Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (185.97 KB, 5 trang )
Phù Châu Miếu nét
quyến rũ văn hóa Việt-
Hoa
Giữa con rạch Vàm Thuật từ ngã ba sông Sài Gòn rẽ vào bến
đò Bến Cát, An Nhơn đi về Tân Thới Hiệp (phường 5, Q. Gò
Vấp, TP Hồ Chí Minh) nổi lên một cồn đất nhỏ hình chữ
nhật, diện tích khoảng 100m² nằm giữa sông nước mênh
mông. Trên cồn có một ngôi miếu nhỏ là Phù Châu, nhưng
dân trong vùng thương gọi là miếu Nổi. Theo lời đồn có lẻ
miếu được xây dựng vào khoảng nhũng năm cuối thế kỷ 18.
Gần 200 năm đã trôi qua, từ một ngôi miếu nhỏ bằng lá,
đến nay miếu đã được xây dựng khang trang và trùng tu
nhiều lần. Miếu quay về hướng nam, được cất theo kiểu chữ
tam, gồm ba toà nhà nối liền nhau bởi hai sân thiên tỉnh hẹp
(hiện nay hai khoảng sân này đã được lợp mái). Mái lợp ngói
âm dương tráng men xanh ngọc, gồm hai tầng chồng khít lên
nhau. Trên nóc mỗi toà nhà đều trang trí rồng chầu hạt ngọc,
rồng chầu tháp Cửu phẩm, rồng chầu cuốn thư. Trên bốn đầu
đao cong lên có gắn hình tượng Long, Ly, Quy, Phụng và các
họa tiết: hoa cúc dây, lá nho, sông nước Các bức tường
được quét vôi màu hồng đậm, các mí cửa sơn màu đỏ.
Cũng giống như các ngôi miếu khác, diện tích thờ tự chia
làm 3 phần: tiền điện, trung điện và chính điện. Chính giữa
tiền điện thờ Phật Di Lặc, hai bên thờ Phật Tổ Như Lai và
Địa Mẫu. Phía trước là Quan âm Chuẩn Đề ngồi trên toà sen
với 18 cánh tay đang cầm pháp khí. Dọc bên tường treo hai