Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

Tài liệu Rất thành công và thành công là cả một sự khác biệt lớn (Phần 2) doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (207.93 KB, 5 trang )

Rất thành công và thành công là cả một sự khác biệt lớn
(Phần 2)

Đây là phần hai của chùm bài viết về sự khác biệt giữa những người “rất thành
công” và “thành công”. Trong phần một, chúng ta đã nói đến các giá trị cá nhân như:

“ Sức mạnh của khao khát và tham vọng ”; “Nội lực mạnh”; “Tinh thần lạc quan”;
“Nhìn thẳng vào sự thật cho dù là tàn nhẫn nhất”.
Làm chủ thời gian
Những người thành công thường có thái độ đúng đắn với thời gian. Họ sống với
hiện tại chứ không phải với tương lai hoặc quá khứ. Mặc dù vậy, đối với họ quá khứ
và tương lai cũng tồn tại, nhưng trong dạng thức khác hẳn với phần đông mọi người.
Thông thường, con người hoặc sống bằng quá khứ với các hoài niệm về những điều đã
mất, hoặc ngược lại mơ ước về tương lai với một kế hoạch tưởng tượng và các chiến
công huy hoàng. Có thể nói, cả hai loại người này đều không sống một cuộc sống thực
sự.
Lermontov có viết rằng: “Đau đớn nhìn đến tương lai, tiếc nuối hoài niệm về
quá khứ”. Đây chắc chắn không phải là nhân sinh quan của những người mà chúng ta
đang nói đến. Họ rất thực tế khi đánh giá viễn cảnh tương lai, dễ dàng kết nối các
nhiệm vụ hiện tại với những chiến lược dài hơi, cảm nhận thời gian như một dòng
chảy liên tục. Họ bình thản chờ đón những điều sắp đến, không hoảng sợ, không xây
dựng những lâu đài bằng cát. Và họ cũng không bao giờ tiếc nuối những điều mình đã
làm. Đối với họ, sai lầm, thất bại chỉ là những trải nghiệm cần có để họ có thể đi tới
thành công. Có thể nói, họ rất biết biết cách sử dụng thời gian, cả hiện tại, quá khứ và
tương lai.
Thế giới là hai màu đen trắng
Đó là những người có chí hướng rất rõ ràng. Nhân sinh quan của họ giống như
một dạng “thu hẹp của nhận thức”: tất cả phục vụ cho một mục đích duy nhất. Mọi
tình huống trong cuộc sống, các sự kiện được chia làm đôi theo nguyên tắc “cần thiết –
không cần thiết”. Họ bị hút tới những điều “cần thiết” như nam châm hút sắt, đồng
thời những điều “không cần thiết” bị vứt bỏ không thương tiếc. Hiển nhiên, một con


người như vậy thường ở trạng thái tập trung cao độ: họ giống như một xạ thủ đang
ngắm mục tiêu và nhìn thế giới qua thước ngắm. Thế giới trở nên đơn giản, và ở một
nghĩa nào đó được chia thành hai dải đen trắng rõ rệt. Mọi người xung quanh cũng
được họ đánh giá trên hai tiêu chí: có lợi hoặc không có lợi, chiến hữu hoặc kẻ thù. Và
những người càng có chí hướng rõ ràng bao nhiêu, thì họ càng cảm nhận thấy thế giới
là hai màu đen trắng rõ rệt bấy nhiêu.
Những người xung quanh có cảm giác rằng những người này có cuộc sống tinh
thần thật nghèo nàn, chỉ vì công việc mà họ phải hy sinh tất cả: gia đình, nghỉ ngơi
Nhưng đối với họ, đó không phải là sự hy sinh mà chính là cuộc sống, hoàn toàn thú vị
và đầy ý nghĩa. Đối với những người “rất thành công”, ngoài mục đích của họ thì
những điều còn lại nằm rất xa trung tâm của sự nhận thức. Nghỉ ngơi, dạy dỗ con cái,
đi nghỉ cùng gia đình, quan tâm đến người thân là những điều mà họ chỉ làm trong
trường hợp cần thiết. Không phải những con người này không hiểu được điều gì là cần
thiết, nhưng nếu phải mất thời gian dành cho những điều này, thì họ cảm thấy như có
lỗi với công việc của mình.
Từ muôn đời nay, đã tồn tại những con người như thế - họ miệt mài làm việc,
họ xây dựng nhà máy, đập chắn nước, chế tạo ra tên lửa Có lẽ thời đó không có điều
kiện để kinh doanh, nên việc phải nghỉ hưu đối với họ là thảm họa. Họ không thể sống
mà không làm gì, và nếu bị rơi vào tình trạng này thì cuộc đời đối với họ sẽ trở nên vô
nghĩa.
Mọi người xung quanh thường nhìn họ như những kẻ tàn nhẫn, ích kỷ, kiêu
căng, hám danh. Nhưng không phải vậy, đơn giản là họ đang tập trung toàn bộ sức lực
vào mục đích của mình và gạt bỏ những điều khác. Bạn nên hiểu rằng, chúng ta đang
nói đến những người không bình thường. Chúng ta nói đến một nhóm rất nhỏ, những
người chỉ muốn dành hết sức lực cho công việc và đứng mũi chịu sào sẵn sàng dẫn dắt
đám đông, chịu gánh nặng của trách nhiệm và vứt bỏ đi những điều không cần thiết.
Và, ơn chúa phần lớn chúng ta không có khả năng đó.
Lôi cuốn quần chúng
Những người “rất thành công” có khả năng cuốn hút người khác. Họ có tố chất
của một thủ lĩnh. Họ cảm thấy mình có quyền điều khiển người khác, thậm chí là

