Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (244.27 KB, 5 trang )
Bệnh sâu răng và các chất đường ngọt
Có nhiều bằng chứng nói lên mối quan hệ giữa bệnh sâu răng với các loại
đường ngọt. Qúa trình hao mòn cáchất khoáng ở men răng phụ thuộc vào sự hình
thành các axit sản sinh ra do vi khuẩn làm lên men các gluxit. Người ta thấy các
loại đường đơn giản (sacaroza, glucoza và fructoza) có khả năng gây sâu răng
nhiều hơn tinh bột. Nhiều yếu tố khác cũng có ảnh hưởng tới phát sinh sâu răng,
như số lần ăn các loại đường ngọt, thành phần nước bọt, tính nhất men răng, độ
dính của thức ăn, yếu tố di truyền, mức flo trong nước và chăm sóc răng miệng.
Người ta còn nhận thấy dùng đường ngọt ngoài các bữa ăn chính có tác dụng gây
sâu răng nhiều hơn là trong các bữa ăn.
Mối quan hệ giữa đường và sâu răng ở trẻ em bé rõ ràng hơn là ở trẻ em
lớn. Hiện na,y tỉ lệ mắc sâu răng ở một số nước đang phát triển cao hơn so với
nhiều nước công nghiệp hóa, đó là do ở các nước đó đã tăng việc sử dụng đường
và thiếu chất fluo trong chế độ ăn.
Các lời khuyên để phòng bệnh sâu răng là:
Giảm số lượng và nhất là số lần sử dụng đường ngọt, các loại
bánh kẹo ngọt. Lượng đường sử dụng bình quân đầu người không quá 20
g/ngày.
Tăng cường vệ sinh răng miệng, sử dụng các loại kem đánh
răng có tăng cường fluo. Cần nhớ rằng cả thừa và thiếu fluo đều có hại,
lượng fluor thích hợp trong nước uống nênở mức 0,7-1,2 mg/L.
Đái đường không phụ thuộc insulin
Có hai thể Ðái Ðường chính: