Tải bản đầy đủ (.pdf) (2 trang)

Giữ vững sự lạc quan potx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (85.13 KB, 2 trang )

Giữ vững sự lạc quan
Chúng ta luôn mong muốn có được cuộc sống hạnh phúc, có được may mắn, thực
hiện được mọi ước mơ. Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng bằng phẳng,
nên chúng ta có thể sẽ gặp phải những khó khăn, thử thách, những trở ngại không
thể lường trước. Duy trì thói quen lạc quan chính là giải pháp cho chúng ta trong
những hoàn cảnh khó khăn tưởng chừng không có lối thoát.
Bạn có biết rằng, không có thành công nào không ghi dấu mồ hôi và nước mắt của
những người khát khao có được nó. Vậy nên, hãy luôn lạc quan tin tưởng vào cuộc
sống của mình, luôn tin rằng mình sẽ làm được những điều mình mong muốn, hãy
luôn tin vào những điều tốt đẹp tuy chưa hiện hữu nhưng chắc chắn sẽ xuất hiện
trong tương lai.
Sự lạc quan cũng rất cần thiết khi bạn làm việc, học tập…Làm việc với thái độ lạc
quan, hi vọng vào những điều tốt đẹp không chỉ là động lực giúp bạn nâng cao
chất lượng công việc mà nó còn giúp củng cố lòng tin của chính bản thân bạn vào
kết quả đạt được sau những nỗ lực, cố gắng. Sự lạc quan cũng sẽ đem lại cho bạn
niềm đam mê, hứng thú trong công việc. Làm sao bạn có thể toàn tâm toàn ý, cố
gắng hết sức mình cho công việc khi mà bạn luôn nghĩ rằng “Mọi chuyện nhất
định sẽ rất tệ” phải không?
Giống như những chồi non vươn mình từ lớp đất khô cằn, hãy giữ cho mình niềm
hi vọng và sự lạc quan. Bạn cũng đừng quên gieo những niềm hi vọng cho người
thân của bạn, cho những người mà bạn yêu mến cũng như những ai bên cạnh. Hãy
nói về những điều tốt đẹp, dành cho họ những lời ngợi khen, chia sẻ niềm vui và
nỗi buồn trong cuộc sống…Chỉ cần những điều giản đơn như vậy chứ không cần
những bài giảng giải sâu xa, chắc chắn bạn sẽ có thể gieo những hạt mầm lạc
quan, hi vọng cho mọi người để họ luôn tin tưởng vào cuộc sống của mình.
Từ đó mỗi khi sơ ý làm vỡ bát, làm mất áo mưa hay để quên sách vở ở lớp tôi đều
thành thật khai báo với mẹ. Mẹ không mắng tôi mà chỉ dặn tôi lần sau phải cẩn
thận hơn. Cũng có lúc mẹ tôi cũng đồng cảm với tôi rằng: “Ai cũng có lúc mắc lỗi
nhưng quan trọng là phải biết nhận lỗi và rút kinh nghiệm”

Đến lúc này, tôi mới can đảm đứng ra nhận lỗi với cô Tâm. Tôi nhổm dậy, gãi đầu


gãi tai: “Dạ, hôm qua cháu quên đấy cô ạ” nên cô mới thôi không nói nữa.

Xem ra việc tự giác nhận lỗi là một hành động khôn ngoan đấy chứ! Nếu không
nhận lỗi thì chắc chắn hậu quả cũng giống như những lần trước, mọi người lại
nghi ngờ, đổ lỗi cho nhau, nói bóng nói gió và thậm chí là phải đối mặt với những
trận cãi vã mà cảm giác phải nghe những lời cằn nhằn thì cũng chẳng có gì dễ
chịu.

Vì vậy các bạn hãy can đảm tự giác đứng ra nhận lỗi, chắc chắn mọi người sẽ
thông cảm với chúng ta thôi vì ai cũng có lúc mắc lỗi mà. Nhận lỗi nhưng mà
đừng “vâng” để đấy mà hãy rút kinh nghiệm cho những lần sau nhé!

×