những người có trình độ và tuổi tác cao hơn hẳn họ. Họ ảnh hưởng đến suy nghĩ và
hành động của nhiều người. Khi một thủ lĩnh như vậy xuất hiện ở chỗ làm việc, ta có
cảm giác như cuộc sống xung quanh sôi sục hẳn lên. Và khi không có họ - ta sẽ càm
thấy không gian xung quanh như ngừng chuyển động, mọi vật trở nên tĩnh lặng. Họ có
thể nói to hoặc nhỏ, có thể đẹp hoặc xấu, và bất kể họ có thế nào đi chăng nữa thì mọi
người vẫn đi theo họ. Có thể gọi đó là những người có tố chất thủ lĩnh, có nhiệt năng
lớn, lôi cuốn quần chúng, và là gì đi nữa thì bản chất vẫn giống nhau.
Thích mạo hiểm
Những người “rất thành công” rất dũng cảm, mạo hiểm, phiêu lưu trong công
việc và kinh doanh. Vậy như thế nào là dũng cảm trong kinh doanh? Đó là sự kết hợp
giữa mạo hiểm và trách nhiệm: họ dám đưa ra những quyết định mà nếu sai lầm có thể
sẽ phải trả giá rất đắt hoặc kéo theo cả một sự thay đổi lớn. Không biết trong một ngày
họ phải đưa ra bao nhiêu quyết định phiêu lưu mạo hiểm và rủi ro. Hơn nữa, họ không
hề cảm thấy sợ hãi, mà ngược lại họ còn cảm thấy thỏa mãn khi phải đứng ra chịu
trách nhiệm trước công việc và trước số phận của những người khác.
Người ta vẫn thường cho rằng các doanh nhân luôn có nhu cầu được kích thích
bởi một liều hoóc môn khiến cho tinh thần trở nên hưng phấn. Tuy nhiên, trên thực tế
thì đó chỉ là hoang tưởng rất nhiều người trong chúng ta. Nếu quan sát những người
“rất thành công” trong các sòng bạc, bạn sẽ thấy họ chơi rất bình thản. Đối với họ, trò
đỏ đen không có gì là hứng thú vì hàng ngày họ thường xuyên phải đối mặt với những
canh bạc lớn trong cuộc đời thực. Trò chơi có
ý nghĩa hơn cả đối với họ là kinh
doanh. Và ngược lại, chính các quan chức nhà nước, những công tử con nhà giàu mới
là những người thích chơi trò đen đỏ. Có lẽ là do họ thiếu sự căng thẳng thần kinh
trong cuộc đời thực.
Các trò chơi phiêu lưu mạo hiểm đối với những người “rất thành công” là cách
nghỉ ngơi phổ biến. Họ không uống rượu, không nghiện ma túy. Vậy điều gì có thể
buộc họ quên đi công việc, chỉ có thể là các trò mạo hiểm. Vì vậy, khi trượt tuyết trên
núi họ thường chọn những khúc nguy hiểm nhất, họ thích lướt ván trên nước, nhảy dù,
lái máy bay phản lực Họ gan dạ, cảm thấy mình không thể bị thương tổn, và trên

ranh giới của sự sống và cái chết, họ tin tưởng tuyệt đối có thể kiểm soát được tình
hình và họ không bận tâm đến những bản di chúc mà chỉ quan tâm đến cuộc sống của
ngày hôm nay.
Trong những bài viết tiếp theo, chúng ta sẽ tiếp tục nói về những đặc tính khác
người của những doanh nhân đặc biệt thành công này.
(Còn nữa)

×