
- Tiêu Phong, ngi c nói.
- Xin lão tin bi và Trn lão tin bi mau báo cho Bang ch Cái bang.
Trn Trng Thanh gt đu:
- úng! Ta s đem chuyn này báo cho Bang ch bit đ ngi chun b.
Bch Mai cng gt đu:
- Ta s đi vi Trn lão.
Hai lão nhân vi vàng chuyn thân đi ra. i hai lão nhân khut hn Bch Phong
mi h ging hi:
- Tiêu Phong, ngi c ý cho gia gia ta đi, phi không?
S Tiêu Phong cung kính:
- Xin s mu tha ti, đ t Môn ch cùng s mu, s thúc và Chng môn s huynh
thng lng mt chuyn.
- Chuyn gì vy?
- Ngi ca Vô Cc môn còn quá ít do đó t nay chúng ta không ai có quyn
thng vong na.
- úng.
- Theo con kim pháp ca bn Hc Báo kim s ly git ngi làm chính, bt k
trong trng hp nào chúng cng ch nhm mc đích git ngi, loi kim pháp y rt
khó phá gii đc, vì vy đ t ngh ra mt cách phá gii nhng kim chiêu ca đ t
cha thông thuc nên cn nghiên cu cùng s thúc và s huynh.
Ai cng bit đó ch là li khiêm nhng ca S Tiêu Phong, Bch Phong đáp:

- Ta hiu rõ dng tâm ca con. Tiêu Phong, chng trách nào khi s ph thu nhn con
đã rt yêu quí con và con cng không ph lòng ngi
S Tiêu Phong s hãi qu xung đt:
-  t không dám, đ t không dám.

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


234
Bch Phong đa tay đ chàng lên:
- Tiêu Phong, mau đng dy, ta nói đó là tht.
-  t qu không dám.
- Tiêu Phong, con còn nh trc khi cht s ph con nói gì ch?
- Di ngôn ca s ph, đ t ghi tc trong lòng.
- Hay lm, s ph con nói, con không b c thúc bi môn quy Vô Cc môn na, vì
vy con không cn quá gi gìn.
t nhiên Thành Trung Nhc m ming:
- Tiêu Phong, lúc nãy kim chiêu ca s đit có phi là kim chiêu ca Thanh Bình
kim hay không?
S Tiêu Phong lc đu:
- Không phi.
ng Xuyên ngc nhiên:
- Tiêu Phong, chúng ta  gn nhau c chc nm nay rt ít khi xa nhau, s đ đã hc
đc kim pháp n lúc nào sao ta chng bit mt chút gì?
S Tiêu Phong trm ngâm mt chút ri đáp:
- Không dám giu Chng môn s huynh, my chiêu kim pháp y tiu đ đã hc
đc trong mt cun sách, không có ai ch đim cho tiu đ, bi vy khi thi trin không
đc thông tho lm. Bt quá lúc nãy khi đi đch tiu đ mi phát hin kim chiêu y

đúng là khc tinh ca kim pháp bn Hc Báo kim s, vì vy tiu đ mi có gan mun
cùng s huynh và s thúc nghiên cu my chiêu kim y đ sau này ly nó đi phó vi
bn Hc Báo kim s.
ng Xuyên gt đu:
- Tiêu Phong, trong lòng ta vn không coi s đ nh nhng đ t bình thng trong
Vô Cc môn, đi vi Vô Cc môn, s đ va là khách va là bng hu, s đ không b
môn quy c thúc gì c.
- Chng môn s huynh, điu y
ng Xuyên ct li:
- Tiêu Phong, điu y đi vi s đ và đi vi Vô Cc môn chng nhng không có
hi mà ch có li, s đ không cn nhiu li.
S Tiêu Phong e ngi:
- Thôi, chúng ta không bàn chuyn y na, hãy bàn v my chiêu kim pháp kia đã.
Thành Trung Nhc hi:
- Tt c kim pháp y có my chiêu?

Xuân Thu Bút
Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


235
S Tiêu Phong hi trm ngâm:
- Ba chiêu!
- Ch có ba chiêu thôi ?
S Tiêu Phong mm ci:
- Vâng, tuy ch có ba chiêu nhng nó bin hóa rt phc tp, tp luyn nó cng chng
phi d dàng. Tiu đ xin v đ hình xung đt trc ri s thuyt minh v bin hóa ca
nó, sau đó s huynh và s thúc s luyn tp.
Mt ht na gi S Tiêu Phong mi thut xong k càng s bin hóa ca ba chiêu

kim pháp. Ch có ba chiêu kim pháp mà Bch Phong, Thành Trung Nhc và ng
Xuyên luyn mãi đn na đêm mi tm gi là thông tho na phn.
ó là ba chiêu cc li hi, trong công có th, trong th có công, mi mt chiêu kim
đu đc lp nhng nu thi trin xuyên sut c ba chiêu thì uy lc càng tng thêm gp bi.
Khi ba ngi lý hi đc diu dng ca ba chiêu kim y, ai n
y đu say mê luyn tp.
S Tiêu Phong thy tri đã vào canh ba, chàng mi th phào nh nói:
- S mu, s thúc, ngày mai hãy luyn tip, các v đã thuc s bin hóa ca nó.
Thành Trung Nhc thu kim li:
- Qu là ba chiêu o diu, không bit xut x nó là  đâu?
S Tiêu Phong mm ci:
- Trong cun sách y không nói rõ xut x ca kim chiêu, chính vì vy tiu đit
mi có ý tng hi k d này không bit có nên nói ra hay không?
ng Xuyên nói:
- S đ có ý tung gì?
- Tiu đ có ý đem ba chiêu kim pháp y hòa nhp vào trong Thanh Bình kim
pháp và tm gi tên là “Thanh Bình tam tuyt kim”, không bit ý ca Chng môn s
huynh th nào?
ng Xuyên rt cm đng, nhng tính tình chàng vn ngay thng không tin ng
thun, mt nhìn tiu s đ, xúc đng nói:
- Tiêu Phong, Thanh Bình kim pháp đc thêm ba chiêu y tht là uy lc tng rt
nhiu, nhng nhng đây là kim pháp ca s đ riêng đc, s đ không giu mà
đem ra công khai đã là có khí đ rng rãi hn ngi, nu gia nhp vào Thanh Bình kim
pháp, b môn quy Vô Cc trói buc há chng thit thòi cho s đ lm sao?
S Tiêu Phong mm ci:
- Chng môn s huynh, tiu đ xut thân t Vô Cc môn, hc đc ba chiêu kim
y cng là trong Vô Cc môn, tiu đ s không truyn cho ai khác, xin s huynh thành
toàn cho tiu đ thu thp ba chiêu kim y đ tha mong c ca tiu đ.

Xuân Thu Bút

Nguyên tác: Nga Long Sinh
VietKiem.Com ánh máy: Bch Lc


236
ng Xuyên gt đu:
- c lm, ta chp thun nhng s đ có bit s hn ch khi đem nó hòa nhp vào
Thanh Bình kim pháp cha?

×